[MINH HUỆ 14-12-2009] Tổ chức Thế giới về Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG) là một tổ chức đặc trách trong việc phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công tại Trung Quốc và đưa những cá nhân phải chịu trách nhiệm ra công lý. Mới đây, một trong số những điều tra viên đặc biệt của tổ chức đã tiết lộ một đoạn hội thoại dài 30 phút với một nhân chứng về nạn mổ cắp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công. Đoạn băng ghi âm và bản sao lục có thể được tìm thấy dưới đây.

Báo cáo trường hợp của WOIPFG: Chứng kiến một vụ giết hại khi mổ cắp nội tạng sống từ học viên Pháp Luân Công

Ngày 12 tháng 12 năm 2009

Tổng kết trường hợp: Một điều tra viên đặc biệt của Tổ chức Thế giới về Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG) đã có được một đoạn hội thoại dài gần 30 phút với một người (“nhân chứng”). Chúng tôi không tiết lộ tên của anh vì lý do an toàn. Với sự cho phép của nhân chứng, toàn bộ cuộc đàm thoại đã được ghi âm. Nhân chứng đã tiết lộ một trường hợp mổ cắp nội tạng sống từ học viên Pháp Luân Công mà anh đã chứng kiến vài năm trước.

Xin click vào đây để nghe đoạn hội thoại.

Lật lại sự kiện: Vào năm 2002, nhân chứng đang làm việc trong hệ thống công an tỉnh Liêu Ninh, và anh đã tham gia vào những vụ bắt giữ cũng như tra tấn bất hợp pháp các học viên Pháp Luân Công. Trong số họ, một nữ học viên Pháp Luân Công hơn 30 tuổi đã bị thương và sẹo trên khắp cơ thể sau một tuần bị tra tấn và bức thực tàn bạo. Vào ngày 9 tháng 4 năm 2002, một văn phòng nào đó trong Cục Công an tỉnh Liêu Ninh đã gửi đi 2 bác sĩ phẫu thuật quân y, một là bác sĩ quân đội tại Bệnh viện đa khoa Quân khu Thẩm Dương, thuộc Quân đội Giải phóng Nhân dân, còn người kia là bác sĩ quân đội đã tốt nghiệp trường Đại học Quân Y số 2. Họ đã chuyển người học viên này tới một nơi khác (chú thích 1). Dưới tình trạng là người nữ học viên này hoàn toàn tỉnh táo, không hề sử dụng thuốc gây mê, họ đã lấy đi tim, thận cùng các nội tạng khác của cô. Người nhân chứng là một công an vũ trang canh gác vào thời điểm đó và đã chứng kiến toàn bộ quá trình mổ cắp nội tạng sống.

Nhân chứng cũng tiết lộ rằng, vào thời mà anh còn làm việc cho Cục Công an Cẩm Châu, Vương Lập Quân, người sau đó là giám đốc Cục Công an Cẩm Châu đã ra chỉ thị là “phải nhổ tận gốc” khi đối xử với các học viên Pháp Luân Công. Nhân chứng đã từng tham gia vào những vụ bắt giữ phi pháp các học viên Pháp Luân Công, và từng nhiều lần tra tấn tàn bạo các học viên trong quá trình thẩm vấn để khai thác thông tin. Tỉnh Liêu Ninh là một khu vực mà sự bức hại đối với các học viên Pháp Luân Công là cực kỳ nghiêm trọng. Chỉ riêng con số học viên Pháp Luân Công được xác nhận là đã chết, được đăng bởi website Minh Huệ đã lên tới 406 [tại tỉnh này]. Vương Lập Quân hiện là giám đốc Cục Công an Trùng Khánh và vẫn tiếp tục tăng cường bức hại các học viên Pháp Luân Công dưới danh nghĩa “tiêu diệt những băng nhóm xã hội đen”, với sự hợp tác của Bạc Hy Lai, bí thư Thành ủy Trùng Khánh. (chú thích 2)

Chú thích 1: Trong cuộc đối thoại đầu tiên, để không để lộ danh tính, nhân chứng không nêu cụ thể địa điểm mà việc mổ cắp nội tạng sống đã diễn ra. Trong cuộc đối thoại thứ 2, nhân chứng chỉ rõ rằng việc mổ cắp nội tạng sống được tiến hành tại phòng phẫu thuật nằm trên tầng 15 của Bệnh viện đa khoa Quân khu Thẩm Dương. Người ta đã xác nhận được rằng từ tầng 15 tới tầng 17 của Bệnh viện đa khoa Quân khu Thẩm Dương được sử dụng cho những cuộc phẫu thuật như vậy.

Chú thích 2: Mặc dù thiếu những phẩm chất và nền tảng học vấn có liên quan, Vương Lập Quân phục vụ như một nhà phân tích trong Khoa Luật hình sự của trường Đại học Luật Bắc Kinh và là phó chủ tịch Hiệp hội Giám định Pháp Y Đầu và Mặt. Hầu hết các bài báo được xuất bản của ông ta là những giám định pháp y về đầu và mặt. Tuy nhiên, trong bản lý lịch chính thức có một đoạn mô tả rằng nó không liên quan tới pháp y mà liên quan tới cấy ghép nội tạng: “(ông) đã tiến hành ‘ca thử nghiệm cấy ghép nội tạng sau khi tiêm thuốc’ đầu tiên tại Trung Quốc”.

Đoạn sao lục một phần cuộc đối thoại:

Nhân chứng: Một con dao mổ, một con dao giải phẫu trên ngực. Khi nó cắt vào ngực, máu đã phun ra. Nó đang phun ra, không…

Câu hỏi: Người mà ông trông thấy là nam hay nữ?

Nhân chứng: Nữ

Câu hỏi: Có trẻ không?

Nhân chứng: Có lẽ hơn 30 tuổi.

Câu hỏi: Cô ấy vẫn kêu lên Pháp Luân Đại Pháp hảo” à?

Nhân chứng: Vâng, vẫn kêu, cô ấy vẫn đang kêu lên.

Câu hỏi: Xin hãy mô tả điều cô ấy đang nói vào lúc ấy.

Nhân chứng: Vào lúc ấy, chúng tôi đã thẩm vấn và tra tấn nghiêm trọng cô ấy trong vòng một tuần. Cô ấy đã bị vô số vết thương trên cơ thể. Cũng như vậy, (chúng tôi) đã sử dụng dùi cui điện để đánh cô ấy. Cô ấy đã trở nên mê sảng. Cô ấy đã bị đánh tới… Khi cô ấy từ chối ăn bất cứ thứ gì, chúng tôi đã cưỡng bức đổ sữa vào dạ dày cô ấy. Cô ấy không muốn uống, vì vậy chúng tôi đã cưỡng bức đổ nó vào. Bạn biết đấy, khi mũi cô ấy bị bóp, theo bản năng, cô ấy phải uống chỗ sữa đó. Do vậy cuộc sống của cô ấy đã được duy trì bằng cách đó, nhưng cô ấy đã hao gần 15 jin (tương đương 7,5 kg) trong vòng 7 ngày. Tuy nhiên, chúng tôi đã không biết rằng vào lúc ấy lại có một văn phòng nào đó ở Cục Công an tỉnh Liêu Ninh (tức là nó là một văn phòng vô cùng bí mật) đã cử 2 người đi. Một trong số họ là là bác sĩ quân đội tại Bệnh viện đa khoa Quân khu Thẩm Dương của Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA), còn người kia là bác sĩ quân đội đã tốt nghiệp trường Đại học Quân Y số 2. Đặc biệt, một trong số họ khá già, còn người kia thì rất trẻ. Họ đang làm gì đó với cô ấy trong một phòng phẫu thuật của bệnh viện tâm thần mà cô ấy bị gửi tới. Không có thuốc gây mê nào đã được sử dụng. Họ đã cắt vào ngực cô ấy bằng một con dao, và hai tay họ thậm chí còn không run chút nào. Nếu là tôi, tôi sẽ run bắn lên. Mặc dù tôi là một cảnh sát vũ trang, tôi dùng súng, tôi đã từng kinh qua bom đạn thật, và tôi đã từng thấy nhiều xác chết, nhưng khi trông thấy những bác sĩ quân y này, tôi thực sự kinh hãi. Tay của họ không run chút nào; họ đeo khẩu trang giải phẫu vào và cắt trực tiếp. Vào lúc ấy, chúng tôi (những cảnh sát vũ trang) đang đứng gác với súng trong tay mỗi người. Và rồi, cô ấy lại mở miệng một lần nữa. Cô ấy hét to lên “Á!”. Rồi cô ấy hét lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Câu hỏi: Cô ấy đã hét lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo” khi ngực cô ấy đã bị cắt?

Nhân chứng: Cô ấy đã hét lên rất to “Á”, rồi hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Cô ấy nói “ông đã giết tôi, một cá nhân.” (Tôi nghĩ) nó có nghĩa là “ông đã giết một cá nhân giống như tôi. Liệu ông có thể giết hàng trăm triệu người giống như tôi, những người đang bị bức hại bởi các ông chỉ vì niềm tin chân chính?” Vào lúc ấy, người bác sĩ đó, ông bác sĩ quân y đã ngập ngừng. Ông ta nhìn tôi, rồi nhìn (sĩ quan cảnh sát) thượng cấp của tôi. Rồi thượng cấp của tôi gật đầu, và ông ta tiếp tục cuộc phẫu thuật… Quả tim (của cô ấy) được lấy ra đầu tiên, và sau đó là đến thận. Khi tĩnh mạch tim của cô ấy bị cắt bởi chiếc kéo, cô ấy bắt đầu co giật. Nó cực kỳ khủng khiếp. Tôi có thể mô phỏng giọng nói của cô ấy với bạn, mặc dù tôi bắt chước không giống lắm. Nó nghe giống như cái gì đó đang bị xé toạc ra, và rồi cô ấy tiếp tục kêu lên “Á”. Và rồi cô ấy luôn há miệng to ra, với cả hai mắt mở to. Á… Tôi không muốn tiếp tục nữa.

(một số đoạn bị lược bớt.)

Nhân chứng: Vào lúc ấy, người này là một giáo viên, một giáo viên trợ giảng tại trường trung học. Con trai cô ấy có lẽ đã gần 12 tuổi rồi. Chồng cô ấy khá bất tài (ví dụ không có nhiều năng lực hay sự ảnh hưởng). Có lẽ anh ấy là một công nhân nhà máy. Trước đó, cô ấy đã phải chịu đựng sự làm nhục thậm chí còn lớn hơn. Nhiều cảnh sát trong chúng tôi đã thật trụy lạc. Họ sử dụng kìm và các dụng cụ khác, tôi không biết họ lấy chúng ở đâu, để làm nhục cô ấy. Tôi đã tận mắt chứng kiến tất cả, nhưng tôi tiếc rằng tôi đã không chụp bức ảnh nào. Cô ấy trông khá ưa nhìn, hơi xinh, (nên những cảnh sát viên) đã hãm hiếp cô ấy… điều này đã quá phổ biến.

Câu hỏi: Đây là điều mà anh đã chứng kiến tại đồn cảnh sát nơi anh có mặt…?

Nhân chứng: Tôi đã không có mặt trong đồn cảnh sát. Tôi đã ở trong một trung tâm huấn luyện, nơi là sân sau của một khách sạn. (Các cảnh sát) đã thuê 10 phòng trong một tòa nhà nhỏ. Họ đã làm điều này trong một căn biệt thự.

Câu hỏi: Một ‘hắc lao’? (nhà ngục đen tối – nơi giam cầm bí mật tại Trung Quốc – ND)

Nhân chứng: Ít nhiều là như vậy.

Câu hỏi: Vì họ là học viên Pháp Luân Công, họ đã bị đưa đến đó?

Nhân chứng: Vâng.

Câu hỏi: Thậm chí trước khi được chứng minh, họ đã bị đưa đến đó?

Nhân chứng: Dẫu sao, chúng tôi (các cảnh sát viên) luôn luôn thay đổi địa điểm trên thông cáo ngắn.

(một số đoạn bị lược bớt.)

Câu hỏi: Anh chưa nói cho tôi biết thời điểm cụ thể.

Nhân chứng: Đó là ngày 9 tháng 4 năm 2002.

Câu hỏi: Ngày 9 tháng 4?

Nhân chứng: Vâng, cuộc phẫu thuật đã bắt đầu từ lúc 5 giờ chiều ngày 9 tháng 4 và kéo dài trong 3 giờ đồng hồ. Trước lúc đó, nó đã tiếp tục trong một tháng.

Câu hỏi: Anh có ý gì khi nói “nó đã tiếp tục trong một tháng”?

Nhân chứng: Sự thẩm vấn và tra tấn của chúng tôi đối với cô ấy đã kéo dài trong một tháng.

(một số đoạn bị lược bớt.)

Câu hỏi: Các anh đã tra tấn họ một lần hay nhiều lần trong quá trình thẩm vấn để khai thác thông tin?

Nhân chứng: Nhiều lần. Vào lúc ấy, Vương Lập Quân, hiện là giám đốc Cục Công an Trùng Khánh đã cho chúng tôi chỉ thị “phải nhổ tận gốc chúng”.

Tổ chức Thế giới về Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG)

Điện thoại: 347-448-5790;Fax: 347-402-1444
Địa chỉ hòm thư: P.O. Box 84,New York, NY,10116, USA
Website: https://upholdjustice.org/, https://zhuichaguoji.org


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/12/14/113122.html

Đăng ngày 17-12-2009; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share