Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-5-2018] Thường thì khi giảng rõ chân tướng, tôi không chọn người để giảng – tôi nói chuyện với tất cả mọi người. Tuy nhiên với cảnh sát tôi phải bỏ thêm nhiều công sức, vì họ là đối tượng bị đầu độc nhiều nhất và trực tiếp tham gia bức hại các học viên.
Tôi cảm thấy rằng những ai vẫn còn đang tham gia bức hại, đồng thời không chịu lắng nghe tình huống thực tế liên quan đến cuộc bức hại là đáng thương nhất. Họ sẽ bị quả báo khủng khiếp vì bức hại Phật Pháp và những người đang thực hành Chân–Thiện–Nhẫn. Vì thế, chúng ta có trách nhiệm rất lớn trong việc giúp họ minh bạch chân tướng.
Ngay cả khi tình cờ gặp cảnh sát, hay lúc đang bị họ theo dõi, giám sát; tôi hiếm khi bỏ qua cơ hội nói cho họ biết về Pháp Luân Đại Pháp, hy vọng việc đó sẽ giúp họ ngừng phạm tội ác chống nhân loại. Tôi làm điều này là vì lợi ích của chính bản thân họ.
Nhờ trí huệ mà Sư phụ cấp cho, tôi có thể dễ dàng nhận ra những cảnh sát mặc thường phục. Tôi tin rằng việc tình cờ gặp họ là cơ hội hiếm có giúp họ biết chân tướng và được cứu. Qua những cuộc gặp gỡ như vậy, hơn 90% trong số họ đồng tình rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt.
Tôi xin được chia sẻ một số trải nghiệm của mình về vấn đề này.
Lời nhắc nhở từ một cảnh sát mặc thường phục
Một ngày kia, sau khi nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp tại nhà của một người nọ, trong lúc đi xuống cầu thang tôi đã trông thấy một người đàn ông đứng ngay lối ra vào của toà nhà. Tôi biết anh là một trong những cảnh sát mặc thường phục đang theo dõi mình. Tôi đã dừng lại và nói: “Này anh bạn! Anh biết Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đàn áp Pháp Luân Đại Pháp là sai đúng không?”
Anh nói: “Bà không sợ mình sẽ bị bắt giữ hay sao?”
“Ở đâu lại có người tốt đi bắt người tốt chứ? Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là những người tốt.”
Anh thừa nhận: “Đúng vậy!”
Tôi nói: “Cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp đã kéo dài hơn 19 năm. Ở bên ngoài Trung Quốc, cả thế giới gồm cả Hồng Kông, Macao, và Đài Loan đều chào đón Pháp Luân Đại Pháp. Anh sẽ tự mình chứng thực được điều đó nếu anh có cơ hội ra nước ngoài.“
Anh lắng nghe tôi và sau đó đáp: “Sắp tới sẽ có một hội nghị thượng đỉnh và an ninh sẽ được thắt chặt. Vậy nên bà hãy cẩn thận!”
“Hơn 300 triệu người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Anh có phải là Đảng viên không?”
Anh đã thừa nhận anh là Đảng viên.
“Vậy hãy để tôi giúp anh thoái Đảng bằng một bí danh. Qua việc này, cả hai chúng ta sẽ không phải hối tiếc khi Đảng bị Trời diệt. Nhưng anh phải nhớ rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân–Thiện–Nhẫn hảo.’“
Anh đồng ý và cả hai chúng tôi đều tin rằng anh đã quyết định đúng.
Sinh mạng quan trọng hơn
Khi đi mua sắm, bình thường tôi lấy việc giảng chân tướng là việc chính. Một lần, tôi vừa vào cửa hàng, liền có một người đàn ông theo sau đi vào. Anh ấy vờ nhìn một chút mấy quả cà chua rồi đi ra.
Tôi biết anh ấy là một cảnh sát mặc thường phục khác được giao nhiệm vụ theo dõi tôi, vì thế tôi nhanh chóng mua mấy thứ rồi rời khỏi cửa hàng. Tôi thấy anh ta đứng cách tôi không xa, đang cắn hạt dưa. Tôi đã bước thẳng tới chỗ anh ấy. Anh nhìn tôi và nhanh chóng bỏ đi.
Tôi đi theo anh ấy. Khi đã bắt kịp được, tôi vỗ nhẹ vào vai anh và nói: “Tôi có điều này muốn nói với anh.”
Anh đã đẩy tay tôi ra và nói: “Đừng nói với tôi. Tôi không muốn nghe. Tôi không muốn tin bất cứ điều gì bà nói cả.”
Tôi nói: “Anh cái gì không tin cũng được nhưng không thể không tin Chân–Thiện–Nhẫn. Anh sẽ làm người thế nào nếu anh không tin Chân–Thiện–Nhẫn? Tôi không quan tâm việc anh đang làm là gì, công tác cũng chỉ để nuôi sống gia đình. Tiền quan trọng thật, nhưng mạng sống còn quan trọng hơn.
“Hơn nữa, chúng ta là con cháu Hoa Hạ, không phải con cháu Mác-Lê. ĐCSTQ là cái Đảng thối nát, giết dân, bán nước.”
Anh ấy không còn lườm tôi nữa. Anh chỉ chầm chậm đi vào trong một đám đông người và cúi mặt tiếp tục cắn hạt dưa. Mặc kệ những người đó là ai và đang ở đó làm gì, tôi phải cứu người cảnh sát này. Tôi không thể để anh tiếp tục hành ác và tự huỷ hoại chính mình, vì thế tôi đã đi theo anh.
“Anh biết không, tôi từng gặp tai nạn trên con đường này. Xe kia bị hỏng nặng, còn tôi chẳng sao cả. Chúng tôi không truy cầu gì ngoài bình an và khỏe mạnh. Đó là điều Pháp Luân Đại Pháp mang lại. Pháp Luân Đại Pháp là tu luyện Phật pháp và bất cứ ai làm tổn hại pháp môn này đều chính là đang làm hại bản thân họ. ĐCSTQ sẽ bị diệt vong vì đàn áp những người tốt đang tin theo Phật Pháp.”
Anh ấy nhìn tôi và tôi đã hỏi: “Anh có phải là Đảng viên không?”
Anh thừa nhận mình là Đảng viên.
Tôi nói: “Vậy hãy để tôi giúp anh dùng bí danh để thoái Đảng. Đừng để mình bị chôn theo ĐCSTQ.“
Anh nhìn sang bên những người kia, trên mặt có chút lo lắng. Sau đó anh bảo tôi hãy hoàn tất công việc của mình và giúp anh thoái Đảng.
Tôi thành tâm nói: “Chúc phúc cho anh.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/20/366791.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/7/171029.html
Đăng ngày 17-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.