Bài viết của một cựu tù nhân trong Nhà tù nữ Liêu Ninh

[MINH HUỆ 14-06-2019] Vài tháng trước tôi đã ra tù, nhưng đến nay tôi vẫn sợ đến phát run mỗi khi nhớ lại những ngược đãi khủng khiếp mà bản thân phải chịu đựng trong những năm thụ án ở Nhà tù nữ Liêu Ninh.

Mọi tù nhân ở đó bị tước các quyền cơ bản và phải chịu đủ loại ngược đãi, trong đó các học viên Pháp Luân Công là bị ngược đãi nhiều nhất.

Bởi sợ bị trả thù, các tù nhân không dám lên tiếng phản đối ngược đãi. Nếu không, họ sẽ không được giảm án hoặc họ sẽ bị tra tấn tàn bạo hơn. Nhiều người vì vậy mà suy sụp tinh thần.

Chính sách giảm án rất vô lý và không công khai

Để được giảm án tại Nhà tù nữ Liêu Ninh là rất khó. Nhà tù chỉ chấp nhận đơn xin giảm ba tháng một lần và thường xuyên trì hoãn hay từ chối với nhiều cớ khác nhau, như không ghi nhớ nội quy nhà tù, không đạt số lượng sản phẩm đã định, mang thức ăn vào nơi làm việc, v.v.

Hình phạt thể xác

Trừng phạt thể xác bị pháp luật cấm, nhưng thực tế, nó vẫn xảy ra như cơm bữa ở trong Nhà tù nữ Liêu Ninh. Tù nhân bị ép phải đứng hay ngồi xổm, không được dùng nhà vệ sinh, hay bị còng tay ra sau lưng.

Bất kể tù nhân nào được lính canh chỉ định làm đội trưởng đều có thể lăng mạ hay đánh đập các tù nhân khác. Ví dụ, Lý Dương đã đánh Tôn Ninh Ninh trước mặt những người khác, nhưng Tôn không dám khiếu nại vì sợ bị trả thù.

Lao động khổ sai

108d868db1235dad34f10d344e1abaa7.jpg

Các thương hiệu thời trang được gia công tại Nhà tù Nữ Liêu Ninh

Nhà tù này làm quần áo cho nhiều công ty. Tính riêng trong Khu 7, có chín thương hiệu quần áo được các tù nhân sản xuất

Để kiếm lợi nhuận, mỗi khu đặt ra chỉ tiêu sản lượng cực cao. Tù nhân bị ép phải làm việc hàng ngày, bao gồm cả ngày cuối tuần và ngày lễ, mà không được trả thù lao. Họ thường bị ép phải làm việc đến tận 9 giờ tối. Thời gian ăn uống và sử dụng nhà vệ sinh bị cắt giảm từ 30 phút xuống 15 phút. Một số tù nhân phải bỏ bữa trưa hoặc ăn ít lại để có nhiều thời gian làm việc hơn nhằm đạt chỉ tiêu. Nếu không thể hoàn thành công việc đúng hạn, họ sẽ không được cung cấp bữa ăn nhẹ. Hình phạt này là khắc nghiệt đối với những ai ăn ít vào buổi trưa vì công việc.

Bị tước các quyền cơ bản

Tù nhân bị tước đoạt quyền liên lạc với bên ngoài, quyền thăm nom của gia đình, gọi điện thoại, xem truyền hình và mua sắm.

Giao tiếp

Các tù nhân bị cấm liên lạc với gia đình. Toàn bộ thư từ đều bị nhà tù giữ lại và không được chuyển tới gia đình. Đội trưởng cũng giữ mọi đồ dùng mà gia đình gửi vào. Ngay cả tấm hình của gia đình chỉ được đưa cho tù nhân xem vào dịp năm mới.

Các tù nhân được gọi cho gia đình mỗi tháng một lần. Một lính canh ngồi kế bên trong suốt cuộc gọi. Cuộc nói chuyện phải bằng tiếng Quan Thoại để lính canh có thể hiểu được. Vì sợ tình huống chân thực ở trong nhà tù bị tiết lộ ra ngoài, nên nhà tù sẽ ngắt cuộc gọi nếu tù nhân nói về lao động nặng nhọc hay những hình thức bức hại khác.

Quyền gặp thân nhân

Mặc dù nhiều tù nhân bị tước quyền thăm nom của gia đình, nhưng với các học viên Pháp Luân Công việc này còn siết chặt hơn, đặc biệt là với những người mới đến hoặc người từ chối từ bỏ đức tin của họ.

Bởi có nhiều học viên Pháp Luân Công bị tra tấn đến chết trong tù, nên gia đình sẽ rất lo lắng nếu không được gặp thân nhân của họ.

Điều kiện sống tồi tàn

Trên bề mặt, các xà lim nhà tù nhìn có vẻ sạch sẽ và ngăn nắp. Thật ra, điều kiện vệ sinh sinh hoạt của họ vô cùng kém. Nhà vệ sinh trên tầng bốn của toà nhà giam giữ không có vòi nước, nên các tù nhân không thể rửa tay sau khi sử dụng. Nhà tắm thường bị khoá và chỉ được mở cho sử dụng trước giờ đi ngủ.

Ước muốn xa vời của các tù nhân đều là được tắm táp sau một ngày làm việc vất vả mồ hôi đầm đìa. Khi họ được tắm thì thời gian rất hạn chế, và họ phải mặc đồ lót vì bị các tù nhân nam trông chừng.

Họ chỉ được phép giặt quần áo một tuần một lần, thậm chí hơn 20 ngày một lần. Điều này rất mất vệ sinh, đặc biệt là trong những ngày hè nóng bức. Cả phòng giặt và phòng sấy đều bốc mùi khó chịu.

Trên bề mặt, thực đơn đồ ăn có vẻ rất phong phú và ngon miệng, nhưng nó chỉ được trưng ra khi gia đình tù nhân đến thăm. Còn thực tế, chất lượng thức ăn rất tệ, và khẩu phần rất ít không thể thoả mãn cơn đói. Việc phân bổ thực phẩm thì cũng không công bằng: các tù nhân được giao nhiệm vụ giám sát tù nhân khác được dùng thức ăn chất lượng tốt hơn, và họ có thể để lại một ít cho những người khác.

Ít được chăm sóc y tế

Trong tù rất khó được gặp bác sỹ. Để được chăm sóc y tế, một tù nhân phải tuân theo quy trình bất kể bệnh nặng đến đâu. Mỗi khu được bố trí ngày y tế riêng, và ai bỏ qua ngày đó thì phải đợi đến ngày tiếp theo theo lịch. Ngày y tế sẽ bị huỷ nếu khu đó bận. Ngoài ra, các tù nhân phải làm sản phẩm bù vào thời gian bị mất do chăm sóc y tế. Do đó, một số tù nhân không điều trị y tế trừ phi thật sự cần thiết.

Người bị cảm lạnh hay nóng sốt thông thường sẽ không yêu cầu điều trị y tế. Kết quả là, bệnh truyền nhiễm có thể lây sang hơn 30 người.

Cô Dương Chí Hiếu của Đội 4 có triệu chứng ung thư nghiêm trọng trong nửa năm trước khi bị chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối. Vì bác sỹ nhà tù làm ngơ, nên cô đã xin được bảo lãnh điều trị y tế bên ngoài. Tuy nhiên, đơn của cô bị giữ trong sáu tháng. Cô đã qua đời không lâu sau khi được thả để điều trị y tế.

Một vài tù nhân khác cũng chết trong hoàn cảnh tương tự. Trương Quốc Vinh của Đội 1 đã chết vào tháng 5 năm 2016. Lý Mẫn của Đội 9 chết vào tháng 12 năm 2017. Hồ Tiểu Hà của Đội 9 bị bệnh tim; cô đã bị đột quỵ vào tháng 1 năm 2019 và chết trên đường đến bệnh viện.

Đối xử bất công

Một số tù nhân được chỉ định làm đội trưởng, người giám sát và tay sai thường hay được đưa vào một khu tốt hơn sau khi có mối quan hệ tốt với các lính canh. Gia đình họ hối lộ nhiều tiền mỗi năm cho các lính canh và đội trưởng. Họ tiếp tục đưa tiền để có được những đặc quyền dưới đây.

Mỗi người trong số họ có ít nhất một nồi nước sôi mỗi ngày; bình thường, sáu tù nhân phải chia nhau nửa nồi. Họ có thể ăn mọi lúc mọi nơi. Các tù nhân khác không có những đặc quyền này; một nhóm bị bắt gặp đang ăn bánh quy trong xưởng làm việc và do đó bị từ chối thả sớm.

Những tù nhân có đặc quyền cũng được tù nhân khác phục vụ. Ví dụ, Cao Thiến bắt các tù nhân khác trải giường, giặt quần áo và chuẩn bị thức ăn cho cô ta.

Bài liên quan:

Các học viên bị bức hại ở Nhà tù Nữ Liêu Ninh và khu “Chỉnh huấn” của nó


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/14/388679.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/1/178276.html

Đăng ngày 11-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share