Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Thiên Tân, Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-01-2019] Vào một buổi tối, một viên công an gõ cửa nhà tôi. Tôi hơi hốt hoảng nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và hỏi “Anh đang tìm ai” Anh ta nói rằng muốn nói chuyện với tôi.
Trước đây tôi chưa từng tiếp xúc với công an và có một chút lo lắng. Tôi mời anh ta vào và anh ta tự giới thiệu bản thân “Có người đã báo cho chúng tôi rằng bà tu luyện Pháp Luân Công”, anh ta nói “Có đúng như vậy không”? Tôi đã trả lời rằng đúng như vậy.
“Tôi là người mới ở đây và muốn nghe những gì bà có thể nói về điều đó” Anh ta nói “ Liệu có phiền bà nếu tôi quay lại cuộc nói chuyện của chúng ta hay không”
Tôi hít một hơi thật sâu và bình tĩnh lại. Tôi nghĩ, “Nếu tôi có thể giúp anh hiểu được chân tướng về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, anh sẽ không bức hại những người tốt tu luyện môn này.”
Tôi nói “Tôi sẽ nói với anh về những trải nghiệm của tôi với Pháp Luân Công.”
Tôi nói với anh ấy về việc trước khi trở thành một học viên, cuộc đời của tôi bị hành hạ bởi những căn bệnh mãn tính. Tôi đã thử cả Đông y và Tây y, nhưng không có kết quả. Cuối cùng tôi đã dùng thuốc giảm đau, thuốc hỗ trợ tiêu hóa và sống trong đau đớn triền miên trong nhiều năm. Tôi cũng phải chăm sóc mẹ già và cháu trai vào lúc đỉnh điểm của bệnh tật và lúc nào cũng đau đớn. Thậm chí tôi cảm thấy cuộc sống này không đáng sống.
“Vào năm 1996 tôi đã may mắn được học Pháp Luân Công” Tôi nói “Ngay từ khi mới bắt đầu tu luyện, cuộc đời của tôi đã bắt đầu cải thiện về mọi mặt. Lần lượt từng bệnh của tôi đã khỏi và biến mất. Tôi đã trở nên hoàn toàn khỏe mạnh mà không cần phải đi khám bác sĩ và kể từ đó đã không sử dụng bất kỳ loại thuốc nào, nhìn tôi cảm thấy như trẻ hơn mười tuổi.”
Tôi nói với anh ta rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) do Giang Trạch Dân lãnh đạo đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Công, phớt lờ lời khuyên của các Ủỷ viên khác trong Bộ Chính trị. Khi tôi tiếp tục mô tả chi tiết về cuộc bức hại, anh ta đã hiểu sâu hơn về mọi chuyện.
“Tôi biết học viên các vị là người tốt” Anh ta nói. Sau đó điện thoại di động của anh ta đổ chuông. Anh ra tắt camera và chúng tôi nói lời tạm biệt.
Tôi rất vui vì mình có cơ hội giúp anh ta hiểu được chân tướng, nhưng tôi ước mình gì mình đã đề xuất giúp anh ta thoái đảng.
Từ bi giảng chân tướng
Năm ngoái, hai người từ Ủy ban Hành chính dân phố nhiều lần mang quà đến thăm tôi. Họ muốn thuyết phục tôi ký một bản tuyên bố sẽ ngừng tập Pháp Luân Công. Tôi biết họ chỉ làm theo lệnh của cấp trên, vì vậy tôi đã mời họ vào để giảng chân tướng. Tôi đã giảng chân tướng cho họ về cuộc bức hại và Pháp Luân Công tốt như thế nào.
Lần thứ tư họ đến, tôi tươi cười chào họ. Tôi đã đưa cho họ xem danh sách những món quà mà họ đã mang tới và 350 Nhân dân tệ để bồi hoàn chi phí. Họ từ chối nhận tiền và hỏi tôi có ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công không. Tôi đã trả lời bằng cách cung cấp cho họ thêm chi tiết về cuộc bức hại và số học viên đã bị tra tấn và giết chết vì hậu quả của nó. Có chút lo lắng, một trong số họ lại hỏi xem tôi có sẵn sàng ký vào giấy hay không. Tôi chỉ nhìn họ. Một người khác nói rằng cô ta phải đi, nhưng họ sẽ quay lại lần nữa.
Vì họ không nhận tiền trả cho những món quà đã mang tới cho tôi, tôi đã gửi tiền cùng với một lá thư để làm rõ rằng tôi khước từ ký bất kỳ một cam kết nào tuyên bố rằng mình sẽ không tu luyện Pháp Luân Công.
Lần tiếp theo họ đến, tôi đi thẳng vào vấn đề. Tôi nói rằng nếu tôi ký vào giấy tờ của họ và từ bỏ Pháp Luân Công, tôi sẽ không chỉ làm hại họ mà cả gia đình họ. “Trong tương lai, Giang Trạch Dân sẽ bị đưa ra công lý vì tội ác chống lại loài người”, tôi nói. “Nếu tôi ký vào giấy tờ này, điều đó có khiến mọi người đồng lõa với tội bức hại Pháp Luân Công hay không?”
Tôi đã nói với họ, ngay sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã bị ông chủ và cấp trên gây áp lực rất lớn bắt tôi từ bỏ Pháp Luân Công như thế nào. Đáng buồn thay, tôi đã tuân thủ. Một năm sau, căn bệnh mà tôi đã chịu đựng trong nhiều năm, nhưng không thể chữa khỏi, đã quay trở lại. Đỉnh điểm, tôi bị đau tim và cuối cùng phải vào bệnh viện dưới sự chăm sóc đặc biệt. Người mẹ già của tôi bị bỏ lại ở nhà, điều đó làm bà đau buồn đến nỗi bị đau tim và qua đời. Khi tôi bắt đầu quay trở lại tu luyện Pháp Luân Công, tất cả các bệnh của tôi đều khỏi hết.
Tôi nói “Anh chị đã thấy, Pháp Luân Công đã cứu mạng tôi hai lần. Anh chị có thực sự muốn tôi từ bỏ tu luyện và bị bệnh trở lại một lần nữa trong khi làm hại mọi người và gia đình mọi người hay không?”
Người có vẻ như chịu trách nhiệm đứng dậy và nói, “Cảm ơn chị đã giảng chân tướng chúng tôi. Bây giờ chúng tôi đã hiểu.” Họ đã rời đi và không bao giờ trở lại.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/12/378209.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/24/176250.html
Đăng ngày 31-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.