Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-1-2018] Năm 2008, tôi bị xuất huyết não, chứng đau đầu và mất ngủ xuất hiện sau đó khiến tôi rất dễ cáu gắt. Một bạn học cũ hồi trung học, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã mang cho tôi một băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi bắt đầu học Đại Pháp, tôi đã khoẻ mạnh trở lại và tiếp tục công việc.

Khoảng cách trong tu luyện giữa tôi và các học viên khác

Khi hướng nội, tôi nhận ra rằng mình có tâm truy cầu một cuộc sống thoải mái và đã bị lệch khỏi những Pháp lý. Sau khi tham gia học Pháp nhóm được một năm, tôi nhận ra rằng trong khi tôi bận rộn với công việc và không có thời gian tham gia hạng mục nào thì các học viên khác lại đang tu luyện rất tốt và tham gia vào các hạng mục chứng thực Đại Pháp khác nhau.

Sau khi chia sẻ những suy nghĩ của mình với các học viên khác, tôi nhận ra mình đã không học Pháp vững chắc và không thể nói rõ mình không ở trong Pháp ở điểm nào. Mặc dù đã tu luyện Đại Pháp được chín năm, nhưng tôi không thể hướng nội và chân tu.

Vật lộn vượt qua nghiệp bệnh

Sau đó tôi có cơ hội đề cao tâm tính. Đầu tiên, tôi bị đau và xuất hiện triệu chứng nhiễm trùng đường tiết niệu. Tôi nhận ra mình đã không thực sự tín Sư tín Pháp và tự hỏi liệu chính niệm của mình có đủ mạnh mẽ hay không.

Để giúp tôi, các đồng tu đã phát chính niệm. Tôi lặng lẽ niệm: “Ta là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Ta chỉ thừa nhận an bài của Sư phụ và phủ nhận tất cả bức hại lợi dụng chấp trước của bản thân. Ta cũng phủ nhận mọi can nhiễu tới việc học Pháp, phát chính niệm và giảng chân tướng về Đại Pháp.”

Sau khi phát chính niệm, tôi cảm thấy tốt hơn nhiều. Tôi học Pháp và trước khi học xong bài kinh văn “Giảng Pháp tại Pháp hội New York kỷ niệm 25 năm Đại Pháp hồng truyền”, tôi cảm thấy đau đớn đã giảm đi.

Trong tâm, tôi xin Sư phụ giúp không để việc tiêu nghiệp của mình ảnh hưởng tới việc học Pháp nhóm. Hai ngày tiếp theo, tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Tới cuối tuần, tôi đã hồi phục và có thể tiếp đón các học viên ở nhà.

Sư phụ giảng:

“Quan quan đô đắc sấm

Xứ xứ đô thị ma”

(Khổ kỳ tâm chíHồng Ngâm)

Tạm dịch:

“Cửa nào cũng phải qua

Chỗ nào cũng là ma”

Tuy nhiên, tâm tính của tôi vẫn bất ổn. Có lúc tôi nghĩ Sư phụ đang gia cường ý chí của mình, nhưng ngay sau đó tôi lại cảm thấy không đúng chỉ vì tôi thấy hơi mệt do phải chuẩn bị đồ ăn cho các học viên. Khi chồng tôi không vào bếp giúp tôi, tôi lại tự than phiền. Trong khi tôi phải tự mình chuẩn bị đồ ăn thì những người khác lại đang thảo luận các vấn đề trong tu luyện.

Vượt qua các trở ngại bằng chính niệm

Tối hôm đó, tôi lại bị sốt cao, cơn sốt kéo dài trong vài ngày. Tôi thức dậy vì đau sau khi ngủ được hơn một giờ đồng hồ. Nó như thể có ai đó đang đánh tôi. Cơn đau biến mất sau khi tôi luyện công. Rõ ràng tôi nên luyện công nhiều hơn và ngủ ít đi.

Trong khi luyện công, tôi có thể cảm nhận được Sư phụ đang gia trì cho mình. Năng lượng chảy trên tay tôi rất ấm áp, và trường năng lượng mạnh mẽ. Tôi cảm nhận bên trong thân thể mình từng tầng từng tầng sinh mệnh đang được chính lại. Sau khi luyện xong một bài công pháp, tôi cảm thấy tốt hơn.

Vì cảm thấy mình đã vượt qua một khảo nghiệm bằng chính niệm, tôi không hoảng sợ và biết mình có thể vượt qua nó. Tôi cảm thấy khỏe hơn sau khi luyện xong một bài công pháp nữa và đi ngủ.

Lúc đó, chồng tôi không thể thuyết phục tôi luyện công thêm. Anh dọa sẽ đưa tôi đến bệnh viện nếu tôi không dậy và luyện công.

Tôi không muốn đi viện! Sau khi tôi bị xuất huyết não, Sư phụ đã kéo dài sinh mệnh cho tôi, điều đó có nghĩa là tôi phải tu luyện. Mỗi ngày trong cuộc sống của tôi đều được Sư phụ an bài. Không ai có thể tạo ra bất kỳ an bài nào khác. Nếu tôi không thể vượt qua một trở ngại nhỏ như thế này, thì sao tôi có thể tiếp tục trên con đường tu luyện của mình? Tôi biết mình phải vượt qua trở ngại này bằng chính niệm!

Sư phụ giảng:

“Có thể buông bỏ tâm người thường hay không, đó là ‘tử quan’ dẫn tới người siêu thường chân chính. Đệ tử chân tu ai ai cũng phải vượt qua, đó là giới tuyến giữa người tu luyện và người thường.” (Chân tuTinh Tấn Yếu Chỉ)

Đó là khảo nghiệm thực sự đầu tiên kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện, và tôi phải vượt qua nó bằng chính niệm! Rất nhiều học viên lớn tuổi đã làm được. Tại sao tôi không thể?

Có lẽ chính niệm đã cứu tôi hoặc Sư phụ đã nhìn thấy quyết tâm của tôi. Sau đó, một học viên khác đã đến ở nhà tôi để học Pháp, luyện công và phát chính niệm cùng tôi.

Lúc đầu tôi không thể luyện công bằng tâm thái đúng đắn. Tôi cố gắng tìm cách thư giãn trong khi luyện bài công pháp số hai; tôi không sẵn lòng chịu khổ. Sau đó, tôi nhận ra rằng mình đã không tôn kính Pháp.

Sau hai ngày học Pháp, luyện công và phát chính niệm, tình trạng của tôi đã cải thiện rất nhiều. Tôi có thể cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ sinh ra khi đọc Pháp cùng một học viên khác, điều đó giúp loại trừ các vật chất xấu trong tôi.

Nhờ trợ giúp của học viên này, tôi bắt đầu hướng nội và tìm ra được nhiều sơ hở. Tôi không có thói quen tìm những thiếu sót của mình, không coi tu luyện là việc nghiêm túc, và không tu Nhẫn. Tôi cũng nhận ra mình có chấp trước mong được khen ngợi, tâm tranh đấu và chấp trước vào danh.

Chồng tôi đưa tôi đọc các bài viết trên Minh Huệ về việc phủ nhận hoàn toàn cựu thế lực. Đột nhiên, tôi nhận ra mình đã thừa nhận bức hại của cựu thế lực! Tôi đã hết sốt, nhưng tại sao vẫn còn rất yếu? Đó là một trạng thái bất thường! Tôi phát chính niệm, thanh trừ những giả tướng của nghiệp bệnh và phủ nhận tất cả những điều không phù hợp với Pháp. Sau khi liên tục phát chính niệm, tôi lại có năng lượng và thanh tỉnh.

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/26/360087.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/25/172991.html

Đăng ngày 29-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share