Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Quảng Châu, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-12-2019] Đầu năm 1999, tôi đắc Pháp vì những lợi ích sức khỏe to lớn của môn tu luyện. Nhưng lúc đó tôi không học Pháp tốt vì tôi chỉ để tâm đến luyện công và không tập trung vào tu tâm. Tôi không nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp. Vì thế, tôi đã nhiều lần đi đường vòng trong tu luyện. Trong năm năm, tôi bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tà ác bức hại hai lần. Việc tu luyện cũng như nỗ lực cứu chúng sinh của tôi bị tổn thất. Cuộc bức hại cũng ảnh hưởng tiêu cực đến bạn bè và những người thân của tôi.

Tuy nhiên, tâm nguyện một lòng muốn theo Sư phụ trở về nhà của tôi luôn ở đây và bám rễ rất sâu. Nhìn lại con đường mình đã đi qua, tôi thấy có rất nhiều cái tình và chấp trước người thường, ví dụ như tâm hiển thị, tâm oán hận, tâm tranh đấu, coi trọng lợi ích cá nhân, v.v..; Tìm ra được rất nhiều, làm sao bây giờ? Tôi biết mình học Pháp không đủ hoặc không đủ tốt. Lúc đặt sách xuống, tôi lại giống như một người thường.

Hôm nay tôi muốn chia sẻ với các bạn đồng tu nỗ lực kiên định của tôi trong việc học thuộc Pháp kể từ tháng 3 năm 2018.

1.Học thuộc Pháp giúp tăng cường tín tâm vào Sư phụ

Sau khi bị bức hại và được thả ra lần thứ hai vào năm 2017, tôi đã không còn môi trường tu luyện trong gia đình nữa. Cha tôi đã ngừng tu luyện, và những thành viên trong gia đình từng ủng hộ tôi trong những năm trước giờ lại phản đối Đại Pháp. Nhưng cái tâm muốn tu luyện của tôi rất kiên định. Tôi biết rằng tình huống thay đổi theo chiều hướng xấu đi là do tôi đã không tu luyện vững chắc; tôi có quá nhiều quan niệm người thường và không có Pháp trong tâm. Cựu thế lực đã tìm thấy những sơ hở trong tu luyện của tôi và lợi dụng chúng.

Do đó, tôi bắt đầu học Pháp, nhưng lại rất khó nhập tâm. Tôi nhận thấy thật khó để vứt bỏ tư tưởng người thường của mình, đặc biệt là những chấp trước liên quan đến tâm tranh đấu, tâm phàn nàn và những lợi ích cá nhân khác. Đó là những chấp trước rất khó vứt bỏ. Khi nghe điều gì đó không vừa tai, tôi luôn tranh đấu với người khác để xem ai đúng ai sai. Tôi không thể Nhẫn và cũng không có Thiện. Tôi tự hỏi bản thân mình: “Mình còn là người tu luyện nữa không? Làm sao mình có thể trở về ngôi nhà chân chính của mình cùng Sư phụ được?”

Tôi từng cho rằng học thuộc Pháp là một quá trình chậm chạp, và với từng ấy thời gian tôi có thể học Pháp nhiều hơn. Nhưng tôi lại không dụng tâm học Pháp mà học chỉ trên hình thức.

Tháng 3 năm 2018, tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Tôi mất 11 tháng để học thuộc Chuyển Pháp Luân xong một lượt. Bây giờ tôi đang học thuộc lượt thứ hai. Tôi không truy cầu tốc độ. Tôi chỉ tập trung vào việc học thuộc từng câu một, rồi từng đoạn một. Tôi tự ghi âm lại phần mình đọc để có thể nghe lại, đảm bảo không bỏ sót từ nào. Sau đó tôi tiếp tục với đoạn tiếp theo. Thông qua nỗ lực kiên định này, tôi nhận ra tầm quan trọng của việc học thuộc Pháp, việc này giúp tôi xây dựng sự tự tin trong tu luyện và củng cố tín tâm kiên định vào Sư phụ.

2.Tôi bắt đầu tu luyện chân chính sau khi học thuộc Pháp

Việc học thuộc đã giúp tâm tôi thấm Pháp, từ đó nhắc nhở tôi rằng tôi là một người tu luyện. Bất cứ khi nào đối mặt với mâu thuẫn, tôi biết mình cần hướng nội. Tôi chăm sóc hai cháu ở nhà con gái suốt cả ngày. Vì có rất nhiều việc vặt trong nhà nên trước đây, tôi từng phàn nàn về chúng; việc tôi không thể Nhẫn đã dẫn đến rất nhiều tranh cãi. Bây giờ, khi tâm phàn nàn nổi lên, tôi sẽ nói với nó: “Bây giờ ta sẽ không mắc bẫy ngươi nữa, ta sẽ loại bỏ ngươi.”

Khi tôi sắp mất kiểm soát bản thân, tôi sẽ nhớ lại đoạn Pháp của Sư phụ:

“Thế nào là tâm Đại Nhẫn? Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn. Nếu không, thì chư vị là người luyện công [loại] gì vậy? Có người nói: ‘Nhẫn đến như thế khó làm lắm, tính tôi vốn nóng nảy’. Nóng tính thì phải sửa; người luyện công nhất định phải Nhẫn. Có người khi quản giáo con cái cũng nóng giận, nổi cơn tam bành; khi quản giáo con cái thì chư vị đừng làm thế, chư vị không được thật sự nóng giận; chư vị cần giáo dục con cái một cách có lý trí, như thế mới có thể thật sự giáo dục chúng được tốt. Việc nhỏ không nhịn được, đã vội nóng, mà lại muốn tăng công là sao.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Lúc đang viết bài chia sẻ này, tôi cầm cuốn sách Chuyển Pháp Luân, mở sách một cách ngẫu nhiên và chính xác đoạn giảng Pháp này đã ở ngay trước mặt tôi. Tôi ngộ ra rằng đây là điểm hóa của Sư phụ. Tôi sẽ nghe lời Sư phụ: Các học viên nhất định phải Nhẫn.

Tính đến bây giờ tôi đã học thuộc Pháp được hơn một năm. Trong đoạn thời gian này, tôi ngộ ra rằng chỉ có Pháp mới có huyền năng vĩ đại thay đổi tôi. Cháu gái của tôi cũng nhận thấy những thay đổi ở tôi và nói: “Bà ơi, bà đã thay đổi rồi.” Gia đình của tôi nhận thức được Đại Pháp và ủng hộ tôi tu luyện. Cha tôi đã 90 tuổi cũng tu luyện trở lại. Đặc biệt là hai cháu nhỏ của tôi, mỗi khi có thời gian, các cháu sẽ luyện công và học Pháp cùng tôi. Chúng có thể học thuộc Hồng Ngâm. Sư phụ đã gieo hạt giống Chân-Thiện-Nhẫn vào trong tâm chúng. Khi các cháu nhìn thấy ảnh Sư phụ, các cháu sẽ chắp tay hợp thập và nói: “Con muốn trở thành tiểu đệ tử của Ngài. Con xin cảm tạ Sư phụ.” Thực tế, đúng như những gì Sư phụ đã giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

3.Học thuộc Pháp là cơ sở bảo đảm làm ba việc

Mỗi ngày, nhờ thực hành học thuộc Pháp, tôi đã kiên định làm ba việc mà các đệ tử Đại Pháp cần làm. Vì trong tâm tôi có Pháp, việc giảng chân tướng không còn khó khăn nữa. Mỗi ngày tôi ra ngoài giảng chân tướng và cảm giác như Sư phụ đang bên cạnh mình. Tất cả những gì tôi làm là cất từng bước chân và nói ra lời nên nói.

Một lần tôi nhìn thấy một phụ nữ lớn tuổi đang ngồi một mình trong công viên, vì thế tôi đã tiến lại gần và nói chuyện với bà. Tôi nói: “Xin chào bà. Nhìn thoáng qua cháu đã biết bà là một người rất tốt và có phúc.” Bà rất vui vẻ lắng nghe tôi. Tôi giúp bà thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên, một tổ chức liên đới của Đảng Cộng sản Trung Quốc, và bảo bà hãy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Tôi cũng giảng chân tướng về vụ tự thiêu giả ở Thiên An Môn và giải thích cho bà tại sao các đệ tử Đại Pháp lại giảng chân tướng cho những người họ gặp. Bà nói với tôi rằng bà đã hiểu ra rồi.

Khi chúng tôi kết thúc cuộc trò chuyện, một người đàn ông trẻ bước đến. Sau đó tôi được biết anh chính là con rể của bà. Tôi muốn cứu anh ấy. Chúng tôi nói chuyện một hồi, rồi tôi giúp anh ấy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Người đàn ông trẻ nói rằng mẹ vợ của anh là một Đảng viên và muốn tôi giúp bà thoái Đảng. Khi đó tôi mới nhận ra bà đã không nói sự thật với tôi. Bà xấu hổ và đồng ý thoái Đảng. Sau đó bà cũng nói với con gái hãy thoái Đảng. Hình như cả gia đình họ đến từ phương Bắc và sẽ trở về nhà vào ngày hôm sau. Tôi rất hạnh phúc khi người phụ nữ lớn tuổi ấy đã nghe chân tướng và cả gia đình của bà đã được cứu.

Bất cứ khi nào bạn bè của cháu gái tôi đến nhà chơi, cháu luôn phối hợp cùng với tôi để giảng chân tướng cho các bạn và giúp họ thoái Đảng.

Đã có rất nhiều những câu chuyện thần kỳ xảy ra. Chúng tôi có một người họ hàng không gặp trong nhiều năm. Một ngày đột nhiên cô ấy nói rằng cô muốn đến thăm bố tôi. Tôi rất vui vì họ đều là con cái của những quan chức có địa vị cao. Cô ấy đến và chúng tôi đã nói chuyện vui vẻ.

Cô ấy đã hỏi thăm sở thích cá nhân của tôi. Tôi nói tôi không có sở thích gì đặc biệt ngoài việc tập luyện các bài tập thiền định. Cô ấy hỏi liệu đó có phải là Pháp Luân Đại Pháp hay không, vì thế tôi có cơ hội giảng chân tướng cho cô ấy một cách thấu đáo và cô lắng nghe chăm chú. Sau đó cô ấy bắt chéo chân, hai tay hợp thập và nói: “Thưa Sư phụ Lý Hồng Chí, con muốn học Pháp Luân Đại Pháp!” Sự chân thành của cô ấy thực sự khiến tôi cảm động. Tôi đưa cho cô ấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân và cô ấy hạnh phúc đón nhận.

Vài ngày sau, bố tôi tới nhà họ để giảng chân tướng lần nữa vì chúng tôi vẫn chưa giúp họ thoái Đảng được. Những người khác trong nhà đều theo chủ nghĩa vô Thần và bị ĐCSTQ đầu độc nặng nề.

Ngay khi chúng tôi gặp nhau, người họ hàng mà tôi đã tặng cuốn sách Chuyển Pháp Luân đã ôm chầm lấy tôi và hạnh phúc nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật quá kỳ diệu! Hôm đó tôi đã không nói với cô rằng con trai tôi bị ung thư máu. Đã sáu tháng nay cháu không thể đi lại được. Năm nay con tôi đã 36 tuổi rồi nhưng chúng tôi vẫn phải tắm cho nó. Ngày thứ ba sau khi chúng tôi đến thăm cô và trở về nhà, cháu bắt đầu đi lại được. Một tuần sau đó cháu đã có thể tự chăm sóc bản thân.” Tôi biết rằng đó chính là nhờ thiện ý của cô ấy đối với Pháp Luân Đại Pháp nên sức khỏe của con trai cô đã chuyển biến.

Khi họ chứng kiến huyền năng của Đại Pháp, tôi lại giảng chân tướng cho họ lần nữa. Họ vui vẻ thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Có rất nhiều câu chuyện thần kỳ mà tôi không thể kể lại ở đây. Thực tế vô lượng vô số sinh mệnh đều đang chờ đợi chúng ta, các đệ tử Đại Pháp, cứu họ!

4.Học thuộc Pháp giúp tôi bước ra khỏi đồn cảnh sát bằng chính niệm

Khoảng bốn giờ chiều ngày 9 tháng 7 năm 2019, tôi cùng một học viên đi về nhà sau khi học Pháp chung với một nhóm nhỏ. Đột nhiên tám cảnh sát mặc thường phục bao vây chúng tôi. Họ giật lấy túi xách của người học viên kia và lục lọi. Sau đó họ giật lấy túi của tôi. Đối mặt với việc can nhiễu đột ngột này, bài giảng của Sư phụ hiện lên trong tâm trí tôi.

“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi bắt đầu nhẩm Pháp:

“Ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Vì thế tôi đã nói lớn với họ: “Tại sao các anh lại lục túi xách của tôi?” Các cảnh sát mặc thường phục cưỡng chế đưa chúng tôi về đồn cảnh sát.

Khi đến đồn cảnh sát, chúng tôi bị tách ra. Tôi bị ba hay bốn người canh gác và họ muốn lục soát túi xách của tôi. Từ trong tâm tôi xin Sư phụ giúp tôi giảng chân tướng cho họ. Khi họ thẩm vấn tôi, tôi đã không hợp tác – không nhận tội, không ký tên và không nói tên. Tôi nhẩm Pháp. Sư phụ đã giảng:

“Có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây, sợ cái gì?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Sau đó, tôi nói với họ: “Tôi đang đi trên đường thì các anh bắt tôi về đây. Các anh không có quyền khám xét túi của tôi. Các anh biết luật nhưng các anh lại phạm luật.” Một trong số họ nói rằng chúng tôi là người xấu. Tôi hỏi họ hãy giải thích tại sao họ lại nói như vậy. Họ chỉ biết im lặng.

Tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi. Trước đó tôi rất ốm yếu và không gì có thể chữa trị được. Pháp Luân Đại Pháp không chỉ giúp tôi phục hồi sức khỏe mà còn dạy tôi làm một người tốt như thế nào.” Họ hỏi: “Nhưng môn tu luyện này không cho phép cô uống thuốc.” Tôi nói: “Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể giúp bạn có được sức khỏe tốt nhưng mục đích chính của môn tu luyện là giúp bạn trở thành một người tốt. Khi bạn khỏe mạnh thì còn cần phải uống thuốc sao? Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 20 năm và chưa bao giờ phải uống viên thuốc nào vì tôi không ốm đau gì cả.”

Lần này tôi không đối đãi với họ bằng tâm tranh đấu, tôi nói chuyện từ bi với họ. Tôi nói: “Thực sự tôi cảm thấy buồn cho các anh vì các anh đều vô tội. Các anh chỉ đang làm những gì cấp trên yêu cầu. Nhưng đừng để Giang Trạch Dân lừa gạt, xuyên tạc và bức hại Pháp Luân Đại Pháp!”

Buổi tối hôm đó, họ muốn đưa tôi đến điểm học Pháp nhỏ để xác định thêm những học viên khác để bức hại, nhưng tôi đã không đi. Sau đó lúc đêm muộn họ lục soát nhà tôi. Thật may mắn, dưới sự bảo hộ của Sư phụ, họ đã không tìm thấy gì.

Nhưng họ vẫn không dừng lại. Họ cố gắng khám xét túi xách của tôi lần nữa, nhưng tôi đã không đưa cho họ. Sau đó, tôi nhận ra rằng thông qua mạng xã hội mà họ nhận ra tôi và tìm được địa chỉ nhà của tôi. Họ muốn tôi ký vào giấy chấp nhận từ bỏ tu luyện nhưng tôi nhất quyết từ chối. Tôi nói với họ: “Các anh biết luật nhưng các anh lại vi phạm luật!”

Trong túi xách của tôi chỉ có cuốn Chuyển Pháp Luân, điều đó khiến họ thất vọng. Họ hỏi tôi lấy cuốn sách ở đâu. Tôi nói: “Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm và cuốn sách này đã đi cùng với tôi rất lâu trước khi cuộc bức hại bắt đầu. Tôi học thuộc sách mỗi ngày và cố gắng trở thành một người tốt.” Họ nói: “Bây giờ chúng tôi sẽ đưa cô đến Cục Công an, sau đó cô có thể về nhà.”

Trước đây, vì không có chính niệm, tôi đã bị lừa dối hai lần và bị bức hại trong năm năm. Tôi nghĩ lần này mình không thể để bị lừa gạt nữa. Tôi phải kiên định tín tâm của mình vào Sư phụ! Trong tâm tôi xin Sư phụ giúp. Vào lúc đó, tất cả những bài chia sẻ hay về tín tâm kiên định vào Sư phụ và Pháp hiện lên trong đầu tôi. Nhận thấy tôi không chịu đi, một trong số họ nói: “Nhấc bà ấy lên!” Ngay lập tức tôi hô lớn: “Xin Sư phụ cứu con!”

Đột nhiên, sấm chớp và sét ập đến, mưa lớn như trút nước. Người đàn ông lúc trước muốn kéo tôi đi nói: “Bây giờ bà có thể về nhà.” Nước mắt lăn dài trên mặt và tôi đã khóc lớn. Pháp của Sư phụ thật vĩ đại! Thực tế, mọi việc giống như Sư phụ đã giảng:

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực”

(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm 2)

Tạm dịch

“Đệ tử chính niệm đầy đủ

Thầy có lực hồi thiên”

Tôi hợp thập cảm tạ Sư phụ. Tôi nói với họ rằng hãy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp là tốt và Chân-Thiện-Nhẫn là tốt.

Khi tôi về đến nhà đã ba giờ sáng.

Việc tôi có thể ra khỏi đồn cảnh sát một cách đường đường chính chính đã khiến cả gia đình tôi vô cùng cảm kích Sư phụ và huyền năng vĩ đại của Đại Pháp. Mọi người đều xúc động sâu sắc!

Tôi ước giá mình bắt đầu học thuộc Pháp sớm hơn thì hẳn là tôi đã tránh được rất nhiều sai lầm và đường vòng trong tu luyện. Tôi muốn tận dụng cơ hội này tự khích lệ bản thân cũng như các bạn đồng tu hãy thực sự nỗ lực hết mình để học thuộc Pháp và tu luyện bản thân tốt hơn.

Trước đây tôi đã phạm nhiều sai lầm, nhưng Sư phụ chưa bao giờ bỏ rơi tôi. Tôi vô cùng biết ơn vì mình vẫn có thể tiếp tục tu luyện trong một môi trường tu luyện tốt. Học thuộc Pháp giúp trong tâm luôn có Pháp và nhắc nhở tôi rằng mình là một đệ tử Đại Pháp. Tôi sẽ tinh tấn tiến về phía trước.

Trên đây là thể ngộ của tôi. Xin hãy chỉ ra bất kỳ điều gì chưa phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/29/397573.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/16/183263.html

Đăng ngày 13-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share