Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 24-07-2019] Tôi muốn chia sẻ với các bạn về những thay đổi kỳ diệu mà tôi đã trải qua trong tu luyện, kể từ khi tôi bắt đầu học thuộc các bài giảng Pháp.

Khoảng 18 tháng trước, tôi cùng một học viên khác bắt đầu học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân qua mạng Internet. Mỗi buổi sáng, tôi cùng các đồng tu đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân rồi luyện bốn bài công pháp. Sau đó tôi về nhà và nhẩm thuộc Pháp cùng với chị ấy. Sau này, chúng tôi nhẩm thêm 45 phút mỗi buổi tối.

Quá trình nhẩm thuộc Pháp cũng không phải thuận buồm xuôi gió. Tôi đã phải vượt qua can nhiễu của nghiệp tư tưởng, những mệt mỏi thể chất và cơn buồn ngủ. Tuy nhiên, đây cũng là cơ hội để tôi rèn luyện ý chí, đặc biệt vào tối thứ Ba khi tôi có lớp học sau giờ làm và về nhà rất muộn. Tôi cảm thấy mệt và buồn ngủ, và không muốn lên mạng học thuộc Pháp. Nhưng nhớ đến việc có đồng tu đang đợi tôi, tôi nhẩm câu: “Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành” (Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân). Khi tôi động viên bản thân lên mạng nhẩm thuộc Pháp, mọi mệt mỏi của tôi đều biến mất.

Mấu chốt của việc nhẩm thuộc Pháp là học một cách liên tục. Tất cả chúng ta đều biết rằng Pháp rất trân quý và đây là môn tu luyện chủ ý thức. Do vậy khi nhẩm thuộc Pháp, quan trọng là phải thanh tỉnh để chủ ý thức có thể đắc được Pháp.

Khi nhẩm thuộc Pháp theo nhóm không thể nóng vội. Chúng tôi học hết câu này sang câu khác, hết đoạn này sang đoạn khác. Tôi ngày càng cảm nhận được tầm quan trọng của việc nhẩm Pháp chính xác.

Tôi nhớ khi chúng tôi nhẩm thuộc đến mục “Tâm tật đố”, tôi luôn nhầm giữa từ “người tu luyện” và “người luyện công” và ngược lại. Trước kia khi tự nhẩm thuộc Pháp, tôi nghĩ rằng “người luyện công” và “người tu luyện” có ý nghĩa tương tự nhau, nên miễn là tôi hiểu đúng nghĩa, không nhớ chính xác từ cũng không thành vấn đề. Tôi sẽ chuyển sang đoạn tiếp theo.

Nhưng bây giờ tôi làm khác. Tôi so sánh từng chữ với bản gốc tiếng Trung cho tới khi tôi ghi nhớ chính xác từ đó. Khi tôi có thể nhẩm chính xác các đoạn Pháp, tôi cảm nhận được lực lượng của Pháp, và Phật tính sâu trong sinh mệnh của tôi một lần nữa được đánh thức. Tôi cũng có trải nghiệm tương tự khi mới bắt đầu tu luyện! Đúng như Sư phụ đã giảng:

“Phật tính nhất xuất, chấn động thập phương thế giới” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy hổ thẹn vì đôi khi tôi quá chấp trước vào hiểu biết của bản thân và dùng những tiêu chuẩn của bản thân để đánh giá người khác. Tôi thường rất nhanh tìm ra thiếu sót của người khác, có lúc thậm chí còn coi thường họ. Tôi nhận thức được rằng ẩn sau tất cả những thứ đó là chấp trước tật đố của tôi. Tôi nói với bản thân nên tập trung nhiều hơn vào những điểm mạnh của người khác.

Theo thể ngộ cá nhân của tôi, Sư phụ đang chính lại đại khung, đem Pháp vĩ đại của vũ trụ – Chuyển Pháp Luân truyền ra để cứu chúng ta. Tôi nên nhẩm Pháp chuẩn xác như những gì viết trong sách, không có thêm bớt. Đây cũng là khảo nghiệm mức độ tín Sư tín Pháp của tôi. Đối với cách dùng từ trong Pháp của Sư phụ, bao gồm cả dấu ngắt câu, không được nghi vấn, không trộn lẫn tư duy và phương thức biểu đạt người thường của bản thân vào trong đó. Mỗi lỗi phạm phải khi nhẩm thuộc Pháp thường là phương thức suy nghĩ biểu hiện người thường của tôi, hoàn toàn phản ánh ra những tư tưởng của bản thân không phù hợp với Pháp. Khi tôi nhẩm Pháp chuẩn xác, Pháp sẽ chính lại những thói quen suy nghĩ biến dị của tôi, thậm chí ở mức vi quan đã chính lại những tư tưởng của tôi.

Tôi đã học những dấu ngắt câu như thế nào? Tôi kết hợp ý nghĩa của dấu câu theo cách hiểu của bản thân với câu Pháp mà tôi đang học thuộc. Lấy ví dụ, trong mục “Vấn đề trị bệnh” (Bài giảng thứ bảy – Chuyển Pháp Luân), khi nói về “phép chộp bắt”, Sư phụ giảng: “Chư vị chộp cho tôi xem!” Lúc đầu, tôi nghĩ đây là dấu chấm, nhưng khi xem lại thì thấy dấu chấm cảm. Trong tư tưởng của tôi hiện ra dấu chấm cảm, đồng thời nhấn mạnh âm điệu để thể hiện ra dấu chấm cảm. Khi dung hợp ý nghĩa của dấu câu vào trong câu Pháp, tôi có thể cảm nhận được lực lượng của Pháp. Câu Pháp bởi vậy cũng in sâu trong đầu tôi.

Khi nhẩm thuộc Pháp, quan trọng là phải tập trung và nhẩm chính xác từng chữ, để mỗi chữ đều xuất hiện trong đầu. Khi chủ ý thức của tôi ở không gian này đang nhẩm Pháp chính xác với tâm thanh tỉnh, tất cả các thân thể ở các không gian khác, gồm cả những thể hệ vũ trụ tương ứng, đều đang cùng tôi nhẩm thuộc Pháp. Tất cả đều đồng hoá với Đại Pháp, được Pháp chính lại.

Học thuộc Pháp, thực tu tâm tính, cứu người

Ngoài việc nhẩm thuộc Pháp theo nhóm, tôi cũng tận dụng các khoảng thời gian như lúc đi bộ, hoặc trên tàu điện ngầm đi làm và về nhà, v.v., để kiểm tra lại đoạn Pháp tôi đã nhẩm thuộc sáng hôm đó. Tôi xem đi xem lại từng câu cho tới khi không còn mắc lỗi rồi mới chuyển sang câu tiếp theo. Tôi cảm giác được những tư tưởng người thường và chấp trước của bản thân ít dần, gặp sự việc gì cũng không còn dễ bị động tâm.

Lấy tâm nôn nóng làm ví dụ. Tàu điện ngầm thường hay đến trễ. Đôi khi tôi thấy sốt ruột. Sau khi tập trung vào việc nhẩm thuộc Pháp lúc chờ tàu, thời gian chờ đợi trở nên có ý nghĩa. Dần dần việc tàu đến trễ dường như không có quan hệ đến tôi. Khi tâm không còn bị động, tàu điện ngầm cũng không thường xuyên đến trễ như trước nữa.

Khi đã hình thành được thói quen nhẩm thuộc Pháp mỗi khi có thời gian rảnh, những tạp niệm của tôi trở nên yếu đi và tâm tôi thanh tỉnh hơn. Dường như tôi có thể dễ dàng hướng nội hơn.

Một lần tôi cần đi xe buýt tốc hành tới làm việc ở tòa án của một khu khác. Vừa lúc bước ra khỏi tàu điện ngầm, tôi nhìn thấy chiếc xe buýt mình cần. Tôi rảo bước nhưng ngay khi tôi sắp bước lên xe, người tài xế đã đóng cửa và lái xe đi. Nếu chuyện này xảy ra trong quá khứ, tôi sẽ tỏ ra khó chịu. Tuy nhiên, niệm đầu tiên lúc đó của tôi là: tôi cần hướng nội tìm xem mình đã nói hoặc làm gì không phù hợp với Pháp. Bởi vì trong tâm tôi luôn nhẩm Pháp, nên tôi không bị ảnh hưởng khi người tài xế bỏ qua tôi và rời đi.

Tôi nhìn xung quanh và nhận thấy có một người đàn ông Trung Quốc đang đứng cạnh tôi. Rõ ràng ông ấy cũng bị lỡ chuyến xe, và dường như đang bực tức. Tôi nói với ông ấy rằng xe buýt tiếp theo sẽ đến ngay thôi. Đúng lúc đó, xe buýt đến. Tuy nhiên đây không phải là xe buýt tốc hành mà là xe dừng ở tất cả các điểm đỗ, thường sẽ mất gấp đôi thời gian. Nhưng một ý nghĩ xuất hiện trong tôi: người đàn ông này hẳn là người hữu duyên. Sư phụ an bài cơ hội này để tôi giảng chân tướng cho ông ấy!

Ngộ ra điều này này, tôi đã theo ông ấy lên xe và ngồi kế bên. Tôi bắt đầu trò chuyện với ông ấy. Khi tôi giảng chân tướng, ông ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Vừa giảng xong, chiếc xe buýt dừng lại ở bến của tôi. Nếu chúng tôi lên chuyến xe tốc hành, có lẽ tôi đã không có đủ thời gian để giảng chân tướng cho ông ấy. Thấy tôi chuẩn bị xuống xe, ông ấy bắt tay tôi và liên tục nói cảm ơn. Khi nghĩ về chuyện này, tôi nhận ra đó là vì trong đầu tôi luôn nhẩm Pháp nên tôi có thể giữ vững tâm tính. Sẽ thế nào nếu tôi bỏ lỡ cơ hội mà Sư phụ an bài khi nhìn thấy ông ấy mà không giảng chân tướng? Có lẽ tôi sẽ vô cùng hối tiếc. Tôi hợp thập cảm tạ Sư phụ và tiếp tục nhẩm Pháp.

Hơn mười năm qua tôi đã tận dụng các cơ hội ở nơi làm và trong cuộc sống thường ngày để giảng chân tướng cho mọi người. Tôi đã được trải nghiệm những thay đổi căn bản từ khi bắt đầu nhẩm Pháp cùng nhóm. Trước đó, công việc và cuộc sống hàng ngày chiếm phần lớn thời gian của tôi, làm ba việc chỉ là một phần nhỏ. Giờ đây dường như ba việc chiếm phần lớn thời gian của tôi, công việc và cuộc sống hàng ngày đều xoay quanh đó.

Tôi sử dụng mọi cơ hội, cho dù là người đến cửa nhà tôi để vận động bầu cử chính trị, hay đến để sửa bồn nước, giao đồ, hoặc hỏi đường – lý do thực sự được gặp họ, là để các đệ tử Đại Pháp chúng ta giảng chân tướng và cứu họ. Những người xung quanh có thể sống trong mê, nhưng đệ tử Đại Pháp không thể bị mê vì chúng ta gánh trên vai sứ mệnh to lớn mà Sư phụ đã giao phó.

Đặt tự ngã sang một bên để quảng bá Thần Vận

Trong thời gian đầu quảng bá Thần Vận mùa diễn 2019, tôi đã dồn hết nỗ lực vào việc bán vé theo nhóm. Có bốn nhóm đã mua hơn 200 vé, nhưng tất cả đều ở mức giá dưới 150$. Lúc đầu, tôi không ý thức được vấn đề và nghĩ rằng chúng ta cũng cần bán những vé đó. Nhưng sau đó có một nhóm gọi điện và muốn mua 8 vé ở mức giá 130$. Tôi kiểm tra trên trang web và nhận thấy các vé ở mức giá 150$ và 130$ đã bán gần hết. Nhóm này từ chối mua vé ở các mức 195$ và 120$, vì họ không muốn nghe khách hàng phàn nàn về sự chênh lệch giá. Có 8 sinh mệnh đang trong danh sách chờ mua vé, nhưng họ lại không đồng ý mua vé ở mức giá cao hơn hoặc thấp hơn. Việc nan giải này đã xảy đến với tôi, hẳn là tôi có vấn đề trong tu luyện. Vậy đó là điều gì?

Khi xem xét lại bản thân, tôi nhận thấy mình đã không hề nghĩ đến chỉnh thể mà chỉ tập trung vào bản thân. Tôi tập trung vào bán vé theo nhóm vì vé nhóm dễ bán hơn. Những nỗ lực của tôi đã tách rời khỏi những yêu cầu của chỉnh thể. Cũng như việc bắn cung, mục tiêu chính của chúng ta là nhắm vào vòng mười, nhưng tôi lại hướng sang một bên.

Ba tuần trước khi diễn ra các buổi diễn Thần Vận tại Toronto, tôi đã quyết định đến học hỏi từ một học viên có kinh nghiệm trong việc tiếp cận xã hội chủ lưu. Sự tận tâm phó xuất trong thời gian dài của học viên này đã khiến tôi vô cùng cảm động. Cô ấy nói chúng ta cần phải buông bỏ tự ngã để hình thành một chỉnh thể. Tôi cảm thấy Sư phụ đang mượn lời của học viên này để điểm ngộ cho tôi.

Tôi nghỉ làm một ngày để cùng cô ấy đi thăm vài tổ chức và các khu nhà khá giả. Tôi hỏi cô liệu tôi có cần tìm hiểu điều gì để chuẩn bị không. Cô ấy nói đã chuẩn bị mọi thứ rồi. Vì không biết chúng tôi sẽ đi đâu và gặp ai, tôi có chút không thoải mái. Sau đó, thoáng trong đầu tôi xuất hiện, “truy cầu là một tâm chấp trước.” Tôi nghĩ, chẳng phải đây là cơ hội tuyệt vời để tôi trừ bỏ chấp trước truy cầu khi không biết mình sẽ đi đâu? Đây chẳng phải là cơ hội tốt để tôi phối hợp với đồng tu? Khi có được nhận thức này, tôi rất vui vẻ và sẵn lòng phối hợp với cô ấy.

Chứng kiến kỳ tích

Hai tuần trước các buổi diễn của đoàn Thần Vận tại Toronto, tôi nhìn thấy danh sách “Mười người giàu có nhất Canada.” Tôi cảm thấy đây không phải ngẫu nhiên. Cùng lúc, tôi cũng phân vân: Bây giờ có phải quá muộn để bắt đầu liên lạc với họ? Tôi gửi danh sách này qua thư điện tử cho người điều phối, và anh ấy nói: “Hãy liên lạc với họ ngay đi.” Tôi cảm thấy được khích lệ.

Tôi nhanh chóng tìm thấy thông tin liên lạc của bà S, một người trong danh sách. Tôi nói với điều phối rằng sẽ gọi cho bà ấy vào sáng hôm sau. Lúc đó là trưa chủ nhật, đến giờ phát chính niệm. Sau khi phát chính niệm, tôi nghĩ rằng thời gian cứu người là cấp bách, tôi sẽ không đợi đến ngày mai, bây giờ gọi luôn số này. Bởi vì đang là Chủ nhật, thường mọi người không ở văn phòng, nhưng ít nhất tôi có thể kiểm tra số điện thoại này có hoạt động không. Cuộc gọi của tôi được chuyển vào hòm thư thoại, nên tôi chắc rằng đây đúng là số để liên lạc với bà S. Sau đó tôi nghĩ rằng mình nên gọi và để lại một tin nhắn thay vì chờ tới sáng hôm sau.

Tôi gọi điện lần thứ hai và thật kỳ diệu, có một người đàn ông đã nhấc máy. Đây đúng là bất ngờ thú vị. Tôi bình tĩnh lại và nói: “Tôi biết hôm nay là Chủ nhật. Nếu cuộc gọi của tôi quấy nhiễu lịch trình ngày Chủ nhật của ông, tôi thành thực xin lỗi. Tôi thành tâm muốn gửi một lời mời cho bà S, nhưng tôi không biết phương thức liên lạc.” Người đàn ông xem ra rất thấu hiểu. Ông ấy cho tôi địa chỉ email của trợ lý bà S và email của ông, nói rằng hãy gửi cho cả ông, ông sẽ giúp tôi theo dõi.

Trong khi đang nghĩ nên viết thư mời ra sao, một người bạn vì vài sự việc khác đã gọi điện cho tôi. Cậu ấy chủ động đề nghị giúp tôi sửa thư mời. Cậu ấy chỉ cho tôi cách gọi những người có thân phận như bà S, đồng thời chú ý vào giọng điệu hành văn cũng như các chi tiết khác trong thư.

Sau khi thảo luận với điều phối, chúng tôi quyết định sẽ theo đề nghị của người bạn ấy. Người điều phối nói rằng lá thư sẽ được in trên loại giấy đặc biệt, và sẽ đưa nó cho tôi vào sáng thứ hai để tôi có thể đích thân gửi lá thư đến văn phòng, cách nơi tôi làm việc tầm 15 phút đi bộ.

Nhưng ngày hôm sau tôi có lịch cho một phiên xử cả ngày. Tôi nhận lá thư được in từ người điều phối, rồi chạy về toà án. Tôi nghe thấy các luật sư đang thuyết phục chánh án cho hoãn phiên tòa, vì họ vừa nhận được một số phát hiện mới và cần thời gian xem xét chúng trước khi phiên xử bắt đầu. Tiến triển mới này khiến tôi có đủ thời gian để đi gửi lá thư mời.

Tôi cầm bức thư mời chứa đầy năng lượng của đệ tử Đại Pháp, đi tới văn phòng của ông J (người đàn ông nói chuyện qua điện thoại). Thần kỳ là ông ấy ở đó, tựa như đang đợi tôi vậy. Sau đó người thư ký nói với tôi rằng ông J thường không đến văn phòng vào giờ này. Ông J cẩn thận đọc lá thư mời. Tôi nói: “Tôi rất vinh dự được mời ông và gia đình tới xem buổi biểu diễn Thần Vận.” Ông J, là một người được kính trọng trong giới biểu diễn nghệ thuật, đã trả lời: “Tôi rất vinh dự được vì ông đã tới văn phòng và mời tôi tới buổi diễn Thần Vận.”

Gia đình của ông J, gồm con gái, con rể và các cháu ngoại, tất cả đã tới xem buổi diễn. Ông nói sẽ tới xem các buổi diễn trong tương lai khi lịch trình cho phép.

Tôi nghe nói rằng khi bà S đọc thư mời của chúng tôi, bà đã click vào đường dẫn trong thư điện tử đến video giới thiệu Thần Vận và nhận xét của khán giả. Bà đã nói rằng bà thật sự thích màu sắc và trang phục biểu diễn của Thần Vận. Bà rất tiếc không thể đến xem do lịch trình đã định sẵn. Trợ lý của bà nói với tôi: “Đây là một khởi đầu tốt, ông nên tiếp tục mời bà ấy, và hãy mời sớm hơn vào mùa sau.”

Sư phụ đã mở đường cho chúng ta đưa Thần Vận đến với xã hội chủ lưu – chỉ cần tất cả chúng ta đi trên con đường của chính mình. Tôi sẽ yêu cầu bản thân tiếp tục chăm chỉ nhẩm thuộc Pháp, tu luyện vững chắc, tuân theo lời Sư phụ để phối hợp chỉnh thể, đưa Thần Vận đến với giới chủ lưu.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Xin cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được trình bày trong Pháp hội Canada 2019)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/24/背法-实修-见证神迹-390502.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/26/178586.html

Đăng ngày 06-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share