Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[Minh Huệ 5-12-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau một chấn thương kéo dài vì một tai nạn tại nơi làm việc vào năm 2013. Đó thực sự là một điều may mắn mà tôi vô cùng trân quý. Do làm việc toàn thời gian nên tôi tận dụng mọi khoảng thời gian rảnh để học các bài giảng Pháp và luyện công, và tất cả các bệnh mãn tính của tôi đều biến mất mà tôi không kịp nhận ra. Đó là nhờ Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã cho tôi niềm vui có một tâm trí và thân thể khỏe mạnh.

Câu chuyện con cá

Có lần, tôi muốn mua ít cá nên người bán cá đã chọn cho tôi: “Những con cá này mới chết thôi nên vẫn còn tươi lắm!” Anh ấy bỏ chúng vào túi cho tôi. Tôi mang về nhà và để chúng đó để làm việc khác. Sau đó, khi chồng tôi làm cá, anh ấy thấy cá đã ươn. Anh ấy giận tôi vì đã mua cá ươn. Tôi nói với anh ấy: “Đừng giận, em sẽ mang chúng đi để đổi lại cá khác.”

Tôi rời khỏi nhà với những con cá và nghĩ rằng tôi nên trả chúng vì người bán cá đã không trung thực khi anh ấy nói rằng cá còn tươi. Trên đường đến đó, tôi chợt nhận ra rằng tôi là một học viên Đại Pháp và Sư phụ luôn dạy chúng tôi phải là người tốt và quan tâm đến người khác, vậy tôi đang làm gì khi trả lại những con cá này? Tôi nhận ra rằng nếu người bán cá lấy lại những con cá này, anh ta sẽ phải bán lại chúng cho người khác, nếu không anh ta sẽ phải chịu thiệt. Với những suy nghĩ đó trong đầu, tôi vui vẻ quay lại và trở về nhà.

Bị bối rối vì sự quay lại nhanh chóng của tôi, chồng tôi nói: “Nhanh thật!” Tôi nói với anh ấy rằng tôi đã không đến chợ. Lúc đó, chồng tôi mới bắt đầu tu luyện Đại Pháp được vài ngày. Tôi giải thích: “Chúng ta là người tu luyện Đại Pháp, chúng ta không thể bỏ qua việc tu luyện tâm tính trong vấn đề này.” Chồng tôi nói: “Em có ngộ tính tốt hơn anh, vì anh đã sai và anh không nên giận em.” Chúng tôi mỉm cười với nhau – thật tuyệt khi chúng tôi đều là người tu luyện Đại Pháp!

Đổ dầu

Tôi sống trong một thị trấn nhỏ và làm việc tại một nhà máy chế biến đậu nành. Tháng 7 năm ngoái, chúng tôi muốn mua vài trăm cân Anh hạt cải dầu và kiếm được gần 100 cân dầu hạt cải tại một nhà máy dầu trong làng. Chúng tôi đựng vào chiếc bình đất lớn và đậy nắp thủy tinh lên, rồi cất trong bếp ở sau nhà. Khi đi lấy dầu, tôi thấy nắp lọ hơi mở ra nên nghĩ rằng chồng tôi đã không đậy nó cẩn thận. Khi đang đổ dầu ra, tôi phát hiện ra thứ gì đó đen đen trông như miếng giẻ nổi trong dầu. Tôi vớt nó ra và kinh hoàng phát hiện ra đó là con chuột chết. Thật là ghê và dĩ nhiên, giờ thì không dùng được chỗ dầu đó nữa. Công dụng duy nhất khác mà tôi có thể nghĩ đến là dùng nó làm phân bón.

Khi tôi nghe nói một số nông dân cho bò ăn dầu ăn, tôi đã hỏi đồng nghiệp của mình liệu cô ấy có biết ai muốn mua dầu cho bò không. Cô ấy thấy tiếc cho tôi và đề nghị tôi bán dầu ăn cho những người khác trên đường phố, hoặc là bán cho ông chủ của tôi để chiên đậu nành. Tôi đã thảng thốt: “Không, tôi không thể làm thế.” Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ của tôi dạy chúng tôi nghĩ cho người khác trước trong mọi việc chúng tôi làm. Làm sao tôi có thể bán cho người khác thứ mà tôi không thể ăn? Chẳng phải như vậy là hại người khác sao?

Cuối cùng, vì không tìm thấy ai mua dầu cho bò nên tôi đã dùng toàn bộ 100 cân dầu làm phân bón. Các đồng nghiệp của tôi đều rất ấn tượng với việc tôi thà tự chịu tổn thất còn hơn đẩy cái tệ hại cho người khác. Một người trong họ thực sự cảm động: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Đây là một hành động mà chỉ có các học viên Pháp Luân Đại Pháp mới có khả năng làm.”

Cha già của tôi khỏi bệnh vẩy nến

Vào nửa cuối năm 2016, bố tôi bị bệnh ngoài da khiến ông ngứa khắp người. Thuốc không thể trị khỏi bệnh và nó xấu đi rất nhanh. Do thường xuyên gãi, da của ông thường bị chảy máu, khắp người toàn những mảng đỏ, khiến ông rất đau đớn. Bệnh viện chẩn đoán là bệnh vẩy nến và nói với chúng tôi rằng không có cách chữa trị triệt để cho bệnh này. Họ đã kê rất nhiều loại thuốc uống và thuốc bôi da, nhưng không hiệu quả.

Bố tôi đã ngoài 90 tuổi và không thể tự chăm sóc bản thân. Tôi có bảy anh chị em nhưng hầu hết họ làm việc xa quê. Chỉ có hai anh trai và hai em gái của tôi sống gần đó, nhưng một số người phải chăm cháu nên sợ rằng các cháu bị lây bệnh. Chồng tôi và tôi tình nguyện chăm sóc bố. Chúng tôi tắm rửa, dọn dẹp nhà cửa và giặt quần áo cho ông. Đôi khi tôi thấy khó chịu khi không có anh chị em nào của tôi chia sẻ nhiệm vụ tẻ nhạt này. Tuy nhiên, tất cả sự bất bình của tôi đã biến mất ngay lúc mà những lời của Sư phụ xuất hiện trong đầu.

Sư phụ giảng:

“Tất nhiên, chúng ta tu luyện trong xã hội người thường, [thì] hiếu kính cha mẹ, dạy dỗ con cái đều cần phải [làm]; tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ghi nhớ đoạn Pháp này và cố gắng dành thời gian trong những ngày bận rộn để thăm và chăm sóc bố tôi, dạy cho ông niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”Tôi nói với bố tôi: “Chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới chữa cho bố khỏi căn bệnh này, xin bố hãy tập trung vào việc thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và quên đi cái đau.” Bố tôi nói: “Chắc chắn bố sẽ làm vậy.”

Lúc đầu, ông còn bị nghịu, nhưng không lâu sau đó, ông đã có thể kiểm soát được. Tôi đã kiểm tra ông mỗi khi đến thăm và hỏi ông đã niệm chưa. Ông nói: “Tất nhiên bố đã niệm, bố đã niệm hàng ngày, có khi còn đọc to lên ấy chứ.”

Sau một thời gian, bố nói với tôi rằng da không còn ngứa nữa. Ông bỏ áo ra cho tôi xem. Tất cả các mảng đỏ biến mất và làn da của ông lại nhẵn mịn như chưa có gì xảy ra. Tôi nói: “Bố đã được chữa khỏi. Con biết bố đã mong chờ điều này. Bố đã nhận được những gì bố mong muốn vì đã thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’.” Bố tôi vô cùng biết ơn. Những người thân khác trong gia đình đều thay đổi quan điểm về Pháp Luân Đại Pháp sau khi chứng kiến thần tích của bố tôi.

Bố tôi đã qua đời vào tháng năm vừa rồi. Ông ra đi rất yên bình như thể chìm vào giấc ngủ sâu.

Hy vọng tất cả mọi người đều biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và không bị lừa bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2018/12/5/378014.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/19/173680.html

Đăng ngày 03-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share