Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-11-2018] Tôi may mắn đắc Pháp vào mùa hè năm 1996. Nhìn lại con đường đã qua, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn do không biết tu luyện như thế nào. Mỗi bước tôi đi qua, từ không hiểu về tu luyện cho đến khi nhận thức được Pháp một cách lý tính đều chứa đầy nguy hiểm.
Nhưng, là người tu luyện Đại Pháp, tôi có niềm tin vững chắc vào Đại Pháp. Với sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, tôi đã không bị lạc đường.
Khi tôi có thể thật sự nhận thức Pháp, tôi đã được trải nghiệm sự mỹ diệu vô hạn của tu luyện và đặc ân được trở thành một đệ tử Đại Pháp.
Loại bỏ chấp trước sợ hãi
Tôi bắt đầu học thuộc Chuyển Pháp Luân vào tháng 10 năm 2003, bởi tôi muốn mọi tế bào trong thân thể được ghi nhớ và sống theo Pháp. Đến năm 2007, tôi đã có thể nhẩm thuộc Pháp trôi chảy. Mỗi khi hoàn thành một câu, tôi mau chóng bắt đầu học câu tiếp theo. Tôi đã làm thế để ngăn tâm trí tôi khỏi bị xao lãng. Cuối cùng, tôi đã làm được một cách tự nhiên.
Cách đây không lâu, tôi cần phối hợp với một học viên mà tôi không quen lắm. Khi trao đổi với cô ấy, tâm sợ hãi của tôi bị phơi bày. Đồng tu này rất bình tĩnh. Nhưng tốc độ nói của tôi lại quá nhanh khiến những gì tôi nói rất khó nắm bắt. Điều gì đang xảy ra vậy? Tôi không tìm được câu trả lời.
Mỗi buổi sáng, tôi thường nhanh chóng nhẩm thuộc một bài giảng Pháp, và ra ngoài giảng chân tướng vào buổi chiều. Chấp trước sợ hãi của tôi càng ngày càng lớn hơn, và nó đã gây ảnh hưởng đến việc tôi giảng chân tướng. Tôi biết chấp trước sợ hãi không phải là tôi. Tôi không muốn nó. Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ nó, nhưng không thành công. Tôi cần phải quy chính nó, nên tôi đã xin Sư phụ điểm hoá.
Một ngày, khi tôi đang đọc Minh Huệ Net, thì thấy một bài chia sẻ kinh nghiệm của một học viên về việc tĩnh tâm học thuộc Pháp. So sánh tình huống của bản thân và tác giả, tôi đã tìm thấy vấn đề của mình.
Do đó, khi tôi học thuộc Pháp, tôi cố gắng hết sức để trừ bỏ tâm sợ hãi. Tôi nói với bản thân, “Khi tôi học thuộc Pháp hoặc đọc Pháp, tôi sẽ cố gắng tĩnh tâm và không tăng tốc”.
Tôi đã trải nghiệm được sự tĩnh tại trong tâm và mắc ít lỗi hơn. Tôi có thể cảm nhận được năng lượng bao quanh mình. Một ngày, tôi cảm nhận được luồng nhiệt chạy qua tim, điều này chưa từng xảy ra trước đó.
Dần dần tâm tôi trở nên bình ổn hơn. Khi gặp vấn đề, tôi không còn bị xung động nữa. Việc học Pháp với tâm bình ổn là rất quan trọng. Tôi đã phải đi một đường vòng lớn mới nhận ra điều đó.
Sức khỏe tốt là chân tướng tốt nhất
Người mẹ 90 tuổi của tôi đã qua đời vào mùa đông năm 2015. Tôi trở về quê nhà và gặp nhiều dân làng. Nhiều người không nhận ra tôi. Trước đây tôi là người ốm yếu. Sau 20 năm, đáng lẽ tình trạng của tôi phải xấu hơn. Nhưng tôi lại khoẻ mạnh và tràn đầy năng lượng. Điều này giúp tôi rất nhiều trong việc giảng chân tướng.
Cô tôi đắc Pháp và nhận được cuốn Chuyển Pháp Luân cùng thời gian với tôi. Nhưng cô lại hoài nghi về những lời giảng của Sư phụ. Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, cô đã từ bỏ tu luyện. Con trai cô làm việc trong chính quyền nên cô lo sợ làm liên lụy đến cậu ấy. Khi nhìn thấy tôi, cô đã quyết định tu luyện trở lại.
Đây là chứng cứ tốt nhất cho thấy “Pháp Luân Đại Pháp là tốt”. Sự thay đổi của tôi đã trực tiếp phơi bày những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Giảng thanh chân tướng
Sư phụ giảng rằng các học viên cần không ngừng giảng chân tướng. Tôi nghe theo lời Sư phụ dạy. Mỗi khi đi bộ, đi chợ, chờ xe buýt, làm việc, gặp hàng xóm, hay chờ tàu, miễn là tôi gặp mọi người, tôi đều tìm cơ hội để giảng chân tướng.
Sau khi gửi đơn kiện Giang Trạch Dân vào năm 2015, tôi bị cảnh sát bắt giữ. Tại đồn cảnh sát, phó đồn hỏi tôi tại sao tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi trả lời rằng Đại Pháp đã giúp tôi thoát khỏi bệnh tật.
“Pháp Luân Đại Pháp yêu cầu con người đề cao tâm tính. Nếu một người có đạo đức tốt, thân thể của người đó sẽ khoẻ mạnh”. Một viên cảnh sát đã ghi âm lại những lời tôi nói.
Vào một ngày mùa đông gió tuyết, tôi gặp một người đang đi bộ. Tôi lấy ra cuốn Cửu Bình duy nhất trong túi đưa cho cậu ấy. Cậu ấy hỏi có phải nó liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp không, tôi trả lời đúng vậy.
Cậu ấy nói bản thân không phản đối Đại Pháp. Vậy nên tôi kể cho cậu ấy nghe vụ tự thiêu giả và lịch sử giết người của ĐCSTQ. Cậu ấy gật đầu đồng ý. Khi tôi đề nghị giúp cậu ấy thoái Đảng cùng các tổ chức liên đới của nó, cậu ấy ngần ngừ và không nói gì. Tôi nhận thấy cậu ấy đang lo lắng.
Tôi nói với cậu ấy rằng tôi đã gặp một số cảnh sát đã thoái đảng, nhưng cũng có người không. Cậu ấy hỏi tên của họ, và tôi nói tôi không thể tiết lộ. Sau đó, cậu ấy quyết định thoái Đảng.
Đa số mọi người đều sẵn sàng lắng nghe và chấp nhận chân tướng Đại Pháp. Tôi cũng gặp cả những người đã minh bạch chân tướng. Khi họ nhìn thấy những tài liệu Đại Pháp, họ sẽ nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Tôi có thể làm được việc giảng thanh chân tướng bởi Sư phụ luôn ở bên tôi và bảo hộ tôi. Tôi biết những người tôi gặp là do Sư phụ an bài. Trên bề mặt, là tôi đang làm, nhưng thực sự là Sư phụ làm cho tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/6/362474.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/21/173332.html
Đăng ngày 28-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.