Bài viết của Huệ Hinh, học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-11-2018] Tôi năm nay 78 tuổi, là một giáo viên tiểu học đã nghỉ hưu. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công), tôi mắc hội chứng rối loạn máu được gọi là Bệnh tan máu bẩm sinh (thalassemia), và nó khiến cuộc sống của tôi vô cùng khổ sở.

Khổ nạn ban đầu

Tôi bị thiếu máu từ nhỏ, nên lượng huyết sắc tố của tôi luôn ở mức thấp. Huyết áp và lượng đường trong máu của tôi cũng thấp, nên tôi luôn cảm thấy mệt mỏi.

Mặc dù vậy, tôi vẫn không tìm kiếm phương pháp điều trị cho đến khi ngoài 40 tuổi, một hôm đột nhiên tôi bị ngất xỉu. Tôi được đưa đến bệnh viện và bác sỹ chẩn đoán tôi mắc bệnh tan máu bẩm sinh, một căn bệnh di truyền vô phương cứu chữa.

Theo tuổi tác, mọi cơ quan tạng của tôi đều xuất hiện trạng thái suy kiệt do cơ thể trường kỳ không được cung cấp đủ máu. Cuối cùng, tôi mắc hết thảy các chứng bệnh, như gan và lá lách phình to, viêm túi mật, viêm dạ dày, các bệnh phụ khoa, viêm đại tràng, mất ngủ và tiêu chảy nghiêm trọng,…

Tôi phải dùng đến loại thuốc mạnh để dừng tiêu chảy, nhưng tác dụng phụ to lớn của thuốc đã khiến gan của tôi bị tổn hại nghiêm trọng. Tôi trở nên hốc hác, ốm yếu, và da dẻ vàng bủng. Tóc tôi bắt đầu rụng từng mảng nên tôi phải đội tóc giả. Vì tôi không thể đứng trên bục giảng dạy học nữa nên được chuyển sang một công việc khác.

Tôi đã thử nhiều biện pháp để có thể giảm đau, từ tập thể dục đến luyện các môn khí công, đến Trung y và các sản phẩm chăm sóc sức khỏe, v.v, nhưng bệnh tình vẫn không chuyển biến tốt lên. Cuối cùng, bệnh tình nghiêm trọng đến mức tôi phải truyền máu để giữ cho các chức năng trong cơ thể hoạt động bình thường.

Càng tệ hơn là tôi luôn cảm thấy mình phải tranh đấu vì danh tiếng và lợi ích cá nhân mặc dù ở trường tôi đã là giáo viên đứng hàng đầu về nghiệp giảng dạy. Tôi thường tự hỏi bản thân, vì sao tôi phải khổ sở như vậy. Đời người rốt là vì điều gì?

Bệnh tan máu bẩm sinh biến mất sau khi tu luyện Pháp Luân Công

Năm 1996, cuộc đời tôi đổi hướng khi có ba người giới thiệu Pháp Luân Công cho tôi, và ngày 02 tháng 02 năm 1997, tôi bắt đầu bước vào tu luyện Đại Pháp.

Lần đầu đến điểm luyện công tôi nhìn thấy rất nhiều người đang tĩnh tọa với tiếng nhạc nền du dương, thù thắng, cảm giác vô cùng tường hòa và thư thái. Nhưng tôi không thể ngồi cùng họ quá 15 phút bởi lưng tôi vô cùng đau nhức. Mặc dù tôi không thể hoàn thành bài tĩnh công, nhưng sau đó tôi vẫn cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, một cảm giác mà trước đây tôi chưa từng có.

Kể từ đó, tôi tham gia nhóm luyện công vào mỗi buổi sáng bất kể thời tiết ra sao, hoặc chân tôi đau nhức đến mức nào. Tôi cũng đi đến nhóm học Pháp vào buổi tối. Dần dần tôi có thể ngồi đơn bàn khi luyện tĩnh công, và cuối cùng thì có thể ngồi được ở thế song bàn.

Các học viên trong nhóm chúng tôi thuộc mọi tầng lớp trong xã hội, và chúng tôi cùng nhau giao lưu tâm đắc tu luyện sau khi học Pháp. Tôi thực sự cảm thấy môi trường tu luyện Pháp Luân Công là một vùng tịnh thổ.

Tôi luôn nghiêm khắc yêu cầu bản thân chiểu theo các Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn mà hành xử. Hết thảy các chứng bệnh của tôi đều biến mất không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Tôi tăng cân, nước da hồng hào, làn da trắng sáng. Tôi có thể ăn được mọi loại đồ ăn và ngủ ngon giấc.

Từ khi bắt đầu luyện công đến nay đã hơn 20 năm, tôi không từng một lần phải nhập viện hay uống bất kỳ viên thuốc nào. Thân thể tôi vô cùng khỏe mạnh. Một học sinh cũ của tôi, là chuyên gia nghiên cứu về máu, biết chuyện tôi hồi phục, đã nói với tôi rằng: “Cô luyện Pháp Luân Công mà khỏi được bệnh tan máu bẩm sinh, đây quả là điều mà khoa học thực chứng không sao giải thích được.”

Tôi hiểu rằng những khổ nạn trong đời đều là do nghiệp lực luân báo và mục đích chân chính của con người là để quay trở về bản tính tiên thiên của mình. Tôi không còn lo lắng về cuộc sống bất công hay truy cầu danh lợi nữa. Tôi trở nên vui vẻ hơn và cuộc đời tôi trở nên tươi sáng và luôn hướng về phía trước.

Sau khi luyện công, nhân sinh quan của tôi thay đổi, thân thể tôi tốt lên, tính tình trở nên ôn hòa và cởi mở. Tôi quan tâm nhiều hơn đến nhu cầu của chồng và các con, chủ động làm nhiều việc nhà hơn. Gia đình tôi nhận thấy sự thay đổi của tôi và cảm thụ được sự mỹ hảo của Đại Pháp. Hết thảy họ đều ủng hộ việc tôi tu luyện.

Chứng thực Pháp bằng trải nghiệm của bản thân

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu năm 1999, tôi đi đến thủ phủ tỉnh và Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện của mình. Sau đó, tôi bị giam giữ phi pháp trong một tháng. Kể từ đó cảnh sát khu vực thường hay đến nhà tôi để sách nhiễu.

Một cảnh sát hỏi tôi tại sao lại muốn đi đến Bắc Kinh. Tôi nói với anh ấy về trải nghiệm của bản thân mình, rằng Đại Pháp đã cứu mạng tôi ra sao và dạy tôi trở thành một người tốt, một người đạo đức cao thượng như thế nào.

Tôi hỏi anh ấy: “Hiện tại Sư phụ chúng tôi bị công kích, vu khống và phỉ báng một cách oan uổng, nếu như tôi không bước ra nói lời công đạo, thì tôi có là người còn lương tri không?” Anh ấy vô cùng chấn động khi biết những gì tôi đã trải qua và ngừng tham gia vào cuộc bức hại và còn âm thầm bảo vệ tôi.

Ban lãnh đạo nhà trường đều biết tôi công tác tận tụy. Họ cũng tận mắt chứng kiến sự thay đổi của tôi và biết rằng tôi đã tiết kiệm được rất nhiều chi phí y tế sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nên mặc dù chịu áp lực to lớn từ cấp trên, họ vẫn bảo vệ tôi, từ đó họ đều đắc phúc báo trong cuộc sống.

Chồng tôi luôn ở bên tôi. Khi tôi được ra khỏi trại tạm giam, anh ấy không hề than trách tôi điều gì. Sau khi tôi nói rằng tôi có thể bị sa thải và chúng tôi có thể gặp khó khăn về tài chính, anh ấy vẫn nhẹ nhàng bảo rằng chúng tôi có thể cùng nhau đối mặt với gian khổ. Tôi vô cùng cảm động.

Có lần một cảnh sát hỏi chồng tôi có thái độ thế nào về việc tôi tu luyện Pháp Luân Công, anh ấy nói rằng: “Tôi hiểu vợ tôi và ủng hộ tín ngưỡng của cô ấy.”

Việc tôi tu luyện Đại Pháp đã mang lại hạnh phúc và phúc báo đến toàn thể gia đình tôi. Cả con trai và con gái tôi cũng đều có gia đình hạnh phúc và hòa thuận. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của bản thân và nói với mọi người trên toàn thế giới về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và Chân-Thiện-Nhẫn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/22/377488.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/11/173589.html

Đăng ngày 27-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share