Bài viết của đệ tử Đại Pháp Đại Lục

[MINH HUỆ 30-4-2019]

Không lâu sau khi kết hôn, giữa tôi và mẹ chồng đã xảy ra chuyện bất hoà. Hôm ấy cả nhà đều có mặt đông đủ, chồng tôi và bố chồng đang sửa xe đạp, thì mẹ chồng cầm một chiếc khăn lau ở trong bếp lên cằn nhằn, hỏi ai đã dùng cái khăn này lau tay bẩn vào đó? Không ai lên tiếng.

Mẹ chồng tôi bèn cầm theo chiếc khăn đi hỏi từng người một, hỏi bố chồng, rồi hỏi chồng tôi, hai người đều nói rằng không ai lau tay vào đó cả. Thế là mẹ chồng đến trước mặt hỏi tôi, tôi thấy hình ngón tay đen thui trên chiếc khăn sạch sẽ mà mẹ chồng đang cầm, trong tâm thầm nghĩ, đúng là không nên làm vậy, bèn nói: Đúng thật là, ai mà lại không tự giác như thế này. Cái khăn sạch sẽ thế này mà lại lau tay bẩn vào đây. Không ngờ mẹ chồng tôi ngay lập tức nổi xung lên, khóc lóc kêu la, nói rằng tôi nói năng ác ý, cố tình nhằm vào bà ấy, bà kêu khóc tới mức mặt trắng bệch. Lúc đó tôi ngây người ra, không biết vì sao bà lại kêu khóc như vậy, nhưng tôi biết rằng mẹ chồng mắc bệnh tim, nếu bệnh tim tái phát thì biết làm thế nào. Thế là tôi tới xin lỗi mẹ chồng, nói mẹ đừng khóc nữa, là con sai rồi, con sẽ đền cho mẹ. Tôi vừa lau nước mắt cho bà, vừa vỗ vỗ vào lưng bà.

Sau đó, bố chồng nói tôi làm như thế là đúng. Nhưng trong tâm tôi vẫn không thể buông bỏ chuyện này. Sau đó tôi nói với chồng mình rằng: Hai bố con anh ai lau tay bẩn vào khăn cũng không chịu nhận. Em cũng không biết đã làm sai chuyện gì, thế mà em còn phải xin lỗi mẹ. Sau này em không ở cùng cha mẹ nữa. Tôi vốn thẳng tính, lại mau mồm mau miệng, cả ngày ở cùng nhau, sau này chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì, nên tôi chỉ biết kính cẩn mà tránh xa bà.

Nhiều năm sau, mỗi khi nhớ tới chuyện này tôi đều không biết mình sai ở đâu, chỉ cho rằng mẹ chồng mình thật không hiểu đạo lý.

Sau này khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thực sự nhìn lại sự việc này theo tiêu chuẩn của người tu luyện, tôi mới thấy vấn đề của mình lúc đó: Thứ nhất là xuất phát điểm không đúng, tâm không thiện lắm. Khi gặp phải vấn đề trước tiên là chỉ trích người khác. Người lau tay lúc đó có lẽ chỉ muốn lau qua một chút, không nghĩ rằng sẽ làm bẩn chiếc khăn tới mức giặt không sạch. Mẹ chồng khi hỏi tới chuyện này, không ai thừa nhận, điều này chứng tỏ mọi người đều đã biết sai rồi, tôi cũng nên biết nghĩ cho người khác, không nên khiến họ thêm khó xử.

Thứ hai là hướng nội tìm trong bản thân, thì về chuyện này tôi đã không biết nghĩ cho người khác. Mình làm sai cũng không dám thừa nhận là mình sai, người khác làm sai tôi cũng không thể bao dung, lượng thứ, mà so đo tính toán với họ.

Thứ ba là khi xảy ra chuyện, tôi bèn không muốn ở cùng mẹ chồng nữa, chỉ cung kính mà tránh xa bà. Kỳ thực bản thân có vấn đề gì thì sớm muộn cũng sẽ xuất hiện, cần thuận theo tự nhiên mới phải. Điều quan trọng là có thể tìm được những vấn đề của bản thân trong mâu thuẫn, từ đó khiến mình trở nên thuần tịnh hơn.

Sau khi tìm thấy những vấn đề này, tôi không còn để bụng chuyện cũ nữa.

Hiện giờ mỗi khi trong lòng có chuyện không vui, tôi biết rằng mình đang có vấn đề. Chỉ cần yêu cầu bản thân thực sự làm theo tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn”, thực sự hướng nội tu bản thân theo yêu cầu của Sư phụ của Đại Pháp, thì đều có thể tìm được những vấn đề còn tồn tại khi xảy ra mâu thuẫn hay xung đột về lợi ích!

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tốt ở chỗ không phải xuất gia, hoàn cảnh sở tại của mỗi người đều là nơi rất tốt để tu luyện bản thân mình. Trong đủ kiểu đủ dạng mâu thuẫn, lợi ích và chấp trước, dục vọng trong cuộc sống đời thường, đều có điều cần bản thân tu luyện, giúp mình dần dần từ bỏ những chủng nhân tâm không tốt, tìm về bản tính thuần chân, lương thiện, cuối cùng khiến sinh mệnh được thăng hoa toàn bộ.

Nhân đây cũng nói thêm rằng, nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà mẹ chồng tôi cũng được thụ ích. Hàng ngày bà đều niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Hiện giờ bà còn nghe bản ghi âm bài giảng pháp của Sư phụ. Họ hàng của bà đều nói không ngờ bà vốn bệnh tật đầy mình mà lại có thể sống được đến 90 tuổi. Đây đều là phúc phận có được nhờ bà tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo”!

Cảm ơn Sư tôn! Cảm ơn Đại Pháp! Đã truyền lại cho đệ tử một bộ Pháp tốt như thế này, tẩy tịnh đệ tử giữa cõi đời ô trọc! Đã trải cho đệ tử, cho thế nhân một con đường quay trở về! Quả thực mong cho con người thế gian đều biết rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, lựa chọn tương lai tốt đẹp cho bản thân, không uổng phí kiếp người trân quý này!


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2019/4/30/我放下了不能釋懷的那件事-377185.html

Đăng ngày 09-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share