Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-3-2019] Trong nhóm học Pháp của chúng tôi có hai đồng tu lớn tuổi là bà Lý và bà Triệu, thường đi tới các khu vực khác để thăm bà Trần, người đang vượt quan nghiệp bệnh. Hơn một tháng trước, khi họ đang trên đường trở về nhà, thì bà Lý bị bắt giữ phi pháp và bị công an giam một tháng. Sau sự việc này, các học viên trong vùng chúng tôi bắt đầu suy xét bản thân.
Sư phụ giảng:
”Bất cứ gặp phải chuyện gì, niệm đầu tiên trước hết xét về mình, cái này gọi là “hướng nội tìm.”” (Thế nào là đệ tử Đại Pháp, Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011, Giảng Pháp tại các nơi XI)
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều năm, mặc dù tôi luôn ý thức được rằng cần phải “hướng nội,” song vì nhân tâm, rốt cuộc tôi lại thường hướng ngoại. Thật kỳ diệu là, mỗi lần tôi bắt đầu nhìn vào thiếu sót của người khác chứ không phải của tôi, tôi thường cảm thấy rất khó chịu. Ngay lập tức tôi biết rằng tôi phải dừng làm như vậy.
Tôi ngộ rằng việc này xuất hiện là bởi tôi đã không thực hiện được “Thời thời tu tâm tính” (Thực tu, Hồng Ngâm).
Tôi hiểu rằng điều này là do tầng thứ tu luyện của tôi hữu hạn– căn nguyên là do tôi học Pháp không tốt. Lúc ma nạn xảy đến, tôi có thể hướng nội chỉ khi tôi đối đãi với các học viên khác như thể họ chính là tôi.
Các học viên ở trong nhóm học Pháp ở địa phương tôi rất lo lắng cho bà Trần. Khi tình huống của bà được mang ra thảo luận, tôi nói với họ rằng tôi cũng muốn đi cùng họ tới thăm bà Trần. Vì tôi thường nghe mọi người nói về bà ấy, nên tôi cho rằng vấn đề này có gì đó liên quan tới tôi. Khi bốn chúng tôi tới nhà bà Trần, chúng tôi thấy rằng bà Lý và bà Triệu đã ở đó rồi.
Trong chuyến thăm bà Trần, tôi quan sát thấy rằng khi bà đả tọa, thân thể không tự chủ mà dần dần bị nghiêng về một bên. Thị lực của bà cũng gặp vấn đề khiến bà không xem sách được, chỉ có thể nhờ đồng tu Lý đọc sách cho bà nghe.
Bà Lý bảo tôi rằng bà Trần ngồi rất thẳng và không bị vẹo thắt lưng khi bà đọc Pháp. Tôi hỏi bà Trần: “Bà có thể tập trung để ngồi thẳng người khi đả tọa không?”
Bà bảo tôi rằng bà cảm thấy bị đau, và tôi hỏi bà: “Chính xác là bị đau ở đâu, bà có thể nói cho tôi được không?”
Sau đó bà chỉ vào một bên xương hông của mình và nói: “Như thể có gì đó đang bám vào đó, nó khiến tôi rất khó chịu.”
Trong khi chia sẻ, tôi nhận ra rằng bà luôn ngóng các học viên khác đến phát chính niệm giúp bà tiêu trừ giả tướng nghiệp bệnh. Trước đó, bà là một thành viên của nhóm học Pháp gồm bốn người. Nhưng sau khi một học viên lớn tuổi và bà cùng xuất hiện trạng thái nghiệp bệnh, thì nhóm học Pháp bị tan rã.
Bà Triệu cũng là thành viên của một nhóm học Pháp trước đó, cho nên bà ấy biết mọi người trong nhóm từ khá lâu rồi. Khi bà ấy chia sẻ với tôi về quan điểm của bà ấy về bà Trần và có chút bồn chồn, tôi cảm thấy rằng tôi đang thấy hình ảnh của chính mình bởi tôi cũng thường có cách hành xử giống như bà ấy.
Tôi cảm thấy rằng chúng ta thường lo lắng cho các học viên khi họ không vượt được khảo nghiệm hay quan nạn, điều này là khó tránh khỏi. Tuy nhiên, tôi cũng hiểu rằng lo lắng sẽ không khởi tác dụng chính diện, vì nó cũng là nhân tâm.
Mặt khác, vì lúc đó học viên đang vượt quan cũng là nhân tâm đang khởi tác dụng, thì lời nói chia sẻ của người khác họ cũng khó có thể tiếp thu, và dễ tạo thành gián cách giữa họ với tập thể.
Khi một người gặp ma nạn, thì người đó trước tiên cần phải nghe lời Sư phụ, quy chính bản thân, và dùng thiện tâm đối đãi đồng tu, đó mới là trạng thái mà người tu luyện nên có.
Khi bà Lý nói rằng vì để giúp bà Trần, bà đã phải hy sinh thời gian mà dự tính dùng để giảng chân tướng cứu người, tôi nói: “Thấy vấn đề của đồng tu, tôi cần phải hướng nội tìm. Không hiểu sao dường như những lời nói của các bạn có gì đó là đang nhắm vào tôi? Các đồng tu đều cười.
Tôi nghĩ: “Dù không biết tôi là ai mà các đồng tu lại có thể nhìn thấu các tâm chấp trước của tôi. Thật thần kỳ!”
Sau khi về nhà tôi đả tọa, tôi giữ thẳng lưng và không cần dựa vào sô pha nữa. Tôi nghĩ đến những gì tôi đã thu hoạch được trong chuyến đi tới nhà đồng tu Trần: Các đồng tu đều đang quy chính bản thân, và tôi phải nhanh chóng bắt kịp họ!
Trên đây là thể ngộ cá nhân, có gì không tại Pháp, kính mong đồng tu chỉ ra!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/29/384443.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/25/176620.html
Đăng ngày 11-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.