[MINH HUỆ 11-08-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 2013. Liên bang Xô Viết đã tan rã vào thời điểm tôi ra đời, nhưng những tư tưởng độc hại của Chủ nghĩa Cộng sản vẫn ảnh hưởng tới tôi.
Tôi đã luôn trong trạng thái đấu với Trời, đấu với Đất, là người theo Chủ nghĩa Nữ quyền, thô tục và vô liêm sỉ. Tôi nghĩ rằng tôi có thể có được mọi thứ. Tôi đạt được mục tiêu của mình bằng kiêu căng và bạo lực. Năm 17 tuổi, tôi đã có nhiều vấn đề về sức khỏe: đau dạ dày, bị chấy rận và trầm cảm. Ngoài ra, tôi đã nảy sinh tâm tật đố. Tôi luôn luôn tin rằng những người khác tốt hơn tôi, và tôi mang đến phiền toái cho mọi người do lòng đố kỵ của mình.
Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng thái độ như vậy làm tổn thương mọi người xung quanh. Nó không tốt và ngăn cản tôi phối hợp tốt với các đồng tu trong các hạng mục giảng chân tướng. Dần dần, sự vô liêm sỉ và Chủ nghĩa Nữ quyền trong tôi đã biến mất, và tôi trở nên nhẹ nhàng và bao dung. Tuy nhiên, tôi vẫn còn cách xa so với tầng thứ tu luyện cần có của một học viên Đại Pháp. Thông qua đề cao và trừ bỏ những niệm bất hảo của bản thân, tôi đã thức tỉnh bản tính thật, tốt bụng của mình.
Sau khi đọc cuốn sách Cửu bình, tôi cảm thấy Sư phụ đã tịnh hóa cả tâm và thân của tôi khỏi hệ tư tưởng Cộng sản mang tính hủy diệt. Tôi cảm thấy tốt và dễ chịu. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi nội tâm an bình và hài hòa.
Một lần, một giảng viên đại học thấy tính cách nhân từ của tôi và đã hỏi: “Chị có kẻ thù nào không?” Tôi đáp rằng tôi cố gắng không nổi giận với mọi người. Người giảng viên này sau đó đã tới điểm luyện công của chúng tôi và tham dự triển lãm nghệ thuật.
Trong quá trình loại bỏ các nhân tố Cộng sản, tôi đã trở nên tốt bụng hơn và biết nhường nhịn hơn. Những người thân của tôi cũng nhờ đó mà được thụ ích.
Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và những khổ nạn của bản thân mà tôi đã trải qua.
Giảng chân tướng trên mạng xã hội phổ biến
Tới nay, đã có 300.000 người được biết chân tướng về Đại Pháp thông qua mạng xã hội Vkontakte. Tôi cố gắng giảng chân tướng trong mội trường này hàng ngày và luôn luôn cảm nhận được sự gia trì của Sư phụ. Đôi khi có quá nhiều người đăng ký, tôi phải thức cả đêm, nhưng luyện công giúp tôi phục hồi sức khỏe.
Tôi nói chuyện với mọi người về nạn thu hoạch nội tạng đối với các học viên ở Trung Quốc và vụ dàn dựng màn tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn. Tôi đính kèm các bức ảnh, video, và các bài hát truyền thống Trung Quốc. Một số người Trung Quốc hỏi xin sách Pháp Luân Đại Pháp. Nếu người Trung Quốc nào đó không hài lòng hay giận dữ, tôi viết cho họ rằng tôi luôn luôn tin rằng Trung Quốc là một quốc gia rất coi trọng lễ nghi; điều này giúp giảm nhẹ xung đột, và một số người họ còn xin lỗi.
Khi các chấp trước nổi lên trên bề mặt, tôi không thể giao tiếp một cách thân thiện, và những thành viên tham gia người Trung Quốc sẽ chặn tôi. Điều này từng xảy ra thường xuyên, nhưng dần dần tôi đã nhận ra vấn đề và đề cao tâm tính của mình. Sư phụ khai mở trí huệ cho tôi, và giờ đây tôi hiếm khi bị chặn. Một số người Trung Quốc nói với tôi: “Tôi không biết là Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời.”
Tôi cũng truyền đi thông điệp của những bức tranh truyền thống Trung Quốc. Các đồng tu tạo các nhóm về các bài hát và các câu chuyện cổ Trung Hoa. Người Trung Quốc thích điều đó. Hiện giờ, có khoảng 500 người Trung Quốc gửi tin nhắn mỗi ngày.
Một lần tôi bị sâu răng. Dây thần kinh ở chỗ răng sâu đau nhói và tôi không thể ngủ được. Tuy nhiên, mỗi lần tôi bắt đầu giảng chân tướng, con đau lại biến mất.
Khi có can nhiễu khiến tôi không tiếp cận được những người Trung Quốc mới, tôi hướng nội và phát hiện ra những nhân tố của tâm an dật và tâm sắc dục.
Tôi thường gặp can nhiễu gia tăng khi tôi không luyện công. Nhận thức được điều này, tôi bắt đầu luyện công hằng ngày và can nhiễu từ không gian khác trở nên ít hơn nhiều.
Các khó khăn tăng lên do can nhiễu và chấp trước
Lúc ban đầu, khi tôi không học Pháp nhiều, tôi đã có suy nghĩ cực đoan, và cựu thế lực đã can nhiễu các hạng mục giảng chân tướng mà tôi tham gia.
Một ngày, mẹ tôi nhốt tôi trong phòng và bắt tôi viết cam kết rằng tôi sẽ không ngồi trước mày tính nữa. Tôi đã ký giấy nhưng cảm thấy nó không đúng khi em trai tôi có thể ngồi trước máy tính trong khi tôi thì không thể. Ngộ tính của tôi quá kém, hoàn toàn giống như suy nghĩ của một người thường! Thay vì thanh trừ tà ác bằng chính niệm, tôi bối rối và nói với mẹ tôi về thiên đường một cách cảm tính.
Tối hôm đó, tôi tiếp tục giảng chân tướng cho mẹ tôi, và bà đã không phản đối. Từ sự việc này, tôi nhận ra rằng khi tôi không biểu hiện được sự thiện lương và kiên nhẫn cũng như không tu luyện tinh tấn, cựu thế lực sẽ dùng mẹ tôi để can nhiễu tôi.
Một ngày, mẹ của một học sinh đến lớp của mẹ tôi và nói với tôi rằng trông tôi thật trẻ. Tôi nói với bà ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và viết lại cho bà ấy số điện thoại người điều phối của chúng tôi. Biết chuyện, mẹ tôi túm lấy cổ áo tôi đầy giận dữ và đuổi tôi ra khỏi lớp học, nói rằng tôi không còn được tới chỗ làm của mẹ nữa. Tôi nói với mẹ tôi rằng giám đốc của chúng tôi cũng đang tu luyện khí công và đó là điều tốt.
Nhưng kết quả không được tốt vì thể ngộ về Pháp của tôi không sâu sắc và không lý tính. Hiện giờ chỉ bằng một niệm đã đủ để tôi thanh trừ tà ác vì tôi đã buông bỏ được nhiều quan niệm cố hữu và đạt được thể ngộ sâu sắc hơn về Pháp. Dần dần, mẹ tôi thay đổi thái độ, và bà thậm chí đã công nhận rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu chúng tôi.
Giảng chân tướng
Chồng tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và anh ấy là một người tốt bụng và chu đáo. Tất cả người thân của tôi đều rất tôn trọng anh ấy. Nhờ có anh ấy, mọi người không còn lo lắng về tôi và nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp thật tốt. Anh ấy luyện các bài công pháp cho bà tôi và bác tôi xem và anh ấy giảng chân tướng cho bố tôi một cách cặn kẽ. Tôi rất cảm ơn anh ấy.
Khi chúng tôi mới kết hôn, tôi đã ghen tị khi mẹ và chị gái của anh có thái độ tốt đối với Đại Pháp và đã đến dự Triển lãm nghệ thuật Chân – Thiện – Nhẫn, trong khi người thân của tôi thì không. Sau đó, tôi nghĩ rằng tôi cần phải hướng nội sâu hơn và phân tích cách mà anh ấy tiếp cận với mẹ và chị gái anh ấy. Tôi thấy cách anh ấy chăm sóc họ một cách tự nhiên, và thấy anh tốt bụng và chu đáo thế nào. Chồng tôi là một ví dụ tốt về văn hóa giao tiếp và tôi rất biết ơn anh ấy vì điều này.
Chúng tôi học được những phẩm chất tốt đẹp của nhau. Khi chúng tôi phối hợp tốt, chúng tôi cảm nhận được sự gia trì của Sư phụ trong khi giảng chân tướng. Tôi cố gắng buông bỏ tâm vị kỷ và tâm hiển thị, chúng là những chấp trước can nhiễu rất lớn đến việc giao tiếp với các đồng tu và chứng thực Pháp. Những người thường không phải học viên nhiều lần nói với chúng tôi: “Tôi thấy bạn rất tốt bụng.”
Một lần chúng tôi lên kế hoạch giảng chân tướng cho các sinh viên Trung Quốc. Trước ngày hôm đó, má tôi sưng phồng. Tôi rất buồn và nghĩ rằng tôi phải hoãn cuộc hẹn này vì tôi không thể nói gì. Nhưng sau đó tôi nghĩ rằng tôi đã đánh giá quá cao về bản thân mình và can nhiễu xuất hiện vì chấp trước của tôi vào tự ngã. Tôi nghĩ rằng mình có thể làm tốt hơn những người khác. Tôi quyết định sẽ để chồng tôi giảng chân tướng mà không cần có tôi. Chúng tôi không hủy cuộc hẹn và anh ấy đã tới gặp và nói chuyện với các sinh viên Trung Quốc.
Các sinh viên lắng nghe anh nói một cách chăm chú, trong khi họ thường bỏ đi khi tôi nói. Tôi nghĩ rằng đó là bởi vì tôi có tâm hiển thị. Sau đó, tôi cũng nói chuyện với họ và giảng chân tướng cho họ bằng tiếng Trung. Chúng tôi đã nói chuyện rất lâu, sau đó một sinh viên Trung Quốc đã nói: “Chúng tôi thấy các bạn là những người tốt.” Một trong số họ nói: “Chân – Thiện – Nhẫn là nguyên lý rất tốt.”
Ngày hôm sau chúng tôi tới cơ quan Dịch vụ an ninh liên bang Nga (FSB) và nói chuyện với một nhân viên về cuộc bức hại và nạn thu hoạch tạng từ các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Anh ấy nói: “Tôi đã thấy chị phân phát các sách được xuất bản ở Mỹ cho những người Trung Quốc.”Chúng tôi nói với anh ấy cách mà Đảng cộng sản Trung Quốc cố ý khiến mọi người chống lại nước Mỹ vì nước Mỹ bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng và nhân quyền. Chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện rất thân thiện, và tôi cảm thấy rằng anh ấy đã dịu đi sau cuộc trò chuyện.
Trước khi đến FSB, chúng tôi đã có tâm sợ hãi và chút vướng mắc trong tâm. Chúng tôi hiểu rằng điều này rất quan trọng, nhưng chúng tôi không biết làm thế nào để giảng chân tướng cho các nhân viên của tổ chức này.
Sau đó, tôi đã nhớ tới những lời Sư phụ giảng:
“Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã tăng cường chính niệm và cuộc nói chuyện của chúng tôi không gặp khó khăn.
Chúng tôi cũng mở điểm luyện công ở công viên gần nhà chúng tôi. Kết quả là nhiều người đã được biết về vẻ đẹp của Đại Pháp, các bài công pháp và cuộc bức hại. Chồng tôi hướng dẫn mọi người luyện công, giảng chân tướng và cố gắng giảng chân tướng cho mọi người một cách chi tiết.
Trước đây chúng tôi đã có tâm sợ hãi vì chúng tôi chịu trách nhiệm làm những việc này. Nhưng một ngày, khi chúng tôi tới công viên để luyện công, một trong những người bạn của chúng tôi tới gặp chúng tôi và nói rằng cô ấy sẽ cùng luyện công với chúng tôi. Cô ấy cũng mời nhiều người hơn tới. Chúng tôi biết rằng Sư phụ đã giúp chúng tôi và khích lệ chúng tôi vì chúng tôi có chính niệm mở điểm luyện công nhưng không biết phải bắt đầu như thế nào. Khoảng 10 người đã đến với chúng tôi ngay lập tức, và họ đã được biết về Pháp Luân Đại Pháp và học luyện công.
Tôi vẫn còn có nhiều sơ hở trong tu luyện. Tôi sẽ nỗ lực cố gắng để làm tốt ba việc, cứu nhiều chúng sinh hơn và hoàn thành sứ mệnh của một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp.
Trên đây là chia sẻ của tôi, thể ngộ hữu hạn. Nếu có điều gì chưa phù hợp với Pháp, xin từ bi chỉ rõ.
Cảm tạ Sư phụ tôn kính! Cảm ơn các bạn đồng tu!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/11/372313.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/13/171499.html
Đăng ngày 24-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.