Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-07-2019] Con gái tôi hỏi có thực là cháu đang thấy tôi hay không, và nhìn chằm chằm vào tôi như thể tôi là một người lạ. Tôi không thể nhịn được cười khi bảo với cháu rằng đây chính là tôi. Kỳ thực, không ai tin rằng chỉ một vài ngày trước đây, tôi đang trên bờ vực sinh tử, không thể cử động và gần như không thể thở.

Cận kề bờ vực sinh tử

Tôi năm nay đã 71 tuổi. Đầu tháng Ba, tôi bị chướng bụng bởi đã không thể đại tiện được trong nhiều ngày. Tôi rất khó thở và phổi của tôi như thể đang bị thứ gì đó ép xuống.

Gia đình đưa tôi đi khám bác sĩ. Sau vài xét nghiệm ban đầu, con gái tôi nhất mực rằng cháu sẽ đưa tôi đến bệnh viện nổi tiếng để kiểm tra kỹ lưỡng. Mặc dù không muốn, nhưng người nhà tôi đã đưa tôi đến bệnh viện.

Khi đến bệnh viện, tôi gặp hầu hết tất cả người thân. Họ nói tình cờ có mặt ở đây, nhưng tôi vô cùng nghi ngờ điều này.

Tôi phải uống rất nhiều chất lỏng trước khi xét nghiệm. Sau đó, tôi được kiểm tra bằng nhiều máy móc khác nhau và nó khiến tôi cảm thấy rất khó chịu.

Sau khi tất cả các xét nghiệm hoàn tất, tôi được đưa vào khoa bệnh nhân ung thư. Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn. Tôi hỏi bác sĩ về kết quả chẩn đoán, nhưng ông ấy chỉ nói quanh co và tránh trả lời trực tiếp câu hỏi của tôi.

Họ bảo tôi phải hóa trị trong sáu ngày. Con gái tôi đã chi hơn 100.000 tệ và yêu cầu bệnh viện cho tôi loại thuốc tốt nhất. Một mũi tiêm trị giá hơn 10.000 tệ.

Sáu ngày sau, tôi xuất viện. Ở nhà, tôi đã bị các tác dụng phụ của việc hóa trị. Tóc của tôi rụng liên tục, tôi không thể ăn và cảm thấy mệt mỏi cho dù ăn bất cứ thứ gì. Tôi khó thở và bị táo bón. Sau đó, toàn thân của tôi sưng lên. Tôi bị đau bất kể đang ngồi hay nằm. Tôi mắng con gái: “Hãy nhìn những gì con đã làm cho mẹ! Tình trạng của mẹ còn tệ hơn trước khi điều trị!”

Gia đình đã đưa tôi trở lại bệnh viện. Tôi được tiêm chất dinh dưỡng và cơ thể tôi không còn bị sưng lên nữa. Tôi soi gương và nhìn thấy bộ dạng của mình thật thảm hại! Người tôi gầy hốc hác và nước da thì xám xịt. Chỉ trong vài ngày, cân nặng của tôi giảm từ 55kg xuống 40kg. Tôi hầu như không thể nhận ra chính mình nữa.

Rõ ràng, chưa bao giờ tôi cảm thấy cái chết đang đến gần như lúc này, mặc dù tôi đã trải qua điều trị y tế chuyên sâu đến vậy.

Quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Đột nhiên, các chữ “Pháp Luân Đại Pháp” xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi biết rằng tia hy vọng duy nhất của tôi chính là tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không thể ở bệnh viện và chờ chết. Tôi dùng hết sức lực để nói to lên rằng tôi muốn về nhà.

Cả nhà chạy đến bên giường bệnh của tôi. Tôi nói với họ một cách chắc chắn: “Nếu ở đây thì mẹ sẽ chết. Mẹ không muốn điều trị thêm gì nữa, mẹ chỉ muốn về nhà. Mẹ sẽ không đổ lỗi cho bất kỳ ai nếu có chuyện gì xảy ra sau khi về nhà. Nào ta về nhà thôi!”

Con gái tôi muốn đem theo một số thuốc, nhưng tôi bảo cháu: “Mẹ không cần thuốc. Mẹ quyết định rồi mẹ muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ biết Pháp Luân Đại Pháp có thể cứu người khỏi bệnh. Dù sao thì mẹ cũng đang sắp chết, hãy để mẹ thử nhìn thấy huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp ra làm sao.”

Sau khi về nhà, tôi nằm liệt giường. Cựu đồng nghiệp tên Tiểu Tôn đến thăm tôi. Cô ấy đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1995 và đã kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện thần kỳ về pháp môn này.

Trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp

Một vài học viên đi cùng với Tiểu Tôn đến thăm tôi. Họ động viên và kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện tuyệt vời do chính họ trải nghiệm. Kỳ lạ ở chỗ, khi họ đang nói, tôi có thể cảm nhận cơ thể tôi đang phục hồi.

Họ hướng dẫn tôi tập năm bài công pháp. Lúc đầu, tôi không thể đứng quá lâu. Tôi phải nghỉ ngơi sau khi tập xong mỗi bài. Nhưng tôi nghĩ sẽ không tốt nếu luyện tách riêng từng bài như thế, nên tôi cố gắng luyện hết tất cả các bài trong một lần. Với niệm đó, tôi luyện hết bộ công pháp trong 30 phút. Sau đó tôi cảm thấy khỏe hơn nhiều.

Sau này, nhạc luyện công mới được công bố, trong đó bài số hai dài 1 giờ đồng hồ. Nhưng tôi nghĩ ổn thôi, tôi sẽ thử luyện – và quả thực tôi đã luyện được.

Khi tôi nghe nói có một nhóm luyện công bắt đầu luyện vào lúc 3:50 sáng, tôi đã quyết định tham gia cùng. Bên cạnh việc luyện công, mỗi ngày tôi cũng đọc hai bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của pháp môn và cùng chồng tôi xem băng giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Chỉ trong vài ngày, diện mạo của tôi đã cải biến. Nước da của tôi đã dần trở nên sáng sủa hồng hào, đôi chân của tôi trở nên khỏe mạnh và tôi có thể đứng được vững vàng. Đôi mắt đờ đẫn của tôi đã trở nên sinh động và có hồn hơn.

Đó là lúc con gái tôi nhìn thấy tôi. Cháu sửng sốt khi nhìn thấy diện mạo của tôi đã cải biến ra sao. Cháu không gặp tôi trong vài ngày, và không thể tin vào mắt mình. Cháu không ngừng nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt! Quá đỗi thần kỳ!”

Khi hàng xóm nhìn thấy tôi, họ đều kinh ngạc. Họ cứ tiến lại gần tôi để sờ nắn kiểm tra. Tôi bảo họ: “Là tôi mà, tôi vẫn còn sống. Tôi đã hồi phục rồi.”

Con gái kể với tôi rằng tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối và bác sĩ không tin là tôi sẽ phục hồi được. Bây giờ, con gái tôi gặp ai cũng nói: “Mẹ tôi khỏi bệnh ung thư là nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!” Cả con gái và con dâu của tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sống sót sau tai nạn xe hơi

Tôi gần như mất mạng vào giữa tháng Năm. Hôm đó, tôi cùng với chồng đang đi dạo thì một chiếc xe hơi chạy hướng về phía chúng tôi. Một sợi dây thép bay ra khỏi xe và quấn quanh chân dưới của tôi. Tôi bị chiếc xe kéo đi. Tôi không cảm thấy gì cả, nhưng tự hỏi làm thế nào mà tôi lại nằm ở trên đường.

Ngay lập tức chồng tôi hét lên để người tài xế ngừng xe lại. Ông ấy rất giận dữ: “Anh đang giết vợ tôi đó!” Trong khi ông ấy đang cãi nhau với tài xế, tôi bảo ông ấy: “Nhanh giúp tôi đứng dậy nào.”

Một vài người qua đường giúp tháo sợi dây quấn quanh chân tôi. Mặc dù đầu của tôi đập xuống đất, nhưng tôi không bị thương, cũng không cảm thấy đau.

Nếu tôi kể với người khác rằng một bà lão 70 tuổi bị một chiếc xe hơi kéo lê trên mặt đất, nhưng không hề bị thương, thì ai sẽ tin tôi? Tuy nhiên, nó thực sự đã xảy ra với tôi. Tôi biết Sư phụ đã cứu mạng tôi lần nữa.

Không từ ngữ nào có thể biểu đạt lòng cảm ân của tôi đối với Sư phụ. Tôi sẽ trân quý cơ duyên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và để nhiều hơn biết đến sự quý giá của môn tu luyện này bằng cách chia sẻ câu chuyện của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/20/389858.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/12/178855.html

Đăng ngày 28-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share