Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-05-2019] Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi biết mình nên hướng nội khi gặp vấn đề. Nhưng trước đây, do tầng thứ tu luyện hữu hạn, tôi chỉ hướng nội trên bề mặt. Tôi nghĩ mình chỉ cần loại bỏ chấp trước của mình, và không hiểu nội hàm sâu hơn của việc hướng nội.

Sau khi học Pháp cẩn thận hơn, tôi dần nhận ra hướng nội không chỉ là để đề cao cá nhân, mà còn liên quan đến sự biến hóa và đề cao của thiên thể đối ứng với chúng ta, cùng chúng sinh hữu duyên trên thế gian. Mọi người xung quanh chúng ta cũng sẽ thay đổi khi chúng ta đề cao tâm tính.

Có lần tôi làm bữa tối cho bố mẹ chồng và muốn họ ăn trước vì tôi cần chăm sóc con. Sau khi chuẩn bị thức ăn trên bàn, tôi nói với bố chồng rằng: “Cơm nước xong xuôi, bố dọn bát và nồi để vào bồn giúp con là được.”

Ông nghe xong liền nổi giận, cầm bát cháo đầy ném xuống sàn. Cháo bắn cả lên người tôi, nhưng tôi không nói gì.

Bố chồng tôi rất nóng tính, và sẽ ném bát xuống sàn khi ông tức giận. Tôi nghĩ tại sao việc này lại xảy đến với mình. Tôi nhận ra giọng của mình rất không thiện khi nói chuyện với ông; đó là lỗi của tôi. Tôi nên đối xử tốt với người lớn tuổi. Kể từ đó, tôi đã thay đổi bản thân và đối xử với bố chồng bằng một trái tim nhân hậu. Ông cũng thay đổi và gia đình chúng tôi giờ đã hòa thuận hơn.

Tôi đã quan sát một số học viên xung quanh mà vẫn chưa bước ra khỏi tu luyện cá nhân. Họ bị vướng vào cái tình và những lợi ích khác nhau của người thường. Họ không hướng nội tìm lý do phía sau vấn đề của họ. Thay vào đó, họ thường phàn nàn về việc bị người thân đối xử bất công.

Từ góc độ của người thường, họ đã bị ngược đãi. Nhưng với các học viên, nó có thể là do kiếp trước chúng ta đã đối xử bất công với họ. Nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ Lý Hồng Chí không hoàn trả nợ thay cho chúng ta, sao chúng ta có thể tự trả được? Tại sao chúng ta vẫn còn cảm thấy bất công?

Hơn nữa, trong giai đoạn lịch sử đặc biệt này, những người đã gây khó khăn hay khiến chúng ta đau đớn, cũng đều đến vì Pháp. Họ liên tục đóng vai phụ diện trong tu luyện của chúng ta vì chúng ta không loại bỏ các chấp trước của mình. Không phải họ đang chịu khổ vì chúng ta sao? Họ không muốn chúng ta trả món nợ mà chúng ta nợ họ. Điều họ thực sự muốn là Pháp. Đó mới là bảo đảm căn bản của sinh mệnh. Với Đại Pháp, mọi ân oán đều có thể thiện giải. Đây là mục đích của mối nhân duyên giữa họ với chúng ta trong đời này.

Chúng ta là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Những người thân yêu của chúng ta có thể là chúng sinh trong vũ trụ của chúng ta. Việc chúng ta có thể loại bỏ chấp trước và đề cao tâm tính hay không ảnh hưởng đến việc họ được cứu độ. Ngược lại, họ cũng ảnh hưởng tới tu luyện của chúng ta. Chỉ qua hướng nội, chúng ta mới có thể thay đổi những nhân tố không phù hợp với Pháp.

Hướng nội không phải là một khẩu hiệu. Chúng ta phải đưa nó vào thực hành mọi lúc, chính lại những lời nói và hành động của mình theo Pháp.

Sư phụ giảng:

“‘Tướng do tâm sinh’ còn có tầng ý nghĩa này, là vì chư vị đặt nó lên cao, đã coi tự mình thành nhỏ. Hãy coi việc kia không ghê gớm gì, việc cứu người là việc lớn như vậy, hãy làm những gì chư vị cần làm, trong tâm vững vàng tự tin hơn,” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009])

Môi trường tu luyện của chúng ta là do chúng ta tự sáng tạo ra và nó phản ánh trình độ tâm tính của chúng ta trong thế giới con người. Chúng ta không nên tập trung vào người khác, mà hãy hướng nội để tìm khuyết điểm của mình. Khi tâm tính của chúng ta đề cao, những người xung quanh chúng ta cũng sẽ thay đổi.

Nhờ được Sư phụ gia trì, tôi đã học được cách đối đãi với mọi sự việc và mọi người xung quanh bằng chính niệm. Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/13/387035.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/23/178180.html

Đăng ngày 22-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share