Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-11-2018] Tôi năm nay 90 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996. Được Sư phụ Lý Hồng Chí dẫn dắt và chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, tôi có sức khỏe tốt, tràn đầy năng lượng và kiên định đề cao bản thân trong hơn 20 năm qua.

Sau khi Thời báo Đại Kỷ Nguyên đăng tải tác phẩm Chín bài bình luận Đảng Cộng sản vào năm 2005, tôi bắt đầu khuyên mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐSCTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Thời gian đầu, cứ buổi sáng, tôi đến trạm xe bus gần nhà để giảng chân tướng và khuyên thoái.

Sau đó tôi đến một trạm xe bus xa hơn ở gần một bệnh viện sau khi tôi phát hiện ra có một cảnh sát mặc thường phục đang theo dõi tôi. Các bệnh nhân và người nhà của họ thường hay hỏi đường, do đó tôi thường giúp họ trước khi khuyên họ tam thoái. Tôi đã giúp nhiều bệnh nhân và người thân của họ thoái Đảng.

Khi căn nhà của tôi được sửa chữa lại, tôi đã đến ở với con trai. Một buổi sáng, tôi đi bộ ngang qua một ngôi trường và nhìn thấy nhiều sinh viên ở đó. Tôi chào các cháu bằng tiếng Anh và nhiều cháu đã dừng lại nói chuyện với tôi.

Tôi nói với các cháu về tầm quan trọng của việc học tiếng Anh để có thể đi du học trong tương lai. Sau đó tôi cũng nói về tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi Đoàn thanh niên và Đội thiếu niên. Phần lớn các sinh viên này sẵn sàng đồng ý thoái.

Sau đó tôi đến một khu vực đông đúc gần một ga xe lửa. Tại đây, tôi gặp nhiều người ở nhiều giai tầng khác nhau. Một số người đồng ý thoái, trong khi những người khác thì mắng chửi tôi ngay khi tôi đề cập đến từ “thoái.”

Trong quá trình này, tôi đã tu luyện tâm tính và dần dần tu khứ những quan niệm người thường và tâm sợ hãi. Sau đó tôi đã có thể khuyên tam thoái mỗi ngày. Đến nay, tôi đã giúp hơn 17.000 người làm tam thoái.

Một vài lần khi tôi gặp tình huống nguy hiểm, Sư phụ đã bảo hộ tôi. Có lần tôi thấy một cảnh sát đi về phía tôi sau khi một người nào đó đã báo cáo với họ về tôi. Tôi nhanh chóng cởi áo khoác và đi ngang qua đồn cảnh sát với chính niệm. Tôi nghe ông ta lẩm bẩm: “Mình vừa trông thấy ông ấy. Ông ấy đã đi đâu mất rồi?”

Sự khích lệ của Sư phụ và các đồng tu đã cho tôi tự tin để hàng ngày bước ra nói với mọi người về Đại Pháp. Tôi không bất mãn khi nghe những lời nói không vui hoặc trở nên hoan hỉ khi mọi việc thông suốt. Miễn là tôi có nguyện ý cứu người, Sư phụ sẽ an bài những người có tiền duyên đến.

Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ để giảng chân tướng. Tôi vốn không phải là người hoạt ngôn. Nhưng khi tôi nói với mọi người về Đại Pháp và về làm tam thoái, mọi người thường kiên nhẫn lắng nghe tôi và thường xuyên đồng ý thoái.

Quá trình khuyên tam thoái cũng là quá trình hướng nội và tu luyện bản thân. Lúc đầu, tôi không chú ý lắm đến việc đặt hóa danh cho mọi người và thường sử dụng một hóa danh cho nhiều người. Các học viên khác đã nhắc nhở tôi vài lần rằng không làm như thế và đưa cho tôi xem yêu cầu về đặt tên trên trang web Minh Huệ.

Sau đó tôi nhận ra rằng mình đã bất cẩn và chỉ muốn làm tắt. Nó cho thấy rằng tôi đã không đối đãi với việc giúp mọi người tam thoái một cách nghiêm túc. Tôi tập trung vào việc này nghiêm túc như thế nào thì nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả khuyên tam thoái của tôi như thế đó. Sau khi nhận ra chấp trước này và đề cao tâm tính, tôi đã làm tốt hơn trong việc giúp mọi người thoái ĐCSTQ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/14/377102.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/17/173654.html

Đăng ngày 29-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share