Bài viết của một học viên tại thành phố New York

[MINH HUỆ 05-06-2019] Tôi là một phát thanh viên tại một trong những công ty truyền thông có nhiệm vụ giảng rõ chân tướng cho người dân Trung Quốc ở Trung Quốc Đại lục. Theo thời gian, tôi nhận thấy rất nhiều vấn đề trong công việc hàng ngày của chúng tôi. Một số phát thanh viên không tuân theo lịch trình thời gian khi lên sóng, tắt sóng, một số khác không thực hiện yêu cầu công bố họ tên, một số khác không chú ý đến việc kiểm tra trước khi phát sóng và do đó đã mắc lỗi trong quá trình phát sóng. Một số biên tập viên liên tục mắc lỗi khi viết bài, v.v.

Ban đầu, khi tôi nhận ra những sai lầm này, tôi sẽ chỉ ra cho mọi người một cách kiên nhẫn. Nhưng tôi càng ngày càng mất kiên nhẫn khi những sai lầm cứ lặp đi lặp lại. Tôi rất không vui và thường đổ lỗi cho người khác. Tôi nghĩ rằng mình đang làm tốt, nhưng sau đó tôi đột nhiên nhận ra rằng tôi luôn hướng ngoại và quên nhìn vào bên trong.

Sư phụ đã giảng:

“Chư vị cũng cần minh bạch rõ rằng “tự nhiên” là không tồn tại, mà “tất nhiên” là có nguyên nhân.” (“Nói về Pháp”, Tinh tấn yếu chỉ)

“Họ làm thế nào đưa những gì mà họ thấy ở đối phương, xoay trở lại nhìn bản thân họ vậy là tốt rồi.” (“Đối thoại với Thần”, Tinh tấn yếu chỉ)

“Do vậy nếu chư vị không vứt bỏ những nhận thức trong xã hội người thường kia, thì chư vị sẽ nhìn không thấy chân tướng của vũ trụ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Thụy Sĩ)

“Hết thảy những gì chư vị chấp trước, đó chính là chướng ngại của chư vị, trong tu luyện mà những quan phải gặp, kỳ thực nó cũng là nạn của bản thân chư vị. Mục đích tôi lợi dụng nó chính là đả khai những cái khóa chấp trước của chư vị, để chư vị thấy được chân tướng, khiến tư tưởng của chư vị có thể được thăng hoa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Thụy Sĩ)

Tôi bắt đầu hướng nội và ngạc nhiên thấy mình đầy những chấp trước của người thường, như ích kỷ, ghen tuông, tâm tranh đấu, truy cầu lợi ích cá nhân và nhiều chấp trước khác.

Tôi thấy rằng mình đang dùng tiêu chuẩn của người thường để nhận định đúng sai. Những chấp trước mạnh mẽ của tôi khiến tôi tập trung vào những sai lầm của người khác, điều đó không từ bi cũng không bao dung.

Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ những quan niệm này. Khi tôi nhận thấy những sai lầm của các học viên khác, tôi đã không để mình có những suy nghĩ tiêu cực. Nếu tôi có thể giải quyết vấn đề, tôi sẽ làm điều đó. Nếu tôi không thể, tôi sẽ thông báo cho trưởng nhóm để cô ấy có thể xử lý. Đôi khi trưởng nhóm bận rộn và yêu cầu tôi phối hợp với những người khác, tôi sẽ thực hiện mà không phàn nàn gì.

Tôi cũng dành thời gian nghe chương trình phát sóng trực tiếp của chúng tôi để học hỏi từ các phát thanh viên khác. Tôi vào trang web Minh Huệ mỗi ngày. Từ đó tôi học được những câu chuyện tu luyện của các học viên ở Trung Quốc và hướng nội để so sánh sự tu luyện của tôi với họ.

Dần dần, tôi trở nên bình tĩnh hơn khi nhìn thấy lỗi của người khác. Chẳng hạn, một học viên đã viết nhầm con số 3250 tỷ là 325 tỷ trong một bài viết. Tôi chỉ đơn giản là sửa nó. Tôi không cảm thấy cần phải đổ lỗi cho phóng viên hoặc biên tập viên. Thay vào đó, tôi nghĩ về việc các đồng tu của tôi đã làm việc chăm chỉ như thế nào cho công ty truyền thông của chúng tôi. Cho dù họ là toàn thời gian hay tình nguyện viên, tất cả đã hy sinh rất nhiều. Một số học viên trẻ đã từ bỏ phát triển sự nghiệp trong xã hội bình thường để giúp truyền thông của chúng ta. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy rằng tất cả họ đều thật tuyệt vời!

Một buổi sáng, tôi đến điểm luyện công của chúng tôi sớm hơn lệ thường. Ba học viên đến trước tôi đang nhặt rác xung quanh trước khi những người khác đến. Tôi đã rất xúc động và nghĩ về phương tiện truyền thông của chúng tôi; rất nhiều học viên đã làm việc rất chăm chỉ trong nhiều năm. Họ đã tạo ra một bầu không khí tích cực như vậy. Phương tiện truyền thông của chúng tôi hiện đang ngày càng phát triển và tôi may mắn được ở đây. Tôi sẽ trân trọng thời gian này. Sau khi loại bỏ đi nhiều quan niệm của người thường, tôi trở nên bình tĩnh và hạnh phúc hơn. Trong thực tế, tôi không thấy nhiều vấn đề như trước đây.

Sư phụ đã giảng:

“Bởi vì mỗi người đều có thứ mà họ chấp trước vào, mỗi một người đều cảm thấy trong xã hội người thường có một chân lý mà mình đã nhận thức được, họ sẽ bám lấy thứ này để duy trì cuộc sống của họ. Kỳ thực tôi bảo cho mọi người, trong người thường dù cho chư vị ngộ được [nguyên] lý gì, thì theo cách nhìn của những sinh mệnh có tầng thứ cao hơn nhân loại mà nói thì đều là sai, bởi vì toàn bộ xã hội nhân loại đều phản đảo lại.” (“Giảng Pháp tại miền Tây Mỹ quốc”)

Tôi luôn nhớ rằng mình là người tu luyện và không nên dùng các quan niệm của người thường để đánh giá những điều mà mình nhìn thấy. Tôi cần phải thực sự tuân theo nguyên lý Chân- Thiện- Nhẫn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/5/388134.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/4/178314.html

Đăng ngày 17-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share