Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-11-2019] Tôi là một người dân sống ở vùng quê. Nam nay tôi 67 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) từ năm 1995.
Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công, đã dạy chúng ta một người tu luyện cả nhà thọ ích. Những điều kỳ diệu xảy đến với gia đình tôi là minh chứng về Pháp mà Sư phụ giảng.
Sư phụ trả lời câu hỏi của một học viên:
“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao? Ít nhất trường năng lượng mà chư vị mang theo là hữu ích đối với toàn thể gia đình, bởi vì chư vị đang tu luyện chính Pháp, và loại lực lượng từ bi an hòa chư vị mang theo có thể điều chỉnh lại hết thảy những trạng thái không đúng đắn”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])
Đại Pháp đã ban cho tôi hai cháu trai
Con gái tôi năm nay 37 tuổi. Cháu sinh ra đã bị dị tật sứt môi hở hàm ếch. Cháu rất nhỏ bé và yếu ớt. Không một người hàng xóm nào nghĩ cháu sẽ sống sót khỏe mạnh. Hai chân của cháu cũng không bằng nhau, phần gót chân phải không chạm tới đất. Cháu luôn phải đi một đôi giày đặc biệt. Năm lên 5 tuổi, cháu đi lại rất khó khăn và gặp vấn đề phát âm ở tuổi lên 7. Lên 9 tuổi cháu được phẫu thuật hở hàm ếch. Tôi từng lo lắng mình sẽ phải chăm sóc cháu cả đời.
Con gái tôi đã tham gia học Pháp và tập các công pháp cùng chúng tôi tại điểm học Pháp chung vào năm 1995. Tôi không để tâm quá nhiều vào chuyện này. Đến một ngày năm 1996, chồng tôi đột nhiên thấy chân của cháu đã bình thường trở lại, gót chân phải cháu đã chạm được đất. Cháu rất vui sướng nói với tôi: “Từ giờ, con có thể đi bất kỳ đôi giày nào”.
Đến năm 23 tuổi, cháu gặp một chàng trai trẻ và kết hôn với cậu ấy. Chúng tôi rất mừng cho con gái.
Sáu tháng sau ngày cưới, con gái tôi vẫn chưa có dấu hiệu mang thai. Con rể tôi than phiền rằng có thể con gái tôi mắc bệnh nên khó đậu thai. Ngày hôm sau, chúng tôi đưa cháu đi kiểm tra tại bệnh viện thì bác sĩ nói rằng cháu đang mang thai. Ba tuần sau, bác sĩ xác nhận chắc chắn về cái thai. Mùa hè năm sau, con gái tôi hạ sinh hai bé trai sinh đôi khỏe mạnh.
Sau khi sinh con, con gái tôi được đặt một dụng cụ y khoa vào tử cung. Bác sĩ phụ khoa cho biết tử cung của cháu bị dị tật và gần như không thể mang thai. Vị bác sỹ ấy vô cùng ngạc nhiên khi thấy con gái tôi có thể thụ thai tự nhiên và sinh được hai em bé khỏe mạnh.
Họ hàng và hàng xóm của tôi rất bất ngờ trước tin tức về cháu. Có người còn thốt lên: “Chính Đại Pháp đã ban cho chị hai cháu trai”.
Chiếc mũi bị gãy của chồng tôi được hồi phục
Mùa đông năm 2000, chồng tôi được thuê làm thợ xẻ gỗ ở vùng núi. Vào một đêm, khói bếp lò trong nhà kho nơi công nhân ở tỏa ra khiến chồng tôi phải ra ngoài để hít thở không khí trong lành. Nhưng khi đi được vài bước, ông ấy đã vấp phải một đống gạch, ngã đập mặt xuống đất và bất tỉnh.
Khi ông ấy được các công nhân khác đưa về nhà vào ngày hôm sau, tôi gần như không thể nhận ra ông ấy được nữa. Khuôn mặt ông ấy sưng lên và biến dạng. Có một vài vết thương trên mặt cùng với chiếc mũi bị gãy.
Gia đình tôi muốn đưa ông ấy đến bệnh viện khám vì vết thương tỏ ra khá nặng. Nhưng chồng tôi cứ khăng khăng là ông không thấy đau và không muốn đi. Ông ấy cho rằng chỉ cần băng vết thương lại là sẽ ổn. Vết thương vẫn còn sưng tấy ba đến bốn ngày sau đó, và để lại một vết lõm vĩnh viễn trên sống mũi của chồng tôi.
Sau đó vài năm, là năm 2014, tôi thấy vết lõm trên mũi chồng tôi hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một vết sẹo như là bằng chứng của phép màu kỳ diệu đã xảy ra.
Con trai tôi không bị thương tích khi gặp phải tai nạn xe máy
Con trai thứ hai của tôi không tu luyện Đại Pháp, nhưng cháu vẫn thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Cháu cũng được Đại Pháp bảo hộ.
Một buổi tối mùa xuân năm 2010, tai nạn đã xảy ra khi con trai tôi đang lái xe máy trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả tại nông trại. Mệt mỏi và choáng váng vì bị ánh sáng của đèn giao thông chiếu vào mắt, cháu đã đâm phải một chiếc xe tải đang di chuyển chậm phía trước.
Con trai tôi đâm sầm vào xe tải và ngã xuống lề đường. Cháu không cử động hay nói được, nhưng vẫn có thể nghe thấy mọi người xung quanh thốt lên: “Anh ta ngất rồi”. Khi người lái xe tải đưa con trai tôi vào bệnh viện, bác sĩ kiểm tra và xác định cháu không bị thương ở đâu cả, ngoại trừ có một lượng nhỏ chất dịch lỏng tích tụ trong gan. Cháu được chỉ định ở lại bệnh viện để theo dõi, đề phòng trường hợp cần phải phẫu thuật.
Đến nửa đêm, con trai tôi đã có thể nói chuyện lại bình thường. Sáng hôm sau, bác sĩ tiến hành kiểm tra lại và rất đỗi ngạc nhiên khi thấy chất lỏng trong gan của cháu đã biến mất, dĩ nhiên cũng không cần phải phẫu thuật nữa.
Con trai tôi không hề đau chút nào. Cháu đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đúng vào khoảnh khắc lao đầu vào chiếc xe tải. Con trai tôi hiểu chính Sư phụ đã bảo hộ cháu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/10/326007.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/13/181081.html
Đăng ngày 27-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.