Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan
[MINH HUỆ 28-04-2019] Tôi đã khá thành công trong công việc và hài lòng với cuộc sống của mình cho đến ba năm trước khi tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi. Tôi đã choáng váng và không thể ngủ được trong nhiều đêm. Mặc dù đã quyết định phẫu thuật nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận sự thật rằng mình đã bị ung thư. Tôi tự hỏi tại sao điều này đã xảy ra với tôi, bởi vì tôi là người sống rất kỷ luật và không nghĩ rằng mình có bất kỳ thói quen xấu nào.
Vợ tôi khích lệ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Vợ tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi bước vào tu luyện, cô ấy hiếm khi bệnh. Trước đó, cô ấy mắc nhiều căn bệnh và ngủ rất nhiều. Bây giờ cô ấy chỉ ngủ bốn đến năm tiếng một đêm. Cô trở nên tốt bụng, dịu dàng, chu đáo và ít quan tâm đến lợi ích cá nhân.
Vợ tôi là giáo viên. Trong khi các giáo viên khác phản kháng để có mức lương hưu cao hơn, thì vợ tôi nói chỉ cần mức lương hưu đủ sống là được. Những thay đổi ở vợ tôi đã khiến tôi bắt đầu ủng hộ những nỗ lực tu luyện của cô ấy. Tuy nhiên, lúc đó tôi vẫn còn nghi ngờ về Đại Pháp.
Khi tôi đang hồi phục sau ca phẫu thuật, vợ tôi đã khuyến khích tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi quyết định bắt đầu tu luyện để cô ấy không lo lắng cho tôi. Tôi đã bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân.
Sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu rằng nghiệp lực của một người không chỉ đơn giản là kết quả của những gì người đó đã làm trong nửa đầu của cuộc đời mà nó đã được tích lũy qua nhiều kiếp. Tôi đã nghĩ rằng tôi “là người tốt”. Trên thực tế, “là người tốt” là được đánh giá dựa trên tư cách đạo đức và lối sống của một người. Ngày nay, người ta đi theo mức độ đạo đức của xã hội, vốn là thứ đã trượt xuống theo thời gian và đã cách quá xa so với nguyên lý Chân, Thiện và Nhẫn của Pháp Luân Công.
Vợ tôi nói rằng, trong lịch sử, có nhiều người chỉ có thể đắc được Chân Pháp bằng cách hy sinh mạng sống của mình hoặc phải chịu đựng vô vàn thống khổ trong nhiều kiếp. Thay vào đó, tôi đã rất may mắn, vì tôi đã có thể bắt đầu tu luyện Đại Pháp sau khi chỉ phải chịu đựng một chút.
Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Tôi đã ngộ ra rằng đây là cơ hội để tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong quá trình hồi phục sau phẫu thuật, tôi cảm thấy không khỏe. Tôi luôn cảm thấy như có một hòn đá khổng lồ trong tim, khiến tôi cảm thấy nặng nề và khó chịu.
Tôi đã chép tay một đoạn Pháp của Sư phụ:
“Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến, ích kỷ, nóng giận, mà tự thấy bất công. Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui. Bậc Giác Giả không có tâm chấp trước, tĩnh nhìn thế nhân đang lấy điều huyễn hoặc làm cõi mê.” (“Cảnh giới”, Tinh tấn yếu chỉ)
Trong khi tôi đang chép câu đầu tiên, tôi nhận ra rằng mình giống như kẻ độc ác, hay phàn nàn về sự không công bằng. Mỗi người đến thế giới này đã mang theo một lượng nghiệp lực khác nhau, và anh ta phải chịu đựng thống khổ để loại bỏ nó. Nếu thế, tại sao tôi cảm thấy rằng nó là không công bằng? Đột nhiên, viên đá lớn kia trong tim tôi biến mất.
Sư phụ giảng:
“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi. Biến đổi gì? Những truy cầu chấp trước những thứ xấu của mình, chư vị sẽ quẳng chúng đi.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Tôi cảm thấy mênh mông và nhẹ nhàng, một cảm giác vô bệnh mà tôi vẫn còn nhớ cho đến tận ngày nay.
Sau đó, tôi đi khám sức khỏe định kỳ và bác sĩ nói rằng tôi có thể nộp đơn xin trợ cấp cho người tàn tật, chẳng hạn như trợ cấp thuế. Tôi dừng lại một lúc và sau đó nói với bác sĩ rằng tôi vẫn ổn và có những người khác đang cần sự giúp đỡ nhiều hơn. Bác sĩ có vẻ ngạc nhiên, như thể anh ta đang suy nghĩ: “Làm sao mà lại có người không muốn có thêm tiền nhỉ?”
Thể ngộ về Pháp
Sau đó tôi về nhà và kể cho vợ nghe chuyện đó và cô ấy đồng ý với tôi.
Sư phụ giảng:
“những cái mà người thường vẫn truy cầu thì chúng tôi không truy cầu; thứ mà người thường có thì chúng tôi cũng không quan tâm; nhưng thứ mà chúng tôi có thì người thường có muốn cũng không được.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Tôi cảm thấy rằng tâm tính mình đã đề cao lên một chút.
Sau khi bắt đầu học Pháp, tôi nhận thức được một số điều trong bản thân mình. Đôi khi tôi vẫn cảm thấy khó chịu, chẳng hạn như nhức ở bên này, đau ở bên kia, chóng mặt, vân vân. Điều đó làm tôi sợ hãi và lo lắng và tự hỏi liệu đây có phải là khởi đầu của một số bệnh tật hay không. Thật khó để cho tôi loại bỏ đi cảm giác đó. Lúc đầu, tôi đã cố gắng không nghĩ về nó. Sau đó, tôi nhận ra rằng tôi chỉ đang cố gắng tránh nó và không thực sự buông bỏ các chấp trước của mình.
Sư phụ giảng:
“Nguyên nhân chư vị không thoải mái chủ yếu là chư vị cứ lo sợ thân thể bản thân mình bị bệnh nào đó; kỳ thực ở trong thân thể xuất hiện những thứ rất mạnh mẽ, xuất ra đều là công, đều là công năng, còn có rất nhiều thể sinh mệnh. Nếu [chúng chuyển] động, chư vị sẽ cảm thấy thân thể phát ngứa, đau, khó chịu, v.v.; đầu dây thần kinh cảm giác rất linh mẫn; các loại trạng thái đều xuất hiện.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Điều này đã được giải thích rất rõ ràng trong sách Chuyển Pháp Luân, vậy tại sao tôi vẫn luôn sợ cảm giác khó chịu? Khi hướng nội tìm, tôi nhận ra đó là vì tôi không thực sự tín Sư tín Pháp. Tôi luôn quên rằng mình là một học viên và luôn phán xét mọi thứ dựa trên quan niệm của người thường và đó là lý do tại sao luôn có những khảo nghiệm và điểm hóa để giúp tôi buông bỏ những chấp trước của mình.
Vào một ngày nọ khi tôi thức dậy, cánh tay phải của tôi bị đau và nó kéo dài trong vài ngày. Tôi tiếp tục luyện công và học Pháp. Vài ngày sau, tôi cảm thấy một chuyển động trên vai phải của tôi, và sau đó cơn đau ở cánh tay phải của tôi giảm bớt và không còn đau đớn nữa.
Mỗi lần đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi lại hiểu thêm một chút. Đôi khi tôi không nghĩ mình sẽ có được một thể ngộ mới, nhưng khi phải đối mặt với một mâu thuẫn hoặc rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, tôi lại dễ dàng tìm thấy vấn đề của mình cũng như tìm được giải pháp từ những gì tôi đã đọc trong sách Chuyển Pháp Luân. Không phải mọi thứ đều được bao hàm trong Chuyển Pháp Luân sao?
Học thuộc Pháp
Để đồng hóa Pháp tốt hơn, tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Lúc đầu, tôi chỉ có thể ghi nhớ một hoặc hai đoạn. Sau một năm rưỡi, tôi đã hoàn thành việc học thuộc Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên. Kể từ đó, bất cứ khi nào tôi đối mặt với sự xung đột, những đoạn Pháp lại xuất hiện trong tâm trí tôi, cho tôi biết làm thế nào để giải quyết vấn đề một cách chính xác.
Tôi vẫn chưa đạt đến sự hoàn hảo trong tu luyện và vẫn suy nghĩ và bị dao động bởi những quan niệm của người thường. Tuy nhiên, tôi tin rằng với việc học Pháp liên tục, các bộ phận khác nhau trên cơ thể tôi sẽ hòa tan trong Pháp và tôi sẽ tiếp tục đề cao.
Tất cả mọi thứ tôi gặp phải, như là những nỗi đau về thể xác hay những mâu thuẫn cá nhân, đều là những khảo nghiệm để tôi luyện và rèn rũa tôi. Chúng là những cơ hội tốt để tôi có thể từ bỏ ma tính của mình, như truy cầu danh lợi, sợ hãi, an dật, tật đố và sắc dục. Thông qua quá trình tu luyện này, tôi có thể buông bỏ tất cả các chấp trước và đề cao tâm tính của mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/28/385636.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/10/178817.html
Đăng ngày 28-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.