Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 5-12-2018] Tôi chuyển đến sinh sống tại một tòa chung cư mới vào năm 1994. Chung cư cao 7 tầng với hai căn ở mỗi tầng. Căn hộ của tôi ở trên tầng cao nhất. Trong nhiều năm, mọi người đều giữ vệ sinh sạch sẽ ở khu vực phía trước căn hộ của mình, lối đi chung và cầu thang.

Thời gian trôi qua, một số người rời đi, bán hoặc cho thuê căn hộ của họ. Những người mới dường như không quan tâm đến việc giữ gìn vệ sinh chung. Khi lên xuống cầu thang, tôi thường nhìn thấy tàn thuốc, giấy và rác vương vãi vài nơi. Tôi nghĩ rằng ắt hẳn phải có lý do mới để tôi nhìn thấy những thứ này. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã dạy chúng ta ở bất cứ đâu cũng phải trở thành một người tốt. Vì vậy, tôi bắt đầu dọn dẹp lối đi chung và cầu thang của tòa nhà. Tôi thậm chí còn không nhớ mình đã bắt đầu dọn dẹp từ khi nào.

Tôi đã phát hiện ra nhiều chấp trước và quan niệm con người khi trở thành một “người dọn vệ sinh tình nguyện”.

Sư phụ giảng:

“Thật sự có thể đề cao lên như thế, thì tất cả các việc chư vị làm với tâm thuần tịnh mới là việc tốt nhất, mới là thần thánh nhất”. (Nhận thức tiếp nữa, Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi xem công việc này như một phần của tu luyện và cố gắng không lo lắng đến việc được mất.

Vứt bỏ các quan niệm con người

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã bị đuổi việc khỏi cơ quan vì từ chối từ bỏ tu luyện. Kết quả là, tôi đã gặp rất nhiều khó khăn về tài chính. Đôi khi tôi chỉ đủ tiền để mua một cái bánh bao và ít dưa muối cho bữa ăn. Khi nhìn thấy thức ăn cho chó được bày bán ngoài đường với giá 40 Nhân dân tệ cho một túi nhỏ, tôi cảm thấy đau buồn cho thân phận của mình – thức ăn của tôi còn rẻ hơn thức ăn cho một con chó! Tôi cảm thấy oán hận và ghen tị, đồng thời xuất hiện các cảm xúc tiêu cực khác. Sau đó, tôi nhớ lại những điều Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên thường khi mâu thuẫn đến, [nếu] chẳng làm kích động đến tâm linh người ta, [thì] không đáng kể, không tác dụng, không đề cao được”. (Chuyển Pháp Luân)

Tôi biết tôi phải loại bỏ những suy nghĩ đó. Một ngày nọ, tôi thấy ba cây chổi đặt trước cửa các căn hộ trong tòa nhà của chúng tôi. Chúng bị bỏ lại ở đó trong một thời gian dài. Chúng nhắc nhở tôi phải tịnh hóa thế giới nội tâm, suy nghĩ về bản thể của mình. Tôi quyết định cố gắng hết sức để dọn dẹp các lối đi chung và cầu thang chung cư, mặc dù nó có vẻ không đáng kể và nhỏ nhặt.

Đầu tiên, tôi dùng chổi quét, và sau đó lau sàn từ tầng bảy đến tầng một. Tôi lau sạch tất cả các tay vịn. Mỗi lần dọn dẹp như thế phải mất cả tiếng đồng hồ. Sau đó, mọi người đều nhận thấy sàn nhà sạch sẽ và họ cũng cố gắng giữ gìn vệ sinh. Bây giờ tôi chỉ cần lau sàn mà không cần quét trước, và chỉ mất khoảng 40 phút để dọn dẹp.

Sửa chữa chuông cửa

Tòa chung cư của chúng tôi có hệ thống chuông cửa ở cổng vào. Khách sẽ bấm chuông căn hộ mà họ muốn vào và chủ nhà sẽ ra mở cổng. Một ngày nọ, chuông bị hỏng, gây bất tiện cho những người sống trong chung cư. Khi con cái họ đi học về, bọn trẻ sẽ phải hét lớn gọi bố mẹ, bố mẹ chúng sẽ ném chìa khóa xuống cổng. Những đứa trẻ khác gọi điện thoại để bố mẹ xuống mở cổng. Một lần, một người họ hàng đến thăm tôi và phải đợi rất lâu trước khi được vào.

Tôi hỏi xung quanh và tìm thấy một cửa hàng sửa chữa hệ thống chuông cửa với giá 1.400 Nhân dân tệ. Mặc dù số tiền này quá lớn so với khả năng của tôi, nhưng tôi quyết định tiết kiệm số tiền này để sửa chuông cửa cho tòa nhà. Tôi cắt giảm tất cả các chi tiêu không cần thiết và thậm chí chi tiêu ít hơn cho bữa ăn của mình. Trong vòng sáu tháng, tôi đã tiết kiệm đủ tiền và sửa được hệ thống chuông cửa. Những người hàng xóm vui mừng khi chuông cửa hoạt động trở lại. Một người hàng xóm hỏi tôi chi phí sửa chữa là bao nhiêu. Khi tôi nói với anh ấy, anh ấy nói: “Anh không nên tự mình trả tiền cho tất cả.” Hàng xóm của tôi đều biết tôi đã mất việc làm vì tu luyện Pháp Luân Công.

Một ngày nọ, một thông báo được đăng ở lối vào chung cư yêu cầu mọi gia đình góp 100 Nhân dân tệ để trả tôi tiền sửa chữa chuông. Tôi thầm nghĩ, Sư phụ đã an bài mọi thứ cho tôi, miễn là tôi buông bỏ được chấp trước của mình. Tôi nhận thấy rằng lối đi chung và cầu thang cũng trở nên sạch sẽ hơn. Mọi người đã tự nhặt rác và tàn thuốc để vào nơi quy định.

Tôi rất biết ơn Sư phụ đã chỉ cho tôi biết làm thế nào để trở thành người tốt!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/5/378055.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/18/173677.html

Đăng ngày 30-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share