Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-04-2019] Gần đây, tôi bị sốt cao do nghiệp bệnh. Tôi đã hướng nội nhưng không tìm ra được bất kỳ vấn đề tâm tính nào.

Một học viên đã đến thăm tôi và nói rằng cô muốn giúp chồng tôi quay trở lại với Đại Pháp vì anh đã ngừng tu luyện. Tôi cũng muốn chồng mình trở lại tu luyện, nhưng tôi không muốn học viên khác giúp anh ấy.

Vì tôi đã vấp ngã nhiều trong tu luyện và chồng tôi đều đã chứng kiến, nên tôi lo lắng rằng anh sẽ kể cho người khác và đổ lỗi cho tôi rằng anh ở trạng thái hiện tại là do tôi. Tất nhiên, tôi biết anh là người chịu trách nhiệm chính cho trạng thái hiện tại của anh, nhưng tôi không muốn người khác biết về những sai lầm tôi từng phạm phải.

Tìm ra chấp trước vào danh

Lúc đó, tôi đột nhiên nhận ra nguyên nhân nghiệp bệnh của mình – tâm bảo vệ danh. Tôi quyết định buông bỏ nó, vì vậy tôi đã lấy hết can đảm chia sẻ với những học viên khác tất cả những việc xấu mà tôi đã làm. Sau đó, tôi cảm thấy chấp trước vào danh của mình đã được nhổ tận gốc.

Trong thời gian dài, tôi nghĩ mình gần như không có chấp trước vào danh vì tôi đã nghèo đến mức không có tài sản hay tiền bạc gì. Tâm tôi không bị lay động vì vậy tôi cảm thấy mình không có chấp trước vào những thứ đó.

Lần này, tôi đã nhận ra chấp trước vào danh của mình thực sự mạnh như thế nào, vì để bảo vệ danh tiếng của mình tôi thậm chí còn không muốn bất kỳ ai giúp chồng mình. Thật là một chấp trước mạnh mẽ, xấu xí và ích kỷ!

Ngay khi tôi đào sâu chấp trước vào danh, những chấp trước khác liên quan đến nó đều nổi lên bề mặt. Những ngày tiếp theo, tôi đã nhận ra được những biểu hiện của chấp trước đó. Tôi dần nhận ra rằng để loại bỏ một chấp trước, người ta phải nhổ được tận gốc của nó chứ không chỉ là tu cái biểu hiện trên bề mặt.

Tâm sợ mất thể diện

Tôi và chồng đã kết hôn và chung sống được hơn 10 năm. Anh ấy đã đánh tôi nhiều lần nhưng tôi vẫn nhẫn nhục, không ly hôn. Tôi cho rằng ly hôn sẽ dẫn đến hậu quả không tốt đối với việc cứu độ chúng sinh, vì vậy tôi đã tự mình chịu đựng đau đớn.

Mặc dù chồng tôi đang không tu nữa, nhưng những người khác không biết việc này và tiếp tục nghĩ rằng anh ấy là một học viên. Tôi sẽ không cho phép cựu thế lực kéo anh ấy đi vì tôi không muốn những người không tu luyện nảy sinh hiểu nhầm đối với Đại Pháp.

Tôi cũng tin rằng những suy nghĩ của mình dựa trên Pháp, vì vậy tôi không bao giờ ngừng chia sẻ những kinh nghiệm của mình với các đồng tu. Bây giờ tôi nhận ra rằng tôi thường chia sẻ kinh nghiệm của mình với người khác vì tôi nghĩ những gì tôi đang làm là xuất sắc. Phía sau những hành vi của tôi ẩn chứa ý định muốn gây dựng danh tiếng.

Khi học Chuyển Pháp Luân, đoạn Pháp sau đã khiến tôi chấn động:

“Đó đâu phải xuất phát từ tâm từ bi; cái tâm danh lợi người ấy chưa hề dứt bỏ; hoàn toàn không xuất hiện tâm từ bi. Người ấy sợ mất danh [tiếng]; không nhịn được, thà tự mình chịu bệnh kia còn hơn bị mất danh [tiếng]; tâm cầu danh quả là mạnh mẽ!” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng mình đang dùng những khổ nạn với chồng mình để gây dựng danh tiếng bản thân. Tôi không chịu đựng đau đớn anh ấy gây ra cho tôi vì từ bi. Mà ngược lại, chính là vì tôi thà chịu đau còn hơn là bị mất thể diện trong các học viên. Chấp trước vào danh này thật mạnh mẽ! Tôi cảm thấy kinh ngạc khi trước đây chưa từng phát hiện ra nó.

Tôi nhận ra rằng nhiều chấp trước đang ẩn giấu phía sau những suy nghĩ và hành vi có vẻ tích cực.

Sư phụ giảng:

“Trong vũ trụ này có một [Pháp] lý, rằng bản thân chư vị muốn gì, thì ai cũng quản không được, cũng không thể nói chư vị là tốt.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi mong cầu những khổ nạn với chồng mình vì tôi dùng chúng để gây dựng danh tiếng bản thân. Do đó không ai có thể ngăn chặn điều đó, ngay cả Sư phụ.

Che giấu ý định thực sự

Sau khi nhận ra tâm truy cầu danh của mình, tôi nhận ra chấp trước tương tự được biểu hiện khi tôi gửi bài cho Minh Huệ.

Nếu một bài chia sẻ của tôi được đăng trên Minh Huệ, tôi sẽ không bao giờ nói cho bất kỳ ai. Ngay cả khi có người đoán ra tôi đã viết bài chia sẻ, tôi sẽ nhắc họ không nói cho bất kỳ ai khác. Do đó, tôi nghĩ mình không có tâm truy cầu danh.

Tuy nhiên, khi viết bài chia sẻ, nếu đang viết về Pháp lý mà tôi ngộ được tôi sẽ dùng từ “Tôi”. Nhưng nếu viết về những bài học thu được khi phạm sai lầm, tôi sẽ nói về bản thân với tư cách là “Học viên A”.

Nó là một chấp trước vào danh mạnh mẽ vì mặc dù nó không biểu hiện trực tiếp, nhưng nó nhằm mục đích khiến các học viên tại Minh Huệ không biết được tôi tu kém như thế nào. Tôi muốn bảo vệ hình ảnh hoàn hảo của mình trong mắt các học viên tại Minh Huệ, mặc dù họ không biết tôi.

Một lần, tôi đã gửi một bài chia sẻ về một sai lầm của mình mà không dùng tên hiệu là “Học viên A”. Ngay khi bấm nút gửi, tôi cảm thấy chột dạ: “Thôi xong. Các học viên ở Minh Huệ giờ đã biết mình là như thế nào. Tương lai, họ sẽ xem thường mình và không cho đăng bài của mình nữa?” Than ôi, đúng là một chấp trước vào danh thật mạnh mẽ!

Đột phá

Tôi là người sống nội tâm, nhút nhát và xử thế kém. Tôi sợ bị mất mặt vì cách xử lý vấn đề yếu kém của mình. Vì vậy, sống nội tâm và cảm giác tự ti là do tâm truy cầu danh của tôi tạo ra.

Tôi hiếm khi tham gia hoạt động giải trí nào khi lớn lên. Sau khi tu luyện, tôi nghĩ mình đang xem nhẹ mọi thứ. Bây giờ, tôi nhận ra, rằng lý do tôi không tham gia các hoạt động giải trí là vì tôi sợ bị mất mặt và thực ra nó chính là chấp trước vào danh.

Hơn nữa, lý do tôi không thể làm tốt việc giảng chân tướng trực diện không phải là do tâm sợ hãi, mà do tôi lo lắng rằng tôi sẽ nói điều gì đó đáng xấu hổ. Lại là tâm truy cầu danh đang gây trở ngại.

Sau khi xác định rõ tâm chấp trước vào danh, tôi cảm thấy từng mảnh chấp trước được lấy ra khỏi thân thể của tôi như đá cuội. Toàn thân thể tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng! Sư phụ cũng lợi dụng một sự việc khác để điểm hóa thêm cho tôi.

Tâm thuần tịnh nhìn rõ vấn đề

Một ngày, tôi nói với con gái mình rằng: “Kể từ bây giờ, chúng ta nên quan tâm đến cả những việc nhỏ và làm cho tốt. Mẹ sẽ bắt đầu làm tốt việc nhà và không cho rằng việc đó là tốn thời gian, vì một học viên Đại Pháp nên là một người tốt trong mọi phương diện. Trước đây, mẹ chỉ dọn dẹp nhà cửa khi có khách đến chơi. Suy nghĩ đó là không chính. Rốt cuộc nó là gì nhỉ?”

Con gái tôi lập tức trả lời: “Đó chính là chấp trước vào danh và lợi ích cá nhân.”

Tôi đáp: “Con rất đúng. Đó chính xác là tâm truy cầu danh.”

Con gái tôi chia sẻ những nhận thức của cháu về tâm truy cầu danh và kết luận: “Nếu một người không thực tâm làm tốt điều gì mà chỉ muốn làm qua loa hời hợt, thì người đó chính là đang truy cầu danh.” Tôi đã ngạc nhiên khi thấy cháu đã nhận ra nguyên nhân gốc rễ rõ ràng như vậy!

Cháu chưa đến chín tuổi, và tư tưởng còn thuần tịnh. Đó là lý do tại sao cháu có thể nhìn ra chấp trước vào danh dễ dàng như vậy. Tôi nhận ra rằng tôi đang làm tốt các việc trên bề mặt để cho mọi người xem. Than ôi, tất cả điều đó đều là đang truy cầu danh! Rõ ràng chấp trước vào danh của tôi biểu hiện trong tất cả các phương diện cuộc sống của tôi, nhiều đến mức nó đã trở thành tự nhiên.

Tìm ra gốc rễ của chấp trước

Tôi bắt đầu nhận ra rằng chỉ vì người ta không thể cảm thấy rằng họ có một chấp trước, điều đó không có nghĩa là họ không có nó. Trái lại, đôi khi nó mạnh đến mức đã trở thành tự nhiên.

Tôi không còn dám nói mình không có chấp trước này chấp trước kia nữa. Chừng nào tôi còn đang ở giữa người thường, tôi có mọi chấp trước mà người khác có. Nó chỉ là vấn đề chấp trước mạnh như thế nào và nó được biểu hiện ra hay che đậy đi mà thôi. Tôi phải đào sâu các chấp trước và lần lượt loại bỏ chúng.

Vài ngày sau, trong khi suy ngẫm về việc “làm các việc tốt trên bề mặt, chứ không từ thực tâm,” Tôi nhận ra rằng nó mô tả nhiều hành vi của mình. Để chứng minh cho mọi người thấy Đại Pháp là tốt, tôi ước thúc bản thân rất tốt trước mặt mọi người.

Nhưng tôi đã không vì quan tâm hoàn toàn đến người khác và hòa tan trong Pháp mà làm những việc đó. Tôi làm những việc đó vì muốn mọi người nói tôi là người tốt và Đại Pháp là tốt. Tôi làm những việc đó trên bề mặt, mang theo mục đích.

Tôi dần hiểu rằng chỉ khi chúng ta có thể từ tâm nhận thức Pháp, triển hiện ra từ bi và uy nghiêm của Đại Pháp tại tầng thứ hiện tại của mình, chúng ta mới có thể chứng thực Pháp. Chỉ khi đó mọi người chứng kiến hành vi của chúng ta mới có thể hiểu được vẻ đẹp của Đại Pháp từ chính tâm họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/7/384759.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/18/177660.html

Đăng ngày 11-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share