Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-12-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Một học viên đã đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân và một đĩa DVD hướng dẫn luyện công. Tôi không thể cầm được nước mắt khi tôi đọc cuốn sách quý giá đó.
Trong một thời gian dài, tôi cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa và tôi không còn hy vọng vào tương lai, thậm chí tôi còn có ý định tự tử. Những lời giảng Pháp của Sư phụ đã động tới tâm can tôi, mang cho tôi hy vọng và giúp tôi nhìn thấy ý nghĩa chân thực của cuộc đời.
Nhẩm thuộc các bài thơ của Sư phụ trừ bỏ hiểm nguy
Tôi bị bắt và bị đưa tới một trại cưỡng bức lao động vào năm 2001. Lính canh đã tìm mọi cách để “chuyển hóa” các học viên và lập ra một lực lượng đặc biệt để xử lý những người từ chối từ bỏ Pháp Luân Công.
Lính canh đã chia chúng tôi ra thành nhiều nhóm, thay nhau “chuyển hóa” chúng tôi. Ba lính canh được giao phụ trách một học viên. Một người đã đe dọa tôi: “chỉ chưa tới ba ngày ông sẽ bị ‘chuyển hóa’. Chúng tôi sẽ dùng biện pháp cứng rắn nếu ông không ‘chuyển hóa’ trong vòng hai giờ đồng hồ. Chúng tôi sẽ liên tục làm việc với ông.”
Tôi chỉ có thể nhớ và nhẩm vài bài thơ trong cuốn Hồng Ngâm của Sư phụ bởi vì chúng tôi không được phép đọc sách Đại Pháp.
Sư phụ giảng:
Đại Pháp bất ly thân,
Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn;
Thế gian nhân La Hán,
Thần quỷ cụ thập phân. (“Uy đức”, Hồng Ngâm)
Việc nhẩm thuộc các bài thơ của Sư phụ rất hiệu quả. Lính canh không dám đánh tôi trong 8 ngày đầu. Sau đó, tôi bắt đầu sao nhãng việc nhẩm thuộc các bài thơ và thay vào đó tôi chỉ nói chuyện với lính canh.
Một lính canh nói: “Hôm nay, ông trông bình thường. Trước đây, ông trông cao lớn hơn.”
Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi. Có phải là vì nhẩm thuộc Pháp nên trông tôi cao lớn hơn trong mắt của lính canh? Tà ác không thể làm gì khi tôi kiên định niềm tin vào Sư phụ và Đại Pháp và duy trì chính niệm. Khi tôi buông lơi trong việc nhẩm thuộc Pháp và duy trì chính niệm, lính canh bắt đầu tra tấn tôi.
Một lính canh mang tới một chiếc dùi cui có điện thế 30.000 vôn. Trong phòng đã có sẵn ba chiếc dùi cui. Với những chiếc dùi cui điện trong tay, họ bắt tôi phải nói: “Hãy nói là Sư phụ của ông đã lừa dối ông!”
Khi tôi từ chối, họ đã sốc điện tôi. Họ lại sốc điện tôi mỗi khi tôi từ chối nói điều họ muốn. Thế rồi họ sử dụng cái dùi cui điện 30.000 vôn kia. Tôi cảm thấy các khớp xương của tôi đập vào nhau, tạo ra âm thanh lách cách.
“Quả thật cái dùi cui này mạnh hơn nhiều”, tôi tự nhủ. Rồi tôi nghe thấy một giọng nói:
“[Có thể] buông bỏ sinh tử, thì chính là Thần; không thể buông bỏ sinh tử, thì chính là người.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])
Tôi bắt đầu nhẩm thuộc đoạn Pháp này và chiếc dùi cui điện hết pin. Lính canh vô cùng kinh ngạc và rời khỏi phòng một cách vội vã.
Từ chối phản bội Sư phụ
Mặc dù họ đã tra tấn tôi trong ba ngày, tôi vẫn từ chối “chuyển hóa”. Sau đó, tôi bị chuyển sang Trại Lao động cưỡng bức Bảo Định.
Ở đó, lính canh tra tấn tôi trên giường chết. Họ trói cả đầu tôi xuống giường và rồi cuộn chặt cơ thể tôi vào giường bằng một sợi dây thừng cuốn từ chân lên tới ngực. Sau đó, họ còng tay tôi vào đầu giường, hoàn toàn cố định tôi lại. Cơn đau thật không thể chịu nổi vào ngày thứ ba.
Tôi đã quyết định trong tâm là không được phản bội Sư phụ và Đại Pháp cho dù tôi có đau đớn thống khổ đến đâu. Tôi bị trói vào giường chết trong hơn một tháng. Tôi không hề đầu hàng tà ác, và cơ thể tôi không bị tổn thương.
Viên chỉ huy trại lao động cưỡng bức đã hỏi tôi có căm ghét ông ta hay không? Khi tôi trả lời rằng tôi không hề ghét ông ấy, ông ấy đã rất ngạc nhiên.
Tôi có thể ngộ rằng tà ác sẽ bị giải thể khi chúng ta luôn hành xử như một người tu luyện, kiên tín vào Sư phụ và Đại Pháp, bảo trì một trái tim thuần khiết và giữ vững chính niệm.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/24/358218.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/1/167785.html
Đăng ngày 25-2-2018: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lại để sát hơn với nguyên bản.