Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đại Lục

[MINH HUỆ 06-9-2018] Tôi là một tân học viên Đại Pháp. Bởi tà đảng vẫn còn đang bức hại các học viên, vì lý do an toàn, nên một số học viên mới xung quanh tôi vẫn lựa chọn phương pháp học Pháp và luyện công tại nhà, không ra ngoài, cũng là để tránh bị bức hại. Tôi có một bạn học cùng cấp ba biết tôi tu luyện Đại Pháp, và bảo tôi rằng cô ấy cũng đang luyện công, nhưng khuyên tôi chỉ nên luyện công cá nhân ở nhà, hiệu quả cũng tương tự mà lại an toàn.

Nhưng sau này tôi được đồng tu dìu dắt, tôi đã tham gia luyện công tập thể, tôi cảm nhận được làm như vậy đề cao rất nhanh.

Một ngày trong năm nay, lúc tôi và vợ nghỉ chân ở một khu chợ khi đang trên đường đến nhóm học Pháp, đột nhiên cảm thấy tim tôi đau thắt lại. Tôi uống vài ngụm nước cũng rất khó khăn. Tôi không thể nghĩ ra cách gì để giúp mình lúc đó. Vợ tôi khẽ nhắc nhở tôi: “Mau gọi Sư phụ!” Tôi bèn liên tục gọi lớn Sư phụ trong tâm, cảm giác đau ngực thoáng cái biến mất, chúng tôi thuận lợi đến điểm học Pháp để tham gia học Pháp nhóm.

Cách đây hai tháng, có lần khi đang cùng nhau luyện công, vợ tôi bảo rằng động tác “đầu đỉnh bão luân” của tôi bị biến dạng. Lúc này phản ứng của tôi là nói vài câu biện giải. Tôi thấy rằng tôi bão luân cảm giác rất trầy trật, tay giơ lên bị biến hình. Tôi cố gắng sửa lại cho đúng bằng cách tự nhắc nhở bản thân cứ một hoặc hai phút lại nâng tay lên cao hơn. Nên tôi biện giải, bảo vợ rằng tôi đang luôn cố gắng sửa lại cho đúng động tác rồi. Tôi quyết định làm tốt hơn, nên cứ vài giây tôi lại sửa lại một chút. Kết quả tôi phát hiện, kịp thời sửa lại cho đúng, đảm bảo cơ bản là động tác bão luân đạt tiêu chuẩn, thì vốn cũng không được bằng vài phút sửa lại cho đúng một lần như trước đó. Nên hiện tại mỗi lần bão luân tôi đều có thể kiên trì giữ động tác ở vị trí đúng, điều này khiến gia tăng tín tâm luyện công của tôi.

Vài tuần trước chúng tôi giao lưu sau khi học Pháp tập thể xong, có một học viên cao tuổi hỏi tôi: “Cô thấy khi đơn bàn thì chân của cháu khá phẳng. Cháu có nghĩ mình có thể ngồi song bàn được không?”

Tôi trả lời: “Cháu luôn thử ngồi song bàn, nhưng cháu không thể đưa cái chân phía dưới lên trên được vì nó luôn bị chuột rút.” Ngày hôm sau, sau khi tôi phát chính niệm, vì ngồi chân bị ép xuống sàn một thời gian dài, nên tôi nghĩ tôi sẽ thử ngồi thế song bàn một lần nữa, và tôi đã thành công. Tôi vô cùng cao hứng! Hiện tại tôi đã ngồi ở thế song bàn luyện công được hơn 20 ngày rồi.

Tôi luôn nghĩ rằng việc học thuộc Pháp là quá khó đối với tôi, nên thay vào đó là tôi chỉ thông đọc. Khi học Pháp tập thể, có một học viên lớn tuổi luôn kiên trì học thuộc Pháp, còn luôn động viên mọi người chúng tôi học Pháp. Vậy nên, tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Hiện tại tôi đã học thuộc lòng được hai lần, bắt đầu học lần thứ ba. Trong quá trình học thuộc Pháp, chính tín chính niệm của tôi ngày càng đầy đủ, cảm giác mình ngày càng tinh tấn.

Những trải nghiệm ở trên khiến tôi biết rằng, tham gia học Pháp, luyện công tập thể, các học viên chúng ta có thể không ngừng khích lệ, nhắc nhở lẫn nhau, cùng nhau đề cao nhanh hơn. Có lẽ đây chính là Sư phụ đã mượn lời đồng tu điểm hóa cảnh tỉnh tôi, gia trì cho tôi.

Đọc các bài chia sẻ tâm đắc của đồng tu đăng trên Minh Huệ Net, tôi cảm thấy được trợ giúp cực đại. So sánh với những tâm đắc mà các đồng tu đó chia sẻ, tôi cảm giác tầng thứ tu luyện của mình còn quá thấp. Nhưng tôi vẫn quyết định đem những nhận thức nông cạn của mình ra chia sẻ, hy vọng rằng có thể truyền cảm hứng cho những học viên mới giống tôi. Làm được như vậy, tôi sẽ vô cùng cao hứng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/6/373443.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/26/172613.html

Đăng ngày 31-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share