Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-4-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau năm 1999. Tôi hoàn toàn không biết đến sự phổ truyền nhanh chóng của Đại Pháp trong những năm 1990 và kể cả việc môn tu luyện đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) công kích bức hại vào năm 1999. Vài năm sau tôi mới lần đầu tiên biết đến điều đó. Tôi ra ngoài mua sắm và khi quay lại thì nhìn thấy một cuốn tài liệu trên xe đạp của tôi. Cuốn tài liệu đó đại ý là nói về những học viên Pháp Luân Đại Pháp vô tội đang bị bức hại oan uổng ra sao. Thật khéo trùng hợp, không lâu sau sự ngạc nhiên đó, một cụ bà cùng cháu gái nhỏ đã chuyển đến khu vực của chúng tôi. Cháu bé này trạc tuổi con gái tôi. Khi bọn trẻ chơi đùa, chúng tôi thường ở bên cạnh trò chuyện. Bà luôn nói nhiều về Pháp Luân Đại Pháp. Lúc ấy tôi thấy rằng môn tu luyện này nghe có vẻ tốt và tôi cũng muốn tu luyện. Tôi nhờ cụ lấy giúp mình một cuốn sách Chuyển Pháp Luân.

Khi vừa mở trang đầu tiên, đập vào mắt tôi là ảnh chân dung của Sư phụ. Tôi cảm giác như ánh mắt của Sư phụ đang nhìn thẳng và xuyên thấu tôi, và lúc đó không hiểu vì lý do gì tôi sợ hãi và vội vàng đóng sách lại. Thật không may, trong một thời gian dài tôi không thể đọc xong cuốn sách bởi có đủ thứ can nhiễu trong gia đình. Mỗi lần tôi quyết định học Pháp và luyện công một cách nghiêm túc, thì gia đình lại xảy ra việc lớn nào đó hoặc hết biến cố này đến biến cố khác ập đến, khiến tôi mãi vẫn chưa có thể chân chính bước vào tu luyện, và tình trạng này kéo dài vài năm.

Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị đau lưng dưới, và thường tìm châm cứu hoặc xoa bóp để giảm đau. Một lần, xoa bóp dường như không thể giúp gì cho cái lưng đau của tôi nhưng tôi vẫn không ngộ ra. Một lần khác tôi mắc cảm mạo nặng kéo dài đến vài tháng. Cuối cùng tôi từ bỏ việc cố gắng chữa trị, và mặc kệ nó thì nó lại tự khỏi. Bây giờ tôi là một học viên Đại Pháp, mỗi khi thấy trong người không được thoải mái thì vẫn kiên trì học Pháp luyện công như thường lệ, và tôi sẽ vượt qua nó trong một hoặc hai ngày. Thỉnh thoảng triệu chứng bệnh đột nhiên đến rồi đi. Có khi tôi hoàn toàn khỏe mạnh vào buổi sáng, nhưng sau bữa trưa thì cảm thấy chóng mặt và yếu ớt, kèm theo ói mửa. Sau đó tôi cảm thấy khó di chuyển nên tôi bắt đầu niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Vào giờ ăn tối, tôi trở lại trạng thái bình thường.

Quả thật rất khó để loại bỏ các chủng quan niệm và chấp trước mà tôi đã hình thành trong mấy thập niên sống trong xã hội người thường này, có một số bản thân tôi không ý thức ra được. Có lúc đối với một số người và việc bản thân tôi cảm thấy phẫn nộ bất bình, thấy bản thân mình đúng, nhưng đến khi đọc các bài viết chia sẻ về những vấn đề tương tự trên Minh Huệ Net, tôi mới đột nhiên bừng tỉnh. Sau đó tôi nhận ra rằng những gì tôi nghĩ hóa ra lại là sai khi xem xét nó ở một tầng cao hơn. Cái lý của tôi thực sự là bị mắc kẹt ở tầng người thường. Minh bạch được điểm này đã giúp tôi loại bỏ đi nhiều tâm chấp trước.

Mặt khác, có nhiều nhân tâm mà bản thân không nhận ra, còn cho chúng là chính thường, chỉ sau khi bắt đầu đọc các bài viết trên Minh Huệ, tôi mới phát hiện ra thật ra chúng là chấp trước mà tôi cần loại bỏ. Ví như, khi thấy có hàng giảm giá tôi liền đi mua, luôn cảm thấy vô cùng tự nhiên, đến khi đọc các bài chia sẻ của đồng tu trên Minh Huệ, tôi mới ý thức được đây cũng chính là một biểu hiện chấp trước vào những lợi ích nhỏ nhặt. Một ví dụ khác là tâm cầu được báo đáp sau khi giúp đỡ người khác. Tôi luôn cho rằng bản thân có lý khi nghĩ rằng tôi bị đối xử bất công nếu không nhận được bất cứ thứ gì sau khi tôi đã phó xuất. Dĩ nhiên đây là một chấp trước khác mà tôi cần loại bỏ—tôi minh bạch sau khi đọc các bài chia sẻ thể hội của các đồng tu trên Minh Huệ. Thỉnh thoảng tôi lười biếng và chểnh mảng trong tu luyện, đọc Minh Huệ Net tôi liền thức tỉnh, tôi thấy đồng tu tinh tấn như vậy, bản thân tôi không được như thế thì sẽ bị rớt xuống. Tại đây tôi muốn cảm ơn Minh Huệ Net và các đồng tu đã đóng góp bài viết cho Minh Huệ!

Cách đây vài năm, tôi đã muốn học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân nhưng đã bỏ cuộc sau khi học vài đoạn vì thấy quá khó học. Sau này tôi đọc nhiều bài giao lưu tâm đắc của các học viên về việc ghi nhớ Pháp và đã được khích lệ rất nhiều. Tôi bắt đầu học thuộc một lần nữa, ghi nhớ vài câu trong một lần học thuộc. Trong quá trình học thuộc, tôi nhận thấy nếu tôi tập trung tinh thần, nếu trong tư tưởng không có tạp niệm, thì việc ghi nhớ Pháp rất dễ dàng. Ngược lại nếu tinh thần không tập trung, tư tưởng chạy loạn, thì căn bản là không thể nhớ được gì. Khi học thuộc Pháp, tôi phát hiện có một số câu trước đây tôi đã đọc vô số lần, nhưng lại có cảm giác như mới đọc lần đầu tiên, và có những câu khi học thuộc thì liền đột nhiên có được thể ngộ mới. Tôi cũng để ý thấy nhiều chấp trước mạnh mẽ của tôi đã trở nên yếu đi trong quá trình học thuộc Pháp. Những niệm đầu bất hảo và quan niệm xuất ra từ đầu não đã trở nên ít hơn và yếu hơn; và chúng không còn chiếm thế thượng phong như trước đây.

Khi giao lưu cùng các đồng tu, một số còn trực tiếp chia sẻ với tôi về những chủng khổ nạn mà họ đã gặp phải trong quá trình tu luyện, họ đối với Pháp tín niệm kiên định như bàn thạch. Những câu chuyện của họ khiến tôi ấn tượng sâu sắc. Nhiều người trong số họ sống ở mức tối thiểu nhất, và dành toàn bộ tài nguyên, thời gian, và sức lực vào các việc Đại Pháp. Tuy nhiên tôi vẫn chấp trước vào cuộc sống người thường. Khoảng cách giữa tôi với họ vừa nhìn đã thấy rõ. Tuy nhiên, dần dần, tôi đã có thể ngộ sâu hơn về tu luyện khi tôi tiếp tục dành thời gian để học Pháp, luyện công, và đọc các bài viết trên Minh Huệ Net. Dần dần tôi đã minh bạch được nội hàm của tu luyện, cá nhân lý giải rằng tu luyện là quá trình chúng ta tu bỏ tất cả các chủng chấp trước và quan niệm hình thành ở hậu thiên, để tư tưởng của bản thân trở về với trạng thái ban đầu kiền tịnh và thuần chân, không có tư tâm tạp niệm.

Hiện tại tôi có thể xem xét những niệm đầu của mình ngay khi chúng vừa nổi lên và xác định được chấp trước nào đã tạo ra chúng. Đôi khi tôi có thể bài trừ những niệm đầu bất hảo ngay lập tức, nhưng có những lần tu bỏ chúng cũng thật vô cùng gian nan, cần phải có ý chí phi thường để vượt qua. Thỉnh thoảng tôi biết rõ nó là không đúng nhưng không thể khống chế được bản thân. Ví dụ, các bài chia sẻ trên Minh Huệ đã chỉ ra việc đọc các website của người thường là thói quen không tốt đối với người tu luyện, bản thân tôi cũng biết như vậy nhưng không thể ngưng việc đó. Tôi đã đọc một bài viết chia sẻ về việc học viên theo dõi phim truyền hình Hàn Quốc. Lúc đó tôi còn cho rằng điều này thật nực cười khi một học viên làm như vậy. Bây giờ nghĩ lại, có gì khác biệt giữa việc đọc các trang web của người thường và xem phim truyền hình Hàn Quốc? Chẳng phải là “lươn ngắn chê trạch dài” sao? Tu luyện trong người thường quả thật rất khó, các chủng ma mạn, các chủng dụ hoặc đều đang khảo nghiệm người tu luyện, muốn vượt qua được, thì chúng ta cần phải có ý chí kiên cường, mà điều đó chỉ có thể có được khi chúng ta tín Sư tín Pháp một cách chân chính.

Cho đến bây giờ, trong hành trình tu luyện của bản thân có thăng có trầm, có lúc vượt qua có lúc té ngã, nhưng tôi sẽ cố gắng nghiêm khắc yêu cầu bản thân nhiều hơn, tu bỏ các chủng tâm bất hảo, kiên tu Đại Pháp đến cùng.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2019/4/12/385033.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/29/176658.html

Đăng ngày 09-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share