Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-09-2019] Tôi sinh năm 1943. Là con gái út và duy nhất trong gia đình có 4 người con, tôi được bảo bọc trong tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ và các anh trai.
Bệnh tật đầy thân
Nhưng không có gì là hoàn hảo. Tôi ốm yếu từ khi còn rất nhỏ. Tôi mắc bất kỳ căn bệnh truyền nhiễm nào xuất hiện ở trường học, từ những cơn cảm lạnh thông thường cho tới bệnh viêm màng não. Tôi mất thính lực một bên tai mà không rõ nguyên nhân khi tôi đang học tiểu học.
Năm học lớp 11, tôi bỏ học, chỉ vì tôi không có thể lực ổn định để học cả ngày. Năm 19 tuổi, tôi được chẩn đoán mắc bệnh thấp khớp.
Nằm nhà không ngăn được tôi học tập. Nhờ kết quả xuất sắc, tôi trở thành một giáo viên tiểu học. Sự tận tâm của tôi nhận được sự ca ngợi của đồng nghiệp, phụ huynh và học sinh. Tôi được trao danh hiệu “một trong 10 giáo viên giỏi nhất” của quận.
Sức khỏe của tôi giảm sút thêm sau khi tôi sinh đứa con đầu lòng. Bệnh thấp khớp khiến nhiều bộ phận cơ thể tôi bị viêm nhiễm. Sau một năm nghỉ việc vì ốm, tôi đã nghỉ hưu ở tuổi 52. Tôi vô vọng và đã mất hy vọng phục hồi sức khỏe.
Bước ngoặt của số phận
Đầu tháng 7 năm 1997, một người họ hàng tới thăm: “Tôi mang cho chị một quyển sách, hãy xem nó đi.” Đó là cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi bắt đầu đọc sách ngay nhưng rất chậm. Mắt tôi bị mỏi sau khi tôi đọc được hơn 10 trang, nhưng tôi vẫn tiếp tục. Khi đang đọc nửa bài giảng thứ hai, tôi bị sốt, và toàn thân đau nhức. Biết rằng Sư phụ Lý (nhà sáng lập) đang tịnh hóa thân thể mình, tôi đã chịu đựng cơn đau.
Tôi đã mất hơn 2 tuần để đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân. Cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng và trí óc tôi trở nên minh mẫn. Tôi học và tuân theo nguyên lý chỉ đạo của Pháp Luân Công: Chân-Thiện-Nhẫn.
Tôi quyết định trở thành một học viên Pháp Luân Công. Đầu gối bên phải của tôi bị biến dạng do một chấn thương trong quá khứ, do đó tôi không thể luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công. Lần thứ hai tôi đọc Chuyển Pháp Luân, cái đầu gối bị biến dạng bắt đầu sưng tấy. Tôi biết rằng huyền năng chữa bệnh của Pháp Luân Công đang làm nên điều kỳ diệu.
Lần thứ ba tôi đọc Chuyển Pháp Luân, chỗ sưng bắt đầu xẹp xuống và cuối cùng biến mất. Tôi đã có thể cử động đầu gối bên phải lần đầu tiên sau nhiều năm bị tê liệt.
Sức khỏe của tôi đã phục hồi, và tôi ngập tràn hạnh phúc. Học Pháp và luyện công trở thành một phần trong cuộc sống của tôi. Thị lực của tôi được cải thiện và tôi không phải mất một đồng nào để chữa bệnh kể từ đó.
Tôi chia sẻ câu chuyện của mình với các đồng nghiệp cũ. Hiệu trưởng đã đọc Chuyển Pháp Luân và chia sẻ cuốn sách với gia đình của ông. Với thân thể khỏe mạnh, tôi đã có thể làm các việc mà tôi không thể làm được trước đây, chẳng hạn như đi chợ. Tôi bây giờ đã 76 tuổi, và vẫn làm hết các việc nhà.
Lớn lên trong sự chiều chuộng của gia đình, tôi đã từng rất ích kỷ. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi trở nên rộng lượng hơn với gia đình mình, và chu đáo với chồng. Trong khi tôi bị giam cầm vì tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã chia sẻ nước nóng, thức ăn của mình với các bạn tù. Mọi người quanh tôi biết rằng các học viên Pháp Luân Công là những người tốt.
Pháp Luân Công được phổ truyền
Sau khi chứng kiến những thay đổi ở tôi, nhiều vị khách đã tới gặp tôi và muốn học Pháp Luân Công. Nhà tôi chẳng mấy chốc trở thành một điểm luyện công.
Một lần, chị của một học viên tới học Pháp Luân Công. Chị nói rằng chị thấy các bức tường trong nhà tôi lấp lánh các vì sao nhỏ. Vài ngày sau, chị đưa tới một vị khách. Vị khách này nói rằng sư thầy trong chùa của ông ấy nói rằng chỉ bằng cách tu luyện Pháp Luân Công mới có thể khiến một người đạt viên mãn. Tôi đã đưa cho ông ấy cuốn Chuyển Pháp Luân và Pháp Luân Công.
Theo lời dạy của Sư phụ, tôi đã từ chối quà cảm ơn.
“Khi chư vị truyền công thì không [được] cầu danh cầu lợi; [mà] tự nguyện phục vụ mọi người. Những học viên của chúng tôi ở các nơi trên toàn quốc đều làm như thế, các phụ đạo viên mọi nơi cũng tự họ làm gương. Đến học công của chúng tôi, chỉ cần chư vị muốn học, là chư vị đến học thôi; chúng tôi có thể có trách nhiệm với chư vị; một xu cũng không lấy.” (Bài giảng thứ ba-Chuyển Pháp Luân)
Vì ngày càng có nhiều người tham gia điểm luyện công của chúng tôi, trường học địa phương tôi đã cho chúng tôi sử dụng các phòng học của họ. Các đồng nghiệp của chồng tôi bắt đầu học Pháp Luân Công, và chẳng bao lâu một nhóm học Pháp được hình thành trong ký túc xá của họ.
Chúng tôi hướng dẫn luyện công tại chợ vào ban ngày và tổ chức các hội thảo Pháp Luân Công tại làng lân cận trong kỳ nghỉ hè.
Tám người trong gia đình tôi đã trở thành các học viên Pháp Luân Công
Cơ hội để phổ truyền Pháp Luân Công sau khi bị đưa tới trại lao động cưỡng bức
Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân với tư cách là Chủ tịch, Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công và các học viên. Cảnh sát gọi cho tôi để lấy tên các học viên tới học Pháp ở nhóm của chúng tôi. Tôi không hợp tác và bị đưa tới đồn cảnh sát nhiều lần. Cuối cùng, tôi bị giam giữ trong trại lao động cưỡng bức.
Tôi là học viên Pháp Luân Công đầu tiên trong khu vực của chúng tôi bị đưa tới trại lao động cưỡng bức. Giám đốc trại lao động cưỡng bức và các nhân viên đã nói chuyện với tôi. Tôi nói với họ rằng tôi đã hưởng lợi nhờ tu luyện Pháp Luân Công như thế nào, và rằng bức hại pháp môn là sai lầm.
Các nhân viên trại lao động cưỡng bức biết tôi không thuộc về nơi đó. Trình độ chuyên môn của tôi, sự thân thiện và phong thái của tôi là đối lập với các tù nhân khác. Một lính canh đã nói với tôi rằng tôi đang khiến cô ấy trở nên tốt hơn. Một lính cánh khác nói: “Hãy cho tôi biết nếu có bất kỳ ai ngược đãi chị.”
Tôi thân thiện với tất cả các tù nhân khác. Họ gọi tôi là “dì”. Giường của tôi là một nơi tụ họp. Tôi kể cho họ nghe những câu chuyện tu luyện, và đọc thơ Hồng Ngâm.
Hai học viên bị ĐCSTQ “chuyển hóa” quay sang phản đối Pháp Luân Công, đã đến gặp tôi nhiều lần. Tôi cảm thấy tiếc cho họ. Sau khi đọc và cho họ xem các bài giảng của Sư phụ trong Tinh Tấn Yếu Chỉ, phía mặt thiện của họ đã thức tỉnh và họ quay trở lại tu luyện. Sau khi tôi được trả tự do, tôi đã học Pháp và luyện công hằng ngày để bắt kịp với các học viên khác. Giúp đỡ mọi người nhận ra bản tính tà ác của ĐCSTQ đã trở thành ưu tiên hàng đầu của tôi.
Kể từ đó, tôi đã giúp hơn 30.000 người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Trong số đó có cảnh sát trưởng, nhân viên trong cơ quan chính quyền địa phương, lính canh tại trung tâm tẩy não và nhiều người khác.
Sư phụ luôn ở bên tôi. Tôi đã học thuộc Chuyển Pháp Luân, mỗi lần một đoạn. Tôi đã nhẩm đọc thuộc Chuyển Pháp Luân được 27 lần. Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/24/393654.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/8/180227.html
Đăng ngày 29-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.