Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-12-2018] Từ nhỏ tôi đã có sức khỏe không tốt. Không lâu sau khi tôi kết hôn ở tuổi 28, gia đình tôi đã hối thúc tôi sinh em bé càng sớm càng tốt, trước khi sức khỏe của tôi suy kiệt khi lớn tuổi.

Bác sỹ khuyên tôi bỏ thai

Một vài tháng sau, tôi có một bóng nước đỏ vùng chẩm. Tôi nghĩ rằng đó đơn giản chỉ là một vết muỗi đốt và cào gãi khi ngứa. Trong nhiều ngày, nó càng ngày càng sưng lên và ngứa đến mức không chịu nổi.

Bác sỹ chẩn đoán tôi bị mày đay và kê cho tôi một vài loại thuốc bôi. Khi tôi lấy toa thuốc đến nhà thuốc bệnh viện, tôi nhớ rằng gần đây tôi bị đau bụng dưới và tiểu ra máu. Vì thế tôi quay lại khám sản phụ khoa. Tôi rất vui mừng vì được thông báo rằng tôi đã có thai, mặc dù mức progresteron thấp có thể dẫn đến nguy cơ sẩy thai. Nghe được tin này, gia đình đưa tôi về nhà và bắt đầu chăm tôi như trứng mỏng. Tôi được tiêm progersteron ở bệnh viện hàng ngày và được yêu cầu phải nằm nghỉ ngơi tuyệt đối tại giường.

Nhưng tôi lo lắng nhất là bóng nước ở vùng chẩm. Cho dù có dùng các thuốc bôi, cơn ngứa vẫn tệ hơn và lan rộng ra cả phần sau cổ. Tôi cố gắng dùng đủ loại thuốc bôi tương tự với thuốc kê toa, mà được cho là không ảnh hưởng đến thai kỳ.

Sau đó hai tháng tôi đi siêu âm tầm soát bất thường vào thời điểm này của thai kỳ. Kết quả siêu âm cho thấy em bé của tôi có một khối u bạch huyết ở sau gáy, cơ thể sưng phù và độ mờ da gáy lớn hơn bình thường. Bác sỹ đề nghị tôi đến một bệnh viện chuyên khoa sâu để có chẩn đoán xác định. Sau khi làm lại chẩn đoán, bác sỹ nói rằng, xét nghiệm trên đã chính xác, và ông ấy khuyên tôi nên bỏ thai. Tôi không biết phải làm gì ngoài việc tự hỏi rằng có phải là do chứng mày đay của tôi là nguyên nhân không.

Ngày hôm sau, nhiều người thân cùng đưa tôi đến một bệnh viện lớn. Trên đường đi đến bệnh viện, tất cả đều cố gắng thuyết phục tôi bỏ thai để tránh cho em bé phải chịu đựng bệnh tật sau này. Cả ngày hôm đó tôi không nói lời nào.

Kết quả chính xác như lần trước. Tôi bật khóc và đau khổ khi nghĩ đến lời đề nghị của bác sỹ về việc chấm dứt cuộc sống của đứa con chưa được sinh ra của mình.

Lợi ích của tu luyện

Mẹ tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Bà không nói lời nào khi những người họ hàng cố gắng thuyết phục tôi trên đường đến bệnh viện. Lúc này bà đến bên tôi và bảo tôi niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Về nhà, bà kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về những người không phải là học viên, kể cả những thai phụ và em bé, đã nhận được phúc báo vì tin tưởng vào Đại Pháp. Tôi luôn luôn tin vào những câu chuyện của mẹ tôi về Đại Pháp. Do đó tôi nghe lời bà và tôi luôn niệm hai câu này thay vì bỏ thai.

Khi mẹ tôi luyện công tại phòng khách, tôi nằm trên chiếc sofa gần đó quan sát bà, vì trước đó bà nói cho tôi biết rằng trường năng lượng ở gần vị trí điểm luyện công có lợi cho những người chung quanh và có thể điều chỉnh cho thân thể họ tốt hơn.

Khi tôi tĩnh lặng quan sát mẹ tôi và lắng nghe nhạc luyện công, đột nhiên tôi cảm thấy rất hài hòa và những động tác của mẹ tôi thật tường hòa. Có gì đó thôi thúc tôi theo học. Vì thế tôi nói với mẹ, “Mẹ, mẹ sẽ dạy con tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chứ?”

Từ hôm đó, tôi luyện công với mẹ vào mỗi sáng và đọc Chuyển Pháp Luân với mẹ trong suốt ngày.

Một ngày, khi chúng tôi luyện tĩnh công, cổ tôi cảm thấy thực sự ngứa ngáy. Tôi nghiến chặt răng và cố gắng chịu đựng trong lúc vẫn luyện công, nghĩ rằng Sư phụ đang nhìn và đang chăm sóc cho tôi. Ý niệm này vừa khởi, tôi đột nhiên cảm nhận vùng cổ trở nên mát mẻ và tôi không còn thấy ngứa ngáy nữa. Những đốm đỏ cũng biến mất sau một tuần và làn da tôi cũng trở về trạng thái bình thường.

Khổ nạn trong tu luyện

Mẹ tôi nói rằng có vô số thử thách và khảo nghiệm trên con đường tu luyện về việc kiên định tín Pháp của tôi. Bà nói rất đúng.

Vào tuần thứ 35 của thai kỳ, tôi được đi siêu âm kiểu B. Bác sĩ hét lên thất thanh, “Trời ơi! Tim và phổi của cháu bé không hình thành một cách bình thường. Tất cả mạch máu đều bị hoán vị.” Ông ấy còn gọi những bác sĩ và điều dưỡng khác đến để cho họ xem hình ảnh siêu âm của con tôi.

Tôi bị choáng váng và mất bình tĩnh khi nghe thấy điều này. Nhưng một ý nghĩ khác đến trong tâm trí, “Tôi tin tưởng vào Đại Pháp và bắt đầu tu luyện cùng với mẹ tôi. Giờ tôi là một học viên Đại Pháp. Đây hẳn là khảo nghiệm liệu tôi có thực sư tin tưởng vào Đại Pháp hay không. Tôi tin vào Đại Pháp.Tất cả điều này là giả tướng.”

Bất kể những gì họ thảo luận với nhau về tình huống xấu, tôi xem chúng như những lời tán gẫu không liên quan đến tôi và tiếp tục nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Tôi tin tưởng vào Đại Pháp và tôi là một học viên Đại Pháp. Sư phụ xin hãy giúp con và bảo hộ cho đứa bé của con.”

Khi đó, một trong những bác sĩ kiểm tra bệnh sử của tôi và nói rất nghiêm khắc, “Khi chị mang thai 3 tháng, kết quả khám đã cho thấy nhiều bất thường và điều này đã được xác định vào lần khám thứ hai. Hơn nữa, chị còn có tất cả những triệu chứng của một thai kỳ nguy cơ cao. Lần này kết quả siêu âm càng xấu hơn. Chị phải quyết định sẽ làm gì thôi”

Họ đề nghị chuyển tôi đến một bệnh viện khác. Sau khi tôi từ chối, họ yêu cầu tôi ký vào một tờ cam kết rằng, bởi vì tôi không chấp nhận khuyến cáo từ chuyên gia, tôi sẽ chịu trách nhiệm cho bất kỳ hậu quả nào. Tôi tin tưởng rằng con tôi sẽ ổn. Tôi tin vào Đại Pháp và Sư phụ sẽ cứu chúng tôi. Vì thế, tôi đã ký vào tờ cam kết đó.

Khi thai được 38 tuần, tôi được mổ lấy thai. Trước khi phẫu thuật, một bác sỹ khám siêu âm cho tôi lần trước bảo với tôi, “Con của chị có thể sẽ không khóc hoặc không thở sau khi sinh.”

Trong khi nằm trên bàn mổ, tôi liên tục nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Được gây tê từ bụng trở xuống, tôi có thể cảm nhận được khi bác sỹ mở bụng tôi và quá trình lấy con tôi ra. Và tôi nghe một tiếng khóc to…

Sau đó tôi nghe bác sỹ và nữ hộ sinh nói với nhau, “Thật là kỳ lạ! Tại sao nó khác hẳn với kết quả siêu âm mà chúng ta thấy? Điều này chưa từng xảy ra.” Khi cháu bé được nữ hộ sinh mang đến cho tôi, đôi mắt bé nhỏ đang nhắm và làn da cháu bé thật mềm mại và mịn màng. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả cảm xúc của tôi lúc đó. Từ trong tâm, tôi vô vàn biết ơn Sư phụ.

Con trai tôi bây giờ đã được năm tuổi, khỏe mạnh và thông minh. Sư phụ đã cứu cháu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/9/378206.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/27/173777.html

Đăng ngày 13-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share