Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 11-04-2019] Hằng ngày, tôi gặp nhiều nhóm người khác nhau và tôi phát hiện ra rằng để tu luyện tốt và cứu độ chúng sinh, có ít nhất ba loại gián cách mà một đệ tử Đại Pháp cần phải phá trừ.

Phá trừ gián cách với người thường

Khi giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường rất khổ não vì cảm thấy bản thân không thể cứu được họ. Mỗi khi nói chuyện với ai đó về việc thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó, tôi cảm thấy có một sự gián cách rất lớn với người đó, ở không gian khác nó giống như một bức tường tồn tại ở đó. Có một lực lượng nào đó ngăn cản tôi làm việc này. Tôi tự hỏi nguyên nhân sâu xa của gián cách này là gì.

Thông qua việc học thuộc các Pháp lý và thực tu, tôi dần phát hiện ra gốc rễ của gián cách ấy xuất phát từ nội tâm và biểu hiện ở không gian này chính là những nhân tâm của tôi. Tôi xin chia sẻ một câu chuyện:

Đồng nghiệp của tôi, tên là Triệu, là người hay lo lắng. Một ngày nọ, nhìn anh ấy đi đi lại lại, tôi nghĩ: “Tại sao khi tôi giảng chân tướng anh ấy không tin? Vấn đề của tôi là gì?” Cuối cùng, tôi nhận ra rằng vấn đề của tôi cũng giống với anh ấy: Tôi luôn cảm thấy khó chịu và tâm trí phiền não bởi những điều nhỏ nhặt mà không có lý do rõ ràng. Những vấn đề anh Triệu đang gặp tựa như một tấm gương phản ánh những vấn đề của riêng tôi! Tôi nhận ra rằng anh ấy đã đưa cho tôi chìa khóa để cứu anh ấy – tôi cần phải tu bỏ tâm lo lắng.

Gần đây tôi đã ngộ ra rằng tất cả những người mà tôi tiếp xúc đều gặp đủ loại vấn đề và tôi phải giải quyết những vấn đề này để cứu họ. Những vấn đề này chính là điều gây ra gián cách giữa chúng tôi và tôi cần phải đề cao trong Pháp để loại bỏ chúng. Những nhân tố khiến thế giới đối ứng của họ đi chệch với Đại Pháp và những nhân tố bất hảo trên thân thể tôi có mối liên hệ tương hỗ. Tôi phải tu bỏ chấp trước của bản thân, tu bỏ những thứ ngăn cản tôi cứu người.

Phá trừ gián cách giữa các đồng tu

Gần đây tôi mới chú ý đến vấn đề này. Trong một thời gian dài, tôi thường có xung đột với các đồng tu và không thể kiềm chế cơn giận của mình.

Gia đình tôi có năm người và chúng tôi đều là đệ tử Đại Pháp. Chúng tôi thường phối hợp để làm các hạng mục của Đại Pháp. Mỗi sáng, mẹ chồng tôi và tôi cùng nhau luyện công. Tuy nhiên, vào mùa xuân năm ngoái, có một thời gian, bà thường ngủ gật khi luyện bài công pháp thứ năm. Vì vậy, tôi liên tục mở mắt quan sát bà để đảm bảo bà không ngủ nữa. Sau đó, bản thân tôi cũng bắt đầu ngủ gật khi luyện bài công pháp thứ năm và khi phát chính niệm. Tôi thậm chí còn không nghe thấy tiếng chuông báo thức vào buổi sáng. Ban đêm, tôi có đủ loại giấc mơ, nên tôi cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ vào ban ngày. Điều này khiến tôi gặp rắc rối trong một thời gian dài. Gần đây tôi phát hiện ra rằng nguyên nhân của những rắc rối ấy là do tôi đã không thực tu tại gia đình nơi có các thành viên đều là đồng tu. Tà ác đã tạo ra các gián cách để đẩy chúng tôi cách xa nhau.

Tôi đã không chú ý đến giọng nói khi trò chuyện với họ, nên thường bỏ lỡ cơ hội đề cao tâm tính. Tôi cho rằng họ cần lắng nghe tôi, và thậm chí đôi khi tôi còn áp đặt cách tu luyện.

Ví dụ, khi chồng tôi không thể thức dậy vào buổi sáng để luyện công cùng với chúng tôi, tôi quan niệm rằng đó là vì anh ấy lười biếng, nên tôi thường chỉ trích anh ấy. Khi mẹ chồng tôi nói về những chuyện nhỏ nhặt, tôi lập tức cho rằng bà không tinh tấn và phàn nàn rằng bà đang can nhiễu đến tôi. Sau khi bố chồng tôi học thuộc Pháp một lần mà không tiếp tục học lại, tôi cho rằng ông tu luyện không tốt, và vì thế tôi đã thiếu kiên nhẫn với ông. Thậm chí tôi còn cảm thấy buồn vì ở gần mình không có đồng tu tinh tấn và không có tấm gương tốt nào để tôi noi theo.

Đối mặt với những vấn đề gặp phải với các đồng tu, gần đây tôi đã hướng nội và phát hiện ra rằng tôi có rất nhiều suy nghĩ ​​không tốt về họ! Tôi nhìn thấy rõ ràng các thiếu sót của họ và không ai khiến tôi hài lòng. Tôi tự nhủ rằng mình đã đứng về phía cựu thế lực vì tôi thường dùng tiêu chuẩn của bản thân để đo lường tiêu chuẩn của các đồng tu. Tìm lỗi của người khác thay vì hướng nội và không chú trọng tu luyện bản thân khiến tôi bỏ lỡ nhiều cơ hội đề cao.

Quan điểm ​​của tôi chỉ là những biểu hiện bề mặt được cấu thành từ các quan niệm xuất phát từ sự vị kỷ. Những vật chất chệch khỏi Đại Pháp đã mở rộng từ thế giới đối ứng của tôi tới bản thân tôi ở thế gian này. Biểu hiện ra chính là trong đầu não tôi xuất hiện các chủng các dạng quan niệm và suy nghĩ. Tôi phải tu bỏ hết thảy những quan niệm này, dùng Đại Pháp đo lường hết thảy những quan điểm xuất hiện trong đầu não, từ trong Đại Pháp mà quy chính bản thân.

Phá trừ gián cách với những người tham gia bức hại và những người có mối quan hệ chặt chẽ với ĐCSTQ

Gián cách này cũng rất khó xóa bỏ, bởi vì nó biểu hiện ở những người tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công và những người sùng bái ĐCSTQ tà ác. Khi đối mặt với các hành vi của họ, tôi thường bị bao trùm bởi nỗi đau và oán hận, rất khó xuất ra được thiện niệm. Do đó để cứu họ, tôi phải mở rộng tấm lòng và phá trừ gián cách. Tôi xin chia sẻ hai câu chuyện.

Bí thư làng

Một đêm nọ, khi chúng tôi chuẩn bị phát chính niệm, mẹ chồng tôi nói rằng vị bí thư ở quê hỏi xin số điện thoại của chúng tôi từ họ hàng của bà.

Mọi người trong làng đều biết cả gia đình chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì bị chính quyền của làng gây áp lực, mẹ chồng tôi đã đưa cho bí thư số chứng minh thư của bố chồng tôi từ nhiều năm trước mà không cho tôi biết, vì vậy tên của ông đã bị liệt vào danh sách đen của chính quyền địa phương. Sau đó, tên của các thành viên khác trong gia đình đều bị cho vào danh sách đen đó.

Đêm ấy, khi nhắm mắt phát chính niệm, tâm tôi tràn ngập sự sợ hãi, hận thù và giận dữ. Tôi nghĩ rằng mình không thể tha thứ cho người bí thư kia vì đã bức hại những người tốt. Sau đó, tôi nhận thấy mũi mình bắt đầu chảy máu. Tại sao?

Nếu tu luyện theo Chân-Thiện-Nhẫn, tôi không thể nuôi dưỡng lòng hận thù! Tôi hoàn toàn không muốn có những suy nghĩ tiêu cực trong đầu! Từ đó trở đi, tôi cố gắng xua tan những ý nghĩ hận thù và ngăn các suy nghĩ tiêu cực bằng cách liên tục phát chính niệm.

Vị bí thư ấy đã nhiều lần quấy rối gia đình tôi. Lý do anh ta xin số điện thoại của gia đình tôi là để hợp tác với chính quyền. Nhưng tôi không muốn ghét anh ta, tôi muốn từ bi, bởi vì tôi là một người tu luyện theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Trường học của con gái

Trường học của con gái tôi thông báo rằng họ sẽ tổ chức sự kiện thường niên để tưởng nhớ những nhân vật quan trọng của ĐCSTQ. Tại sự kiện này, tất cả học sinh đều phải đeo khăn quàng đỏ của Đội Thiếu niên Tiền phong và dự lễ chào cờ.

Hôm ấy con gái chúng tôi bị ốm nên không đến trường. Nếu đến trường, cháu sẽ phải quàng khăn đỏ như những học sinh khác mặc dù cháu không phải là Đội viên.

Tôi rất buồn vì trường thường xuyên tổ chức các sự kiện tương tự. Các đồng tu và thành viên trong gia đình tôi đã phát chính niệm, nhưng chúng tôi không thể ngăn các sự kiện đó diễn ra cũng như không thể khiến ĐCSTQ ngừng đầu độc tâm trí của mọi người.

Nghĩ về những người bị ĐCSTQ đầu độc, tôi cảm thấy bất lực, và ước rằng mình có sức mạnh để tiêu diệt hoàn toàn ĐCSTQ. Thế nhưng, bây giờ tôi nhận ra rằng gốc rễ của suy nghĩ đó là sự thù hận – điều mà một người tu luyện nên loại bỏ.

Nếu trái tim tôi chứa đầy lòng căm thù, thì đó chính là chướng ngại ngăn cản tôi tiếp cận với chúng sinh và việc phát chính niệm của tôi sẽ không hiệu quả.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/11/破除与众生之间的间隔-385002.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/28/178236.html

Đăng ngày 22-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share