Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-07-2019] Năm nay tôi 73 tuổi và sống ở vùng ngoại ô. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 3 năm 1998. Trước khi tu luyện, tôi bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng và không thể ra khỏi giường. Tôi cũng bị nhiều bệnh khác, bao gồm cả bệnh thiếu máu cơ tim. Tất cả các bệnh của tôi đã được chữa khỏi sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi rất biết ơn và muốn mọi người biết tới sự tốt lành của Đại Pháp.

Tháng 5 năm 2018, lương hưu của tôi đột nhiên bị cắt. Tin này lan đi nhanh chóng trong làng và mọi người đều tò mò về những gì đã xảy ra; nó đã trở thành một đề tài nóng để bàn tán. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng nếu lương hưu thuộc về tôi, tôi sẽ nhận được nó. Tuy nhiên con tôi, sẽ không cho là như vậy. Chúng nói rằng chúng đã trả thuế và bảo hiểm để hỗ trợ hệ thống phúc lợi xã hội. Chúng đề nghị tôi tìm hiểu lý do tại sao mình lại không còn nhận được lương hưu.

Tôi đến đồn công an trong vùng và phát hiện ra rằng đăng ký thường trú của tôi đã bị xóa; điều này chỉ xảy ra nếu một người đã chết. Họ nói với tôi rằng tôi cần có một giấy chứng nhận từ Ủy ban xã xác nhận rằng tôi vẫn còn sống. Tôi cần tới gặp một số cơ quan của chính phủ liên quan tới giấy chứng nhận cư trú và chứng minh thư. Sau đó tôi có thể gia hạn lại đăng ký thường trú và nhận lại lương hưu.

Tuy nhiên, tôi chưa từng có chứng minh thư. Một số dân làng đề nghị tôi nên đến các cơ quan liên quan để phản đối. Một số đề nghị tôi kiện Ủy ban xã, chính quyền địa phương và đồn công an. Một số người trong cuộc nói với tôi rằng đó là do con dâu tôi đã hủy đăng ký cư trú của tôi.

Con dâu tôi là Hội trưởng của Hội Phụ nữ làng. Cháu muốn gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tuy nhiên, chính quyền địa phương nói rằng cháu không thể gia nhập vì tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy, cháu thông báo với chính quyền rằng tôi đã chết, và thế là họ đã hủy đăng ký cư trú của tôi. Trớ trêu thay, cháu vẫn không thể vào ĐCSTQ. Một số người gợi ý rằng tôi nên buộc cháu trả lương hưu cho tôi. Mỗi người một ý kiến.

Sau sáu tháng, tôi vẫn chưa ra tòa. Đó là một thủ tục phức tạp liên quan tới nhiều người và tôi không có thời gian. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi có nhiều việc quan trọng hơn để làm. Ngoài ra, ở Trung Quốc ngày nay, tòa án có thể không giải quyết vụ việc theo pháp luật.

Tôi đã tới đồn công an nhiều lần nhưng các nhân viên ở đó đã đưa ra nhiều lý do để đùn đẩy trách nhiệm. Thay vì tranh cãi với họ, tôi vui vẻ giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Đại Pháp. Cuối cùng, họ hứa sẽ giúp tôi.

Tôi đã không tranh đấu với con dâu và thậm chí không đối đầu với nó. Cán bộ ủy ban xã khuyên tôi kiện con dâu. Một số dân làng cảm thấy rằng điều đó là không công bằng và hỏi trực tiếp con dâu tôi. Cháu nói rằng chính phủ đã ngừng trả lương cho tôi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi tìm được một cơ hội để nói chuyện với con dâu. Tôi nói: “Mẹ đã trở nên khỏe mạnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ đã có thể cáng đáng rất nhiều việc, bao gồm cả phần việc của con trong đó. Con đã có thể gặt hái những phần thưởng vào cuối năm vì mẹ đã làm việc giúp con. Hơn hai mươi năm nay mẹ đã không phải chi bất kỳ khoản tiền nào cho sức khỏe, đã tiết kiệm rất nhiều tiền và chăm lo cho gia đình. Tất cả các con đều ủng hộ mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và nhận được phúc báo. Tất cả các con đã có một cuộc sống tốt.“

Cháu đã đồng ý với những gì tôi nói. Tôi nói tiếp: “Pháp Luân Đại Pháp đã dạy mọi người trở thành người tốt. ĐCSTQ bức hại tàn bạo các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người nhận ra sự tà ác của ĐCSTQ và không muốn dính líu đến nó, vì vậy họ chọn cách thoái Đảng. Thiện hữu thiện báo và ác hữu ác báo. Đó là một nguyên lý phổ quát. Là cha mẹ, mẹ muốn điều tốt nhất cho các con của mình. Đó là lý do tại sao mẹ muốn nói chuyện với con ngày hôm nay”.

Cuối cùng, con dâu tôi nói: “Mẹ đừng lo, con sẽ mang ảnh và lấy chứng minh thư về cho mẹ. Con sẽ làm việc này.”

Tôi nghe một số người làng nói rằng tôi nhu nhược và ngốc nghếch, nên đã bị lợi dụng. Một số người lo cho tôi và hỏi tôi sẽ sống thế nào nếu không có lương hưu.

Là một học viên, tôi lấy Chân, Thiện, Nhẫn làm Pháp lý chỉ đạo. Tôi tiếp tục tin rằng nếu cái gì của tôi, tôi sẽ có được nó. Tôi không muốn tranh đấu với bất cứ ai để giành lấy nó.

Tháng Hai năm nay, con dâu tôi đã mang về cho tôi chứng minh thư và tiền lương bồi hoàn. Tôi nói: “Cảm ơn con đã quan tâm đến việc này”. Cháu mỉm cười.

Từ Pháp của Sự phụ, tôi hiểu rằng bất cứ điều gì chúng ta gặp phải, nó luôn luôn là hảo sự. Vụ việc về chứng minh thư của tôi xảy ra là do tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thông qua sự việc này, tôi có một thể ngộ mới về Pháp của Sư phụ. Tôi thật may mắn. Tôi không lo lắng, không oán hận hay phàn nàn. Tôi chỉ muốn trở thành một học viên Đại Pháp, luôn trong trạng thái hòa ái. Không ai nói tôi ngu nữa. Họ ngưỡng mộ sự dung nhẫn của tôi.

Tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người ở khắp nơi. Mong ước của tôi là tất cả mọi người đều trở thành người tốt và đắc được phúc báo của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/22/390316.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/25/179050.html

Đăng ngày 11-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share