Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-3-2019] Tôi đã luôn nghĩ rằng mình tín Sư tín Pháp. Trong nhiều năm qua, tôi đã học Pháp và luyện công hàng ngày dù cho đôi khi tôi không hoàn thành đủ năm bài công pháp. Tôi cũng dành thời gian để giảng chân tướng cho mọi người, mặc dù có lúc tôi đã không thực sự làm tốt.

Tuy nhiên, theo thời gian, tôi thường cảm thấy có một cái gì đó ngăn cách tôi với Pháp, ngăn cản tôi thực tu bản thân.

Để xác định nguyên nhân, tôi cố gắng hướng nội và loại bỏ vấn đề này. Tôi đã tìm thấy bản thân mình có nhiều tâm chấp trước, chẳng hạn như: suy nghĩ tiêu cực, tâm tật đố, tâm tranh đấu, tâm sắc dục, tâm cầu lợi, và tâm lười biếng.

Tôi phát chính niệm và loại bỏ những chấp trước này. Ngay lập tức, tôi cảm thấy nó giảm đi, nhưng sau vài ngày, nó lại quay trở lại. Nó dường như mạnh hơn trước. Khi những suy nghĩ tiêu cực tồn tại mạnh mẽ trong suốt giai đoạn đó, tôi không tìm thấy động lực để học Pháp và luyện công. Tôi đã thất vọng về bản thân mình.

Gần đây, tôi đọc được đoạn Pháp này của Sư phụ:

“Tu luyện không có điều kiện nào hết; muốn tu luyện, thì tu luyện thôi”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi tự hỏi: “Tại sao mình lại tu luyện?” Khi nghĩ lại, tôi thấy rằng tôi rất thích đọc sách của Sư phụ và điều này chính là điều khiến tôi học Pháp.

Cách nghĩ này không có sai, phải không?

Tuy nhiên, khi tôi hướng nội sâu hơn, tôi đã phát hiện ra có một điều gì khác mà tôi không muốn thừa nhận. Tôi không thật sự hài lòng với cuộc sống của mình và tôi muốn tìm kiếm sự thoải mái, an nhàn từ Đại Pháp. Tôi thường có ý nghĩ thầm kín rằng: “Hãy xem, tôi không có được những thứ này là vì tôi không muốn tranh đấu giống như người thường”. Tôi đã sử dụng Đại Pháp để che giấu những suy nghĩ đen tối của mình.

Trong những năm qua, tôi đã lợi dụng Đại Pháp để đạt được những lợi ích cá nhân. Chẳng hạn, khi tôi có triệu chứng nghiệp bệnh, tôi sẽ đi luyện công để loại bỏ chúng. Tôi khuyên các con nên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” để được Đại Pháp bảo hộ. Khi kết quả không như mong muốn, tôi sẽ cảm thấy thất vọng.

Bởi vì mục đích tu luyện Đại Pháp của tôi bất thuần, nên đã tồn tại một sự tách biệt giữa tôi và Đại Pháp. Vì tôi đã không hành xử như một người tu luyện chân chính, nên việc tu luyện của tôi không ổn định.

Tôi cũng phát hiện ra những ý nghĩ của mình chứa đầy văn hóa Đảng. Tôi từng nghĩ rằng tôi không bị ảnh hưởng sâu bởi văn hóa Đảng bởi vì tôi chưa bao giờ tham gia vào các tổ chức của Đảng Cộng sản và tôi chưa bao giờ có hứng thú với chính trị. Tuy nhiên, sau khi đọc kỹ “Giải thể văn hóa Đảng”, tôi đã bị sốc. Tôi thấy rằng cách nói chuyện của tôi với người khác và giọng điệu của tôi đã bị văn hóa đó ảnh hưởng mạnh mẽ.

Do đó, tôi quyết định tăng thời gian phát chính niệm để thanh lý môi trường của mình. Tôi xin Sư phụ gia trì cho tôi. Lần đầu tiên, tôi có thể cảm nhận được rằng những thực thể đó thực sự tồn tại và chúng thực sự sống. Khi chủ ý thức của tôi mạnh, chúng sẽ ẩn náu và ngụy trang.

Sau khi phát chính niệm một thời gian, tôi nhận thấy rằng tâm tôi trở nên minh bạch và thanh tịnh hơn. Môi trường của tôi dĩ nhiên cũng được cải thiện. Giờ đây, tôi háo hức học Pháp và luyện công hơn bao giờ hết. Thậm chí, tốc độ ghi nhớ Pháp của tôi cũng tăng lên đáng kể. Tôi rất biết ơn Sư phụ và Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/19/384090.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/5/176387.html

Đăng ngày 13-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share