Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Thượng Hải

[MINH HUỆ 23-2-2019]

Trên chặng đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 20 năm qua, dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã trải nghiệm nhiều sự việc thần kỳ. Dưới đây chỉ là một vài ví dụ trong vô số sự việc mà tôi đã trải nghiệm.

Sự hồi phục của con trai

Mùa hè năm 1999, cô giáo gọi tôi đến trường và nói với tôi rằng con trai tôi có biểu hiện tinh thần bất thường, ở lớp không tập trung. Ngay cả bài toán đơn giản nhất cháu cũng không làm được. Khi về nhà, tôi thấy cháu đang ngồi ở bàn, trong tay cầm quyển sách, nhưng trên mặt không có chút cảm xúc gì.

Chông tôi hỏi cháu: “Con có sao không?” Cháu không trả lời. Tôi nghĩ cháu sẽ ổn thôi, còn chông tôi thì rất lo lắng.

Sau đó chúng tôi phát hiện ra cháu thường thức suốt đêm để xem video trên máy tính.

Sư phụ giảng:

“Bệnh tâm thần chính là chủ ý thức của người ta quá yếu đuối. Yếu đuối đến mức độ nào? Giống như một cá nhân mãi không quyết định được cho bản thân mình, chủ nguyên thần của người bệnh tâm thần chính là như vậy. Họ không muốn quản cái thân thể ấy nữa, tự họ cứ mê mê muội muội mãi, tinh thần không có khởi lên được. Lúc ấy phó ý thức, [và] các tín tức ngoại lai sẽ can nhiễu đến họ.” (Bài giảng thứ sáuChuyển Pháp Luân)

Tôi ngồi xuống bên cạnh cháu và hỏi: “Con sao rồi?” Cháu bắt đầu nói mê sảng, tôi cảm thấy lạnh đầu, tôi biết rằng không phải là bản ngã của cháu đang nói mà là các tà linh thấp tầng và tín tức ngoại lai đang khống chế cháu.

Tôi nói với con trai: “Những lời nói này không phải của con.” Cháu ngạc nhiên và nói: “Thật sao?” Tôi trả lời: “Chắc chắn như vậy.” Cháu lại tiếp tục nói những lời bát nháo, nhưng tôi đã ngăn cháu lại và dùng lý lẽ phân tích cho cháu nghe, cháu lắng nghe chăm chú và gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Tôi đặt tay lên vai cháu, nhưng khi chạm vào người cháu, cháu hoảng sợ nhảy ra khỏi ghế. Tôi cảm giác như trên người cháu có mạng lưới điện bao quanh. Chồng tôi cũng sợ hãi, tôi vẫn bình tĩnh nói với cháu: “Mẹ đọc Chuyển Pháp Luân cho con nhé, được không?” Tôi đọc hết bài giảng thứ nhất, và cháu đã lắng nghe toàn bộ bài giảng.

Pháp của Sư phụ đã tiến nhập vào não của cháu và ức chế hết thảy những thứ bất hảo trong đó. Khi tôi đọc xong bài giảng, cháu ngủ thiếp đi.

Tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân cho cháu nghe hàng ngày, chúng tôi cũng cùng nhau luyện công. Tâm tình của cháu đã thoải mái hơn rõ rệt, tinh thần cũng cải biến. Ánh mắt đã có thần sắc trở lại, nét mặt cũng không còn vẻ sợ hãi nữa, thay vào đó là nụ cười.

Chỉ trong bảy ngày, mọi biểu hiện của bệnh tâm thần của cháu đã hoàn toàn biến mất. Thành tích học tập ở trường của cháu cũng nhảy vọt, giáo viên khen ngợi cháu đã có sự tập trung. Chồng tôi và tôi rất vui. Cả gia đình tôi đắm chìm trong hồng ân của Đại Pháp.

Trước khi tu luyện sức khỏe tôi rất yếu và hay bị ốm. Nhưng không lâu sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi trở nên khỏe mạnh, vô bệnh, luôn bước đi với nụ cười rạng rỡ, tinh thần phấn khởi. Lúc đó dường như có một cơn gió thần kỳ quét qua, tại Trung Quốc, Pháp Luân Đại Pháp phát triển nhanh chóng và mọi người bước vào tập đều đã trải nghiệm những cải thiện về sức khỏe cũng như về mọi mặt trong cuộc sống. Mẹ chồng của tôi đã chứng kiến những cải biến của tôi và bà rất ấn tượng. Bà ủng hộ Đại Pháp, ngay cả sau khi Pháp Luân Đại Pháp chịu những lời vu khống và công kích.

Không lâu sau sự việc của con trai tôi, mọi việc đã đảo lộn khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp toàn diện nhằm tiêu diệt Pháp Luân Đại Pháp. Toàn bộ truyền thông đã vu khống Đại Pháp một cách trắng trợn bằng cách liên tiếp đưa ra tin tức giả, những lời đồn và dối trá liên quan đến môn tập này. Cuộc đàn áp chưa từng có tiền lệ vẫn tiếp diễn cho tới hôm nay.

Sự ủng hộ không mệt mỏi của mẹ chồng

Giống như hàng trăm nghìn học viên Pháp Luân Công vô tội khác, tôi bị bắt vào một trại lao động cưỡng bức và bị bức hại vì không chịu từ bỏ đức tin của mình.

Với niềm tin vững chắc vào Đại Pháp, tôi đã được thả và quay về nhà. Mẹ chồng đã ôm tôi khóc. Bà ấy nói lớn với mọi người trong phòng: “Pháp Luân Đại Pháp không phải mê tín. Pháp Luân Công là khoa học tối cao! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Mọi người ở đó đều chấn động.

Ngay cả trong những ngày đen tối khi cuộc bức hại và chiến dịch vu khống của ĐCSTQ đối với Đại Pháp leo thang, bà vẫn minh bạch rằng Đại Pháp là tốt và dũng cảm nói điều tích cực về môn tập. Mặc dù bà chưa bao giờ đến trường, nhưng bà phân biệt rõ thiện ác và luôn ủng hộ cái thiện.

Tóc của bà đã đen trở lại

Gia đình tôi họp mặt nhân dịp năm mới. Trong khi ăn tối, cháu trai của tôi thốt lên: “Tóc của bà đen trở lại rồi!” Mọi người đều tới gần để xem. Quả đúng như vậy. Mọi người đều ngạc nhiên, chưa từng thấy sự việc như vậy xảy ra. Tôi giải thích với mọi người rằng trong khi cuộc đàn áp đang diễn ra với đủ lời hoang ngôn vu khống đối với Đại Pháp, bà vẫn luôn ủng hộ tôi tu luyện. Bà không sợ hãi khi nói về sự tốt đẹp của môn tu luyện và giúp mọi người hiểu chân tướng về vẻ đẹp của Đại Pháp, không giống những lời dối trá của ĐCSTQ.

Sau năm mới, tôi lại bị bắt một lần nữa. Lần này tôi bị giam giữ và bức hại suốt bảy năm. Đến khi tôi được thả quay về nhà, tóc của mẹ chồng tôi đã hoàn toàn đen bóng. Bà sống đến 100 tuổi và ra đi một cách nhẹ nhàng không bệnh tật. Tôi nói với gia đình rằng bà luôn ủng hộ Đại pháp và không tin vào những lời hoang ngôn của ĐCSTQ nên bà được phúc báo và sẽ lên thiên đàng.

Chiếc ví bị mất

Một lần gần đây, tôi đi xe buýt đi lấy thẻ căn cước mới. Trên đường đi tôi tới thăm một người bạn, nên trở về nhà khá muộn. Khóa ba-lô của tôi bị hỏng, nên tôi giữ nó trên đùi để đồ bên trong không bị rơi ra ngoài.

Tôi trở về muộn nên đã ở lại cùng một đồng tu ở gần bến xe buýt. Tôi đi ngủ và không kiểm tra lại chiếc ba-lô hay đồ đạc bên trong.

Khi thức dậy vào buổi sáng và mở cặp ra, tôi phát hiện chiếc ví đã mất. Tôi hét lên: “Ví của tôi mất rồi.” Bạn tôi giúp tôi lục tìm trong ba-lô, chúng tôi lấy mọi thứ ra nhưng không thể tìm thấy chiếc ví.

Tim tôi như ngừng đập, và cảm thấy sợ. Tôi hướng nội để tìm thiếu sót. Tôi nhận ra mình đã động tâm và tự nhủ phải bình tĩnh lại và từ bỏ nỗi sợ, củng cố niềm tin vào Đại Pháp. Tôi biết rằng để đề cao theo Pháp, tôi phải xả bỏ mọi chỗ hữu lậu.

Một vài đồng tu khác cũng đã tới và chúng tôi cùng phát chính niệm để phủ định mọi an bài của cựu thế lực. Khi Sư phụ Lý dạy các đệ tử phát chính niệm, Ngài đã giảng:

“trong ý niệm thanh trừ những tư tưởng niệm đầu không tốt trong tư tưởng, nghiệp lực cùng quan niệm không tốt, hoặc những can nhiễu từ bên ngoài. Có suy nghĩ như thế, nghĩ những thứ ấy phải chết, [thì] chúng sẽ bị thanh trừ; 5 phút là có tác dụng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada năm 2001)

Tôi đã nhẩm lại đoạn Pháp này từng từ một để tiêu trừ các yếu tố bất hảo trong tâm. Sau đó tôi thanh trừ các nhân tố tà ác ở không gian khác. Trong khi ngồi tĩnh lại, tôi xuất ra một niệm: “Sư phụ, xin hãy đưa chiếc ví quay lại với con.”

Khi chúng tôi phát chính niệm xong, tôi thò tay vào ba-lô tìm thì thấy chiếc ví đã nằm ở trong. Tôi kêu lên: “Ví của tôi quay trở lại rồi!” Các đồng tu chạy tới xem. Nước mắt tôi tuôn rơi, sau đó một đồng tu nói: “Hãy mở ví ra xem.” Tôi mở ví ra và tìm thấy tất cả tiền bạc và giấy tờ vẫn còn nguyên, như chưa có chuyện gì xảy ra.

Sự từ bi của Sư phụ khiến chúng tôi vô cùng xúc động. Trải nghiệm này cho thấy tu luyện Đại Pháp là con đường thành Thần. Tôi thật may mắn được làm một đệ tử Đại Pháp, xin cảm tạ sự từ bi hồng đại của Sư tôn!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/23/376152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/24/176600.html

Đăng ngày 05-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share