Bài viết của Lý Chân, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 19-10-2019] Tôi đã 80 tuổi và là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sau đây là trải nghiệm của tôi trong một vụ tai nạn gần đây.

Vào ngày 4 tháng 3 năm 2019, tôi có việc phải ra ngoài bằng xe buýt. Sau khi bước xuống xe, một xe máy điện đang chạy với tốc độ nhanh đã lao thẳng vào người tôi. Khi bị tông ngã xuống đất, tôi nghĩ ngay đến điều Sư phụ giảng:

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Phần lưng phía dưới của tôi rất đau và thị lực của tôi bị mờ, nhưng tôi vẫn tự nhủ: “Mình là người tu luyện nên mình sẽ ổn”.

Người điều khiển xe máy là một cậu thanh niên. Cậu ấy đỡ tôi ngồi dậy bên lề đường. Trông cậu rất lo lắng, vì thế tôi nói với cậu ấy rằng tôi là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi không đổ lỗi cho cậu ấy về vụ tai nạn. Sau đó, tôi nói với cậu rằng chúng tôi gặp nhau là do duyên phận. Tôi hỏi cậu ấy: “Cháu có đeo khăn quàng đỏ của ĐCSTQ khi cháu còn là học sinh, hoặc tham gia bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ không?” Cậu ấy đáp rằng cậu đã gia nhập ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi nói với cậu ấy về những tệ nạn, sự tham nhũng và những việc làm sai trái của ĐCSTQ. Tôi cũng nói với cậu ấy rằng hơn 300 triệu người Trung Quốc đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Cậu ấy không ngần ngại và đã dùng tên thật của mình để thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Cậu ấy cũng giúp con trai mình thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong. Cậu ấy nhận lấy một chiếc bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp do tôi tặng. Tôi rất vui vì cậu và con trai cậu sẽ được bình an sau khi thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Sau đó, tôi nhờ cậu thanh niên đưa đến trạm xe buýt để trở về nhà. Khi về đến nhà, tôi đứng hợp thập trước Pháp tượng Sư phụ để bày tỏ lòng cảm ân đối với Sư phụ. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã bảo hộ cho tôi.

Con trai tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Tôi nói với con tôi rằng tôi sẽ ổn vì tôi có Sư phụ và Đại Pháp bảo hộ.

Một học viên khác đã đến thăm tôi vào buổi chiều, và chúng tôi cùng nhau phát chính niệm.

Như thường lệ, tôi học và nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ, luyện công và phát chính niệm mỗi ngày. Tôi kiên định bước đi trên con đường do Sư phụ an bài.

Tôi luôn ghi nhớ lời giảng của Sư phụ:

“Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận”. (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003 tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc)

Chẳng mấy chốc tôi đã có thể đứng dậy, nấu ăn và làm việc nhà. Tôi đã hồi phục ngay trong ngày hôm đó.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi đã gia trì và bảo hộ cho con. Tôi phải tu luyện tốt và đề cao một cách vững chắc để không cô phụ sự khổ độ của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/19/394680.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/5/180974.html

Đăng ngày 02-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share