Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-03-2019] Sư phụ giảng: “Một niệm phân biệt giữa người và Thần.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010, Giảng Pháp tại các nơi XI) Có rất nhiều sự việc trong cuộc sống hàng ngày mà chúng ta có thể hình thành quan niệm con người. Là người tu luyện, chúng ta cần phải cải biến những niệm đầu của chúng ta về những việc như vậy.
Ví dụ, một bài viết có đề cập rằng khi vợ của một học viên Pháp Luân Đại Pháp lớn tuổi qua đời, con cái của họ mua mộ phần cho cả cha và mẹ. Lúc đó, ông ấy không phản đối. Không lâu sau, ông ấy bắt đầu có biểu hiện nghiệp bệnh nghiêm trọng. Ông ấy nhận ra việc ông đã không phản đối mộ phần đồng nghĩa với việc ông thừa nhận cái chết. Sau đó, ông ấy phát chính niệm phủ định thì mới không sao.
Tôi từng trồng vài chậu cây ở nhà, nhưng chúng không phát triển tốt. Tôi nói với chúng “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và yêu cầu chúng phát triển để chứng thực Pháp. Nhưng chúng vẫn không tươi tốt hơn chút nào. Sau đó tôi nhận ra bản thân đã vị tư khi muốn chúng phát triển tốt và kiểm soát cuộc sống của chúng. Kể từ đó, tôi không có yêu cầu nào khi tưới nước cho chúng. (Kiến nghị: Tốt hơn là không nên trồng tại nhà bởi chúng có thể khiến bạn phải bận tâm và mất nhiều thời gian.)
Một người bạn tặng chúng tôi vài bình mật ong. Vợ tôi bảo rằng chúng tôi nên uống một muỗng mỗi ngày bởi nó rất bổ dưỡng cho việc chăm sóc da mặt. Tôi đã làm theo, nhưng không lâu sau mụn nhọt bắt đầu xuất hiện đầy khắp cơ thể. Tôi nhận ra khi tôi cho rằng sự việc nội trong tam giới là tốt, thì cái lý của tam giới sẽ tự động chế ước tôi. Ngoài ra, tại sao tôi lại truy cầu một làn da đẹp hơn?
Một số nữ học viên chi vài trăm hoặc vài nghìn tệ cho các sản phẩm chăm sóc da mặt, chăm sóc tóc, hoặc chăm sóc móng tay. Một số thì chi tiền để nhuộm tóc đen trở lại. Nếu chúng ta quan tâm về những thứ thuộc về tam giới, thì chúng ta đang cấp cho cựu thế lực cái cớ để chúng áp đặt những vật chất của tam giới lên chúng ta.
Tôi lắp đèn tự động kích hoạt trên cầu thang bộ, để thuận tiện mỗi khi cư dân lên xuống. Nhưng vợ tôi cứ tắt nó đi để “tiết kiệm điện”. Tôi giải thích với cô ấy rằng nó chỉ bật khi có tiếng động, không phí điện, nhưng cô ấy vẫn không muốn sử dụng nó. Mỗi lần tôi bật nó lên, thì vợ tôi lại tắt đi.
Tôi tự nói với chính mình: “Thần có tranh cãi với người thường về chuyện này không? Cứ chấp vào nó có phải là điều tốt không? Mình nên biểu lộ thiện tâm mà không kèm theo bất kỳ truy cầu nào.”
Tôi ngừng tranh cãi với cô ấy về chuyện cái đèn. Kể từ đó, lúc nào cô ấy cũng để đèn hoạt động, không tắt đi nữa.
Một lần khác, vài học viên tụ họp tại một nhà hàng. Từng người gọi món họ yêu thích, nhưng có một học viên chỉ mỉm cười mà không gọi món ăn. Khi những học viên khác hỏi anh ấy muốn ăn gì, anh ấy chỉ đơn giản nói: “Các bạn gọi gì thì tôi ăn nấy.” Ngay lập tức tôi nhìn ra chỗ thiếu sót trong tu luyện trong việc chấp trước vào thức ăn.
Tôi nhớ lại một câu chuyện về việc một hôm Sư phụ đưa các đệ tử, những người làm việc kề cận bên Sư phụ vào nhà hàng. Sư phụ gọi món cho họ. Sư phụ nhìn họ thưởng thức món ăn, nhưng Ngài không ăn mấy.
Sự khác nhau giữa người và Thần có thể được xác định chỉ bằng một niệm. Chúng ta có thể mất một thời gian dài để tu luyện đến tầng thứ đó. Nhưng nếu chúng ta thực sự quyết tâm vượt qua ranh giới đó, thì điều này có thể được thực hiện chỉ trong nháy mắt.
Trên đây là một chút thể hội, muốn viết ra để giao lưu cùng các đồng tu, có gì không ở trong Pháp, xin đồng tu từ bi góp ý.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/30/384519.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/20/176555.html
Đăng ngày 05-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.