Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-11-2018] Trước kia, công việc của tôi là đốn những cây to ở trên núi, thường nâng và chuyển những khúc gỗ nặng – một công việc vốn được xem là công việc của nam giới. Do nhiều năm lao động nặng nhọc khiến áp lực dồn ép và gây thương tổn cột sống và lưng dưới của tôi, lưng tôi đau đớn nghiêm trọng. Tôi bị nằm liệt giường và không thể ra khỏi giường và đứng lên trong vài tháng.

Chồng tôi không đành lòng nhìn thấy tôi đau đớn như vậy nên đã bắt taxi đưa tôi tới bệnh viện. Sau khi chụp cắt lớp CT, bác sỹ chẩn đoán tôi bị thoát vị đĩa đệm vùng lưng dưới, và bảo rằng họ không thể làm gì giúp tôi được. Họ khuyên tôi đừng làm việc nặng, tận sức dưỡng bệnh, dùng thuốc liều cao để đối phó với cơn đau.

Thực sự thì tôi cũng không có gì ngạc nhiên khi nghe điều đó, bởi lẽ hàng xóm của tôi cũng từng bị đau lưng giống như tôi và nhiều năm qua không thể làm gì, thậm chí họ đã tiêu tốn gần 50.000 tệ điều trị. Nhưng chồng tôi không cam tâm để tôi như vậy và tìm một nhà vật lý trị liệu để xoa bóp cho tôi hàng ngày.

Mỗi lần xoa bóp rất đau đớn khó chịu. Bác sỹ trị liệu đó nắm lấy cổ tôi, túm tóc tôi, kéo rồi nâng đầu tôi lên, khiến tôi đau đớn cùng cực.

Sau khoảng mười ngày như vậy tôi quả thực không chịu nổi nữa, tôi hỏi ông ấy rằng ông ấy đang làm cái gì vậy. Ông ấy nói rằng mình đang cố đả khai trăm mạch trong thân thể tôi để khôi phục lại dòng năng lượng.

Một phương pháp tiếp cận khác biệt

Việc ông ấy đề cập đến đả khai bách mạch đã khiến tôi nhớ tới điều mà tôi từng đọc trước kia. Đó là một đoạn trong sách “Chuyển Pháp Luân”, cuốn sách chính về tu luyện tự thân của Pháp Luân Đại Pháp, trong đó Sư phụ Lý Hồng Chí viết:

“Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chúng ta tránh hình thức ‘nhất mạch đới bách mạch’ ấy; ngay lập tức yêu cầu trăm mạch đồng thời khai mở, trăm mạch đồng thời vận chuyển.” (Chuyển Pháp Luân)

Lúc này, tôi quyết định về nhà học luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thấy rằng Sư phụ Đại Pháp có thể giúp tôi đả khai trăm mạch.

Tôi đã biết đến Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc bức hại xảy ra, và biết pháp môn này là tốt. Nhưng bởi cuộc bức hại mà tôi không dám tu luyện.

Tôi tìm một vài học viên Đại Pháp ở địa phương và nhờ họ giúp đỡ. Sáu học viên đã đến nhà tôi, mỗi ngày cùng tôi đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, dạy tôi luyện công. Ban đầu tôi không thể đứng để luyện công mà phải dựa vào tường vì chân của tôi không trụ được.

Tôi luôn thầm cầm xin Sư phụ gia trì.

Phục hồi hoàn toàn

Sau nhiều tháng nằm liệt giường, tình trạng của tôi có sự chuyển biến thần kỳ. Chỉ trong ba ngày, tôi đã có thể tự đứng dậy. Hai ngày tiếp sau, tôi có thể cúi gập người. Vào ngày mà tôi đọc xong một lượt cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” (tổng cộng tôi đọc chín bài giảng trong chín ngày), tôi đã hoàn toàn hồi phục và có thể đi lại thoải mái.

Tất nhiên chồng tôi nhận thấy tôi tốt lên mỗi ngày nhờ học Pháp luyện công, nên trong tâm rất cao hứng, nói: “Người khác bỏ ra cả đống tiền, chữa trị bao nhiêu năm mà cũng không khỏi. Em không tốn một xu, mà lại hồi phục hoàn toàn chỉ trong chín ngày! Pháp Luân Công thật vô cùng thần kỳ, Sư phụ của các em thật quá vĩ đại!”

Câu chuyện về sự phục hồi thần kỳ của tôi lan rộng trong khu dân cư. Họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp cũ đều không tin nổi là tôi có thể phục hồi nhanh như thế.

Cũng giống như chồng tôi, nhiều người bảo tôi rằng Pháp Luân Công quả là quá thần kỳ, và rằng họ cũng muốn luyện. Tôi còn tình cờ nghe thấy một cô bé hàng xóm nói với mẹ rằng: “Mẹ xem luyện Pháp Luân Công thật quá tuyệt vời, mẹ cũng luyện đi.” Nghe vậy tôi rất hạnh phúc.

Cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2018/11/1/376492.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/1/173464.html

Đăng ngày 16-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share