Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 7-4-2018] Nhà tù Số 4 ở thị trấn Lâm Bình, thành phố Dư Hàng, tỉnh Chiết Giang, đã giam giữ và bức hại hơn 100 học viên Pháp Luân Công kể từ khi cuộc bức hại diễn ra vào năm 1999. Nhà tù này mù quáng chấp hành những chỉ đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mà bức hại các học viên Pháp Luân Công.
Nội quy, quy định,“chuyển hóa,” và sách nhiễu của nhà tù
Bị đối xử giống như tội phạm hình sự, các học viên bị ép mặc đồng phục tù nhân; ngồi, đứng, xếp hàng theo lệnh; học thuộc nội quy và quy định của nhà tù; hát các bài hát [của cộng sản]; viết báo cáo tư tưởng; bị tẩy não’; v.v…
Những người bị “chuyển hóa” bị đưa tới các phân xưởng sản xuất lao động chân tay. Bất cứ ai không đạt chỉ tiêu đề ra sẽ bị phạt. Học viên Pháp Luân Công không bao giờ được nơi lỏng các phiên tẩy não, ngoài cưỡng bức lao động, họ bị ép buộc viết cái gọi là “báo cáo tư tưởng,” miêu tả chi tiết về việc họ hài lòng như thế nào với các yêu cầu của lính canh.
Học viên nào không chịu “chuyển hóa” liền bị chuyển tới khu giam giữ số bốn, nơi đây nhà tù có một hệ thống “chuyển hóa” hoàn thiện. Nhà tù có một đội trưởng chỉ đạo việc “chuyển hóa”, và một vài cảnh sát làm công tác hỗ trợ “giáo dục.”
Khu vực số bốn đã bố trí những cựu học viên đã bị “chuyển hóa”, cùng với Phong Vân (một học viên đã bị “chuyển hóa”) phụ trách. Phong nhận lệnh từ lính canh. Họ tập trung vào việc tìm ra các điểm yếu của mỗi học viên, sau đó dùng chúng để mưu tính hủy hoại chính tín của các học viên. Họ cũng chỉ định một vài giáo sư đại học dùng các lý thuyết học thuật để công kích tín tâm của các học viên.
Mỗi học viên bị giám sát (một phương pháp được các lính canh của ĐCSTQ sử dụng rộng rãi) 24/24 bởi hai hoặc nhiều lính canh. Họ ghi lại và báo cáo nhất cử nhất động của mỗi học viên.
Mục đích cuối cùng của trại giam này là “chuyển hóa” các học viên Pháp Luân Công. Bằng chứng cuối cùng minh chứng một học viên đã bị “chuyển hóa” là họ phải viết “tứ thư”: thư tuyên bố chuyển hóa, thư cam đoan không tu luyện Pháp Luân Công, thư đoạn tuyệt với Pháp Luân Công, thư phỉ báng Pháp Luân Công được viết theo hướng dẫn của nhà tù.
Thư phỉ báng Pháp Luân Công phải đọc công khai trong phân khu, khu vực giam giữ và toàn nhà tù. Sau đó các lính canh sẽ đánh giá người đó, và phó giám đốc nhà tù Hoàng Kiến Anh sẽ công khai trao thưởng cho những người được đánh giá tốt.
Các học viên không chịu “chuyển hóa” sẽ bị tra tấn với đủ chủng loại cực hình, trong đó có đầu của họ bị nhúng vào chậu nước đầy, bị đứng trong thời gian dài, trói chặt trên giường chết, cấm ngủ, ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ, …
Thủ đoạn tra tấn
Tái hiện cảnh tra tấn: Giường chết
Giường chết: Nếu một học viên nào khi điểm danh mà không lên tiếng thì tay và chân của họ sẽ bị cột vào bốn góc giường, trong tư thế đại bàng sải cánh và không thể cử động. Nạn nhân có thể được thả ra để cơm nước và đi vệ sinh, cũng có thể bị trói từ tối đến rạng sáng.
Ngồi trên một chiếc ghế nhỏ
Ngồi trên một chiếc ghế nhỏ: Nạn nhân phải ngồi thẳng lưng với hai tay đặt lên đầu gối và các ngón tay khép lại. Họ bị bịt mắt. Nếu họ không làm được theo yêu cầu, họ sẽ bị đánh đập hoặc bị bắt ngồi nửa mông trên ghế. Trong vòng ba ngày thịt ở mông sẽ loét ra. Nhiều học viên bị tra tấn bằng hình thức này đã dần dần bị mất máu và cuối cùng không thể tự đi lại được.
Đánh đập: Người giám sát và những tù nhân được chỉ định đấm và tát học viên – một trong những thủ đoạn tra tấn phổ biến mất. Một học viên cùng một lúc bị bốn người giám sát đánh đập tàn nhẫn. Sau khi bị đấm vào lưng, người học viên không thể đứng thẳng người. Lính canh làm ngơ việc này. Trong thực tế, họ làm thinh hoặc ngấm ngầm cho phép người giám sát đánh đập các học viên.
Minh họa cảnh tra tấn: Đánh đập
Lính canh thực thi mệnh lệnh thượng cấp mà không hề thắc mắc gì. Các học viên thường bị đưa đến các phòng biệt giam nhỏ để đánh đập.
Cấm ngủ: Cấm ngủ được sử dụng khi ai đó từ chối “chuyển hóa.” Các học viên không được phép nhắm mắt 24/24. Sau khi ăn tối, các học viên bị đưa tới phòng của lính canh, ở đó, thỉnh thoảng lính canh trực ca tát vào mặt họ. Mặc dù camera giám sát được lắp khắp nơi trong nhà tù, nhưng vẫn có những điểm mù. Các lính canh lợi dụng những điểm mù đó để tra tấn các học viên, bắt họ thức trắng đêm.
Giới hạn việc tiểu tiện: Đây là một thủ đoạn tra tấn được sử dụng rộng rãi. Các học viên chỉ “được phép” đi tiểu tiện một lần trong 24 giờ, và ba ngày mới được đi đại tiện một lần.
Khi một học viên đi vệ sinh, những người giám sát cũng không thôi làm nhục họ. Lính canh ném một bức ảnh Sư phụ vào trong bồn cầu và thừa cơ nhạo báng họ: “Ngươi có phải là học viên Pháp Luân Công không? Nếu ngươi đi vệ sinh lên đầu của Sư phụ ngươi, Sư phụ ngươi còn thừa nhận một người như ngươi nữa không?”
Họ ném ảnh của Sư phụ lên sàn nhà và cố gắng cưỡng ép học viên giẫm lên. Nếu ai đó từ chối, những người giám sát sẽ nhấc chân của người học viên đó lên và đá bức ảnh vào dưới chân họ.
Học thuộc nội quy của nhà tù: Nếu một học viên không thuộc nội của nhà tù, họ sẽ không được phép đi vệ sinh. Một học viên có thể không được phép đi vệ sinh trong 11 ngày và cuối cùng đã phải đi vệ sinh ra quần. Ban đầu người học viên đó sẽ không được phép giặt sạch quần, nhưng khi việc này xảy ra lần hai, học viên đó không được phép giặt giũ và phải ngủ cùng với nó.
Bỏ đói: Nếu một học viên không thừa nhận mình là một “tội phạm”, thì họ sẽ bị bỏ đói. Nếu ai đó muốn khiếu nại, thì sẽ bị giám sát. Đôi khi họ không có cơ hội gặp lính canh. Các học viên thuộc đối tượng này chỉ được cung cấp một chút thức ăn hoặc không, phụ thuộc vào thái độ của lính canh. Một người có thể bị cắt bữa sáng trong bảy ngày, thậm chí là 15 ngày, hoặc cắt hoàn toàn bữa sáng.
Che kín mặt: Lính canh hoặc tù nhân trói chặt các học viên lại, rót nước lên mặt họ, và sau đó trùm mặt họ bằng một tấm nhựa, cả mũi và miệng cũng bị bịt kín.
Kinh nghiệm “chuyển hóa”
Sau hơn 10 năm “chuyển hóa” các học viên, chức trách nhà tù đã có rất nhiều “kinh nghiệm”, tất cả đều là phi pháp. Nhưng họ không hề sợ hãi bởi lẽ họ có trong tay đủ mọi cách thức để loại bỏ mọi bằng chứng tra tấn để đối phó với pháp luật.
Ví dụ, khi một học viên bị bắt đứng trong thời gian dài, giả sử hơn 12 giờ đồng hồ, họ đơn giản sẽ ghi là vì “[Tên học viên] đứng im.” Nếu họ thấy rằng cách làm này có thể vẫn còn sơ hở, họ sẽ sử dụng cuốn sổ ghi chép khác và sửa nội dung thành: “huấn luyện hành vi.”
Những gì nhà tù này thực hiện và thi hành không phải là luật mà là chấp hành theo ý chí của đảng – Chỉ cần chuyển hóa học viên Pháp Luân Công, thì không cần đếm xỉa gì đến pháp luật. Họ không ngần ngại sử dụng mọi thủ đoạn có thể để “chuyển hóa” học viên Pháp Luân Công. Vì họ không bao giờ bị truy tố về những việc làm của mình, nên họ không phải thể hiện rằng mình tôn trọng pháp luật.
Nhiều tù nhân cho rằng các nhà tù là của đảng, và rằng luật pháp là do đảng tạo ra, và Trung Quốc và đảng là một. Rất nhiều cảnh sát chấp pháp lại phạm pháp, cũng chính bởi đảng đã truyền thụ cho họ cái nhận thức này.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/4/370572.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/23/171219.html
Dịch ngày 05-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.