Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở vùng nông thôn tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 24-8-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 1996. Tu luyện đã hơn 20 năm, nếu không nhờ sự chỉ dẫn và bảo hộ của Sư phụ tôi đã không thể đi đến ngày hôm nay.

Những người khác muốn tu luyện sau khi chứng kiến thay đổi tích cực của tôi

Trước đây tôi rất ốm yếu, khắp thân thể chỗ nào cũng bị đau đớn dày vò. Tôi bị viêm khớp dạng thấp và viêm lộ tuyến cổ tử cung, khiến tôi bị ra máu không ngừng, hơn nữa tôi còn bị bệnh tim và dạ dày.

Tôi luôn luôn trong tình trạng đau đớn và buồn phiền. Tôi thường trút giận lên chồng và hai con trai, thậm chí còn hay đánh con, suốt cả ngày oán thiên oán địa. Tất cả hàng xóm đều nghe thấy những lời oán thán của tôi. Chồng và con trai tôi sức khoẻ cũng không được tốt.

Khi tôi không còn hy vọng vào cuộc sống nữa thì may mắn đắc được Pháp Luân Đại Pháp. Thông qua học Pháp và luyện công tôi minh bạch rằng những khổ nạn của bản thân đều do những việc làm không tốt từ nhiều kiếp trước tạo thành.

Từ khi tôi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn ước thúc bản thân, dần dần đạt đến tiêu chuẩn của người tu luyện, bạn bè người thân và hàng xóm đều nói tôi đã thay đổi. Lần đầu tiên trong suốt 20 năm, tôi không phải dùng đến thuốc. Sức khoẻ của chồng và con trai tôi cũng được cải thiện.

Chứng kiến những thay đổi tích cực của chúng tôi, người thân trong gia đình và bạn bè tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp, trong đó có năm người anh em, một người chị gái và một người em gái của chồng tôi, nhà nào cũng có người học Pháp.

Dùng ngôn hành chứng thực Đại Pháp

Đó là những ngày tháng gia đình chúng tôi được đắm mình trong Phật ân hạo đãng. Ai về nhà trước đều bật băng thu âm các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý. Không lâu sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, cuộc sống hạnh phúc của gia đình chúng tôi bị phá vỡ. Tôi nhiều lần bị bắt cóc và đưa đến trung tâm tẩy não một cách phi pháp.

Năm 2001, tôi đã tìm cách trốn thoát khỏi trung tâm tẩy não và trở về nhà. Người thân của tôi tin vào những lời dối trá bịa đặt và tuyên truyền từ các kênh truyền thông về Pháp Luân Đại Pháp và đối xử với tôi như một tội phạm.

Tôi cố gắng tìm cách giúp mọi người hiểu rõ chân tướng, vì vậy tôi quyết định rằng mình phải dùng ngôn hành của mình để chứng thực Pháp, để mọi người thông qua tôi mà thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp.

Vào thời gian đó, anh trai tôi đang xây một căn nhà và hầu hết mọi người trong làng đều giúp đỡ. Tôi cũng tham gia. Tôi đã làm công việc nặng nhọc nhất và làm với thái độ tích cực. Tôi bắt đầu làm việc từ trước bữa sáng và giúp chị dâu việc nhà trong khi những người khác nghỉ trưa sau bữa ăn. Sau khi kết thúc một ngày, tôi sẽ học Pháp và luyện công mà không ăn tối.

Vài ngày sau, dân làng bắt đầu bình luận rằng ai đó (chỉ tôi) luyện Pháp Luân Đại Pháp và không hề giống như những gì người ta nói trên TV, hơn nữa còn luôn giữ hoà nhã, bình tĩnh, làm việc cả ngày chỉ ăn một bữa mà không tỏ vẻ mệt mỏi. Một người chị dâu nói với tôi: “Khi chị thấy em làm việc như vậy, chị biết rằng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là trò lừa bịp.”

Các anh trai thay đổi thái độ với Đại Pháp

Khi tôi mới về nhà, anh cả không cho phép tôi nói bất cứ điều gì liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp. Một lần vào bữa tối, tôi thấy anh ấy đang vui, nên tôi quyết định nói về Đại Pháp. Anh lập tức giận dữ, ném bát và đũa xuống đất, và bóp cổ tôi, tôi không thể thở được. Tôi nhấc chân lên và đá nhẹ vào anh ấy và đẩy anh ấy ra. Anh trai tôi lùi lại vài bước rồi ngã xuống, sau đó đứng dậy và mắng tôi: “Các người luyện công chẳng phải là đả bất hoàn thủ sao?”

Tôi trả lời: “Đúng vậy, Sư phụ dạy chúng em đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu. Nhưng vừa rồi anh suýt nữa đã giết em. Em chỉ muốn làm một người tốt. Em khó khăn lắm mới thoát khỏi cuộc đàn áp nhưng lại suýt chết dưới tay anh, người anh ruột của mình! Anh thật vô tình vô nghĩa. Nếu anh giết em, anh sẽ ăn nói thế nào với chồng và hai đứa con trai của em? Anh sẽ giải thích thế nào với con cái, gia đình và bạn bè anh? Anh sẽ sống trong hối hận, dằn vặt trong suốt cuộc đời còn lại. Em đá anh ra để cứu bản thân mình và cứu anh!”

Sau sự việc này, anh cả tôi giờ luôn nói với mọi người rằng em gái anh sống theo tiêu chuẩn đạo đức cao và bị bức hại vì điều đó.

Một lần khác, cả hai vợ chồng tôi bị bắt và đưa đến nhà tù. Tôi được thả ra trước chồng.

Em trai tôi không hài lòng. Khi chúng tôi về nhà, tôi bắt đầu phát chính niệm, em trai bắt đầu la mắng tôi, cho rằng tôi làm gia đình đảo lộn vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và điều đó thật tồi tệ với lũ trẻ.

Dù tôi có nói gì nó cũng không nghe nên tôi quyết định không nói nữa và mời nó rời đi. Tôi nói: “Tà ác bức hại chị như vậy, anh rể của em bị hại bị giam, em chẳng những không bước ra chủ trì chính nghĩa, em còn xứng đáng là em của chị không? Chị tu luyện Pháp Luân Công, chiểu theo Chân, Thiện, Nhẫn làm người tốt không có gì sai. Cha mất sớm, mẹ và hai chị em chúng ta sống nương tựa vào nhau, khổ cực lắm mới có ngày hôm nay, người khác không hiểu chị thì không sao, chẳng lẽ em cũng không hiểu chị sao? Trong xã hội em cũng được xem là người thông minh, em nói xem ai có thể lừa được chị chứ? Nếu Pháp này không phải là trăm phần tốt chẳng lẽ chị vẫn lựa chọn sao? Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp của vũ trụ, từ khi khai thiên tịch địa đây là lần đầu tiên được truyền ra, là chính Pháp cứu người, em nên nói câu công bằng cho chính nghĩa, nhưng em lại giúp tà ác bức hại chị, em nói xem làm vậy có đúng không? Kể từ đó, em trai tôi minh bạch chân tướng, sau này không nói những lời xấu nữa, còn nói sẽ giúp anh rể tìm luật sư kháng án.

Vết bỏng nặng của con trai được phục hồi

Vào một buổi tối mùa hè nóng bức, con trai út của tôi bị nồi cháo mới nấu xong đổ vào người và bị bỏng nghiêm trọng. Cháu hét lên đau đớn.

Khi tôi chạy đến, cháu vừa cởi chiếc áo sơ mi với một mảng da dính vào áo. Lưng cháu đẫm máu và ngực và bụng bao phủ bởi mụn nước.

Nghĩ đến con của anh trai cũng từng bị bỏng, tôi gọi điện hỏi xem anh trai có thuốc chữa bỏng không. Anh trai lập tức đến cùng vợ và hai con. Ngay khi họ nhìn thấy vết bỏng nghiêm trọng họ khăng khăng rằng tôi phải đưa con trai đến bệnh viện.

Tôi không có tiền và nói: “Không, em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và có Sư phụ bảo hộ.”

Họ không thể khiến tôi đổi ý, liền gọi cho một bác sĩ địa phương. Bác sĩ lau vết thương và băng bó và đưa thuốc điều trị cho con trai tôi. Con trai tôi rất đau đớn. Vết thương rất khó chịu đựng. Anh trai một lần nữa khăng khăng đưa con trai tôi đi viện nhưng tôi nói rằng cháu sẽ ổn sau vài ngày. Rồi tôi bảo mọi người về nhà.

Sau khi họ rời đi, tôi đặt con trai nằm xuống và bảo cháu nhẩm theo tôi: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.”

Con trai tôi thiếp đi.

Tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm cạnh giường con trai mà không ngủ. Cháu đã ngủ ngon suốt cả đêm.

Tôi vẫn đang học Pháp khi cháu tỉnh dậy vào buổi sáng. Tôi hỏi cháu xem còn đau không và cháu nói: “Không, con thấy ổn.”

Tôi bảo cháu hãy tạ ơn Sư phụ: “Là Sư phụ đã cứu con.”

Bốn ngày sau, da mới đã mọc lại trên vết bỏng.

Cả gia đình và bạn bè đều kinh ngạc trước thần tích này!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/24/372757.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/14/172838.html

Đăng ngày 29-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share