Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-03-2019] Điều quan trọng đối với một học viên Pháp Luân Đại Pháp là đề cao tâm tính trong quá trình tu luyện, suy nghĩ cho người khác trước, và nói với mọi người về Đại Pháp và cuộc bức hại tà ác chưa từng có trong lịch sử. Không dễ để tu luyện thành một người tốt, bởi vì con người luôn bị cản trở bởi các quan niệm hậu thiên. Nhưng, bằng cách tinh tấn và hướng nội tìm thiếu sót, một người sẽ trở nên tốt hơn trong khi chứng thực cho người khác thấy những phúc lành của Đại Pháp.

Tu Nhẫn

Khi viết chữ “Nhẫn” bằng Hán tự, nửa trên tượng trưng cho một con “dao”. Trong suốt quá trình tu luyện của mình, vấn đề khó khăn nhất đối với tôi chính là “Nhẫn”. Tôi đã thực sự cố gắng để trở nên “Nhẫn”, nhưng thay vào đó tôi không cảm thấy thoải mái, tôi cảm thấy mình đã sai, và tâm trí tôi không bình hoà. Tuy nhiên, dưới sự dẫn dắt của Sư phụ, tôi đã đạt được một trình độ nhẫn nhất định, và hiểu được nhẫn khiến cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng như thế nào.

Cách đây không lâu, tôi đã thực thi không tốt khi gặp phải việc cần nhẫn. Khi chồng tôi yêu cầu tôi rút 10.000 Nhân dân tệ từ ngân hàng, tôi đã phải đứng chờ trong một hàng dài các khách hàng để rút tiền. Sau đó, có người nói với tôi rằng tôi đã xếp sai hàng và cần phải chuyển sang một ô cửa khác. Cuối cùng khi tôi đã đến được ô cửa, sau khi xếp hàng ở một hàng dài khác, tôi lại được yêu cầu rút tiền tại ô cửa mà tôi đã xếp hàng trước đó.

Tôi cảm thấy giận dữ và yêu cầu nhân viên phải phục vụ mình. Anh ta gọi người quản lý tới và sau khi tôi được đề nghị sử dụng số giả ở một ô cửa khác, tôi đã rời khỏi ngân hàng một cách không hề vui vẻ, từ chối rút bất cứ khoản tiền nào.

Trở về nhà, chồng tôi cần tiền và khiến tôi càng tức giận hơn, vì thế tôi đã bảo anh ấy rằng tôi đã bỏ lỡ mất hai giờ học Pháp, có nghĩa là cả một bài giảng Pháp.

Sau đó, tôi nhận ra mình đã sai, và cảm thấy hối hận, vì tôi đã không tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Tại sao lại gặp những vấn đề này? [Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành; chúng tôi đã giúp chư vị tiêu trừ vô số phần rồi. Chỉ còn lại một chút được phân chia tại giữa mỗi tầng, để đề cao tâm tính của chư vị, thiết lập một số ma nạn để ‘ma luyện’ tâm của chư vị và vứt bỏ các chủng chấp trước. Đây đều là [khó] nạn của bản thân chư vị; nhưng chúng tôi lợi dụng chúng để đề cao tâm tính của chư vị; đều có thể để chư vị vượt qua được”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Khi mâu thuẫn xảy đến, tôi đã không hành xử như một học viên – tôi đã vấp ngã trước khảo nghiệm này.

Những điểm hoá: Sư phụ khích lệ tôi

Đây là lúc tôi cần phải hướng nội. Tôi nhớ Sư phụ đã điểm hoá cho tôi khi tôi thức dậy vào buổi sáng. Tôi đã nhìn thấy một đài hoa sen rất lớn, tôi trèo lên, và ngồi vào chính giữa. Tôi cảm thấy rất thoải mái và hạnh phúc. Ngay lập tức, các cánh hoa sen bắt đầu xoay chuyển nhanh đến nỗi tôi sợ rằng mình sẽ bị hất ra ngoài. Mặc dù tôi đã nắm chặt mép đài sen, tôi vẫn bị hất ra sau một phút. Điều này giúp tôi nhận ra rằng mình cần phải đề cao trong tu luyện.

Tại ngân hàng, tôi đã không nhẫn, và ở nhà, tôi đã nổi giận với chồng mình. Tôi cảm thấy vô cùng hối tiếc. Tôi tiếp tục nhắc nhở bản thân tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng”. (Bài giảng thứ Chín, Chuyển Pháp Luân)

Từ giờ trở đi, bất cứ khi nào tôi cảm thấy không thể nhẫn, tôi sẽ đối đãi với tình huống đó bằng thiện tâm. Khi chồng tôi trách mắng tôi, tôi sẽ nhẫn chịu nó. Khi tôi có thể nhẫn, tôi cảm thấy thân thể mình trở nên nhẹ nhõm, và bàn chân tôi như rời khỏi mặt đất. Tôi cũng cảm thấy rất nhiều Pháp Luân đang xoay chuyển xung quanh bụng, lưng, tay, đầu và chân tôi. Tôi cũng nhìn thấy các chữ Chuyển Pháp Luân phát sáng, và mỗi chữ là một hình tượng của Sư phụ. Đây hẳn là Sư phụ đang khích lệ tôi.

Thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp

Vì lo lắng tôi bị bức hại nên bố mẹ ruột và bố mẹ chồng tôi đã ngăn tôi giảng chân tướng trên đường phố. Tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và sự trân quý của Đại Pháp, nhưng họ từ chối lắng nghe. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn vì điều này khi ở nhà. Tôi tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp và là một người con dâu tốt, một người con gái tốt, một người vợ tốt và một người mẹ tốt. Ở bên ngoài, tôi hành xử là một người tốt và còn thể hiện cho mọi người thấy lòng tốt của một học viên Đại Pháp.

Cha tôi là một đảng viên cấp cao, ông ấy đã từ chối thoái Đảng Cộng sản Trung quốc (ĐCSTQ). Sau ba năm nói với ông về Đại Pháp, và cuộc bức hại, cả ông và gia đình tôi đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Quan trọng hơn là, họ đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ, vì đã bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Thụ ích từ việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Mẹ chồng tôi bị chẩn đoán mắc chứng nhồi máu não và tiểu đường vào năm 2008. Bà phải nhập viện vài lần mỗi năm. Bà đã nhập viện vào năm 2015, và các bác sỹ không còn hy vọng, họ nói với bà rằng bà có thể bị liệt.

Vì bị đau lưng dữ dội, bà phải nằm liệt giường và mọi thứ đều cần người khác trợ giúp. Tôi đã nói với bà về sự tuyệt vời của Đại Pháp, và tôi đã được thụ ích từ việc tu luyện như thế nào.

Tôi đã đưa cho bà một lá bùa hộ mệnh Đại Pháp vài năm trước, thứ mà bà ấy luôn mang theo người. Tuy nhiên, có người sau đó đã phỉ báng Đại Pháp trước mặt bà, nên bà ấy đã ném chiếc bùa đi vì sợ hãi.

Tôi động viên bà, và nói: “Mẹ đừng sợ, không ai có thể làm hại mẹ. Nếu mẹ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo, mẹ sẽ phục hồi sớm thôi”. Sau đó, tôi phát chính niệm để thanh lý những nhân tố tà ác đang khống chế bà. Bà lại bắt đầu niệm hai câu trên, và bà đã có thể tự đứng dậy và đi vào phòng tắm sau ba ngày.

Bác sỹ nói với tôi rằng bà sẽ phải nhập viện ít nhất một tháng. Tuy nhiên, mẹ chồng tôi đã được xuất viện chỉ sau hai tuần. Kể từ đó, bà không cần phải nhập viện nữa.

Bố chồng tôi đã bóc vỏ 200 hạt đậu phộng cho bà và bảo bà niệm hai câu Đại Pháp mỗi lần bà nhặt một hạt đậu phộng lên. Sau đó, bà có thể nghỉ ngơi. Hiện tại bà đã làm việc này ba lần một ngày và niệm hai câu đó 600 lần mỗi ngày.

Xuất viện chỉ sau bốn ngày

Khi mẹ chồng tôi đang nằm viện, có một đôi vợ chồng già khoảng 70 tuổi ở cùng phòng. Một người trong số họ đã bị ngã khi đang hái cam ở trên cây và bị gãy xương.

Khi tôi đang giảng chân tướng cho mẹ chồng, họ cũng lắng nghe tôi nói. Họ cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Tôi đưa cho họ một lá bùa hộ mệnh, giảng chân tướng và thuyết phục họ thoái Đảng, và họ đã đồng ý.

Tình cờ tôi nghe họ nói về việc thu hoạch những trái cam. Họ cảm thấy lo lắng, vì họ cần phải thu hoạch 5.000 kg, nhưng không có ai có thể giúp họ. Họ đã không nói với con cái của họ, vì các con họ làm việc xa thị trấn nên họ không muốn để các con lo lắng.

Ngày hôm sau, ông lão bị gãy xương nói: “Thuốc giảm đau cũng vô tác dụng, nhưng sau khi tôi niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo, tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa. Thật là kỳ diệu!” Vào ngày thứ tư, ông lão đó đã được xuất viện.

Chăm sóc mẹ trong bệnh viện và giảng chân tướng cho gia đình bệnh nhân cùng phòng

Năm 2016, do bị ngã nên mẹ tôi bị gãy lưng, và phải nhập viện. Ngày hôm sau, một phụ nữ khoảng độ tuổi mẹ tôi được đưa đến cùng phòng. Bà ấy bị ngã cầu thang và bị gãy lưng. Bà nói rằng bà cảm thấy vô cùng đau đớn.

Con gái của người phụ nữ đó là một y tá, và con trai là một sĩ quan quân đội. Họ đã trao đổi về việc thay phiên nhau chăm sóc bà ấy.

Chồng của bà ấy phải đi làm và chỉ có thể đến vào buổi chiều từ 13 giờ tới 16 giờ 30 phút. Không ai trong số họ có thể đến vì bận công việc.

Tôi nghĩ rằng, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ dạy chúng ta phải biết nghĩ cho người khác và trở thành một người vô tư vô ngã. Tôi nghĩ đây chính là cơ hội tốt để chứng thực vẻ đẹp của Đại Pháp.

“Đừng lo lắng”, tôi nói, “Tôi có thể giúp chăm sóc mẹ cô trong khi tôi chăm sóc cho mẹ mình. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và tôi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày.

Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho người phụ nữ, thuyết phục bà ấy thoái Đảng, và đưa cho bà một lá bùa hộ mệnh. Khi chồng bà ấy đến, tôi nói với ông ấy về Đại Pháp và việc thoái Đảng, nhưng ông ấy đã từ chối.

Ngày thứ hai, người phụ nữ có thể ra khỏi giường bệnh và nói rằng lưng bà ấy đã đỡ đau. Buổi tối khi con trai bà ấy đến, bà nói với cậu rằng tôi đã chăm sóc cho bà rất tốt.

Tôi phát chính niệm và sau đó bắt đầu giảng chân tướng cho cậu ấy. Tuy nhiên, cậu ấy chỉ lắng nghe vài giây, và sau đó kiếm cớ để rời đi. Bốn đêm tiếp theo cũng lặp lại tương tự. Tôi đã không bỏ cuộc, tiếp tục phát chính niệm, và đồng thời hướng nội để loại bỏ các chấp trước.

Đêm thứ năm, con trai bà ấy đến cùng cháu trai. Lần này, cậu ấy đã chịu lắng nghe tôi. Tôi nói với cậu ấy rằng: “Cậu là một sĩ quan quân đội. Nếu cậu gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp, làm ơn hãy đối xử tốt với họ và bảo vệ họ nếu có thể”. Cậu ấy đã đồng ý và thoái Đảng. Cậu ấy cũng muốn có một lá bùa và nhiều tờ tài liệu về Đại Pháp. Cháu trai và con gái họ cũng đồng ý thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Mẹ tôi yêu cầu được xuất viện vì lưng bà không còn đau nữa. Bác sĩ nói: “Hai người phụ nữ các bác hồi phục nhanh hơn bất kỳ người nào trong viện. Các bệnh nhân cao tuổi khác giống bác thường phải nằm viện hơn ba tháng”. Tôi đã nói với bác sĩ rằng tôi là một học viên Đại Pháp.

Trước khi chúng tôi rời đi, chồng của người phụ nữ đó đã bày tỏ sự cảm kích vì tôi đã chăm sóc cho vợ ông ấy trong sáu ngày. Ông ấy nói: “Cháu thực sự là một người con hiếu thảo và là người tu luyện tốt nhất. Pháp Luân Đại Pháp quả là tốt!” Sau đó, ông ấy đã đồng ý thoái Đảng.

Mặc dù vậy, tôi vẫn cảm thấy hối tiếc vì đã không giảng chân tướng cho nhiều bác sĩ và y tá hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/25/368234.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/27/178227.html

Đăng ngày 30-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share