Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-10-2018] Ông Minh Thiệu Lâm ở thành phố Nam Sung đã bị kết án bốn năm tù. Đây là kết quả của lần ông bị bắt giữ vào tháng 4 năm 2014 vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công, một môn tu luyện cả tâm lẫn thân đang bị bức hại ở Trung Quốc.

Người đàn ông 50 tuổi này đã bị tra tấn tàn bạo trong lúc bị giam. Khi ở trong Nhà tù Gia Châu, ông đã bị đánh đập, sốc điện, xịt hơi cay và nước tiêu, ép dùng những loại thuốc không rõ nguồn gốc, và bức thực qua mũi. Kết quả là ông gần như bị tàn phế; tóc ngả bạc, răng gãy, và thị lực gần như mù.

Ông Minh được trả tự do vào ngày 18 tháng 4 năm 2018. Dưới đây là những lời kể của ông Minh Thiệu Lâm về những lần ông bị bức hại.

Bị công an dùng bạo lực sau khi bắt giữ

Ngày 17 tháng 4 năm 2014, công an thị trấn Long Bàn đã bắt giữ tôi khi tôi đang phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Họ đánh tôi ở trong xe công an. Tại đồn, sau khi tôi từ chối cho một công an biết tên, địa chỉ và thông tin của các học viên khác, anh ta đã tát vào miệng và đá vào bụng tôi. Tôi bị anh ta đánh vào bàn chân trái bằng một dùi cui nhựa, bị dẫm lên mắt cá chân và tiếp tục bị đánh vào đầu và lưng. Việc đánh đập diễn ra trong một giờ.

Một công an khác nói rằng tôi có thể về nếu tôi nộp tiền phạt. Tôi đã từ chối. Một phó đồn đến vào 2 giờ sáng và còng tay tôi vào một cái ghế kim loại. Họ mang ra một cái hộp lớn chứa đầy tài liệu Pháp Luân Công và chụp hình tôi bên cạnh nó, như thể nó thuộc về tôi. Những bức ảnh sẽ được dùng làm bằng chứng trước toà rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Sáng hôm sau hai nhân viên của Phòng 610 đến thẩm vấn tôi tại đồn. Họ muốn tôi ký vào một biên bản nhưng tôi từ chối. Sau đó họ chuyển tôi đến Cục Công an Gia Lăng. Tôi vẫn từ chối cho họ biết tên. Tôi đã bị chuyển đến trại tạm giam thành phố vào trưa hôm đó.

Bị tra tấn trong trại tạm giam

Vì tôi từ chối mặc đồng phục tù nhân, nên một lính canh tên Dương đã cho bốn tù nhân đè sấp tôi xuống và đánh vào lưng tôi bằng một dùi cui nhựa loại nặng.

Tôi đã tuyệt thực. Để bức thực tôi, họ đã nhét một ống dẫn thức ăn từ mũi của tôi thẳng đến thực quản. Tôi đã bị bức thực bằng sữa và những chất không rõ nguồn gốc khác. Việc này do những người không phải là chuyên gia y tế thực hiện và nó rất tàn bạo. Mỗi lần đều rất đau đớn; chất dịch cơ thể tràn ra từ dạ dày và mũi của tôi. Sau đó họ thay thế còng tay của tôi bằng một cái áo bó và cố tình để ống dẫn thức ăn trong người tôi trong nhiều ngày cho đến khi họ tìm ra danh tính của tôi.

Trong 10 tháng bị giam, tôi chưa từng được ăn no. Chính quyền liên tục thuyết phục tôi từ bỏ Pháp Luân Công và tiết lộ tên của những học viên khác để được giảm án. Tôi đã từ chối và sau đó bị xét xử.

Xét xử phi pháp

Sau một phiên xử, tôi bị kết án bốn năm tù vào ngày 8 tháng 10 năm 2014. Trong phiên toà, một phụ nữ lạ không phải là viên chức toà án đã đi vào phòng xử và đe doạ luật sư của tôi. Tôi đã kháng án nhưng toà án trung cấp vẫn giữ nguyên bản án ban đầu.

Bị tra tấn tinh thần và thể xác trong tù

Sáng ngày 4 tháng 2 năm 2015, tôi bị chuyển đến Nhà tù Gia Châu ở thành phố Lạc Sơn.

1. Cấm ngủ, sốc điện, xịt hơi cay và nước tiêu

Tôi và những tù nhân mới trước tiên bị đưa đến Khu giam giữ Số 9. Quần áo ấm và giường của chúng tôi bị tịch thu, và các lính canh sắp xếp ít nhất hai tù nhân giám sát chặt chẽ mỗi học viên Pháp Luân Công. Chúng tôi bị ra lệnh phải ghi nhớ nội quy nhà tù và những lời lăng mạ Pháp Luân Công. Những ai từ chối sẽ bị nhục mạ và tra tấn.

Tôi đã từ chối hợp tác với các lính canh. Một ngày khi tôi đang ăn, hai lính canh đã sốc điện tôi, tấn công tôi bằng hơi cay và nước tiêu. Mũi tôi nóng lên và nước mắt trào ra vì đau nhói. Tôi nôn không ngừng. Họ đã sốc điện tôi liên tục trong hai giờ.

Việc này làm sức khoẻ của tôi giảm sút rất nhiều. Tôi bị táo bón và bệnh trĩ. Hai bệnh này không khỏi trong nhiều năm.

2. Bị làm lạnh và bức thực

Ngày hôm sau các lính canh lột đồ của tôi và chỉ để tôi mặc nội y. Tôi phải ngồi trên sàn bê tông lạnh trong nhiều giờ mỗi ngày trong mùa đông.

Sáng ngày 11 tháng 2 năm 2015, tôi tuyệt thực, và ba ngày sau các lính canh đã bức thực tôi. Một phụ nữ nhét một cái ống vào mũi của tôi và đẩy nó xuống dạ dày. Sau khi bức thực xong, cô ta giật mạnh cái ống ra làm làm cho lớp màng của mũi bị rách. Vài ngày sau các cục máu đông rơi ra khỏi mũi của tôi. Một người giám sát tôi suốt ngày đêm thường xuyên dùng bạo lực với tôi khi tôi bị đưa ra ngoài bức thực. Quản lý nhà tù thường xuyên hăm doạ sẽ hành hạ tôi đến chết.

Do tuyệt thực và chỉ mặc quần áo mỏng, sức khoẻ của tôi bị hủy hoại nghiêm trọng. Tôi bị đưa đến bệnh viện và bị còng tay vào giường. Sau đó tôi bị ngất đi nhưng vẫn từ chối ăn.

3. Bị nhổ tóc và không được dùng nhà vệ sinh

Tình hình trở nên tồi tệ hơn vào tháng 2 năm 2015. Tôi phải đứng cả ngày và chỉ có 20 giây để ăn. Quản lý nhà tù và tù nhân nhổ tóc, lông mày, râu và lông mu của tôi. Tôi bị họ tát vào mặt, chọc vào mắt, đấm, dẫm lên mắt cá chân và bị đánh đến nửa đêm.

Tôi phải thức dậy trước 5 giờ sáng để đứng cạnh nhà vệ sinh. Một buổi sáng tôi từ chối làm như vậy và trưởng xà lim đã đập đầu tôi vào tường. Ba tuần sau tôi không được dùng nhà vệ sinh từ 6 giờ sáng đến 8 giờ tối. Tôi đã cố tình ngừng uống nước.

Một buổi tối khi tôi đang nói chuyện với mọi người về cuộc đàn áp Pháp Luân Công, tù nhân do lính canh xúi giục giám sát đã đấm tôi. Má tôi bị rách và chảy máu rất nhiều. Tôi cảm giác như hộp sọ bị móp và trật quai hàm. Trong một thời gian dài đầu tôi đau liên tục. Tuy nhiên, tôi vẫn bị ép phải chạy lòng vòng. Có lúc tôi vấp ngã và các tù nhân sẽ lôi tôi trên mặt đất.

4. Sức khoẻ bị tàn phá nghiêm trọng

Do bị tra tấn, tôi mắc bệnh tiểu đường. Sức khoẻ của tôi xấu đi và sau đó tôi bị chẩn đoán bệnh nhồi máu cơ tim. Khi nhập viện, tôi phải ngủ trên sàn. Ngực tôi đau và tôi không thể nghỉ ngơi đúng cách.

Do vẫn còn đau đớn nên bệnh tình trở nên tệ hơn. Tôi đau đầu và khó thở. Tứ chi sưng phồng, nhìn không rõ, răng lung lay và không thể nhai. Cuối cùng tôi bị gãy một cái răng và toàn bộ khuôn mặt sưng vù lên. Tôi lúc nào cũng mệt mỏi vì không thể nghỉ ngơi đúng cách với bị đau ngực.

Trong 38 tháng bị cầm tù, tôi bị táo bón, trĩ và chảy máu suốt 32 tháng. Tóc tôi ngả bạc và rụng rất nhiều. Da trên ngực và lưng tôi mưng mủ và ngứa ngáy.

5. Bị âm thầm đầu độc bằng thuốc

Sau khi tôi nhập viện do sức khoẻ kém, chính quyền đã bí mật bỏ thuốc vào thức ăn của tôi để khiến tình trạng của tôi trở nên xấu hơn. Ngực đau đến nỗi tôi không thể duỗi thẳng lưng.

Tháng 8 năm 2017, tôi bị đưa vào một đơn vị quản lý nghiêm ngặt. Sau khi ăn đồ ăn, tôi bị co thắt dạ dày. Ngày hôm sau tôi ăn thức ăn tại xưởng và dạ dày co thắt dữ dội hơn. Tù nhân giám sát đột nhiên tốt với tôi và đề nghị tôi đi gặp bác sỹ. Tôi nhận ra rằng họ đang cố đưa tôi đến bệnh viện để họ có thể đầu độc tôi dễ dàng hơn.

6. Tra tấn thể xác vẫn tiếp tục

Lính canh biết rằng tôi bị khó thở nên khi làm việc trong xưởng, họ cố ý để tôi ngồi gần khu vực hút thuốc, nơi tôi liên tục bị những người hút thuốc vây quanh. Sau đó họ chuyển tôi đến khu vực làm sạch, nơi mà các dung môi có mùi hăng được sử dụng. Tôi bị nhức đầu cả ngày.

Lần khác, lính canh cố tình cho tôi ở gần phòng hàn khi tôi làm việc. Tôi không thể chịu được khí thải và mùi của nó. Tôi bị đau đầu, ngực, dạ dày và khó thở. Tôi bị nôn mửa nhưng vẫn tiếp tục bị ép làm việc.

Quản lý nhà tù đã làm hại mạng sống của tôi nhiều lần. Họ thường xuyên đưa tôi đi kiểm tra não vì tôi bị tổn thương não. Trong bệnh viện nhà tù, họ chụp phim phổi vào đầu tôi. Khi mọi người phải lấy máu, tôi bị họ lấy máu gấp đôi.

7. Lao động khổ sai

Tôi bị chuyển đến một đội khác vào tháng 8 năm 2017, nơi đây các lính canh sử dụng các biện pháp tra tấn tà ác nhất. Tôi bị cô lập và liên tục bị nhắm vào.

Một tù nhân giám sát tôi đã ngăn tôi luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công để duy trì sức khoẻ. Anh ta hét to vào tai tôi sau khi tôi làm việc cả ngày và muốn đi ngủ. Tôi không thể nghỉ ngơi. Lính canh đã khuyến khích và giảm án cho anh ta.

Các tù nhân là cỗ máy kiếm tiền cho lính canh. Chúng tôi phải làm việc trong thời gian dài để làm ra những sản phẩm rẻ tiền mà không được trả lương. Các lính canh sẽ trừng phạt chúng tôi bất chấp hậu quả.

Khi được thả vào ngày 18 tháng 4 năm 2018, bốn lính canh đã đưa tôi về nhà. Họ cảnh báo gia đình tôi và hàng xóm hãy gọi cho công an nếu phát hiện bất kỳ học viên Pháp Luân Công nào và sẽ được thưởng nếu làm như vậy. Họ thường xuyên sách nhiễu tôi tại nhà.

Báo cáo liên quan:

Hai học viên ở thành phố Nam Sung bị kết án phi pháp bốn năm tù giam


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/7/375452.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/21/172939.html

Đăng ngày 26-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share