Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Châu Âu

[MINH HUỆ 28-10-2019] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!

Chào các bạn đồng tu!

Khóa huấn luyện âm nhạc bốn ngày vào tháng 4 năm 2019 ở Bad Bergzabern, Đức là một trải nghiệm tuyệt vời đối với tôi.

Tôi tham gia Đoàn Nhạc Tian Guo vì đoàn nhạc cần một người thổi kèn Pháp. Đoàn nhạc đang tìm các học viên yêu thích âm nhạc và cố gắng thuyết phục họ chơi loại nhạc cụ này.

Bởi vì kèn Pháp là loại nhạc cụ khó học nhất, nên mọi người đều không chọn nó. Một học viên đem theo vài cây kèn trôm-pét và một cây kèn Pháp. Mặc dù tôi chưa bao giờ đụng đến các nhạc cụ đó, và không biết nên chọn nhạc cụ nào, nhưng tôi đã chọn kèn Pháp.

Những gì tôi nhớ là khi cầm cây kèn Pháp lên, tôi thậm chí còn không biết là nên đặt tay phải ở chính giữa cây kèn. Phải mất vài ngày tôi mới có thể chơi được nốt đầu tiên. Tôi trở thành thành viên của Đoàn Nhạc Tian Guo vào năm 2011.

Tôi sống ở Bỉ, và chính phủ Bỉ cung cấp quỹ cho mọi người học nhạc. Các trường âm nhạc của thành phố sẽ cử giáo viên chuyên dạy nhạc đến tư vấn và huấn huyện bất kỳ ai quan tâm đến âm nhạc trong độ tuổi từ 4 đến 88 tuổi.

Tôi đăng ký khóa học nhạc, và bởi vì thu nhập của tôi thấp, nên chính quyền miễn học phí cho tôi. Tôi biết chính là an bài của Sư phụ đã dành cho mình, một món quà từ thiên thượng. Vì thế tôi trân quý cơ hội này.

Tuy nhiên, do có tâm chấp trước nên tôi muốn học một cách nhanh chóng. Kết quả đi ngược lại. Mỗi lần tôi chơi nhạc trong áp lực thì như thể tôi đang ở trên chiến trường.

Lo sợ mắc lỗi

Khi được yêu cầu thổi kèn một mình, tôi sợ mình sẽ mắc lỗi và bị chê cười. Kết quả là chưa lần nào tôi làm tốt cả.

Tôi thụ ích rất nhiều từ khóa huấn luyện ở Bad Bergzabern. Một học viên đã nói về động lực mạnh và yếu.

Giáo viên đã bỏ đi đề cương hướng dẫn thông thường của anh ấy và giải thích các khái niệm âm nhạc về dấu nhấn, nhấn mạnh, ngắt tiếng, kìm tốc độ, to dần, yếu dần, v.v. Tôi nhận ra sự cường điệu là cần thiết cho buổi biểu diễn, chứ không chỉ đúng nốt và đúng nhịp.

Một học viên nhạc trưởng trông có vẻ rất nghiêm túc và đề nghị chúng tôi tập trung vào phần chơi nhạc của mình. Tuy nhiên, anh ấy rất hài hước, vui tính và thoải mái. Anh ấy cố tình nhiều lần mắc lỗi. Khi chúng tôi chỉ ra chỗ sai của anh ấy, thì anh ấy thừa nhận và đối diện với vấn đề một cách bình hòa.

Điều này khiến tôi nhận ra việc sợ mắc lỗi chính là một sai lầm. Chúng ta nên đối đãi với việc học và chơi nhạc với tâm thái bình hòa vui vẻ, chứ không thêm vào áp lực để rồi khiến chúng ta phải căng thẳng. Một điều cũng quan trọng là không nên cười khi người khác mắc lỗi, phòng khi chúng ta khiến họ cảm thấy lo lắng.

Một học viên khác hướng dẫn chúng tôi phần nhịp điệu. Chúng tôi như những đứa trẻ, lắc lư đầu và thân, ngồi xổm, vỗ tay và ngân nga, không sợ mắc lỗi.

Nếu chúng tôi mắc lỗi, chúng tôi sẽ bắt đầu lại từ đầu. Tôi nhận ra điều quan trọng là buông bỏ các chấp trước, trở nên thẳng thắn và chân thành. Nếu tôi sai, thì tôi sẽ thừa nhận và sửa lại cho đến khi tôi chơi kèn thành thục. Đó là cách học nhạc và cũng là quá trình tu luyện.

Đó là quay về chân ngã của chính mình và tìm thấy sự hồn nhiên và hạnh phúc.

Trải nghiệm vẻ đẹp của tu luyện thông qua việc học nhạc

Khi còn rất nhỏ, tôi đã chứng kiến tác dụng kỳ diệu của âm nhạc. Mẹ tôi có thể chất yếu và tinh thần kém. Khi bà cảm thấy không được khỏe, tôi sẽ hát cho bà nghe. Giọng hát của tôi chính là thần dược của bà.

Sư phụ giảng:

“Chúng tôi còn thấy một tình huống: vào lúc một cá nhân giáng sinh, thì ở trong một không gian đặc định đều có hình thức tồn tại của một đời của cá nhân ấy; nghĩa là, sinh mệnh của cá nhân này [khi] đến một [lúc] nào đó, [sẽ] cần phải làm gì đó, thì ở đấy đã có hết rồi. Hỏi ai an bài một đời cho cá nhân ấy? Quá hiển nhiên, chính là một sinh mệnh cao cấp hơn đã làm điều này.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã được an bài việc học, chơi, và nghe nhạc. Trải qua nửa đời người, bây giờ tôi mới minh bạch được điều này.

Trong quá trình học nhạc, đặc biệt là học các bài hát của đệ tử Đại Pháp, tôi dần dần minh bạch ý nghĩa của tu luyện.

Tôi đã có quyết định đúng khi chọn chơi kèn Pháp trong Đoàn Nhạc Tian Guo, bởi việc chơi kèn Pháp cũng tương tự như khi hát đối với việc giữ hơi và dùng lực. Cũng vậy, sự xung động ở môi có thể đóng vai trò xoa dịu và bảo vệ dây thanh quản. Vì thế, trong vô thức mà kỹ năng ca hát của tôi cũng tiến bộ theo.

Khi hát các bài hát Đại Pháp, tôi luôn có cảm giác quán đỉnh. Không chỉ cơ thể không mệt mỏi mà toàn thân của tôi còn thoải mái nhẹ nhàng. Tôi nhận ra khi đắm mình trong âm nhạc, tôi có thể trải nghiệm một số trạng thái tuyệt vời của tu luyện.

Tiền bạc không phải là vấn đề khi là thành viên của Đoàn NhạcTian Guo

Công ty của tôi và chồng bị phá sản vào năm 2012 và chúng tôi đã ly hôn. Tôi bị mất đi tài sản vì ly hôn mặc dù phải gánh khoản nợ và đơn thân nuôi con.

Luật sư mà chính quyền thuê cho tôi đã nộp đơn xin bảo vệ theo luật phá sản của công ty, điều này cho phép tôi có 9 năm để thanh toán hết nợ. Thu nhập và chi tiêu của tôi được luật sư quản lý. Tôi chỉ được đưa vừa đủ để trang trải chi phí sinh hoạt cơ bản mỗi tuần, và phần còn lại được dùng để trả nợ. Tôi không thể làm gì khác hơn.

Điều lạ là miễn là tôi tham gia các hoạt động của Đoàn Nhạc Tian Guo, thì tôi chưa bao giờ thiếu tiền khi cần. Lúc đăng ký vào đoàn nhạc, tôi không có tiền. Nhưng tôi kiên định tin vào Đại Pháp và tin rằng Sư phụ sẽ an bài điều này cho tôi vì tôi chơi nhạc là để cứu người. Vì vậy, mỗi khi có hoạt động của đoàn nhạc, thì luôn có đủ tiền trong tài khoản ngân hàng của tôi.

Thí dụ như, tôi đã nghĩ rằng con gái của tôi, cũng là thành viên của đoàn nhạc, và tôi sẽ không thể tham gia Pháp hội London vì chúng tôi đã sử dụng số tiền chúng tôi có cho trại hè Minh Huệ ở London.

Và trường học của con gái tôi sẽ tiếp tục hoạt động trở lại sau các hoạt động ở London. Cháu định là sẽ quay lại trường nội trú vào buổi tối sau khi các hoạt động kết thúc.

Sau khi tôi biết rằng phòng khách sạn của chúng tôi đã được đặt và đoàn nhạc đã trả tiền trước, tôi nói với con gái: “Sự kiện này không chỉ là để diễu hành và cứu độ chúng sinh, mà còn là để tham gia Pháp hội, vốn là một hình thức quan trọng trong tu luyện mà Sư phụ lưu lại cho chúng ta. Nó rất thiêng liêng. Chúng ta không thể bỏ lỡ được.”

Con gái tôi đồng ý. Với niệm đó, tôi có thêm 260 euro trong tài khoản ngay lập tức, và chi phí cho sự kiện của chúng tôi là 262.50 euro!

Trước đó một thời gian tôi đã có một bài phát biểu về Đại Pháp tại một trường đại học ở Hà Lan. Trường đại học nói rằng chi phí đi lại và chỗ ở của tôi sẽ được hoàn lại. Họ trả lại cho tôi ngay sau đó, mặc dù tôi hoàn toàn quên bẵng đi chuyện này. Một lần nữa, tôi lại chứng kiến sự từ bi của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Tốt xấu xuất tự một niệm.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Là học viên, những niệm đầu của tôi đều có mang theo năng lượng và sẽ trở thành hiện thực. Thường là do những suy nghĩ của tôi nên đã tự giới hạn chính mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/28/394979.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/10/183168.html

Đăng ngày 15-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share