Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 16-8-2018] Năm nay tôi 67 tuổi, tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Trước đây tôi không biết chữ, nhưng sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã học đọc, và bây giờ tôi có thể đọc hết tất cả các sách Đại Pháp và các bài chia sẻ.

Từ khi bắt đầu tu luyện, chưa ngày nào tôi bỏ việc luyện công và học Pháp. Tôi tuân theo lời dạy của Sư phụ và không một lần lay động đức tin, thậm chí khi tà ác lên cao trào. Gia đình tôi đã được thụ ích rất nhiều từ Đại Pháp.

Con trai tôi hồi phục sau khi tôi học Pháp Luân Đại Pháp

Mùa đông năm 1995, con trai tôi lúc đó 17 tuổi, bị mắc một chứng bệnh lạ. Chân tay cháu trở nên rất yếu và không làm được bất cứ công việc chân tay nào. Cháu đã thử nhiều biện pháp chữa trị, nhưng không có tác dụng. Chúng tôi cảm thấy vô vọng.

Một người hàng xóm đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho chúng tôi. Tôi quyết định tập và bắt đầu học cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Không lâu sau, con trai tôi đã hồi phục một cách kỳ diệu và khỏe mạnh trở lại. Không từ ngữ nào diễn tả được lòng biết ơn của chúng tôi với Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp).

Chồng tôi ủng hộ Đại Pháp và được phúc báo

Trước đây tôi và chồng rất hay tranh cãi. Khi anh ấy bỏ nhà đi vì những chuyện nhỏ nhặt, tôi khó chịu đến mức đã nghĩ đến việc tự tử.

Sau khi tôi bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp, tôi làm theo những điều Sư phụ giảng:

“… trước tiên chư vị phải làm được đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Úc châu [1999])

Tôi trở nên khoan dung hơn với chồng và quan tâm đến anh ấy. Quan hệ của chúng tôi có cải thiện đáng kể. Nhìn thấy những thay đổi tích cực của tôi, chồng tôi cũng ủng hộ Đại Pháp.

Một lần, anh ấy không thể nâng cánh tay và bàn tay phải lên, cảm thấy như bị đột quỵ. Tôi khuyên anh ấy đi bệnh viên kiểm tra, nhưng anh ấy từ chối. Chồng tôi nói rằng anh ấy hoàn toàn tin vào Đại Pháp và Sư phụ. Mặc dù anh ấy không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy vẫn có một niềm tin mạnh mẽ. Ngày hôm sau, anh ấy đã hồi phục hoàn toàn.

Thực tu Đại Pháp, được Sư phụ bảo hộ

Một lần tôi treo đôi câu đối giảng chân tướng trước cửa nhà trong dịp năm mới. Giám đốc và các nhân viên của sở cảnh sát địa phương đã tới nhà tôi và tìm cách xé nó đi. Khi vị giám đốc chuẩn bị làm vậy, tôi ngay lập tức hét lên: “Ông dám xé nó sao! Nó là để cứu độ chúng sinh!” Ông ấy trả lời: “Tôi nghe nói rằng câu đối ở cửa nhà bà rất hay, nên tôi chỉ đến xem thôi,” sau đó họ rời đi.

Lần khác, vài cán bộ thôn đến nhà tôi. Một trong số họ tìm thấy nơi tôi giấu cuốn sách Chuyển Pháp Luân và cầm nó lên. Tôi hét lên: “Hãy bỏ ngay xuống! Đó là cuốn sách duy nhất dạy tôi trở thành người tốt.” Anh ấy mau chóng đặt nó vào chỗ cũ.

Ngay lúc đó, có thêm nhiều người đi xe cảnh sát tới. Con dâu tôi hét lên với họ: “Mẹ chồng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp và là một người tốt. Các anh không được phép bắt bà ấy!” Họ gọi một cuộc điện thoại ngắn rồi rời đi.

Khi tôi bị bắt giữ một cách phi pháp và đưa đến sở cảnh sát, tôi không hề sợ hãi. Khi nhìn thấy vị giám đốc cảnh sát, tôi hỏi: “Các ông định đánh tôi à?” Ông ấy trả lời: “Không, không, tôi không dám làm vậy.”

Tôi quyết không tuân theo mọi yêu cầu của nhân viên cảnh sát, Khi vị giám đốc đưa tôi tới phòng giam nữ, ông ấy nói: “Tôi đưa đến một học viên Pháp Luân Đại Pháp vô cùng cứng đầu đây.”

Các tù nhân đều nói: “Chúng tôi biết các học viên không phải là người cứng đầu khó đối phó. Họ đều là người tốt bụng và chân chính.” Tôi nhân cơ hội này giảng chân tướng về Đại Pháp, nói về cuộc bức hại và tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức thanh thiếu niên của nó. Tôi đã thuyết phục được rất nhiều người thoái đảng.

Để phản đối việc bị bắt giam, tôi đã tuyệt thực. Tôi bị họ bức thực qua một cái ống. Sau khi bức thực xong, họ dùng băng keo để giữ cái ống cho lần tiếp theo, nhưng tôi đã nắm lấy nó và rút ra.

Ngày hôm sau, tôi bị đưa đến trại lao động cưỡng bức thành phố Đường Sơn. Trên đường đi, tôi liên tục hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Tôi không đạt kết quả kiểm tra y tế, nên trại lao động cưỡng bức từ chối nhận tôi. Tôi được thả ra sau khi họ bòn rút của chồng tôi 2.000 nhân dân tệ.

Sư phụ đã luôn bảo hộ cho tôi. Tôi sẽ tu luyện tinh tấn và làm tốt ba việc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/16/大法改变了我们全家人的命运-372526.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/20/171966.html

Đăng ngày 16-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share