Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-02-2019] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trong độ tuổi 50. Tôi đã trải qua nhiều khổ nạn đau thương trong suốt cuộc đời. Trong suốt 6 năm của cuộc hôn nhân đầu tiên, tôi đau khổ mỗi ngày. Người chồng trước của tôi ngoại tình và hiếm khi về nhà. Anh ấy không quan tâm đến tôi hay con trai chúng tôi. Tiền lương của anh ấy không đủ, do đó anh ấy thường đòi tôi đưa tiền cho anh. Bất chấp tất cả những hy sinh tôi chịu đựng để duy trì cuộc hôn nhân của chúng tôi, anh ấy đã ly dị tôi.

Tôi cảm thấy mất mát sau cả thập kỷ bị tổn thương về tình cảm, đặc biệt là cuộc hôn nhân đau khổ của mình. Tôi kiệt sức và không hiểu được tại sao tôi phải chịu đựng quá nhiều. Tôi hấp dẫn, có một công việc tốt, học giỏi ở trường, và là một người vợ, người mẹ có trách nhiệm. Tìm kiếm câu trả lời, tôi đã đọc nhiều sách về cuộc sống, số phận và thậm chí cả bói toán, nhưng tôi vẫn bối rối. Tôi không thể hiểu tại sao số phận của mình trong cuộc sống dường như thật bất công.

May mắn thay, năm 1997, tôi có cơ hội đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi bắt đầu hiểu tại sao cuộc sống của tôi dường như bất công đến vậy và nhiều câu hỏi của tôi đã được giải đáp. Nỗi buồn và gánh nặng tình cảm mà tôi đã chịu đựng trong nhiều năm đã tan biến. Tôi ngừng buồn rầu về bản thân và tôi không còn phàn nàn nữa.

Chồng tôi gọi tôi là cố vấn của anh ấy

Người chồng hiện tại của tôi và tôi kết hôn năm 1999. Anh ấy nóng tính, rất hay chỉ trích và làm tổn thương nhiều người, gồm cả bạn của anh ấy.

Chồng tôi không hòa hợp với người hướng dẫn làm tiến sỹ. Có một lần, người hướng dẫn của anh đã buộc tội chồng tôi ăn cắp sách. Anh ta không tin vào chồng tôi và không nghe những lời giải thích của chồng tôi. Chồng tôi đã giận dữ đến mức anh ấy gần như bị đau tim. Anh ấy đã gọi cho tôi vì thất vọng.

Tôi nói với anh: “Mọi thứ, dù tốt hay xấu, đều có nguyên do. Hãy nghĩ về cách anh đã đối xử với người khác như thế nào. Anh cười nhạo họ và xúc phạm họ mà không quan tâm họ cảm thấy thế nào. Cách mà chúng ta đối xử với người khác cuối cùng sẽ là điều chúng ta nhận được. Nó được gọi là quả báo. Khi anh nghĩ về cách anh đã đối xử với người khác, anh có còn cảm thấy mình đã bị oan không?”

Chồng tôi bình tĩnh lại. Anh nói: “Cảm ơn em! Em là cố vấn của anh!” Tôi nói với anh ấy đó là trí huệ mà tôi đã học được từ Pháp Luân Đại Pháp và anh ấy nên cảm ơn Đại Pháp và Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp).

Con trai tự hào về tôi

Nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tâm tôi rộng mở hơn. Con trai tôi quan sát thấy tôi không tranh đấu với người khác.

Kể từ khi ĐCSTQ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, gia đình của tôi đã chịu đựng rất nhiều đau khổ. Tôi hoàn toàn hiểu họ và cảm nhận được nỗi đau của họ. Tôi bị bắt bốn lần vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ 1999 tới 2001 và bị đưa vào trại lao động cưỡng bức trong 2 năm sau lần bị bắt giữ thứ tư. Con trai tôi lúc đó chỉ 11 tuổi. Cháu ở cùng ông bà kế trong suốt ba lần tôi bị giam cầm ngắn hạn đầu tiên. Cháu đã có mối quan hệ tốt với người chồng thứ hai của tôi và bố mẹ anh ấy.

Sau khi tôi bị đưa tới trại lao động cưỡng bức, chồng tôi nói với con trai tôi rằng anh ấy không thể chăm sóc cho cháu và bảo cháu đến sống cùng ông bà ruột. Con trai tôi không đi. Bố chồng tôi kiên quyết đuổi con trai tôi ra ngoài. Con trai tôi cảm thấy rất đau đớn vì cháu đã coi họ như gia đình của cháu. Cháu ra đi trong nước mắt.

Tôi đã rất buồn sau khi tôi được thả khỏi trại lao động cưỡng bức và biết việc con trai tôi đã bị đối xử như thế nào, nhưng tôi không trách họ. Rốt cuộc tất cả chúng tôi đều là nạn nhân của cuộc bức hại này. Tôi nói với con trai: “Con hãy tha thứ cho ông. Ông còn phải chăm sóc hai người cháu ruột nữa. Thêm một đứa khác sẽ là một gánh nặng. Mặc dù ông đã cư xử nghiêm khắc với con, con phải biết cảm thông, bởi vì ông chịu áp lực của ĐCSTQ. Sư phụ Lý đã yêu cầu chúng ta không được ôm oán hận trong lòng. Đó là một tiêu chí của từ bi. Con là một đứa trẻ nhân từ, vì vậy đừng ôm oán hận.” Cuối cùng con trai tôi đã tha thứ cho họ.

Bây giờ con trai tôi đã trưởng thành và đã đọc các bài giảng của Đại Pháp. Cháu rất ủng hộ và tự hào rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bạn gái của cháu đã biết về Đại Pháp qua cháu và thực sự thích xem các chương trình biểu diến nghệ thuật Shen Yun. Bất cứ khi nào bạn gái của cháu gặp rắc rối hoặc bối rối về một điều gì đó, cô bé lại kể với tôi. Tôi kiên nhẫn giúp cháu. Cháu luôn nói: “Cháu thật may mắn được gặp bác và con trai bác!” Tôi nói với cháu rằng Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ và tất cả chúng tôi biết ơn về điều đó.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khiến tôi trở nên khoan dung. Con trai tôi đã chứng kiến việc tôi xử lý các việc khác với người thường như thế nào. Bà ruột của cháu đã qua đời và để lại hàng ngàn Nhân dân tệ cho con trai tôi và cô của cháu. Cô cháu hỏi vay con trai tôi phần của cháu để sửa sang nhà cửa. Con trai tôi hỏi tôi liệu cháu có nên cho cô ấy vay tiền không. Tôi nói với cháu là cháu nên làm vậy, cho dù cô cháu có trả tiền hay không. Con trai tôi nói: “Mẹ, con tự hào về mẹ! Mẹ luôn luôn có quan điểm khác với những người khác.”

Con trai tôi giờ là một nghiên cứu sinh tiến sỹ. Cháu hướng ngoại và cởi mở, và người hướng dẫn của cháu khen ngợi cháu. Sau khi bạn gái của cháu đọc một số các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, cháu vui vẻ hơn và cũng học tốt ở trường. Cả hai cháu nói với tôi rằng chúng cảm thấy may mắn đã biết được Đại Pháp.

Toàn thể gia đình tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt

Mọi người trong gia đình tôi và gia đình chồng tôi đã thoái ĐCSTQ. Có nhiều ví dụ về việc họ đã được thọ ích.

Một lần, trong khi con trai tôi đạp xe về nhà, một chiếc xe jeep đã đâm phải cháu. Bánh xe đạp của cháu bị cong về phía sau, nhưng con trai tôi không bị thương và cháu thậm chí còn vác được xe đạp về nhà.

Em gái tôi bị sốt nhẹ trong một tuần. Các bác sỹ không thể tìm ra nguyên nhân. Tôi đưa cho cô ấy một vài đĩa DVD biểu diễn nghệ thuật Shen Yun. Sau khi xem chúng tối hôm đó, cơn sốt của cô ấy đã biến mất.

Em chồng tôi là một kỹ thuật viên dịch vụ tại một nhà máy điện. Cậu ấy biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và biết rằng cậu ấy được bảo vệ. Một lần, cậu ấy đang lái xe trên đường cao tốc thì bị mất lái. Tất cả mọi người trên xe cùng cậu ấy đều rất kinh hãi, nhưng họ đều không bị thương.

Gia đình chồng tôi liên tục đánh nhau trước khi tôi cưới anh ấy. Những tranh cãi giữa họ thường trở nên căng thẳng đến mức bố chồng tôi đã từng lật đổ bàn ăn tối trong giận dữ mỗi dịp Tết cổ truyền, nhưng ông đã không còn như vậy từ khi chồng tôi và tôi kết hôn.

Mẹ chồng tôi đã từng có tranh cãi với một người hàng xóm về một mảnh đất. Tôi nhẹ nhàng thuyết phục bà ngừng tranh đấu. Người hàng xóm này từng nghĩ rằng tôi chắc chắn sẽ tham gia vào cuộc chiến và cùng phe với mẹ chồng tôi. Cô ấy đã nhẹ nhõm và ngạc nhiên khi thấy mẹ chồng tôi mỉm cười và ngừng cãi nhau. Kể từ sau đó, người hàng xóm này luôn rất thân thiện với chúng tôi.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại nhiều lợi ích cho gia đình tôi và xã hội của chúng ta. Tôi hy vọng rằng tất cả mọi người sẽ hiểu Đại Pháp và lựa chọn một tương lai tươi sáng cho mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/13/372392.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/4/176029.html

Đăng ngày 17-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share