Bài viết bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-01-2019] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 71 tuổi, sống ở nông thôn Trung Quốc. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 1996. Tôi muốn chia sẻ với mọi người rằng một người mù chữ như tôi đã có thể đọc được chữ ra sao.

Tôi sinh ra trong một gia đình bần nông và có nhiều anh em trai. Bởi gia cảnh nghèo khó, tôi không được đến trường. Do đó, một chữ bẻ đôi tôi cũng không biết. Tuy nhiên, kể từ khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã nhanh chóng vứt bỏ cái mũ mù chữ và trở thành một người biết chữ!

Lúc mới bắt đầu học Pháp, tôi chỉ có thể nghe băng tiếng và băng hình các bài giảng của Sư phụ, bởi tôi không thể đọc được sách. Điều này khiến tôi gặp nhiều khó khăn trong việc học Pháp và tôi tự nhủ sẽ tốt biết bao nếu tôi có thể nhận mặt chữ và đọc được sách!

Sau đó, tôi biết được rằng một số học viên Pháp Luân Đại Pháp mù chữ, nhờ chân chính thực tu mà được Sư phụ ban trí huệ có thể đọc được sách “Chuyển Pháp Luân”. Tôi rất khâm phục họ! Kể từ đó, tôi cũng quyết tâm học chữ. Trong lúc học Pháp nhóm, tôi cố gắng ghi nhớ từng từ trong khi theo sát giọng đọc của các học viên bằng cách chỉ ngón tay trỏ vào những từ được đọc. Tôi tận dụng mỗi từng cơ hội để học và luyện tập chăm chỉ.

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Khi các điểm luyện công trong làng tôi bị giải tán, tôi rất lo lắng bởi không thể học Pháp bằng cách theo các học viên khác! Không có đồng tu dạy tôi đọc chữ, tôi đã khóc bởi bản thân không thể tự học Pháp. Lúc đó, ở làng bên vẫn còn một điểm luyện công nên tôi đến để học Pháp với các đồng tu khác.

Không may, điều phối viên tình nguyện ở điểm luyện công đó bị cảnh sát bắt cóc. Lúc đó, tôi không biết phải làm gì. Sau khi bà ấy về nhà, tôi lại có thể đến học Pháp với bà ấy. Tôi nhanh chóng có thể đọc được “Luận Ngữ” trong sách “Chuyển Pháp Luân”. Sau mỗi bữa tối, tôi đem theo chiếu ngủ đến nhà bà ấy học Pháp, và quay về nhà vào sáng sớm hôm sau để ra đồng làm việc.

Tôi học Pháp rất khó khăn. Thỉnh thoảng trong tâm tôi thỉnh cầu Sư phụ giúp đỡ: “Sư phụ, xin Ngài hãy giúp con tìm ra cách để biết đọc!” Tôi thường âm thầm lặp lại câu này nhiều lần. Cuối cùng, Sư phụ đã thực sự giúp tôi! Khoảng từ bốn đến năm tháng là tôi có thể đọc sách “Chuyển Pháp Luân” từ đầu chí cuối! Một cuốn sách hơn ba trăm trang với rất nhiều từ! Là một người không biết chữ, làm sao tôi có thể đọc được hết một cuốn sách như thế!? Tôi chấn động bởi bản thân bất ngờ có thể đọc chữ. Bây giờ tôi có thể đọc không chỉ có sách “Chuyển Pháp Luân”, mà còn cả những sách Đại Pháp khác! Và tôi có thể đọc các tạp chí, chẳng hạn như Tuần báo Minh Huệ!

Tôi cũng học được rất nhiều kiến thức về văn hóa và nhiều nguyên lý của trời, đất, và vũ trụ! Nếu không học Đại Pháp, tôi không tài nào tưởng tượng được làm sao mình có thể học được nhiều đến thế!

Con gái tôi rất phấn khởi khi nói với những người khác: “Mẹ tôi chưa từng được đi học, bà mù chữ và thậm chí còn không thể đọc được tên của chính mình. Bây giờ bà đã hơn 70 tuổi và trở nên biết đọc. Bà có thể đọc sách “Chuyển Pháp Luân” với hơn 300 trang, cũng như các sách Đại Pháp khác! Môn Pháp Luân Đại Pháp này thật sự tốt! Thật sự thần kỳ!”

Trong lòng tôi biết rất rõ: Sư phụ Lý có thể làm mọi thứ. Dĩ nhiên, kỳ tích này xảy ra bởi vì Sư phụ đã khai mở trí huệ cho đệ tử của Ngài! Sư phụ vĩ đại, Đại Pháp vĩ đại! Tạ ơn Sư phụ. Kỳ thực, không một ngôn từ nào có thể diễn tả đầy đủ lòng biết ơn của con đối với Sư phụ vì những gì Ngài đã ban cho con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/20/380317.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/12/175801.html

Đăng ngày 28-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share