Lựa chọn trong bức hại - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Tue, 27 Aug 2024 12:53:07 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3Tiểu Hạ không còn nghiện ma túy nữahttps://vn.minghui.org/news/268968-tieu-ha-khong-con-nghien-ma-tuy-nua.htmlTue, 27 Aug 2024 12:53:07 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268968[MINH HUỆ 20-06-2024] Tháng 10 năm 2006, tôi bị bắt cóc và giam giữ trong phòng giám sát nghiêm ngặt của trại tạm giam. Ở đó có một cô gái nghiện ma túy tên là Tiểu Hạ. Khi lên cơn nghiện […]

The post Tiểu Hạ không còn nghiện ma túy nữa first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-06-2024] Tháng 10 năm 2006, tôi bị bắt cóc và giam giữ trong phòng giám sát nghiêm ngặt của trại tạm giam. Ở đó có một cô gái nghiện ma túy tên là Tiểu Hạ. Khi lên cơn nghiện ma túy, toàn thân cô gái run rẩy, khuôn mặt tái nhợt và co giật. Cô ấy nói: “Cứ như có rất nhiều côn trùng bò lên người cháu và cắn khắp nơi, cháu rất ngứa ngáy và khó chịu lắm”.

Nhìn vẻ mặt của cô ấy, tôi không khỏi cảm thấy thương xót. Những lúc tỉnh táo cô ấy rất thích nói chuyện với tôi. Qua chuyện trò, tôi mới biết Tiểu Hạ bị một thương gia tố cáo với trại tạm giam về tội ăn trộm. Khi ở trong trung tâm cai nghiện ma túy, cô ấy gặp một người chị tu luyện Pháp Luân Công. Chị ấy đã dạy Tiểu Hạ học thuộc Pháp và cách luyện công, còn dặn Tiểu Hạ sau khi ra khỏi trung tâm hãy tìm đọc cuốn sách Pháp Luân Công và không được tái dùng ma túy. Cô ấy nói: “Cháu thực sự có duyên với Pháp Luân Công, và bây giờ cháu lại gặp bác cũng là một học viên Pháp Luân Công. Cháu muốn học Pháp và luyện công. Bác có thể dạy cháu được không?”

Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi nghe Tiểu Hạ nói rằng cháu muốn học Pháp và luyện công. Đầu tiên, tôi dạy cô ấy đọc thuộc lòng “Luận ngữ” của Sư phụ, sau đó tôi dạy Tiếu Hạ đọc thuộc lòng bài thơ Tố Nhân trong Hồng Ngâm:

“Vi danh giả khí hận chung sinh
Vi lợi giả lục thân bất thức
Vi tình giả tự tầm phiền não
Khổ tương đấu tạo nghiệp nhất sinh
Bất cầu danh du du tự đắc
Bất trọng lợi nhân nghĩa chi sỹ
Bất động tình thanh tâm quả dục
Thiện tu thân tích đức nhất thế”
(“Tố Nhân”, Hồng Ngâm)

Tôi nói với Tiểu Hạ rằng: “Bài thơ này Sư phụ dạy thế nhân làm người. Chúng ta không nên quá coi trọng danh, lợi, tình. Chúng ta phải nhớ rằng nếu thứ gì đó là của mình thì không ai có thể lấy đi; còn nếu không phải của mình, đừng cố níu giữ bằng mọi giá. Tiểu Hạ, sau khi rời khỏi đây cháu hãy tránh xa ma túy. Nó làm hại cơ thể cháu và gia đình cháu”. Tiểu Hạ lặng người suy nghĩ. Tôi cũng chỉ cho cháu đọc thuộc lòng thêm nhiều bài thơ khác của Sư phụ và hướng dẫn cháu luyện công cùng tôi. Chẳng mấy chốc, Tiểu Hạ không còn nghiện ma túy nữa. Cháu không còn biểu hiện đau đớn trên khuôn mặt và chỉ đôi khi thèm ngủ.

Hai ngày sau, khi Tiểu Hạ đang ngủ, một bác sỹ nhà tù đến và hỏi câu đầu tiên rằng: “Phòng này không có học viên Pháp Luân Công nào à?” Tôi nhìn cậu ấy và mỉm cười nói: “Có”. Sau khi khám cho Tiểu Hạ, cậu ấy chỉ vào tôi và nói với Tiểu Hạ: “Hãy học theo bà ấy tập Pháp Luân Công, sức khỏe của cô sẽ được cải thiện”. Sau đó, cậu ấy nói với mọi người xung quanh: “Pháp Luân Đại Pháp mang lại năng lượng tích cực; sau khi rời khỏi đây mọi người nên ghi nhớ những điều bà ấy nói và trở thành người tốt”.

Tôi chấn động trước những lời nói chính nghĩa của vị bác sỹ nhà tù trước mặt tôi! Tiểu Hạ nói với vị bác sỹ: “Em đã học và tập Pháp Luân Công từ bác ấy rồi. Từ khi bắt đầu tập Pháp Luân Công, em không còn cảm giác đau đớn như bị côn trùng cắn nữa. Pháp Luân Công thật tuyệt vời!”.

Sau khi những người cùng trại giam chứng kiến ​​kỳ tích cai nghiện của Tiểu Hạ, tôi có thể thuận lợi giúp mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức của nó. Tôi cũng kể cho họ nghe những câu chuyện văn hóa truyền thống và dặn họ thành tâm niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để mang lại phúc lành.

Chứng kiến những chúng sinh minh bạch chân tướng, tôi vô cùng cảm động trước lòng từ bi hồng đại của Sư tôn, đồng thời, tôi cũng hiểu rõ sứ mệnh của một đệ tử Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/20/478839.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/25/219200.html

Đăng ngày 27-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tiểu Hạ không còn nghiện ma túy nữa first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Hành xử của tôi giúp mọi người thấy được vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/268785-hanh-xu-cua-toi-giup-moi-nguoi-thay-duoc-ve-dep-cua-phap-luan-dai-phap.htmlWed, 21 Aug 2024 13:10:10 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268785[MINH HUỆ 15-06-2024] Tháng 6 năm ngoái, tôi bắt đầu làm giúp việc cho một cặp vợ chồng cao tuổi. Công việc chính của tôi là nấu ăn, giặt giũ, lau dọn nhà cửa, và phụ bà vợ tắm rửa cho ông chồng. […]

The post Hành xử của tôi giúp mọi người thấy được vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-06-2024] Tháng 6 năm ngoái, tôi bắt đầu làm giúp việc cho một cặp vợ chồng cao tuổi. Công việc chính của tôi là nấu ăn, giặt giũ, lau dọn nhà cửa, và phụ bà vợ tắm rửa cho ông chồng. Ông lão bị bệnh đã nhiều năm.

Công việc này không mấy khó khăn với tôi bởi tôi đã có nhiều năm kinh nghiệm. Tuy nhiên, tôi nghĩ công việc gần đây nhất tôi đã làm chưa tốt, vì vậy tôi quyết định lần này phải làm tốt hơn.

Ví như, tôi lau dọn một số vị trí ngóc ngách trong ngôi nhà mà 30 năm qua chưa từng được chạm tới, tôi cọ rửa các dụng cụ nhà bếp như mới. Tôi làm thêm giờ mà không cần trả công. Tôi đã làm tốt công việc của mình và ông bà chủ nhà rất vui, hài lòng với công việc của tôi.

Trong công việc lần này, tâm thái của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Trước đây, tôi luôn than vãn khi mệt mỏi. Tôi phàn nàn chồng mình không có năng lực còn bản thân không biết nắm bắt khi cơ hội đến. Tôi không nhận ra rằng mình có quá nhiều chấp trước và tôi đã quên hướng nội. Sau đó, tôi ngộ ra rằng tất cả đều là cơ hội để tôi tu luyện. Tôi quyết định không phàn nàn nữa, thay vào đó tôi tập trung vào việc cải thiện bản thân mọi lúc.

Khi tôi chứng kiến bà chủ nhà loay hoay để tắm, cắt móng tay, cạo râu, hay rửa chân cho ông, tôi đã giúp bà mặc dù những việc này không nằm trong phạm vi công việc của tôi. Họ thường cảm động không nói nên lời vì tôi chăm sóc cho ông như cho chính bố mình. Hai ông bà nói rằng thậm chí con cái họ cũng không làm được cho họ nhiều như vậy. Tôi luôn mỉm cười và nói với họ rằng tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ Lý dạy chúng tôi phải đối đãi tốt với mọi người.

Ông bà chủ nhà đối xử rất tốt với tôi. Họ luôn chuẩn bị sẵn một cốc nước ấm cho tôi khi tôi đến và bảo tôi hãy nghỉ ngơi ít phút. Họ biết rằng một khi tôi bắt đầu làm việc, tôi sẽ làm một lèo. Họ thường nhắc nhở tôi phải giải lao. Trong tháng đầu tiên, họ tăng thêm 10% lương cho tôi và nói rằng tôi đã làm nhiều hơn những gì tôi được trả. Cả hai ông bà đều có học thức và là quản lý ở nơi làm việc trước khi họ về hưu. Họ nói: “Chúng tôi đã ngoài 80 tuổi và tiếp xúc với biết bao người rồi, nhưng không ai tốt như cháu.” Tôi đáp: “Bởi vì cháu là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Vào dịp Tết Trung thu, họ nhất quyết tặng tôi hai chai rượu đắt tiền và hai hộp bánh trung thu, mỗi chai rượu và hộp bánh giá trị hơn 1.000 Nhân dân tệ, mặc dù tôi có từ chối thế nào. Sau đó, tôi đã mua tặng họ quần áo lót hàng hiệu có giá trị cao hơn quà họ tặng tôi. Họ rất ngạc nhiên và không biết phải làm gì. Bà chủ nhà mở hộp trang sức của mình ra và bảo tôi hãy chọn bất cứ thứ gì tôi thích. Tôi nói với bà ấy: “Cháu đối xử tốt với hai bác không phải vì muốn lấy thứ gì của các bác. Cháu nên đối xử tốt với mọi người, nếu không, cháu không xứng là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp.” Lời tôi nói khiến họ cảm động.

Tôi nhận thấy bà chủ nhà muốn lau sạch toàn bộ khu bếp. Trước Tết cổ truyền, tôi đã dành cả một tuần để lau sạch tường và trần nhà, dán giấy tường và sơn lại các tủ. Căn bếp trông như mới. Bà chủ nhà rất vui. Bà ấy nói rằng nhiều năm trước bà đã muốn làm mới căn bếp nhưng không thể làm được vì chồng bà bị bệnh. Khi tôi thấy bà ấy vui, tôi cũng rất vui.

Ngày đầu tiên đến làm việc, tôi đã nói với họ rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và họ không có thắc mắc gì. Bà vợ nói rằng khi họ đi du lịch nước ngoài cùng gia đình con gái, họ đã gặp các học viên nói với họ về sự tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với môn tu luyện. Họ nói họ biết ĐCSTQ là tà ác và đã đồng ý làm tam thoái. Tuy nhiên, vào lúc đó, bà vợ chưa hiểu rõ tu luyện là như thế nào. Thông qua những việc tôi làm, bà ấy đã có được hiểu biết rõ hơn về một học viên. Con trai và con gái của bà đều hài lòng với thái độ và công việc của tôi và tôn trọng tôi. Họ cảm thấy may mắn khi bố mẹ họ tìm được một người tốt như vậy.

Tuy nhiên, khi tôi nói chuyện với cô con gái về việc thoái ĐCSTQ, cô ấy không sẵn sàng. Cô ấy nói rằng sau khi sống ở nước ngoài một thời gian dài, cô ấy nhận ra có nhiều đặc vụ ở đó, và cô không muốn thảo luận thêm về việc này với tôi. Tôi biết đó chưa phải là lúc thích hợp để đề cập đến vấn đề này, thay vào đó, tôi nên làm việc tốt hơn và chăm chỉ hơn.

Hai tháng sau, cô con gái cùng chồng trở về Trung Quốc vì bố họ đổ bệnh rất nặng. Họ chứng kiến tôi làm việc như thế nào và tôi đã chăm sóc bố họ ra sao. Tôi đến bệnh viện nhiều lần trong ngày, mang thức ăn đến, bón cho ông ăn và trò chuyện cùng ông. Vào đêm trước khi ông ấy qua đời, ông đã nói chuyện và cười với tôi, và còn gọi lớn tên tôi. Ông nói với con gái rằng tôi đã làm mọi việc của một cô con gái. Ông ra đi thanh thản vì đã tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Lần sau đó, khi tôi đề cập đến việc thoái ĐCSTQ với cô con gái, cô ấy đã cười và đồng ý ngay.

Tôi giúp việc cho nhà họ đến nay chưa đầy 1 năm. Bất kể tôi làm nhiều bao nhiêu hay làm tốt bao nhiêu, tôi không bao giờ đòi được trả công cho điều đó. Tôi chỉ hy vọng có nhiều người hơn biết được Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Mặc dù hiện giờ chỉ còn lại bà chủ và lẽ ra không cần tôi giúp vì bà còn khỏe và có thể tự chăm sóc bản thân, nhưng bà và con cái của bà không muốn tôi nghỉ việc. Công việc của tôi trở nên nhẹ nhàng hơn. Ngoài việc nhà, tôi chủ yếu đưa bà ấy đi chợ, đi dạo và trò chuyện cùng bà. Hàng xóm của bà nghĩ rằng chúng tôi là hai mẹ con. Tôi thường mua thức ăn cũng như đồ ăn vặt cho bà, và gọi taxi về nhà nếu bà thấy mệt. Bà cảm động, khóc nói với tôi: “Bác sống đến tuổi này rồi, cả cuộc đời bác chỉ biết chăm lo cho người khác; không có ai chăm sóc cho bác chu đáo như cháu. Bác quả là có phúc.”

Ông bà chủ nhà, con cái, bạn bè và người thân của họ đều biết tôi là một người tốt. Tôi viết lại câu chuyện của mình để chứng thực sự mỹ diệu của Đại Pháp, không phải để chứng thực bản thân. Cảm ân Sư phụ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/15/478519.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/25/219197.html

Đăng ngày 21-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Hành xử của tôi giúp mọi người thấy được vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Cuộc nói chuyện về ‘Nghiêm chính thanh minh’ với đồng tu bị nghiệp bệnh nặnghttps://vn.minghui.org/news/268781-cuoc-noi-chuyen-ve-nghiem-chinh-thanh-minh-voi-dong-tu-bi-nghiep-benh-nang.htmlWed, 21 Aug 2024 13:09:29 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268781[MINH HUỆ 21-06-2024] Bà G (tác giả quen gọi bằng chị) là một đệ tử Đại Pháp cao tuổi, cũng đã từng tham gia lớp giảng Pháp của Sư phụ. Tôi quen chị ấy ở điểm luyện công hồi tôi mới đắc Pháp. […]

The post Cuộc nói chuyện về ‘Nghiêm chính thanh minh’ với đồng tu bị nghiệp bệnh nặng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 21-06-2024] Bà G (tác giả quen gọi bằng chị) là một đệ tử Đại Pháp cao tuổi, cũng đã từng tham gia lớp giảng Pháp của Sư phụ. Tôi quen chị ấy ở điểm luyện công hồi tôi mới đắc Pháp. Hơn 20 năm mưa gió bão táp đối mặt với bức hại của Trung cộng, chúng tôi đã cùng nhau bước tới hôm nay. Trong hơn 20 năm ấy, chị G bước đi khá gian nan, không chỉ giống như hầu hết các đồng tu Đại lục, phải chịu các loại can nhiễu bức hại của tà Đảng, mà chị ấy còn bị căn bệnh hen suyễn nghiêm trọng đeo bám.

Đối với nghiệp bệnh hen suyễn nghiêm trọng trong nhiều năm như vậy, chị G đã liên tục hướng nội tìm, cũng thường trao đổi với các đồng tu xung quanh, chị cũng tìm ra không ít tâm tranh đấu, tâm lợi ích v.v. Và nỗ lực tu bỏ chúng. Đồng thời, chị cũng phát chính niệm, nhưng tình trạng thân thể vẫn luôn bị đi bị lại, dường như vẫn chưa tìm được căn nguyên. Chị G rất khổ não, các đồng tu xung quanh cũng không có cách nào.

Cách đây hai năm, chị G lại bị bức hại, bị bắt cóc vào trại tạm giam trong nhiều ngày. Sau khi trở về, chị nói chị rất hối hận, lúc đối mặt với áp lực đã làm việc phối hợp với tà ác. Sau đó, chị đã lập tức viết “Nghiêm chính thanh minh” gửi lên trang Minh Huệ.

Mấy hôm trước, chị ấy đến nhà tôi, bảo rằng chứng suyễn ngày càng nặng hơn. Chị đã hướng nội tìm, nghĩ rằng bởi vì bản thân trước đã làm một số việc sai lầm chưa phơi bày ra, nên chị lại viết một bản “Nghiêm chính thanh minh” khác nhờ tôi chỉnh sửa rồi gửi lên trang Minh Huệ. Tôi cầm tờ giấy chị đưa, vừa xem, đầu tiên chính là ba chữ ‘hối (hận)’, hơn nữa đằng sau mỗi chữ ‘hối’ là một dấu chấm than rất đậm. Tôi biết từ tận đáy lòng chắc hẳn chị ấy đã cảm thấy rất hối hận, nhưng tôi vẫn nói với chị rằng chị không cần phải biểu đạt như vậy, chỉ cần giải thích rõ ràng mình đã làm gì sai, tìm ra vấn đề tâm tính còn tồn tại, và quyết tâm cải chính là được.

Hai ngày sau, chị G lại đến, đúng lúc vợ tôi cũng là đồng tu vừa ra ngoài, chị ấy nói hai người vừa mới gặp nhau ở tầng dưới. Tôi thấy sắc mặt chị tái nhợt, thở khó khăn nên vội mời chị ngồi xuống. Chị nói: “Lần này, ngày càng nặng rồi, tôi thực sự lo lắng…. Tôi không sợ chết, nhưng tôi không muốn để lại vết nhơ cho Đại Pháp, mọi người xung quanh đều biết tôi tu Đại Pháp”. Chị nói với vẻ mặt rầu rĩ. Sau đó, chị nhờ tôi tải về tuần san, bởi vì hai ngày qua, mạng internet nhà chị không ổn định.

Tôi mở máy tính ra và bắt đầu thao tác. Chị ấy nói: “Nhân tiện xem xem ‘Nghiêm chính thanh minh’ đã đăng chưa?” Tôi liền nhập tên chị ấy vào thanh tìm kiếm trên trang chủ của trang Minh Huệ và nhấn Enter. Một lát sau, trang web hiển thị ra 7, 8 kết quả tìm kiếm. Tôi lướt qua một lượt: “Chị à, chỉ có ‘Nghiêm chính thanh minh’ năm ngoái của chị thôi’ (đã đăng), còn lần này vẫn chưa được đăng lên”.

Nói xong, tôi định đóng trình duyệt lại thì chị ấy bảo: “Cậu kiểm tra xem có cái nào năm 2007 không?” Tôi kiểm tra từng kết quả tìm kiếm và nói với chị: “Năm 2007 không có, năm 2008 thì có một kết quả”. Vừa nói, tôi vừa dán mắt vào màn hình, đột nhiên tôi sững lại, sau đó, tôi quay sang chị G đang ngồi bên cạnh: “Chị ơi, em nghĩ là tìm ra nguyên nhân rồi”.

Chị ấy nhìn tôi với vẻ khó hiểu, tôi nhìn vào mắt chị ấy và nói rành rọt từng từ: “Chị ơi, ý em là em đã tìm ra nguyên nhân khiến chị bị hen suyễn nhiều năm như vậy rồi”. Đôi mắt chị G đầy vẻ háo hức: “Vậy cậu mau nói đi!”

Tay tôi chỉ vào màn hình: “Chị à, chị xem, bao nhiêu năm như thế, chị mỗi lúc lại đăng một bài ‘Nghiêm chính thanh minh’, toàn bộ khoảng thời gian đó chẳng phải tương ứng với từng đấy năm chị bị hen suyễn sao?” Chị gật gật đầu với vẻ mặt khó hiểu.

Tôi tiếp tục nói: “Chị ơi, thế nào gọi là ‘Nghiêm chính thanh minh’? Nói đơn giản, chính là bày tỏ thái độ một cách trang trọng, nghiêm túc phải không? Nói lời phải giữ lời phải không? Hơn nữa, Nghiêm chính thanh minh của đệ tử Đại Pháp chẳng phải bày tỏ hướng đến Sư phụ sao?” Chị ấy gật đầu, dường như đã ngộ ra và ngụ ý bảo tôi tiếp tục.

“Vậy ‘Nghiêm chính thanh minh’ là gì? Chẳng phải là khi chúng ta đối mặt với tà ác, bởi vì có chấp trước chưa bỏ mà sai lầm thỏa hiệp, nói với tà ác rằng mình không luyện nữa, sau đó xin Sư phụ tha thứ, hứa sẽ sửa đổi bởi vẫn còn muốn tu luyện, Nghiêm chính thanh minh chính là lời hứa với Sư phụ, đúng không?” Chị G gật đầu.

Tôi tiếp tục nói: “Vậy ‘Nghiêm chính thanh minh’ hết lần này đến lần khác chẳng phải là hứa với Sư phụ hết lần này đến lần khác sao? Nhưng cùng một lời hứa nói hết lần này đến lần khác, là vì sao? Chẳng phải chính là bản thân mình hết lần này đến lần khác thất hứa sao? Chẳng phải lời nói của bản thân không có ý nghĩa gì sao? Lời nói hết lần này đến lần khác không tính, chẳng phải là mỗi lần đối mặt với khảo nghiệm trọng mà không qua được, không muốn vượt qua sao? Nếu như hôm nay Sư phụ đứng ở đây hỏi chị: Tiểu G à, khi nào con mới qua được quan này đây? ‘Nghiêm chính thanh minh’ của con ta có tin được không? Thì chị trả lời thế nào?” Tôi dừng lại, lặng lẽ nhìn chị G, như thể đợi câu trả lời của chị. Chị G không giỏi ăn nói, lúc này gương mặt chị càng có vẻ hổ thẹn, bối rối không ngừng nói: “Đúng vậy, tôi sai quá rồi, làm sao bây giờ?”

Tôi ra hiệu chị đừng nên tự trách, sau đó tiếp tục nói: “Trong tu luyện, hết lần này lần khác không qua được đại quan, chính là không đề cao. Nhiều năm như vậy tại vấn đề mấu chốt không đề cao, chính là đang lãng phí thời gian tu luyện quý báu! Cứ mãi không đề cao lên được thì sẽ mất đi cơ hội, cuối cùng sẽ không thể viên mãn. Nếu như không thể viên mãn, thì bao nhiêu năm như vậy chúng ta chẳng phải bận rộn vô ích sao?”

“Chúng ta ngay từ ngày đầu tiên bước vào Đại Pháp, đều từ trong Pháp của Sư phụ mà minh bạch được rằng danh, lợi là gì, đều minh bạch rằng sinh mệnh, sinh tử là gì, cũng luôn nói rằng “buông bỏ sinh tử”, nhưng hai, ba chục năm rồi, chúng ta đã thật sự buông bỏ chưa?” Nói xong, tôi nhìn chị G an ủi: “Chị năm nay cũng sắp 70 rồi, đến cả em, người tiểu đệ năm đó của chị cũng đã ngoài 50 rồi, nhân sinh, chúng ta điều gì cũng trải qua rồi, điều gì cũng biết cả rồi, chúng ta hãy tự hỏi bản thân mình, rốt cuộc còn có điều gì khiến chúng ta vướng mắc như vậy, còn có điều gì khiến chúng ta không thể buông bỏ đây? Là những bữa ăn uống tiệc tùng, vui chơi giải trí à, hay là quần áo đẹp, là già trẻ lớn bé trong nhà, hay là chuyện nam nữ ngoài đường?” Thuận tay, tôi chỉ vào bàn ăn nhà mình, vào bộ quần áo của chị và phố xá ngoài cửa sổ.

“Em tìm hiểu rồi, hiện giờ tuổi thọ bình quân của người Trung Quốc khoảng 75, nghĩa là, có rất nhiều người không sống qua tuổi này. Dựa trên tuổi tác và tình trạng thể chất của chị, chị có chắc chắn rằng chị vẫn chưa qua tuổi thọ của mình không? Sinh mệnh được kéo dài vượt qua thiên mệnh là dùng để tu luyện, mà đại quan lại không qua được, thì sẽ ra sao? Trạng thái tu luyện của chúng ta, Sư phụ nhìn thấy, cựu thế lực cũng nhìn thấy được! Cựu thế lực thấy chúng ta tại vấn đề then chốt hết lần này đến lần khác không vượt qua được, thấy chúng ta hết lần này lần khác dùng Nghiêm chính thanh minh để lừa gạt Sư phụ, thấy chúng ta hễ phạm sai lầm lớn liền gửi một bản Nghiêm chính để được an tâm, sau đó vẫn không thay đổi, không có tiến triển gì, chúng sẽ đối đãi với chúng ta như thế nào?” Bất tri bất giác, tôi dường như không chỉ đang nói chị G, mà trong thâm tâm cũng đang tự hỏi bản thân mình như vậy.

“Chính Pháp đã đến ngày hôm nay, có thể kết thúc bất cứ lúc nào, điều này qua hình thức biến hóa của xã hội người thường chúng ta cũng có thể nhận thức ra. Nếu Sư phụ nói ngày mai chính Pháp kết thúc, em cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào, chỉ thấy hối tiếc bản thân vẫn còn quá nhiều tâm chấp trước chưa tu sạch được và thấy lo lắng. Vậy nên, lúc này chúng ta gặp mỗi lần khảo nghiệm, rất có thể đây là cơ hội cuối cùng, chúng ta nhất định không thể lại nhàn nhã vô tư được, thật sự không còn cơ hội nữa đâu!” Nói đến câu này, tâm tôi cảm thấy nặng nề, không thể nào không ngừng lại một chút.

“Em ngộ ra rằng “Nghiêm chính thanh minh” chính là lời hứa không gì nghiêm túc bằng, chính là lời hứa với Thần, lời hứa với Sư phụ, là phải “nghiêm chính”, chỉ có thể một lần, tốt nhất là một lần cũng không nên có. Chúng ta chưa làm được vậy, là ngộ tính của chúng ta kém, là làm không tốt. Sư phụ từ bi hồng đại, Ngài vẫn không buông bỏ chúng ta, nhưng tự bản thân chúng ta cũng không thể cứ tiếp tục như vậy mãi, chúng ta phải tự mình chịu trách nhiệm, ngay cả như vậy, cơ hội cũng ngày càng ít rồi. Cho nên em đề xuất là, bắt đầu từ ngày hôm nay, từ thời khắc này, chị hãy quên “Nghiêm chính thanh minh” và bệnh hen suyễn đi, quá khứ hãy để nó qua đi, chị không lại nghĩ về nó nữa, mỗi ngày chỉ nghĩ về Sư phụ giảng như thế nào, chúng ta sẽ làm như thế. Còn một ngày tính một ngày, không lại giải đãi nữa, một mạch cho đến khi chính Pháp kết thúc!”

Nói xong, tôi không tự chủ mà hít một hơi dài, như thể vừa làm một việc đại sự, có một cảm giác như trút được gánh nặng. Chị G nghiêm túc nói: “Tôi hiện giờ minh bạch cả rồi, cảm giác vừa rồi chính là Sư phụ mượn miệng của cậu để điểm hóa cho tôi, Sư phụ rất lo lắng khi thấy tôi như vậy!” Tôi cũng cảm khái nói: “Hôm nay hai chị em ta có cơ hội nói chuyện riêng lâu như vậy, có lẽ là Sư phụ hữu ý an bài rồi”.

Lúc này, tôi phát hiện sắc mặt chị G dần dần hồng nhuận, chứng hen suyễn cũng nhẹ đi nhiều. Tôi liền nói cho chị biết, chị cũng vui mừng nói: “Tôi cảm nhận được rồi, không còn thấy khó chịu nữa”. Chị ấy vừa nói vừa chỉ vào cổ họng mình.

Sau khi chị G ra về, tôi cảm thấy trong người có điều gì đó khó tả, những thứ bất thuần đã được trừ bỏ rất nhiều, có cảm giác thông thấu, nhẹ nhõm và vui sướng. Đồng thời, tôi cũng rất xúc động, mặc dù tôi thường hay nói, Pháp lý cũng có thể coi là minh bạch, nhưng dường như chưa khi nào biểu hiện nói tốt được như hôm nay. Đặc biệt hơn là, bình thường tôi biểu hiện mạnh mẽ, hơi một tí là phê bình, chỉ trích đồng tu, nói lời thô cứng, không đủ thiện tâm, các đồng tu thường bảo nói chuyện với tôi rất áp lực. Nhưng hôm nay tôi mặc dù cũng dùng rất nhiều câu hỏi, nhưng bản thân đều có thể cảm thấy là phát từ nội tâm vì để tốt cho đối phương, đồng thời cũng là tự hỏi mình, có chân tâm hy vọng cả hai đều cải thiện. Cảm ân Sư phụ gia trì và cứu độ!

Tầng thứ tu luyện có hạn, có chỗ nào chưa đúng, mong các đồng tu chỉ chính.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/21/478863.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/3/219360.html

Đăng ngày 21-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Cuộc nói chuyện về ‘Nghiêm chính thanh minh’ với đồng tu bị nghiệp bệnh nặng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đại Pháp đã hai lần cứu mạng tôihttps://vn.minghui.org/news/268689-dai-phap-da-hai-lan-cuu-mang-toi.htmlSat, 17 Aug 2024 15:11:59 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268689[MINH HUỆ 15-06-2024] Vợ chồng tôi chuyên điều hành các xe vận tải. Trong đại gia đình chúng tôi, có những người lớn tuổi tu luyện Pháp Luân Công từ trước năm 1999. Họ thường đến làng chúng […]

The post Đại Pháp đã hai lần cứu mạng tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của người thân của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-06-2024] Vợ chồng tôi chuyên điều hành các xe vận tải. Trong đại gia đình chúng tôi, có những người lớn tuổi tu luyện Pháp Luân Công từ trước năm 1999. Họ thường đến làng chúng tôi và giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Họ nói về vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn do ĐCSTQ dàn dựng và những câu chuyện phơi bày bản chất thật của ĐCSTQ. Họ cũng giải thích nội dung của cuốn Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản).

Đôi khi chúng tôi cũng giúp họ phát tài liệu giảng chân tướng ở làng tôi và các thôn làng lân cận. Mọi thành viên trong gia đình chúng tôi đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Ngay khi vợ chồng tôi lên xe, chúng tôi chân thành niệm trong tâm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Dưới đây tôi xin chia sẻ hai sự việc mà cá nhân tôi đã trải qua để chứng thực sự vĩ đại và uy lực phi thường của Pháp Luân Đại Pháp

Được bảo vệ

Khoảng tháng 7-8 năm 2011, tôi lái thuê một chiếc xe tải lớn chở than. Một hôm, tôi cùng một tài xế khác chở 40 tấn than từ Mỏ than Đông Thắng ở Nội Mông đến Thành phố Thiên Tân. Hôm đó, cả hai chúng tôi đều mệt mỏi, tôi ngồi ở ghế phụ trong khi người tài xế kia lái xe. Vì cảm thấy buồn ngủ nên tôi đã ngả người ra ghế phụ và ngủ thiếp đi. Sau vài phút, tài xế cũng ngủ thiếp đi và xe tải của chúng tôi đã đâm vào xe tải phía trước đang chở các thanh thép. Các thanh thép đó đã đâm xuyên qua cabin tài xế, qua cả qua kính chắn gió ở khoang hành khách. Nếu lúc đó tôi không đang nằm thì đã bị những thanh thép ấy xuyên vào cổ họng rồi. Tôi thực sự không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu không có bùa hộ mệnh trên người và sự bảo hộ của Sư phụ Đại Pháp!

Được cứu bởi một ông lão

Một lần khác vào mùa thu năm 2016, tôi và một tài xế khác đến Mỏ than Đông Thắng ở Nội Mông để chở 40 tấn than tới Thiên Tân. Khoảng chập tối, trên đường về, khi chúng tôi đến một đoạn xuống dốc dài, cách ngã tư đường cao tốc phía trước khoảng 200m thì bất ngờ có mấy con bò từ đâu xuất hiện, đi vào đường cao tốc. Lúc đó, xe tải của tôi đang chạy với tốc độ 80 km một giờ, tôi đạp phanh gấp nhưng do tốc độ quá nhanh nên khi con bò cuối cùng đi đến giữa đường, xe tải của tôi chỉ cách con bò vài mét, vì vậy tôi phải bẻ lái thật mạnh để vòng qua nó.

Lúc này chiếc xe bị mất lái, thân xe lắc lư, thân xe quá nặng khiến toàn bộ xe nghiêng đi. Vào khoảnh khắc nguy hiểm khi xe tải sắp lật, một ánh sáng trắng lóe lên trước mắt tôi, tôi thấy một ông lão tóc trắng đang dùng tay đẩy đầu xe rất mạnh. Cuối cùng, chiếc xe dừng lại bên lề đường.

Cảnh tượng đó khiến tôi choáng váng ngất đi. Khi tỉnh lại, tôi nhận ra rằng cả tôi và người lái xe kia đều bình an, thậm chí không bị thương một chút nào. Lúc đó tôi biết rõ: Chính Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp đã cứu chúng tôi. Thật kỳ diệu!

Cả gia đình chúng tôi đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân-Thiện-Nhẫn là tốt, nên chúng tôi rất thịnh vượng. Đại gia đình chúng tôi chân thành cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ Đại Pháp vì đã giúp mọi việc diễn ra suôn sẻ và mọi người trong nhà chúng tôi đều hạnh phúc!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/15/478705.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/9/218938.html

Đăng ngày 17-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Đại Pháp đã hai lần cứu mạng tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Thành tâm niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, khối u gan có kích thước 8 cm của chị tôi đã biến mấthttps://vn.minghui.org/news/268650-thanh-tam-niem-phap-luan-dai-phap-hao-khoi-u-gan-co-kich-thuoc-8-cm-cua-chi-toi-da-bien-mat.htmlThu, 15 Aug 2024 14:09:10 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268650[MINH HUỆ 05-07-2024] Chị tôi năm nay 81 tuổi. Năm 74 tuổi, chị xuất hiện triệu chứng ăn uống khó khăn và không thể nuốt thức ăn. Khi đến bệnh viện để kiểm tra và chụp CT, người ta phát hiện ra gan của […]

The post Thành tâm niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, khối u gan có kích thước 8 cm của chị tôi đã biến mất first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 05-07-2024] Chị tôi năm nay 81 tuổi. Năm 74 tuổi, chị xuất hiện triệu chứng ăn uống khó khăn và không thể nuốt thức ăn. Khi đến bệnh viện để kiểm tra và chụp CT, người ta phát hiện ra gan của chị có khối u có kích thước 6 cm. Sau khi chẩn đoán, bác sỹ nói với thân nhân rằng, phẫu thuật sẽ rất nguy hiểm, [bởi vì] bệnh nhân đã cao tuổi. Ngoài ra, chi phí phẫu thuật hơn 200 ngàn nhân dân tệ, đối với một người sống ở vùng nông thôn, không có bảo hiểm y tế như chị, ngay cả khi có thể phẫu thuật, chị cũng không thể gánh nổi [chi phí] điều dưỡng sau phẫu thuật. Bác sỹ đã đề nghị liệu pháp duy trì, nghe theo ý trời và số phận vậy!

Sau khi nghe kể chuyện này, tôi mượn cơ hội đến thăm chị, và nói với cháu trai: Dì học Pháp Luân Đại Pháp, dì biết điểm tốt khi học Đại Pháp, cháu chỉ cần bảo mẹ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, chắc chắn sẽ có chuyển biến. Quả nhiên, không lâu sau, chị tôi không còn buồn nôn, và có thể ăn được.

Hơn một năm sau, chị tôi 76 tuổi, tôi lại đến thăm chị. Lần này, chị nói khối u gan phát triển thành 8 cm rồi. Tôi hỏi, có phải chị không tiếp tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” hay không? Chị trả lời đúng vậy.

Khi thấy miệng chị bị méo, ngay cả ăn cơm cũng khó khăn, tôi cảm thấy rất sốt ruột! Tôi bảo chị nhanh chóng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, đó là Đại Pháp có thể cứu mạng! Nhờ vậy, chị nhập viện hơn 20 ngày, thì chị đã về nhà.

Tôi đốc thúc chị niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thật nhiều. Lần này, chị thực sự chú trọng, cơ thể cũng có sự thay đổi rõ ràng, sức khỏe của chị luôn rất ổn định.

Vào năm chị 78 tuổi, tôi lại đến thăm chị. Công an ở đồn công an gọi điện thoại cho tôi, họ nói muốn gặp tôi. Bởi vì trước đó tôi tặng tài liệu chân tướng, bị người ta báo công an, bị công an bắt cóc và giam giữ bất hợp pháp trong một tháng, lần này họ nói rằng họ sẽ “ghé thăm” nhà tôi. Tôi nói: Tôi đang ở nhà của chị gái, các anh đến đi. Tôi muốn họ liễu giải sự thật về Pháp Luân Công, khiến họ tận mắt chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp.

Sau khi công an đến nhà chị tôi, họ không ngừng thu âm và ghi hình. Vì họ mặc thường phục, nên chị tôi không biết họ là công an, chị cũng không có gánh nặng tâm lý. Chị tôi không ngừng nói với họ rằng, cơ thể của chị được ích lợi khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, khiến công an rất lúng túng, không biết nói gì.

Như vậy, chị tôi đã thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để mừng tuổi 78. Năm đó, chị lại đến bệnh viện ở thị trấn để chụp CT, điều kỳ diệu đã xảy ra: Khối u gan có kích thước 8 cm đã biến mất!

Cho đến hôm nay, chị tôi đã 81 tuổi, và chị vẫn sống rất khỏe mạnh.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/7/5/誠念法輪大法好-姐姐肝部八公分腫瘤消失-479350.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/9/219440.html

Đăng ngày 15-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Thành tâm niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, khối u gan có kích thước 8 cm của chị tôi đã biến mất first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Những người hữu duyên ở xung quanh tôi lựa chọn sự thiện lươnghttps://vn.minghui.org/news/268648-nhung-nguoi-huu-duyen-o-xung-quanh-toi-lua-chon-su-thien-luong.htmlThu, 15 Aug 2024 14:08:46 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268648[MINH HUỆ 13-05-2024] Tôi là đệ tử Đại Pháp đã tu luyện hơn 20 năm, mặc dù con đường tu luyện gian khổ, nhưng với sự dẫn dắt từ bi của Sư phụ, tôi và thân nhân của mình được ích lợi […]

The post Những người hữu duyên ở xung quanh tôi lựa chọn sự thiện lương first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Tử Đồng, đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 13-05-2024] Tôi là đệ tử Đại Pháp đã tu luyện hơn 20 năm, mặc dù con đường tu luyện gian khổ, nhưng với sự dẫn dắt từ bi của Sư phụ, tôi và thân nhân của mình được ích lợi rất nhiều từ Đại Pháp. Tại đây, tôi viết ra một số câu chuyện của nhiều năm trước, để [chúng ta] chứng kiến thế nhân được Đại Pháp đánh thức và quy chính, đồng thời chứng kiến sự siêu thường và sự mỹ hảo của Đại Pháp.

Chồng tôi trả lại tiền thưởng cuối năm

Chồng tôi không tu luyện Đại Pháp, khi Đại Pháp bị đàn áp và bị bức hại vào năm 1999, dưới áp lực cao, vì nỗi sợ hãi xuất phát từ việc bảo vệ bản thân, nên anh còn bắt tôi từ bỏ tu luyện Đại Pháp. Nhưng trong tâm anh tin rằng Đại Pháp rất tốt, bởi vì sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, cả thân lẫn tâm đều có sự thay đổi rất lớn, anh là người biết rõ nhất, và còn có nhận thức nhất định về Đại Pháp. Đôi khi anh thường kể cho tôi nghe những câu chuyện xung đột và nan giải ở công ty, có vẻ như anh không cố ý kể chuyện, nhưng thực ra anh đang tìm kiếm lời chỉ dẫn và sự giúp đỡ từ Đại Pháp, đôi khi anh còn có thể dùng tiêu chuẩn cao để yêu cầu chính mình.

Giống như một câu chuyện của nhiều năm trước, đó cũng là năm đầu tiên chồng tôi đến làm việc ở một doanh nghiệp. Vào một ngày cuối năm, sau khi đi làm về, anh lấy ra một bao giấy có tiền trong đó, anh nói đó là tiền thưởng cuối năm. Tôi không lấy tiền ra, mà chỉ xem sơ qua, toàn là tờ 100 nhân dân tệ, cột thành một cọc, còn có tiền lẻ, [tổng số tiền] chưa đến 20 ngàn nhân dân tệ. Tôi nói, anh không thể nhận số tiền này, anh hỏi tôi lý do tại sao. Tôi nói, toàn bộ tiền lương của anh đều liên quan đến công ty cấp tỉnh. Anh nói, đó là công ty cho anh, và anh cũng đóng góp rất nhiều công sức. Tôi nói, anh đảm nhiệm vị trí lãnh đạo cao nhất, công ty có thể không cho anh sao? Ngoài ra, cả tiền lương và tiền thưởng ở công ty cấp tỉnh đều cao hơn so với thành phố, anh đã được đền đáp rồi. Tất nhiên, nếu anh vẫn còn làm việc ở công ty cấp tỉnh, thì anh lấy tiền lương và tiền thưởng tương đương, nhưng anh sẽ không khổ cực như vậy, đó là sự thật. Tuy nhiên, tiền lương và tiền thưởng ở công ty cấp thành phố vốn thấp, bây giờ anh lấy tiền thưởng, kỳ thực việc này cũng giống như giảm bớt nguồn thu nhập của những nhân viên khác. Nói thẳng là anh đã chiếm lợi ích của người khác rồi.

Khi thấy chồng không nói gì, tôi lại nói tiếp, vì [công ty] có nhiều nhân viên, nên tiền thưởng của nhân viên không hẳn sẽ nhiều hơn, nhưng nếu anh trả lại số tiền này, thì hành động của anh là nghĩ cho người khác, chứ không phải chỉ lo được mất lợi ích cá nhân. Những lãnh đạo và nhân viên khác sẽ thấy rõ, trong tâm họ tín phục anh, đối với sự phát triển trong công việc và công ty của anh, chỉ có chỗ tốt, mà không có chỗ xấu. Ngoài ra, mục tiêu của anh là muốn làm một lãnh đạo tốt, thể hiện giá trị của mình phải không? Chồng cũng không bày tỏ thái độ gì, sau khi nói xong, tôi rời đi vì bận việc.

Thực ra tôi có rất nhiều khuyết điểm, tôi được nuông chiều từ nhỏ, nên rất ỷ lại. Sau khi kết hôn, tất cả chuyện lớn chuyện nhỏ trong gia đình đều do chồng làm chủ, anh còn quản lý tiền bạc, tôi rất hiếm khi bận tâm đến mọi việc. Về vấn đề này, tôi chưa từng nghĩ chồng có nghe tôi nói hay không, nhưng tôi là người học Đại Pháp, tôi muốn chiểu theo sự lý giải của mình đối với Đại Pháp, để nói cho anh biết đạo lý này, và đó là trách nhiệm của tôi.

Tối hôm sau, anh vừa về đến nhà, tôi sẵn hỏi anh giải quyết tiền thưởng như thế nào rồi? Anh trả lời rằng, anh đã trả lại [số tiền]. Tôi không dám tin lắm. Tôi hỏi anh có thật không? Anh trả lời, làm sao giả được?! Tôi hỏi tiếp, vậy từ đây về sau thì sao? Anh nói, từ đây về sau anh không nhận [tiền thưởng] nữa. Tôi nói với anh: Anh có thể làm như vậy, em thực sự thấy mừng cho anh.

Kỳ thực, tại thời điểm đó áp lực kinh tế của chúng tôi rất lớn, con tôi đi học ở nơi khác, và cần rất nhiều tiền, vì vậy, chồng tôi thiếu nợ bạn bè rất nhiều (nhưng anh không cho tôi biết). Anh có thể giải quyết vấn đề này như vậy, tôi rất cảm động, và thực sự vui mừng cho anh.

Vài năm sau, một lần nọ, tôi kể chuyện này cho một bạn học chơi thân với mình nghe, bạn ấy cười tôi ngốc, bạn nói: Thời buổi này, ai còn trả lại tiền khi nó đến tay mình chứ, chỉ có những người học Đại Pháp như các bạn thôi, các bạn chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt, không tham lam không chiếm [lợi ích], các bạn có thể làm được, mình tin điều này, nhưng chồng bạn không học Đại Pháp, anh ấy nhận tiền, việc này hiện rất bình thường. Anh ấy nói dối để bạn vui và yên tâm đó! Cũng không hẳn anh ấy gạt bạn, coi như anh ấy nói dối có thiện ý vậy. Khi tôi càng kiên quyết việc này không phải giả dối, thì bạn học càng cười tôi ngốc.

Sau đó, đôi khi nhớ lại lời nói của bạn học, tôi thực sự có cảm giác không chắc chắn trong tâm. Khoảng một năm sau, một ngày nọ, tôi tình cờ thấy một tờ hóa đơn được đóng dấu tài chính của công ty anh trong ngăn kéo không sử dụng, trên đó có ghi tổng số tiền thưởng mà anh trả lại tại thời điểm ấy, và còn có dòng chữ không nhận tiền thưởng từ đây về sau. Tại khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy an ủi, và có một chút tự hào: Chồng mình đã làm được! Đây là sự lựa chọn của chồng tôi, tâm của anh đã được Đại Pháp quy chính. Cho đến hôm nay, đã hơn 10 năm trôi qua, một hôm tôi hỏi [chồng]: Lợi ích [kinh tế] của công ty anh càng ngày càng tốt, tiền lương và tiền thưởng tăng nhiều phải không? Anh tự hào trả lời: Tăng không ít!

[Chồng] tin Đại Pháp rất tốt, và cơn đau tim lập tức biến mất

Câu chuyện này xảy ra hơn 10 năm trước. Một đêm nọ, chồng tôi đã đi ngủ, tôi còn ngồi trên bàn máy tính, rồi anh đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng tôi với vẻ đau đớn, anh nói anh đau quá, không chịu nổi nữa. Tôi đứng dậy đỡ anh, tôi vừa bảo anh không sao vừa dìu anh về phòng. Tôi nói, anh hãy nhanh chóng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, nếu không niệm thành tiếng được, thì niệm trong tâm, và em cũng giúp anh niệm.

Ngay khi về phòng, anh dựa tay vào giường, rồi khụy gối bên cạnh giường, tôi giúp anh nằm xuống, nhưng cơn đau khiến anh không thể cử động. Tôi dùng hai tay cố gắng đỡ anh bên cạnh giường, không ngừng thì thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Chưa đến một phút sau, anh vội vã muốn vào phòng vệ sinh. Kỳ thực trong phòng có phòng vệ sinh, nhưng giữa cơn hoảng loạn, chúng tôi lại vào phòng vệ sinh khác cách đó vài mét.

So với trước đó, chồng tôi đã có thể ngồi thẳng lưng một chút. Khi ngồi trên bồn vệ sinh, hai tay của anh nắm chặt hai cánh tay của tôi, mồ hôi nhỏ giọt xuống nền gạch. Khi xả nước [bồn vệ sinh], chúng tôi thấy rất nhiều phân màu đen. Lúc này, anh mới cảm thấy đỡ hơn trước nhiều. Sau khi về phòng, anh bình tĩnh nằm xuống, tôi ngồi bên cạnh giường và thì thầm đọc cho anh nghe “Luận ngữ”, khoảng 10 phút sau, anh đã ngủ say, thì tôi mới rời đi.

Hôm sau, sau khi dùng bữa sáng, thì chồng tôi chuẩn bị đi làm. Khi ngồi trên ghế sofa để mặc quần ngoài, anh vừa mặc quần vừa hoài nghi nói chuyện với tôi: Anh đã từng bị đau dạ dày một lần, cơ thể khó chịu đến mấy ngày, còn tối hôm qua, anh cảm thấy đau như sắp chết, nhưng hôm nay lại dễ chịu đến thế nhỉ? Tôi nói, đó là vì anh thành tâm niệm chín chữ chân ngôn, anh tin vào uy lực của Đại Pháp, và Sư phụ đã giúp anh tiêu nghiệp.

Vài ngày sau, một hôm anh đi làm về, vừa vào đến cổng, còn chưa kịp cởi giày, anh vội kêu tôi ra cửa và nói, trong mấy hôm nay, anh đã trực tiếp và gián tiếp hỏi một số bác sỹ chuyên khoa, họ kết luận rằng triệu chứng của anh vào đêm đó là cơn đau tim. Khi nghe đến đây, bầu không khí như ngưng đọng lại. Mặc dù tôi không có khái niệm rõ ràng về căn bệnh này, nhưng tôi đã từng nghe nói về một số hậu quả đáng sợ của nó, khi nhìn vào ánh mắt của chồng với nhiều cảm xúc phức tạp như căng thẳng, vui mừng, sợ hãi, cảm động, thì tôi cảm thấy vừa hồi hộp lại vừa xúc động …

Sư phụ giảng:

“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Tôi nói với anh, đó là Sư phụ gánh chịu cho anh! Anh hãy thành tâm cảm ơn [Ngài] nhé! Thực ra trong nhiều năm qua, rất nhiều thân nhân của tôi nhận được ân huệ của Đại Pháp, nhưng vì bài viết có hạn, nên tôi không kể chi tiết ở đây.

Thêm 100 nhân dân tệ trong số dư tài khoản

Vào tháng 10 năm 2014, tôi bị giam giữ bất hợp pháp ở trại tạm giam. Phòng giam có gần 20 người, ngoại trừ một đồng tu ra, thì những người còn lại đều là những cô gái trẻ [phạm tội] hút hít ma túy và mại dâm. Đa số đều nhỏ tuổi hơn con tôi. Nhìn khuôn mặt xinh xắn của những cô gái, nghe họ nói những lời thô tục, khiến trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Trong số họ có rất nhiều người không phải lần đầu tiên bị bắt giam, khi họ nói chuyện với nhau, họ lo sợ sẽ bị kết án, tôi cảm thấy họ rất đáng thương. Tôi nhớ Sư phụ giảng:

“tôi bảo chư vị, tất cả con người thế gian toàn thế giới đều từng là thân nhân của tôi” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tuy nhiên, những sinh mệnh này trầm luân đến như thế. Điều duy nhất tôi có thể làm và cũng là điều tôi cần làm, đó là nói cho họ biết sự thật về Đại Pháp, và đánh thức họ.

Tiếp theo, tôi phối hợp với vị đồng tu đó để giảng chân tướng (trong năm ngày cuối, một mình tôi giảng [chân tướng], vì đồng tu đã rời khỏi trại tạm giam trước), trong 15 ngày, tôi khuyên tổng cộng 24 người thoát ly các tổ chức Đảng, Đoàn và Đội [của ĐCSTQ]. Tôi ghi nhớ tên của họ bằng cách làm thơ, sau khi về đến nhà, tôi giúp họ làm tam thoái bằng tên chính xác.

Đồng thời, tôi còn làm hết khả năng của mình, quan tâm giúp đỡ họ nhiều hơn trong cuộc sống. Khi lấy cơm, tôi sẽ xếp hàng cuối cùng, nếu ai ăn không đủ, thì tôi sẽ vui vẻ chia sẻ cơm và thức ăn của mình cho họ, hoặc tôi hỏi trước một vòng để xem ai cần [ăn thêm], rồi tôi mới ăn; khi mua đồ dùng, họ cố gắng mua nhiều thực phẩm, còn tôi ngoại trừ mua một số đồ ăn vặt ra, tôi sẽ mua thêm một chút khăn giấy và dầu gội đầu v.v., khi họ cần, tôi sẽ cho họ, tôi rất ít ăn vặt, hầu hết [đồ ăn vặt] tôi đều cho những đứa trẻ đó.

Tôi còn nhớ, một cô gái có (hóa danh) là Trương Tiêu xin tôi khăn giấy trong mấy ngày liền, còn có vài cô gái đứng ra, vừa ngăn cản tôi cho cô, vừa chỉ trích cô. Sau đó, ngay cả khi ăn cơm, vì họ sợ tôi ăn không no, nên họ thường ngăn cản người khác xin tôi thức ăn. Thực ra khi thấy họ sống mơ hồ và không biết phương hướng như thế, tôi xuất phát từ nội tâm thực sự muốn làm gì đó cho họ. Khi thấy một số người mặc quần áo phong phanh, tôi đã cho họ áo len lông cừu, quần ngoài và vớ mà thân nhân mang đến cho mình. Sau đó, các cô gái cũng ít đánh nhau và ít chửi tục, mọi người ít tranh giành, và trở nên thân thiện hơn. Ban đêm, các cô còn thay nhau hát một số bài hát thịnh hành, có khi họ cùng nhau hát, rất vui vẻ.

Có một cô gái 20 tuổi đã nói với tôi, lần này sau khi ra khỏi [trại giam], cô sẽ không làm những việc hại người hại mình, cô muốn ôn lại bài vở để thi đại học, không thể khiến cha mẹ buồn lòng nữa; còn có người cho biết, từ đây về sau cô muốn chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn để làm người tốt, sống thật tốt; một ngày trước khi Trương Tiêu ra khỏi trại giam, cô đứng trên giường và trịnh trọng nói với những người ở phòng giam: Ngày mai điều đầu tiên tôi làm khi rời khỏi trại giam là, chỉ cần kiếm được tiền, thì tôi sẽ cho dì đó (chỉ tôi) 100 nhân dân tệ. Có thể thấy, vì họ hút hít ma túy, nên hầu hết đều túng quẫn về kinh tế. Ngoại trừ cảm ơn cô ra, tôi còn nhấn mạnh rằng mình có đủ tiền trong thẻ, không cần cô phải làm như vậy.

Bây giờ nghĩ lại, đó không chỉ là lương tâm của một sinh mệnh lạc lối được đánh thức, mà đó còn là sự khích lệ của Sư phụ đối với thiện tâm cứu người của đệ tử! Sau đó, khi tôi rời khỏi trại giam, số dư trong thẻ của tôi thực sự có thêm 100 nhân dân tệ. Trong 15 ngày, ngoại trừ chồng tôi ra, thân nhân cũng đến thăm tôi. Cuối cùng ai giữ 100 nhân dân tệ này không còn quan trọng nữa, mà điều đáng quý là những người như cô Trương Tiêu đã minh bạch chân tướng Đại Pháp, đồng thời có tâm khao khát và ngưỡng vọng Đại Pháp. Đại Pháp không chỉ cải biến tôi, khiến tôi bước trên con đường hồi quy của sinh mệnh, mà còn đánh thức và giáo hóa những sinh mệnh bị trầm luân có duyên với tôi.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/5/13/身邊的有緣人選擇了善-464837.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/7/219407.html

Đăng ngày 15-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Những người hữu duyên ở xung quanh tôi lựa chọn sự thiện lương first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Mẹ chồng tôi đã thay đổihttps://vn.minghui.org/news/268585-me-chong-toi-da-thay-doi.htmlTue, 13 Aug 2024 12:28:39 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268585[MINH HUỆ 29-04-2024] Mẹ chồng tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi, bà có nước da trắng hồng, lúc nào cũng tươi cười, và bệnh viêm túi mật trước đây của bà đã khỏi. Trong dịp Tết cổ truyền, khi người thân đến […]

The post Mẹ chồng tôi đã thay đổi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 29-04-2024] Mẹ chồng tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi, bà có nước da trắng hồng, lúc nào cũng tươi cười, và bệnh viêm túi mật trước đây của bà đã khỏi. Trong dịp Tết cổ truyền, khi người thân đến thăm bà, bà luôn nói với họ rằng bà có một người con dâu ngoan.

Khi lên Trung học, mẹ chồng tôi rất nỗ lực học tập và đạt điểm cao. Tuy nhiên, đó lại đúng vào những ngày đầu của Cách mạng Văn hóa và bà không được phép tham gia kỳ thi tuyển sinh Đại học vì “thành phần gia đình”. Điều này đã trở thành nỗi đau suốt cuộc đời bà. Trong Cách mạng Văn hóa, cũng vì “thành phần gia đình” mà cha bà đã bị đánh gãy chân. Anh trai bà tốt nghiệp Đại học Sư phạm nhưng vì mang danh “bốn phần tử xấu” mà phải làm việc ở mỏ đá hơn mười năm ròng. Hôn nhân của bà và của anh trai cũng bị ảnh hưởng…

Cách mạng Văn hóa gần như đã thay đổi toàn bộ cuộc đời bà. Qua đó có thể thấy bà đã “sợ hãi” đến mức nào. Hơn nữa, bà còn tin theo những lời bịa đặt do tà Đảng lan truyền nên trước kia bà luôn không chịu tiếp nhận chân tướng về cuộc bức hại Đại Pháp. Có lần trước khi đi ngủ, tôi để cuốn Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) trong phòng bà. Không ngờ ngày hôm sau bà mặt đỏ phừng phừng, mồ hôi nhễ nhại lớn tiếng đòi tìm gặp bố mẹ tôi tính sổ. Điều này đã khiến tôi hiểu biết sâu sắc về sức mạnh của Cửu Bình.

Bố chồng tôi lúc đó đang bị bệnh, chồng tôi lại không có nhà. Tôi ở lại bệnh viện 24/24 và chăm sóc bố chồng chu đáo. Mẹ chồng tôi đi lại khó khăn nên tôi để bà nghỉ ngơi ở nhà. Gần Bệnh viện không có hàng quán tử tế nào nên tôi phải đi bộ rất xa để mua đồ ăn ngon về cho ông. Bệnh nhân cùng phòng còn tưởng rằng tôi là con gái ông. Khi biết tôi là con dâu, họ đều khen bố chồng tôi thật may mắn. Sau đó, bố chồng tôi qua đời, chồng tôi hoàn toàn bối rối. Anh chồng và em gái chồng tôi đều ở vùng khác, không hiểu tập quán địa phương nên tôi đã đứng ra lo tang lễ chu toàn. Sau đó, mẹ chồng tôi đã nói với anh trai chồng tôi: “Việc của cha con may mà có em dâu lo liệu”.

Trong cuộc sống, tôi luôn quan tâm đến mẹ chồng nhưng bà không dễ chăm sóc, đôi khi còn mắng mỏ tôi. Tôi nhớ cách đây nhiều năm rồi, khi con tôi chưa đầy ba tuổi, có một hôm, trong bữa cơm, bà nói: “Em chồng con đang mang thai, bụng to mà vẫn phải đi làm (khi ấy chồng của cô ấy đang làm ở nơi khác), bên cạnh không có ai cả“. Ngày hôm sau tôi bèn xin nghỉ công việc mới tìm được và nói với mẹ chồng: “Mẹ ơi, mẹ cứ đến nhà cô ấy đi, con sẽ ở nhà chăm cháu”. Không ngờ sắc mặt bà thay đổi, và nghiêm giọng nói: “Sao con có thể lấy lý do để thoái thác công việc thế!”

Mẹ chồng tôi thích sạch sẽ và ngăn nắp. Một lần lúc dọn nhà, tôi gấp lại chiếc chăn người chị tặng khi lấy chồng và cất vào tủ quần áo. Vì chăn to khó cất, sau đó bà nhìn thấy, liền gọi tôi đến trước tủ và nói: “Con còn muốn cưới mấy lần nữa đây? Con nhìn xem cái chăn thế này có được không? Lại còn xem thường người tặng nữa!” Tôi không phản ứng lại, bà nói tiếp: “Con nhìn tủ của mẹ mà xem…” Chồng tôi không muốn nghe tiếp, bèn nói: “Mẹ ơi, ai cũng giống mẹ à?” Nghe con trai phản bác, bà lập tức nổi giận. Mẹ chồng tôi rất nghiêm khắc và không bao giờ cho phép con cái nói không từ khi còn nhỏ! Nhưng tôi cảm thấy những gì bà nói có lý, bởi vì tôi quả thực có chút luộm thuộm và không sạch sẽ như bà. Sau này, tôi dần bỏ được thói luộm thuộm của mình.

Sau khi bố chồng tôi qua đời, mẹ chồng đến ở hẳn với chúng tôi (trước kia mẹ chồng tôi thường sống ở nhà con gái). Có người nói mẹ chồng đi đứng không vững, vì sợ ảnh hưởng đến em chồng tôi nên mới sống với chúng tôi. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy, nhà tôi cũng là nhà của bà.

Dần dần, mẹ chồng tôi thấy được sự khác biệt giữa đệ tử Đại Pháp và người thường, và dần tiếp nhận chân tướng Đại Pháp. Mẹ chồng tôi giờ đã trở thành một bà lão nhân hậu, quay về với truyền thống, tôi thực sự mừng cho bà!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/29/475705.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/9/218941.html

Đăng ngày 13-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Mẹ chồng tôi đã thay đổi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Người dân ở Trung Quốc ngưỡng mộ nỗ lực giảng chân tướng của các học viênhttps://vn.minghui.org/news/268346-nguoi-dan-o-trung-quoc-nguong-mo-no-luc-giang-chan-tuong-cua-cac-hoc-vien.htmlSun, 04 Aug 2024 12:40:40 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268346[MINH HUỆ 07-05-2024] Trong hơn 20 năm qua, để giúp người dân không còn bị lừa dối bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc và hải ngoại đã dùng mọi phương […]

The post Người dân ở Trung Quốc ngưỡng mộ nỗ lực giảng chân tướng của các học viên first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở Úc

[MINH HUỆ 07-05-2024] Trong hơn 20 năm qua, để giúp người dân không còn bị lừa dối bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc và hải ngoại đã dùng mọi phương thức để giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi liễu giải chân tướng về môn tu luyện này, người dân ở Trung Quốc sẽ chia sẻ thông tin với những người mà họ quen biết để nhiều người hơn nữa có thể tránh xa ĐCSTQ và giữ an toàn. Sau đây là một số ví dụ về những người có lòng hảo tâm như vậy và phản ứng của họ sau khi hiểu được chân tướng về Pháp Luân Công.

“Tôi thực sự ngưỡng mộ bạn.”

Bà Trí Dũng, sinh vào thập niên 70, đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ trước năm 2016. Bà nói với các học viên: “Tôi thực sự kính trọng và ngưỡng mộ các bạn. Các bạn đã kiên trì như vậy trong nhiều năm!

“Tôi rất vui khi nhận được thông tin giảng chân tướng của bạn. Tôi phải nói rằng tôi thực sự khâm phục bạn. Lần đầu tiên tôi nghe nói đến Pháp Luân Đại Pháp là vào đầu những năm 20 tuổi và lúc đó tôi chưa biết nhiều lắm về môn tu luyện này – tôi chỉ thấy rằng có rất nhiều người đang luyện công. Sau đó, môn tu luyện này bị bức hại và tôi nghe thấy rất nhiều lời bịa đặt chống lại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi lúc ấy sống ở Trung Quốc và tôi không biết sự thật về điều đó, nhưng tôi không công kích các bạn như lời tuyên truyền cổ động người dân làm theo. Tôi cho rằng mọi người nên có quyền tự do tín ngưỡng.”

Bà Trí Dũng thường đến thăm những người bạn tâm giao cùng chí hướng và gặp mặt định kỳ để chia sẻ những gì họ đã thấy và nghe, bao gồm cả chân tướng về Pháp Luân Công. “Tôi dành nhiều thời gian mỗi ngày để tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công và trong nhiều năm tôi đã không xem các chương trình tin tức trên CCTV của chính phủ Trung Quốc. Tôi muốn hiểu rõ ràng về những gì đang xảy ra trên thế giới.”

Những người thức tỉnh ở Trung Quốc đang truyền bá chân tướng để giúp đỡ nhiều người hơn

Bà Phùng sinh ra trong một gia đình nằm trong thể chế của ĐCSTQ tại tỉnh Hồ Bắc. Khi còn trẻ, bà đã tin vào những tuyên truyền dối trá của Đảng. Nhưng đến cuối những năm 1980, bà đã dần nhận ra rằng ĐCSTQ là ma quỷ lớn nhất thế giới. Bà nói với một học viên: “Trung Cộng nói toàn những điều hay ho nhưng lại làm mọi điều tà ác và nó ăn thịt người không thèm nhả xương”.

Bà Phùng thích đọc tư liệu chân tướng của các học viên. Bà biết những gì đang xảy ra ở Trung Quốc và hiểu rõ về cách giữ an toàn và bảo vệ tài sản của mình. Bà tin rằng Thần Phật tồn tại và thường mặc niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Bà Phùng nói với các học viên: “Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi có thể biết được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Những người tu luyện giống như một cuốn sách mở đối với tôi và tôi thực sự rất cảm kích. Tôi cảm nhận được rằng các bạn đầy lòng nhân hậu và kiên định. Các bạn thực sự phi thường. Chúng tôi rất biết ơn những gì các bạn đang làm để giúp chúng tôi ở Trung Quốc. Cảm tạ rất nhiều!“

Bà Phùng chia sẻ những sự thật bà đã biết được với gia đình và bạn bè. Anh rể bà, đồng nghiệp của bà tại nơi làm việc và những người bà quen qua trò chuyện trực tuyến giờ đây đều đã biết chân tướng. Họ cũng thích đọc tài liệu giảng rõ chân tướng của các học viên và một số người trong số họ cũng đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Bà nói: “Ngày nay, những người thông minh ở Trung Quốc nên học cách không nghe hay tin bất cứ điều gì Trung Cộng nói. Từ thời Mao đến nay người dân Trung Quốc còn chưa đủ khổ sở sao? Chúng ta thật sự nên suy xét thấu đáo và đừng để bị lừa gạt nữa! Tôi thực sự hy vọng rằng nhiều người dân ở Trung Quốc sẽ sớm ngày thức tỉnh.”

“Tôi nghĩ các học viên Pháp Luân Công là những người rất tốt.”

Bà Mông, sinh vào thập niên 70, sống ở tỉnh Sơn Đông. Bà đã công tác trong hệ thống của Trung Cộng trong nhiều năm và biết rất rõ ĐCSTQ tàn nhẫn đến mức nào. Bà trân quý các tài liệu giảng rõ chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp.

“Một số thành viên trong gia đình tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công trước hoặc sau khi Trung Cộng bắt đầu bức hại Pháp Luân Công. Họ đều là những người rất tốt. Tại sao chính quyền ĐCSTQ lại bức hại họ? Chẳng phải việc mọi người tín phụng Thần Phật là một điều tốt hay sao?!”

Sau khi đọc thêm nhiều tài liệu chân tướng, bà bắt đầu suy nghĩ cặn kẽ hơn về những tội ác mà ĐCSTQ đã gây ra đối với chính người dân của mình, cả trong quá khứ lẫn thời gian gần đây và ý thức được bản chất tà ác của ĐCSTQ. Bà đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ kể từ đó.

Bà Mông nói rằng đôi khi bà nói sự thật với người khác, họ sẽ hỏi: “Việc chúng ta biết sự thật hay không thì có gì khác biệt? Rốt cuộc thì cô có thể thay đổi điều gì?”

Bà Mông nói: “Trước đây tôi không biết đối đáp với câu hỏi này như thế nào. Nhưng sau khi đọc các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có được trí huệ và nói với họ: “Tại sao chúng ta lại xem dự báo thời tiết, ngay cả khi chúng ta không thể làm gì để thay đổi nó? Điều tương tự cũng áp dụng cho việc chúng ta biết chân tướng!”

“Xin gửi lời chúc tốt đẹp nhất của chúng tôi tới Shen Yun!”

Anh Kinh Ca sống ở Bắc Kinh. Anh nói với một học viên đã gọi cho anh từ nước ngoài: “Thành thật mà nói, tôi biết tất cả các bạn đều làm việc rất vất vả. Thật quý giá đối với người dân Trung Quốc chúng tôi khi có được những thông tin chân thực như vậy. Trên thực tế, các bạn đang giúp đỡ những người đã bị Trung Cộng tẩy não ở Trung Quốc định hướng lại cuộc sống của họ.

“Ví dụ, tôi sinh ra trong một gia đình toàn là Đảng viên ĐCSTQ, cha mẹ tôi đều gia nhập quân đội trong cái thời gọi là ‘Kháng Mỹ viện Triều’. Khi trở về, họ công tác trong các cơ quan chính phủ ở Bắc Kinh và tôi đã lớn lên dưới ảnh hưởng của hệ tư tưởng của ĐCSTQ. Tôi cũng từng phục vụ trong quân ngũ và đầu óc tôi chứa đầy hệ tư tưởng của ĐCSTQ.

“Khoảng sáu năm trước, một người đồng đội của tôi đã giới thiệu tài liệu chân tướng của các bạn cho tôi. Những tài liệu đó giải thích từng li từng tý rất rõ ràng, rất đơn giản nhưng cũng rất sâu sắc. Tôi cảm thấy rất xấu hổ và nghĩ: ‘Mấy chục năm qua mình đã sống uổng phí rồi!”

Anh Kinh Ca liên tục nói với người học viên: “Cảm ơn các bạn rất nhiều. Tôi biết tất cả các bạn đã làm việc nỗ lực như thế nào để giúp chúng tôi! Tôi luôn muốn xem trọn vẹn một buổi biểu diễn Shen Yun nhưng không thể tìm được đĩa DVD Shen Yun. Tôi đã xem một số clip về Shen Yun trên trang web của Epoch Times. Shen Yun xác thực xuất sắc và lay động. Nó tuyệt đối là nhất lưu. Xin gửi lời chào và lời chúc tốt đẹp nhất của tôi tới Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun từ Bắc Kinh, Trung Quốc xa xôi nhé! Cảm ơn!”

Giúp đỡ người khác bằng sự nhẫn nại

Anh Quách đã nghe tin đồn bịa đặt của ĐCSTQ phỉ báng Pháp Luân Công khi anh còn là sinh viên tại Đại học Giao thông Thượng Hải. “Lúc đó tôi có rất nhiều nghi vấn và hy vọng tìm ra được sự thật. Sau này, sau khi tôi có thể nhận được một lượng lớn tài liệu giảng chân tướng từ các học viên, tôi đã tìm thấy đáp án cho tất cả các câu hỏi của mình.”

Chứng kiến ​​sự sụp đổ kinh tế ở Thượng Hải và khắp Trung Quốc sau những đợt phong tỏa hoang đường trong thời kỳ đại dịch, nhất là khi chính phủ từ chối đưa ra bất kỳ trợ giúp nào cho công ty nhỏ của anh trong giai đoạn khó khăn đó, và công ty của anh còn liên tục bị các quan chức các cấp của ĐCSTQ bắt chẹt và bóc lột, anh càng nhận thức rõ hơn rằng ĐCSTQ tà ác đến mức nào.

Anh ấy không chỉ tự mình thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ mà còn vạch trần mức độ tà ác của ĐCSTQ trên các nền tảng truyền thông xã hội khác nhau. Mặc dù một số tài khoản mạng xã hội của anh đã bị chặn nhưng anh ấy vẫn tiếp tục truyền bá chân tướng: “Điều đó đáng giá. Nhiều bạn học cũ của tôi cuối cùng đã nhìn thấu sự giả tạo và ngụy trang của ĐCSTQ nhờ nỗ lực của tôi. Bây giờ họ đã ngừng đưa ra những lời bình luận hồ đồ như trước”.

Ông Lý ở Quảng Đông cũng là người rất sáng suốt. Ông ấy nói: “Ngay bây giờ, chúng ta phải cố gắng hết sức để đánh thức những người có thể thức tỉnh được. Thực tế có rất nhiều người Trung Quốc mong muốn suy nghĩ độc lập nhưng họ không có biện pháp nào để có được thông tin xác thực. Chúng ta nhất định phải nhẫn nại và kiên trì nói cho họ biết sự thật. Chúng ta không được nói quá nhiều một lúc mà chỉ nên nói với họ từng chút một. Nhiều người cuối cùng có thể tiếp nhận chân tướng. Đây là cách tôi đã làm hơn mười năm qua, kiên nhẫn nói chuyện với mọi người. Hàng chục người tôi biết đã dần dần tỉnh ngộ”.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/7/476302.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/14/218609.html

Đăng ngày 04-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Người dân ở Trung Quốc ngưỡng mộ nỗ lực giảng chân tướng của các học viên first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Nghiêm chính thanh minh của 33 học viênhttps://vn.minghui.org/news/267956-nghiem-chinh-thanh-minh-cua-33-hoc-vien-2.htmlWed, 24 Jul 2024 12:58:01 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=267956Nghiêm chính thanh minh Tôi là Vũ Quốc Thế, học viên Pháp Luân Công ở Sài Gòn. Ngày 23 tháng 5 năm 2024, tôi đến công viên Tao Đàn để tập Pháp Luân Công cùng mọi người. Một lúc, công an liền đến sách nhiễu. Do không có căn cước công dân tôi bị mời […]

The post Nghiêm chính thanh minh của 33 học viên first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Vũ Quốc Thế, học viên Pháp Luân Công ở Sài Gòn. Ngày 23 tháng 5 năm 2024, tôi đến công viên Tao Đàn để tập Pháp Luân Công cùng mọi người. Một lúc, công an liền đến sách nhiễu. Do không có căn cước công dân tôi bị mời về đồn công an phường Bến Thành. Công an đã lợi dụng tình thân quyến để mời người nhà là em tôi (không phải là học viên Pháp Luân Công) viết tường trình thay trong đó yêu cầu tôi chỉ tập ở nhà, không ra ngoài để tập Pháp Luân Công. Theo đó em tôi đã ký vào các biên bản này, và tôi theo đó cũng đã ký vào một số biên bản xử phạt hành chính. Theo cái đà đó em tôi cũng đã báo cáo với người nhà về chuyện này.

Nay tôi Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết mà em tôi và tôi đã ký là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực lên tôi. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Võ Thị Nguyệt, sinh năm 1959, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Yên Bái. Ngày 5/1/2024 (âm lịch) tôi đi chúc Tết và tặng hoa sen, thẻ bình an, tài liệu về Pháp Luân Công cho người dân và cán bộ. Sau đó ngày 5/1/2024 (âm lịch) công an thị trấn Sơn Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái có gọi tôi lên bảo tôi ký vào văn bản không được đi tặng, tuyên truyền tài liệu về Pháp Luân Công ở địa khu nữa. Do tôi mới bước vào tu tập nên không hiểu nhiều về pháp luật Việt Nam. Qua quá trình tu luyện và tìm hiểu tôi biết được pháp luật Việt Nam hoàn toàn không hề cấm Pháp Luân Công, hay cấm về các tài liệu cho tặng liên quan đến Pháp Luân Công.

Nay tôi làm Nghiêm chính thanh minh này phủ nhận hết thảy những gì đã ký kết với công an thị trấn Sơn Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái. Phủ nhận hết thảy mọi an bài của cựu thế lực đến quá trình tu luyện và trợ Sư chính Pháp của bản thân.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Ngô Thị Hạnh, sinh năm 1970, học viên Pháp Luân Công tại Phú Quốc. Tôi đắc Pháp năm 2021 và chỉ ở nhà luyện 5 bài công pháp, cuối năm 2022 được gặp các đồng tu và mỗi ngày tôi thường ra điểm luyện công. Vào ngày 10 tháng 5 năm 2024 chúng tôi đang luyện công thì công an ra mời về đồn, họ nói không cấm mọi người tập Pháp Luân Công nhưng phải ký vào tờ cam kết trong đó có những điều khoản không đúng về Pháp Luân Công nên tôi không ký, sau hồi lâu giải thích những điều tốt đẹp của Đại Pháp tôi đã đồng ý viết vào góc giấy trắng của tờ cam kết là Pháp Luân Công là tốt mang nhiều lợi ích và viết tên ở dưới những dòng chữ mình vừa viết. Do ngộ tính kém nên tôi cứ nghĩ rằng đó là lời giảng chân tướng và sự biết ơn của mình đối với Đại Pháp, dù không ký vào chỗ in ký tên kia nhưng vẫn là tờ cam kết.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hoàn toàn những điều khoản trong tờ cam kết đó, phủ nhận an bài của cựu thế lực, phủ nhận những hành vi không đúng của mình đối với Đại Pháp. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Sỹ Việt, sinh năm 1978 ở Nghệ An, đắc Pháp năm 2018 khi làm việc ở Quảng Ninh. Năm 2021 đi làm việc ở Huế, tôi có mang tài liệu giảng chân tướng đi phát cho người du lịch ở suối nước nóng Thanh Tân, Huế. Do đi xe mượn không mang theo giấy tờ xe nên công an họ mời tôi về trụ sở để làm việc. Sau đó họ lấy lý do tôi bị bảo vệ khu du lịch báo lên chính quyền là “rải truyền đơn”, bảo vệ thu nhặt được mấy tờ (do khách du lịch bỏ lại ) nộp cho công an. Tôi bị thu mất khoảng 20 tờ chân tướng đang mang theo với lý do tài liệu này là in lậu, là trái pháp luật và tôi không chứng minh được nội dung trong đó là sự thật. Họ yêu cầu tôi giao nộp số còn lại ở nhà trọ thì tôi không đồng ý, nhưng tôi không vững chính niệm mà đồng ý không đi phát tán chỗ tài liệu còn lại. Cuối cùng sau 4-5 giờ vòng vo hỏi loanh quanh đủ thứ, đội chính trị công an huyện ra về để lại công an xã với 1 tờ biên bản làm việc với tôi, tội danh không có gì nhưng yêu cầu ký vào vị trí in sẵn (người vi phạm) để ‘cho xong việc’. Tôi nhận thấy mình có tâm sợ hãi, không nắm được pháp luật, không giảng giảng chân tướng cho tốt mà chỉ muốn nhanh chóng phát cho hết tài liệu chân tướng nên bị tà ác dùi vào chấp trước.

Nay tôi Nghiêm chính thanh minh phủ nhận những gì đã ký kết với công an, phủ nhận an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Bùi Thị Tuyến, sinh năm 1975, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hòa Bình, Việt Nam. Tôi đắc Pháp vào tháng 7 năm 2020. Sau khi đắc Pháp tôi đã ra sân vận động huyện để luyện công cùng với các đồng tu vào buổi sáng. Việc này đến tai Ban giám hiệu nhà trường. Cô hiệu trưởng đã nhiều lần gặp riêng để khuyên nhủ tôi không nên tu luyện môn này. Có lúc cô ấy khuyên nhủ, có lúc cô ấy dọa dẫm. Nhưng tôi vẫn ra sân luyện công cùng với các đồng tu. Vào đầu năm 2021, trong giờ ra chơi, đột nhiên cô Hiệu trưởng triệu tập cuộc họp gấp. Trong cuộc họp, cô ấy bỗng nhiên tuyên bố buổi họp gấp hôm nay là kỷ luật tôi. Cô ấy yêu cầu tôi ký vào biên bản không được ra sân tập mà chỉ được tập ở nhà, chỉ tập động tác không được đọc sách. Lúc bấy giờ vì mới đắc Pháp, học Pháp chưa sâu nên tôi đã ký vào biên bản (Bản giấy nháp, sau này thư ký đã hủy đi). Hôm sau Hiệu trưởng yêu cầu thư ký viết lại bản chính và yêu cầu tôi ký lại nhưng tôi không ký. Năm đó tôi không viết nghiêm chính thanh minh vì nghĩ rằng đây là bản giấy nháp. Nhưng bây giờ, sau mấy năm tu luyện, tôi ngộ ra rằng hành vi ký vào biên bản là thỏa hiệp với tà ác dù ở bất kỳ hình thức nào, bản chính hay bản thảo đều không được.

Nay tôi Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy cam kết của tôi với Ban giám hiệu nhà trường năm đó. Và phủ nhận triệt để an bài của cựu thế lực. Là đệ tử Đại Pháp tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Dương Thị Thảo, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Bắc Giang. Vào chiều ngày 10/5/2024, tôi đang học tại nhà đồng tu cùng 4 đồng tu thì có một nhóm công an xông vào tự ý mở tủ lấy ra 3 quyển sách, sau đó mời chúng tôi về đồn công an. Sau đó bắt chúng tôi nộp hết sách gồm có 4 quyển Pháp Luân Công (tổng số là 7 quyển) và lập biên bản thu sách và trong biên bản ghi là chúng tôi vi phạm tàng chữ trái phép, xuất bản phẩm và không cho học tập trung tự học ở nhà. Do hoảng sợ nên tôi đã ký vào biên bản đó, về nhà suy nghĩ lại là tôi đã sai.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Phan Thị Biểu, năm nay 63 tuổi, là học viên Pháp Luân Công tại Lâm Đồng. Vào khoảng 3 năm trước, tôi cùng một số đồng tu địa phương có tập hợp luyện công tại khu du lịch núi Lang Biang và bị can nhiễu từ lực lượng chức năng địa phương. Do học Pháp chưa sâu, chính niệm chưa mạnh và còn mang theo nhiều tâm chấp trước muốn né tránh nên tôi đã không thể giải thích cho họ hiểu. Vì vậy tôi đã hứa với họ sẽ không đến đó luyện công nữa.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Huỳnh Thị Nguyệt, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đồng Tháp. Trong thời gian tu luyện trước đây tôi có đi giảng chân tướng và bị công an phát hiện. Họ bắt tôi cam kết từ đó về sau không được tuyên truyền và phát tán tài liệu giảng chân tướng nữa. Do tôi học Pháp chưa sâu, tâm sợ hãi còn nhiều, nên khi chịu áp lực từ phía họ, tôi đã kí vào biên bản đồng ý không tuyên truyền và không phát tài liệu giảng chân tướng nữa.

Nay tôi Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy những gì đã kí kết với công an là không có giá trị. Từ nay trở đi tôi chỉ đi theo con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Văn Hoa, học viên Pháp Luân Công tại Đồng Tháp. Thời gian gần đây tôi có ra công viên luyện công và đã bị can nhiễu rất nhiều, đến ngày 23/10/2023 công an và chính quyền đại phương đến nhà tôi và động viên, yêu cầu tôi nên ở nhà luyện công. Tôi có nói với họ là tạm thời tôi sẽ luyện công ở nhà và khi có điều kiện thích hợp thì tôi lại ra công viên tiếp tục luyện. Do học Pháp chưa sâu, chính niệm chưa mạnh và còn mang theo nhiều tâm chấp trước nên tôi đã đồng ý với nội dung như vậy và kí vào biên bản.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Trần Thị Thanh, tháng 8 năm 2023 tôi có tham gia buổi tổ chức vui Tết Trung Thu cho các cháu kết hợp các đồng tu cùng chia sẻ về tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và bị công an theo dõi. Sau đó công an đến nhà yêu cầu phải ký cam kết không tụ tập đông người, không tuyên truyền Pháp Luân Công. Do tâm sợ hãi nên tôi đã ký vào cam kết. Từ đó đến nay tâm tôi rất ân hận. Đáng lẽ lúc đó tôi không nên ký vào bản cam kết, đồng thời giảng chân tướng cho họ, bảo vệ Đại Pháp. Nhưng tôi đã không làm như vậy.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Thái Thị Thu Hường, học viên Pháp Luân Công tại Quảng Bình. Tôi bước vào tu luyện từ tháng 10 năm 2022. Vào tháng 8 năm 2023 tôi có tham gia vui tết Trung Thu phát quà cho các cháu thiếu nhi, đồng thời chia sẻ về tu luyện giữa các đồng tu. Nhưng sau đó bị công an theo dõi và công an đã đến nhà nhiều lần yêu cầu ký vào bản cam kết, với nội dung không được tụ tập, không được tuyên truyền Pháp Luân Công. Do tâm sợ hãi và nhận thức chưa sâu về Pháp nên tôi đã ký vào bản cam kết. Từ đó đến này bản thân tôi rất ân hận và đã nhận ra sai lầm của mình. Đáng lẽ ra lúc đó tôi phải giảng chân tướng cho họ và bảo vệ Đại Pháp, không ký vào cam kết, nhưng tôi đã không làm được như vậy.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Khánh Hường, tháng 8 năm 2023 tôi có tham gia vui tết Trung Thu và phát quà cho các cháu nhỏ ở trong xã đồng thời gặp gỡ các bạn đồng tu. Nhưng sau đó bị công an theo dõi và công an đã đến nhà nhiều lần yêu cầu ký vào bản cam kết, với nội dung không được tụ tập, không được tuyên truyền Pháp Luân Công. Do tâm sợ hãi và nhận thức chưa sâu về Pháp nên tôi đã ký vào bản cam kết. Từ đó đến này bản thân tôi rất ân hận và đã nhận ra sai lầm của mình. Đáng lẽ ra lúc đó tôi phải giảng chân tướng cho họ và bảo vệ Đại Pháp, không ký vào cam kết, nhưng tôi đã không làm được như vậy.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Lý, năm này tôi 76 tuổi, học viên Pháp Luân Công tại Quảng Bình. Tôi tham gia học Pháp vào tháng 4 năm 2023. Ngày 15 tháng 8 năm 2023 tôi có tham gia vui tết Trung Thu phát quà cho các cháu đồng thời cùng các đồng tu chia sẻ về tu luyện Pháp Luân Công. Ngày 25 tháng 9 năm 2023 công an đến nhà yêu cầu tôi ký vào bản cam kết, với nội dung không được tụ tập, không được tuyên truyền Pháp Luân Công. Do tâm sợ hãi và nhận thức chưa sâu về Pháp nên tôi đã ký vào bản cam kết. Từ đó đến này bản thân tôi rất ân hận và đã nhận ra sai lầm của mình.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Cao Thị Kim Thanh, tháng 8 năm 2023 tôi có tham gia vui tết Trung Thu và phát quà cho các cháu nhỏ ở trong xã đồng thời gặp gỡ các bạn đồng tu. Nhưng sau đó bị công an theo dõi và công an đã đến nhà nhiều lần yêu cầu ký vào bản cam kết, với nội dung không được tụ tập, không được tuyên truyền Pháp Luân Công. Do tâm sợ hãi và nhận thức chưa sâu về Pháp nên tôi đã ký vào bản cam kết. Từ đó đến này bản thân tôi rất ân hận và đã nhận ra sai lầm của mình. Đáng lẽ ra lúc đó tôi phải giảng chân tướng cho họ và bảo vệ Đại Pháp, không ký vào cam kết, nhưng tôi đã không làm được như vậy.

Nay tôi nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Đoàn Thị Cầm, sinh năm 1967, học viên Pháp Luân Công tại Bình Định, Việt Nam. Tại quê hương vào ngày 4/5/2024 tôi chia sẻ, hồng Pháp cho người thân bị công an đến và mời tôi đến trụ sở công an xã Nhơn Khánh làm việc. Do học Pháp chưa sâu, lý giải về Pháp chưa được tốt, tôi đã ký vào bản cam kết không tuyên truyền và chia sẻ Pháp Luân Công và bị thu giữ một số tài liệu.

Nay tôi viết bản Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận tất cả những gì đã ký kết với công an là không có giá trị. Phủ nhận triệt để an bài của cựu thế lực. Từ nay tôi chỉ theo con đường tu luyện mà Sư phụ an bài, tinh tấn tu luyện, phát chính niệm, cứu độ chúng sinh nhiều hơn nữa.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Hà Thị Năm, sinh năm 1966, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Giang, tôi đắc Pháp cuối năm 2022. Chiều ngày 10 tháng 5 năm 2024, chúng tôi gồm bốn người đang học thì có một số công an đến can nhiễu và mở tủ lấy sách của tôi ra và họ bắt tôi mang lên đồn công an phường. Tôi đã ký và đã viết cam kết không được tập trung học tại nhà và không được đi chỗ khác để học. Từ đó đến nay tôi thấy rất ân hận.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Thủy, sinh năm 1970, học viên Pháp Luân Công tại Bình Định, Việt Nam. Vào ngày 10/06/2024 công an gọi tôi vào trụ sở công an làm việc vì tôi tham gia luyện công tại Bình Định. Do tôi học Pháp chưa sâu, lý giải về Pháp chưa được tốt và còn nhiều chấp trước nên tôi đã ký vào biên bản không luyện công và chia sẻ về Pháp Luân Công.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Nhã, sinh năm 1971, học viên Pháp Luân Công tại Bình Định, Việt Nam. Vào ngày 10/06/2024 công an gọi tôi vào trụ sở công an làm việc vì tôi tham gia luyện công tại Bình Định. Do tôi học Pháp chưa sâu, lý giải về Pháp chưa được tốt và còn nhiều chấp trước nên tôi đã ký vào biên bản không luyện công và chia sẻ về Pháp Luân Công.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Lê Thị Thủy, sinh năm 1971, học viên Pháp Luân Công tại Bình Định, Việt Nam. Vào ngày 10/06/2024 công an gọi tôi vào trụ sở công an làm việc vì tôi tham gia luyện công tại Bình Định. Do tôi học Pháp chưa sâu, lý giải về Pháp chưa được tốt và còn nhiều chấp trước nên tôi đã ký vào biên bản không luyện công và chia sẻ về Pháp Luân Công.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Tô Thị Hương, sinh năm 1969, học viên Pháp Luân Công tại Bình Định, Việt Nam. Vào ngày 10/06/2024 công an gọi tôi vào trụ sở công an làm việc vì tôi tham gia luyện công tại Bình Định. Do tôi học Pháp chưa sâu, lý giải về Pháp chưa được tốt và còn nhiều chấp trước nên tôi đã ký vào biên bản không luyện công và chia sẻ về Pháp Luân Công.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Lan, sinh năm 1967, học viên Pháp Luân Công ở Hà Nội. Tôi đắc Pháp vào năm 2023. Trong quá trình tu luyện do không làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu nên hiểu Pháp chưa sâu. Vào ngày 28/6/2024, trong khi tôi đi giảng chân tướng ở Xã Đại Đồng, Thạch Thất, Hà Nội. Có người dân báo công an xã và họ đến mời tôi về trụ sở làm việc. Họ thu một số tờ giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, và lập biên bản xác nhận sự việc và có yêu cầu tôi và các đồng tu không được tụ tập học Pháp, luyện công và đi phát tài liệu và giảng chân tướng ngoài đường. Do nhận thức Pháp chưa sâu nên tôi đã ký vào tờ biên bản đó.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Lê Minh Thiện, sinh năm 1963, học viên Pháp Luân Công tại Quảng Bình. Vào ngày 14 tháng 6 năm 2022, tôi cùng các đồng tu tập tại điểm luyện công thì 3 công an và 3 bảo vệ đến không cho chúng tôi tập và thu giữ đài của nhóm chúng tôi. Vài hôm sau tôi lên đồn công an nói chuyện và muốn lấy lại đài của nhóm chúng tôi. Lần thứ nhất họ không cho. Lần thứ hai tôi làm đơn xin đài và gặp ông trưởng đồn công an nói không tập Pháp Luân Công nữa và không tụ tập đông người. Do học Pháp và ngộ tính chưa sâu nên tôi nghĩ cứ nói dối họ không tập và ký vào cam kết và lấy đài về. Nay xét thấy hành vi của mình chưa đúng với Pháp.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Xuyến, 66 tuổi, học viên Pháp Luân Công tại Quảng Bình. Vào ngày 20 tháng 7 năm 2023, tôi cùng các đồng tu đang luyện công ngoài bãi, đột nhiên công an cùng cán bộ địa phương đến can nhiễu không cho tập và thu toàn bộ tài liệu hồng Pháp của tôi. Hai ngày sau họ lại đến can nhiễu và thu đài của nhóm chúng tôi đem về đồn lập biên bản và nói không được ra tập ngoài bãi và nếu có người lạ đến thì báo công an. Vì nhận thức về Pháp chưa sâu nên tôi đã ký vào biên bản.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Lê Minh Hân, sinh năm 1985, học viên Pháp Luân Công hiện đang sống và làm việc tại Sài Gòn. Vào tháng 2 năm 2024, tôi đi tặng tài liệu Pháp Luân Công và hoa sen cho người dân ở huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre và tôi bị công an xã Tân Hào mời về trụ sở làm việc. Họ bảo rằng tôi đã phát tài liệu mà không xin phép nên tịch thu số tài liệu, vì học Pháp chưa sâu nên tôi đã ký cam kết là sau này đi phát tặng tài liệu thì tôi sẽ xin phép. Sau này khi tìm hiểu và nghe các đồng tu chia sẽ nên tôi đã nhận ra mình đã ký thỏa hiệp như thế là tôi đã sai.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh này để phủ nhận hết thảy mọi cam kết của tôi với công an là không có giá trị và phủ nhận triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Lê Thanh Hùng, sinh năm 1977, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cà Mau. Trong khoảng thời gian cuối năm 2020, công an TP Cà Mau có mời tôi về phường làm việc với lý do là tôi chia sẻ Pháp Luân Công trên mạng. Họ ghi biên bản làm việc là không được chia sẻ Pháp Luân Công trên mạng xã hội, vì cho rằng biên bản này không có giá trị pháp lý, muốn tránh cãi lý với họ nên tôi đã ký vào biên bản làm việc này. Sau đó, tôi được đồng tu chia sẻ thể ngộ và tôi nhận ra rằng việc ký vào biên bản này là không đúng, mặt khác điều đó cũng là đang thừa nhận sự bức hại của tà ác và cựu thế lực.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy những gì đã ký với công an, phủ nhận triệt để sự an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Văn Hoàng, ở tỉnh Hậu Giang, sinh năm 1983, tôi đắc Pháp gần cuối năm 2019, tôi thường tặng hoa sen và tài liệu giới thiệu về vẻ đẹp của Đại Pháp cho mọi người xung quanh và cũng muốn giúp người có cơ duyên đắc được Đại Pháp. Tôi bị báo công an và công an xã đã mời tôi lên làm việc, vì chính niệm chưa vững và học Pháp chưa sâu nên tôi đã ký vào biên bản cam kết không được tuyên truyền Pháp Luân Công chỉ được tập luyện ở nhà, trên đường về nhà tôi mới nhận ra là mình đã sai.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy những gì đã ký với công an, phủ nhận triệt để sự an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Hoàng Thị Hoa, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Nghệ An. Tôi đắc Pháp vào năm 2019, trong thời gian năm 2022 tôi đi phát tài liệu giảng chân tướng cho những người trong xã và bạn bè. Sau đó công an đến nhà tôi, còn cả xóm trưởng và an ninh. Họ bắt tôi ký vào giấy cam kết không được đi phát tài liệu nữa, không được tụ tập đông người. Lúc đó tôi nghĩ là cứ dừng lại sau đó phát tiếp cũng không sao, nên tôi nói bây giờ tạm dừng lại không đi phát nữa, rồi họ đưa cho cha chồng tôi ký thay và họ lấy đi một quyển sách Chuyển Pháp Luân, một số tờ chân tướng và băng đĩa. Từ đó đến nay trong tâm tôi rất hối hận.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy những gì đã ký với công an, phủ nhận triệt để sự an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Dương Thị Chương, sinh năm 1949, học viên Pháp Luân Công ở Bắc Cạn. Tôi đắc Pháp vào khoảng đầu năm 2023. Tuy nhiên do thể ngộ chưa được tốt, nhận thức Pháp chưa đầy đủ, cách đây khoảng 5 tháng khi công an đến nhà dụ dỗ tôi đã ký vào biên bản cam kết không tập Pháp Luân Công. Sau khi được đồng tu chia sẻ tôi nhận thấy rằng việc ký vào biên bản của công an là sai.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy những gì đã ký với công an, phủ nhận triệt để sự an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Gia Tiến Lạc, sinh năm 1951, ở Bắc Cạn, tôi đắc Pháp từ khoảng đầu năm 2023. Do thể ngộ chưa được tốt, nhận thức Pháp chưa đầy đủ nên cách đây khoảng 5 tháng khi công an đến nhà dụ dỗ tôi đã ký vào biên bản cam kết không tập Pháp Luân Công. Sau khi được đồng tu chia sẻ tôi nhận thấy rằng việc ký vào biên bản của công an là sai.

Nay tôi viết Nghiêm chính thanh minh phủ nhận hết thảy những gì đã ký với công an, phủ nhận triệt để sự an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Thị Dung, học viên Pháp Luân Công tại Hà Nội. Tôi đắc Pháp vào giữa năm 2013. Vào năm 2016 tôi cùng một số đồng tu tham gia vào một nhóm có những việc làm không đúng với Pháp như ngồi đồ hình Pháp Luân, học theo các thủ ấn trong Hồng Ngâm… Qua chia sẻ của các đồng tu và đối chiếu với Pháp thì nhận tôi thấy nhóm này loạn Pháp, tà ngộ, bất kính với Sư phụ, ảnh hưởng đến danh dự Đại Pháp, tự tâm sinh ma…

Tôi viết nghiêm chính thanh minh này để quy chính bản thân, phủ nhận triệt để an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Nguyễn Đình Tám, học viên Pháp Luân Công tại Hà Nội. Tôi đắc Pháp vào cuối năm 2014. Trong quá trình tu luyện tôi đã tham gia vào một nhóm có những việc làm không đúng với Pháp như ngồi đồ hình Pháp Luân, học theo các thủ ấn trong Hồng Ngâm… Qua chia sẻ của các đồng tu và đối chiếu với Pháp thì nhận tôi thấy nhóm này loạn Pháp, tà ngộ, bất kính với Sư phụ, ảnh hưởng đến danh dự Đại Pháp, tự tâm sinh ma…

Tôi viết nghiêm chính thanh minh này để quy chính bản thân, phủ nhận triệt để an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi tên là Nguyễn Thị Thu Hiền, học viên Pháp Luân Công tại Việt Nam. Năm 2013 tôi đã tham gia vào một nhóm có những việc làm không đúng với Pháp như ngồi đồ hình Pháp Luân, học theo các thủ ấn trong Hồng Ngâm… Qua chia sẻ của các đồng tu và đối chiếu với Pháp thì nhận tôi thấy nhóm này loạn Pháp, tà ngộ, bất kính với Sư phụ, ảnh hưởng đến danh dự Đại Pháp, tự tâm sinh ma…

Tôi viết nghiêm chính thanh minh này để quy chính bản thân, phủ nhận triệt để an bài của cựu thế lực, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Nghiêm chính thanh minh

Tôi là Lưu Vạn Xuân, học viên Pháp Luân Đại Pháp tu luyện đã nhiều năm. Do học Pháp không sâu và có chấp trước vào việc ngộ Pháp nên tôi đã đi sai đường, cụ thể là tôi đã tham gia vào học nhóm online. Nhóm này tự ý soạn ra một bộ các câu hỏi xoay quanh cuốn Chuyển Pháp Luân và nhiều tài liệu khác “lưu hành nội bộ”. Sau khi được đồng tu địa phương chia sẻ tôi nhận ra rằng việc làm này là sai với Pháp của Sư phụ, nói nghiêm trọng một chút là hành vi loạn Pháp.

Nay tôi Nghiêm chính thanh minh này để phơi bày ra chỗ sai sót của bản thân, phủ định hết thảy mọi ký kết với cựu thế lực ở không gian khác. Tôi chỉ theo an bài của Sư phụ.

Đăng ngày 24-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Nghiêm chính thanh minh của 33 học viên first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Mọi người được ban phúc sau khi liễu giải chân tướnghttps://vn.minghui.org/news/267758-moi-nguoi-duoc-ban-phuc-sau-khi-lieu-giai-chan-tuong.htmlTue, 16 Jul 2024 13:18:42 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=267758[MINH HUỆ 18-03-2024] Sư phụ đến thế gian này để giảng Pháp và cứu độ chúng sinh. Các đệ tử Đại Pháp là những sứ đồ thần thánh, hiệp trợ Sư phụ trong chính Pháp, hồng Pháp và cứu độ thế nhân. Tôi muốn […]

The post Mọi người được ban phúc sau khi liễu giải chân tướng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-03-2024] Sư phụ đến thế gian này để giảng Pháp và cứu độ chúng sinh. Các đệ tử Đại Pháp là những sứ đồ thần thánh, hiệp trợ Sư phụ trong chính Pháp, hồng Pháp và cứu độ thế nhân. Tôi muốn chia sẻ một số tâm đắc thể hội của mình trong việc giảng thanh chân tướng và cứu độ chúng sinh.

Một quan chức Cục Văn hóa tiếp nhận chân tướng và khỏi bệnh

Ông Lưu là viên chức Cục Văn hóa, ông ấy và tôi là bạn thân. Khi cuộc đàn áp bắt đầu, ông ấy đã bị đầu độc bởi sự lừa dối và tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), ông ấy tin và tín nhiệm những gì đăng trên TV hơn là người bạn của mình.

Cả gia đình ông ấy cười nhạo tôi và không tiếp nhận sự thật khi tôi đến chỗ ông ấy để giảng chân tướng. Con gái tôi đi cùng tôi tức giận đến mức bật khóc và nói với tôi: “Mẹ, cả nhà họ nhìn mẹ như thể mẹ là một kẻ ngốc. Tại sao mẹ còn tiếp tục giảng chân tướng cho họ?” Con gái từ chối đến nhà họ kể từ đó.

Tôi nghĩ rằng vì chúng tôi là bạn bè và đã là bạn học nhiều năm nên ông ấy sẽ không báo cảnh sát. Tôi tiếp tục giảng chân tướng và nói với ông ấy nhiều lần rằng đừng tịch thu sách Đại Pháp của người khác. Ông ấy không nghe và nói: “Thứ sách này nhất định phải tịch thu!”

Chẳng bao lâu sau, một bên tai của ông ấy bị mất thính giác. Tôi nói: “Anh đã nghe và tin vào những điều sai trái. Nếu không thì tại sao anh lại bị mất thính giác?” Ông ấy cũng cảm thấy chóng mặt và chân sưng tấy. Ông trở nên có phần sợ sệt.

Tôi tìm được một học viên khác đồng ý cùng tôi đến thăm ông ấy. Chúng tôi đã giải thích chân tướng cho ông và thuyết phục ông thoái xuất ĐCSTQ. Ông ấy cảm nhận được thành ý của chúng tôi và bằng lòng để chúng tôi đặt cho ông ấy một hóa danh để thoái ĐCSTQ. Vết sưng tấy ở chân ông nhanh chóng thuyên giảm; ông đã có thể đi lại mà không cảm thấy chóng mặt nữa. Sau khi đọc Cửu Bình về Đảng Cộng Sản, ông nhận xét: “Viết hay lắm! Nó thực sự được viết rất tốt. Nhưng vẫn còn nhiều điều chưa đầy đủ, nếu để tôi viết, tôi sẽ viết nhiều hơn thế!”

Ông ấy miễn cưỡng đọc những tập tài liệu chân tướng mà tôi đưa cho ông ấy, ông ấy nhận xét: “Điều này có thể khiến cô phải lãnh án tử hình!” Tôi đáp: “Thực tế không phải vậy đâu. Thiên tượng vũ trụ đã phát sinh biến hóa mạnh mẽ. Thần đang cứu trợ con người và việc anh có thể được cứu độ là niềm vui lớn nhất của tôi!”

Hiện tại, ông ấy rất thản nhiên tiếp nhận chân tướng.

Một người tiếp nhận chân tướng và sống sót sau trải nghiệm cận kề cái chết

Vợ của thầy tôi là đảng viên và đã tham gia hoạt động ngầm trước khi ĐCSTQ lên chấp chính vào năm 1949 và là một cán bộ về hưu. Sức khỏe của bà suy giảm trước khi bà 70 tuổi: huyết áp cao, đường huyết cao và mỡ máu cao đều hành hạ bà. Hội chứng Meniere buộc bà cụ phải nằm liệt giường, không làm gì khác ngoài xem TV cả ngày. Bà choáng váng khi tôi bảo bà ấy thoái ĐCSTQ và hỏi: “Sao cô có thể nói như vậy?”

Tôi nói với bà: “Gia đình cô đã bị ĐCSTQ hủy hoại. Tại sao cô vẫn chưa minh bạch? Nếu chồng và con trai cô còn sống thì cô sẽ không phải sống trong cảnh ngộ như vậy!”

Chồng bà từng có vóc dáng như một vận động viên, nhưng trong Cách mạng Văn hóa, ông bị coi là người ủng hộ con đường chủ nghĩa tư bản và bị bức hại đến chết. Con trai của bà bị ung thư gan và đã khỏi bệnh nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Tuy nhiên, sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, gia đình họ trở nên sợ hãi và ngăn cản con trai họ tu luyện. Anh ấy qua đời không lâu sau đó.

Tôi nói với bà: “Ai đã khơi mào những chiến dịch này? Phải cô làm không? Phải tôi làm không? Chẳng phải thực tế đó là do ĐCSTQ khởi xướng sao!” Tôi đọc Cửu Bình về Đảng Cộng sản cho bà ấy nghe. Cuối cùng bà ấy đã tỉnh ngộ, hiểu ra và vui vẻ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Tôi nói với bà ấy rằng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” có thể gặp dữ hóa lành. Sau khi niệm thuộc chín chữ này, bà ấy đã có thể đi lại quanh nhà, không còn bị chóng mặt nữa và khỏi hội chứng Meniere trong vòng vài ngày. Trong vòng một tuần, bà có thể ra khỏi nhà và tản bộ ở công viên gần đó. Bà ấy thốt lên: “Bây giờ tôi có thể đến công viên đi dạo một giờ mỗi ngày và tôi có thể vừa đi vừa niệm thuộc lòng chín chữ chân ngôn!”

Vài tháng sau, bà chợt nhận ra: “Sao bấy lâu nay tôi không trả một đồng nào cho chi phí y tế nhỉ?”

Năm 2017, bà được đưa vào bệnh viện trước khi bước sang tuổi 90. Bệnh viện đã ra thông báo về căn bệnh hiểm nghèo và gia đình đang chờ bà trút hơi thở cuối cùng. Sau khi nhận được tin báo, tôi đã đến bệnh viện thăm bà ấy. Bà ấy hấp hối và nói với tôi một cách yếu ớt: “Tôi e rằng lần này tôi sẽ không qua khỏi”. Tôi khuyến khích bà ấy: “Hãy tiếp tục niệm. Không cần hỏi, Sư phụ sẽ cứu cô!” Ngoài sự mong đợi của mọi người, bà đã bình phục.

Bà ấy một mực yêu cầu tôi đưa cho bà một số bùa hộ mệnh để bà ấy có thể phân phát chúng cho người thân và bạn bè. Bà đã thuyết phục con cháu thoái ĐCSTQ trong bữa tiệc sinh nhật của mình. Mọi người đều tôn kính bà và nói: “Tất cả chúng cháu đều tin vào sự tốt lành của Đại Pháp!”

Vị giám đốc cũ của tôi đã tin vào chân tướng và được ban phước

Tôi và vị Giám đốc cũ của đơn vị công tác của tôi là bạn tốt trong nhiều năm. Chúng tôi không có việc gì là không nói với nhau. Khi Pháp Luân Công bị bức hại, ông trở nên trầm mặc và thường lo lắng về sự tái diễn của Cách mạng Văn hóa. Nhưng tôi vẫn kiên trì nói với vợ chồng ông ấy về những điều kỳ diệu của Đại Pháp. Ông chỉ cười và không nói gì.

Cuối năm 2004, tôi hỏi ông ấy có muốn đọc Cửu Bình về Đảng Cộng sản không. Ông ấy đồng ý. Sau khi đọc, ông ấy lập tức thoái ĐCSTQ và nhờ tôi giúp các con ông thoái xuất. Lúc đó, con trai cả của ông đang điền đơn đăng ký gia nhập ĐCSTQ. Ông bảo con trai mình dừng lại ngay lập tức.

Ông nhận xét: “Tôi đã sống hơn 80 năm và hôm nay tôi cảm thấy như mình vừa tỉnh ngộ, cảm ơn cô”. Ông ấy nhờ tôi cho ông mượn Cửu Bình về Đảng Cộng sản thêm vài ngày nữa để một người họ hàng đến thăm có thể đọc nó.

Một thời gian sau, ông ấy bị một người đi xe đạp tông phải và không yêu cầu bồi thường, vết thương ở xương của ông ấy nhanh chóng lành lại một cách kỳ diệu. Cháu gái của ông học ở một trường hạng ba nhưng đã tìm được một công việc tốt và kết hôn với một chàng trai tốt. Con trai út của ông suýt mất việc nhưng bất ngờ thi đậu tiến sĩ và sau đó đã tìm được một công việc tốt hơn. Cả gia đình ông đều được ban phước. Nhiều năm trước ông bị bệnh nặng, bác sĩ cho biết ông sẽ không sống được lâu nữa nhưng ông vẫn sống được đến 90 tuổi.

Bệnh viêm cơ tim của cháu gái tôi biến mất sau khi niệm chín chữ chân ngôn

Bố mẹ chồng của con gái tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với tôi vì họ nghe theo những tuyên truyền dối trá của tà đảng Trung Cộng. Họ chỉ trích tôi, nói rằng tôi sẽ mang lại tổn hại cho họ. Họ cấm chỉ cháu gái tôi liên hệ với tôi và cảnh báo tôi không được khiến cháu bị bệnh tâm thần.

Tôi không hề dao động và tiếp tục nói với họ chân tướng. Một lần tôi ghé thăm nhà họ, ngay khi tôi bước vào nhà, họ đã mắng tôi và quở trách tôi vì tu luyện mà làm ảnh hưởng đến tiền đồ của cháu gái. Tôi không tranh luận với họ và chỉ nói rằng tôi cần chợp mắt một lát.

Tôi thực ra không ngủ trưa. Tôi chỉ âm thầm phát chính niệm ở phòng sau để thanh trừ các sinh mệnh và nhân tố của tà ác đang can nhiễu và cản trở họ liễu giải chân tướng. Một giờ sau, khi tôi bước ra ngoài, họ mỉm cười đến gặp tôi và nói: “Kỳ thực chúng tôi không để bụng đâu, mời chị về sau lại ghé thăm nhé.” Tôi biết mặt thiện lương của họ đã được đánh thức.

Một ngày nọ, con gái tôi gọi điện và khóc lóc, nói rằng cháu gái tôi bị sốt và đã bỏ ăn mấy ngày rồi, hiện cháu gái đang phải nhập viện. Bác sĩ bảo là viêm cơ tim. Mẹ chồng của con gái tôi rất sợ hãi, nói rằng bệnh viêm cơ tim có thể mất mạng. Tôi trấn an con gái và nói: “Đừng lo, không sao đâu, mẹ sẽ qua ngay”. Tôi vội vã đến bệnh viện cùng cháu trai.

Đứa cháu gái 12 tuổi của tôi đang hấp hối trên giường bệnh. Tôi gọi cháu, cháu mở mắt nhìn tôi. Tôi nói với cháu: “Cháu yêu dấu, cháu biết rằng bà ngoại sẽ không nói dối hay làm hại cháu đâu. Cháu không bị viêm cơ tim, đừng nghe bác sĩ. Các thành viên trong gia đình chúng ta đều có tấm lòng nhân hậu. Bây giờ hãy lặp lại theo bà ngoại chín chữ: Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cháu làm theo và kêu lên: “Dạ, bà ơi, cháu đang niệm!”

Trong chốc lát, điều kỳ diệu đã xảy ra: Cháu đột nhiên ngồi dậy và hét lên: “Mẹ ơi, con đói quá, con muốn ăn!” Mẹ cháu vui mừng khôn xiết, lập tức xuống nhà hàng dưới lầu mua một bát mì chua cay. Cháu gái tôi ăn xong, múc hết chỗ mì nhỏ trong bát ra và nói: “Mẹ ơi, con muốn ăn thêm nữa!” Mẹ cháu nói: “Con không nên ăn nữa, con đã không ăn nhiều ngày rồi. Ăn quá nhiều thức ăn cùng lúc.”

Cháu gái tôi đã bình phục và không bao giờ phải nhập viện nữa. Khi đại dịch COVID-19 ập đến, cả gia đình cháu đều bị nhiễm bệnh, ngoại trừ cháu. Cháu đã thoái khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong, tổ chức dành cho nhi đồng của ĐCSTQ. Ở trường cấp hai, giáo viên của cháu ép cháu tham gia Đoàn Thanh niên, tổ chức dành cho thanh thiếu niên của ĐCSTQ. Cháu nói với tôi: “Bà ngoại ơi, xin hãy giúp cháu thoái xuất khỏi nó. Cháu đã không muốn gia nhập nó ngay từ đầu. Giáo viên đã bức ép chúng cháu.”

Cháu gái cũng giúp tôi giảng chân tướng cho ông bà nội và tặng họ những tấm bùa hộ mệnh. Khi họ vui vẻ nhận lời, cháu cao hứng nói với tôi: “Bà ơi, lần này ông bà nội của cháu đã tin vào chân tướng. Họ giữ những chiếc bùa hộ mệnh và đặt chúng dưới gối!”

Khi tôi ra ngoài dán nhãn chân tướng, cháu gái thường đi cùng tôi.

Cháu đã được ban phước. Trong kỳ thi tuyển sinh đại học, cháu đã mang theo tấm bùa hộ mệnh và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và đã đạt được kết quả tốt ngoài mong đợi. Cha cháu nhảy cẫng lên vui sướng và nói: “Cha muốn hát! Cha muốn hát!” Cháu đã tìm được một công việc tốt trước khi tốt nghiệp đại học và đi làm trực tiếp. Sau đó cháu đi học cao học và gặp chồng mình.

Mẹ chồng của cháu cũng chủ động nhờ tôi giúp bà ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Bà ấy theo sau tôi để xác nhận rằng tôi đã thực sự giúp bà thoái xuất khỏi nó. Vốn ốm yếu và suy nhược, bà đã tránh khỏi nhiễm virus Corona hết lần này đến lần khác. Bà ấy trông rất ổn và có tinh thần tốt. Bố mẹ chồng cháu gần đây vừa kỷ niệm 50 năm ngày cưới.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/18/464616.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/22/218217.html

Đăng ngày 16-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Mọi người được ban phúc sau khi liễu giải chân tướng first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Ông lão 82 tuổi bình phục sau 12 ngày đột quỵhttps://vn.minghui.org/news/267547-ong-lao-82-tuoi-binh-phuc-sau-12-ngay-dot-quy.htmlTue, 09 Jul 2024 13:51:45 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=267547[MINH HUỆ 04-04-2024] Đầu năm 2023, tôi được mời đến chăm sóc cho một ông lão 82 tuổi. Con gái ông ấy biết tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại […]

The post Ông lão 82 tuổi bình phục sau 12 ngày đột quỵ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Tự Liên, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục (chỉnh lý theo lời thuật của đồng tu)

[MINH HUỆ 04-04-2024] Đầu năm 2023, tôi được mời đến chăm sóc cho một ông lão 82 tuổi. Con gái ông ấy biết tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tín nhiệm tôi nên đã hữu ý đưa bố của mình đến sống cùng cô và thuê tôi chăm sóc. Tôi biết Sư phụ đã đưa người hữu duyên đến cho mình.

Ông lão mắc nhiều bệnh mãn tính, ngoài bị cao huyết áp, tăng đường huyết, và mỡ máu cao, ông còn bị són tiểu nên phải mặc bỉm suốt ngày. Bình thường, các con ông bận nên không có thời gian chăm sóc chu đáo cho ông. Sau khi dịch bệnh qua đi, ông ấy lại bị nhiễm virus Corona mới, thường xuyên ho khan, thở dốc vô cùng thống khổ, cơ thể ông toát ra mùi nước tiểu khó chịu, người rất yếu nhược.

Tôi biết rõ trách nhiệm của mình là chăm sóc tốt cho ông ấy, nhưng tôi tin là cần giúp ông minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Ban đầu, khi tôi cố gắng chia sẻ thông tin với ông về cuộc bức hại Đại Pháp, ông ấy không muốn nghe. Ông ấy là một Đảng viên trung thành của Đảng Cộng sản Trung Quốc, bị tà Đảng đầu độc rất thâm sâu. Tôi biết đó không phải chân niệm của ông mà là do những lời dối trá độc hại gây ra, là tà ác lợi dụng những yếu tố này điều khiển ông ấy, ngăn ông ấy được đắc cứu.

Tôi không nóng vội thúc ép ông lão tiếp nhận chân tướng, nhưng cũng không từ bỏ và ngừng nói chuyện về Đại Pháp. Tôi biết Đại Pháp sẽ cứu được ông. Bất cứ khi nào có cơ hội, tôi lại kiên trì nói với ông ấy. Hôm nay kể một câu chuyện, ngày mai kể một mẩu tin, ngày kia bật cho ông ấy xem một đoạn video giảng chân tướng, với phương châm mưa dầm thấm lâu, tôi không ngừng thể hiện cho ông sự kỳ diệu và mỹ hảo của Đại Pháp. Đồng thời, tôi thường xuyên phát chính niệm, thanh trừ các nhân tố tà ác đằng sau ông ấy. Cho dù ông ấy phản ứng ra sao, tôi đều không động tâm, một lòng phải cứu ông ấy.

Mỗi ngày tôi đều chuẩn bị cẩn thận ba bữa theo nhu cầu của ông ấy. Sau một thời gian, sức khỏe của ông nhanh chóng cải thiện, sắc mặt hồng hào, thân thể rắn chắc, trên người không còn sặc mùi nước tiểu nữa. Đặc biệt là tư tưởng của ông ấy cũng dần dần chuyển biến, không còn bài xích các tài liệu chân tướng mà tôi đưa cho để ông ấy đọc. Cuối cùng, ông ấy đã thoái ĐCSTQ. Có lần, tôi nghe được ông ấy tự hào nói với người thân qua điện thoại: “Tôi hiện giờ quả thực là ung dung tự tại”. Trong lời nói của ông toát lên sự vui mừng và mãn nguyện. Xem ra ông ấy đối với Đại Pháp, đệ tử Đại Pháp đã có nhận thức mới. Các con của ông cũng rất hài lòng với việc tôi chăm sóc ông ấy.

Một buổi trưa, tôi đang nấu nướng thì nghe thấy tiếng động lạ trong phòng. Tôi chạy vào xem thì thấy ông ấy bị ngã sấp mặt xuống cạnh ghế sofa, tay và chân bất động. Ông lão cao 1m80, tôi không đỡ nổi ông ấy nên đành phải gọi điện thoại cho con gái của ông. Các con ông đến nâng ông dậy, rồi cho ông đi nằm. Thấy ông vẫn tỉnh táo, không có gì đáng ngại, họ cũng yên tâm rời đi.

Sau cú ngã đó, ông lão không thể tự mình ăn cơm, tôi nấu mì Hoành Thánh cho ông ăn. Lúc này, ông ấy rất cảm động kể với tôi: “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt quá, thật hữu hiệu. Sau khi tôi ngã, đầu đập rất đau, tôi liền niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thì lập tức không thấy đau nữa, nhưng không niệm lại đau. Đến giờ tôi đã niệm 38 lượt rồi, đầu tôi không còn đau nữa, người cũng không đau”. Tôi thực sự mừng cho ông ấy, trong lúc nguy nan, ông ấy đã nhớ tới ‘Pháp luân Đại Pháp hảo’. Tôi khích lệ ông lão đã làm rất tốt, vững tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt thì thân thể sẽ rất nhanh bình phục. Tôi biết cú ngã của ông lão rất nặng, nhưng không xuất hiện nguy hiểm, là Sư phụ đang quản ông rồi.

Sáng hôm sau, tôi bật cho ông ấy nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ tại Quảng Châu. Ông lão chăm chú lắng nghe trong hơn 4 tiếng liền. Sau đó, ông ấy đột nhiên nôn mửa. Buổi sáng hôm đó ông ấy chỉ ăn có một chút đồ ăn, vậy mà nôn ra rất nhiều, phun hết lên quần áo của hai chúng tôi, rồi cả trên giường, lên cả chăn ga gối đệm. Sau hai lần nôn, ông lão ổn định lại, ông cảm thấy vô cùng dễ chịu, sắc mặt cũng trở lại bình thường.

Nhân cơ hội này, tôi hỏi ông: “Bác ơi, bác uống nhiều thuốc như vậy, ngày ngày đều mong mỏi sẽ trị khỏi bệnh, mà bệnh không khỏi, còn ngã không đứng dậy nổi. Lần này, bác mới niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, và nghe Sư phụ giảng Pháp, Sư phụ đã giúp bác thanh lý hết những thứ bất hảo trong thân thể, người liền thư thái, dễ chịu hơn. Bác nói xem, ai có thể thực sự coi sóc bác đây?” Ông lão lập tức quả quyết: Sư phụ Lý Hồng Chí! Rồi ông lão kể cho tôi rằng hôm qua sau khi ngã, ông đã thấy một con quỷ xuất hiện. Lúc đó, có một giọng vang lên: “Căn phòng này đều là người tốt, không ai được phép động vào”. Sau đó, con quỷ biến mất.

Tuy nhiên, đến chiều ông lão có vẻ hôn mê, người thân lo lắng đưa ông đến bệnh viện. Sau khi kiểm tra, bác sỹ chẩn đoán ông đã bị đột quỵ, hơn nữa tế bào não đã bị hoại tử nghiêm trọng, có khả năng sống thực vật. Các con ông khó tiếp nhận chẩn đoán này. Tôi biết ông lão đã nhận thức được Đại Pháp là tốt, Sư phụ đã quản ông, liền kể cho các con ông ấy nghe chuyện sau khi ông ngã, nhờ tin tưởng Đại Pháp mà phát sinh sự tình thần kỳ. Tôi an ủi họ: “Có lẽ sẽ xuất hiện kỳ tích!” Tất cả chúng tôi đều hy vọng một phép màu.

Ông lão mê man bất tỉnh trong phòng hồi sức tích cực đến trưa ngày hôm sau thì được chuyển về phòng bệnh bình thường. Sau khi ông lão tỉnh lại không lâu, tôi cố ý kiểm tra một chút: ông có thể nhận ra chính xác những người thân bên cạnh, đầu óc minh mẫn không có vấn đề gì, hơn nữa, tay chân đều cử động được. Mọi người xung quanh đều kinh ngạc, nhưng kỳ tích thực sự đã xuất hiện với ông lão! Các con của ông đều thán phục sự thần kỳ và phi thường của Pháp Luân Đại Pháp, đồng thời biết ơn Sư phụ của Đại Pháp đã từ bi cứu độ phụ thân của họ.

12 ngày sau, ông lão được xuất viện. Ông tự mình mặc quần áo, cũng tự mình xuống giường đi lại. Sau khi về nhà, về cơ bản, ông lão đã phục hồi trạng thái trước kia, việc mặc quần áo, ăn cơm, đi vệ sinh, hay những sinh hoạt đơn giản đều có thể tự mình thực hiện. Ông không có bất kỳ di chứng nào do tắc mạch máu não, càng không trở thành người sống đời sống thực vật.

Một ông lão 82 tuổi, từng bị bác sỹ chẩn đoán tắc mạch máu não và sống thực vật, có thể hoàn toàn bình phục sau 12 ngày. Đây thực sự là một kỳ tích mà Pháp Luân Đại Pháp triển hiện cho thế nhân!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/4/474878.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/16/218638.html

Đăng ngày 09-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Ông lão 82 tuổi bình phục sau 12 ngày đột quỵ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Nỗi trăn trở suốt đời của một bác sỹ làng quê được giải khaihttps://vn.minghui.org/news/267514-noi-tran-tro-suot-doi-cua-mot-bac-sy-lang-que-duoc-giai-khai.htmlMon, 08 Jul 2024 13:27:19 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=267514[MINH HUỆ 27-03-2024] Hôm nay, tôi gặp bà Lưu trong công viên khi bà ấy đang ngồi trên ghế băng để sưởi nắng. Bà lão rất tốt bụng, vừa nhìn thấy tôi đã chủ động chào tôi. Chúng tôi bắt đầu trò […]

The post Nỗi trăn trở suốt đời của một bác sỹ làng quê được giải khai first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-03-2024]

Hôm nay, tôi gặp bà Lưu trong công viên khi bà ấy đang ngồi trên ghế băng để sưởi nắng. Bà lão rất tốt bụng, vừa nhìn thấy tôi đã chủ động chào tôi. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, và bà đã chia sẻ với tôi câu chuyện về cuộc đời bà.

Cứu nhiều người và cũng “giết” nhiều người

Bà nói bà năm nay 80 tuổi và từng là một bác sỹ thôn làm việc ở trung tâm y tế của thị trấn. Trong làng hễ ai đau ốm thường tìm đến bà để được điều trị. Bà cũng biết đỡ đẻ và nạo phá thai (D&C). Bà có kỹ năng y khoa tốt, nhiều người ở những làng xung quanh cũng biết đến bà, và bà đã giúp đỡ đẻ nhiều em bé chào đời.

Một lần, có một sản phụ bị băng huyết nặng giữa đường, người khác không biết xử lý thế nào nên gọi bà đến. Sau khi bà xử lý xong, mạng sống của hai mẹ con đều được bảo toàn. Bà đã cứu mạng rất nhiều người. Có khi nhiều năm sau, những người được bà cứu còn đến gặp bà và cảm ơn bà rất nhiều.

Nhiều năm trước, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tiến hành “kế hoạch hóa gia đình” và thực thi chính sách một con. Tuy nhiên, có những người vỡ kế hoạch, mang thai ngoài ý muốn và phải bí mật sinh con hoặc phải nộp một khoản tiền phạt lớn. Vì vậy, phụ nữ thường phải giấu diếm khi mang thai lần thứ hai, và bà đã nhận được nhiều lời đề nghị sinh con bí mật, hết người này đến người khác. Thỉnh thoảng, khi nhà chức trách biết được, muốn đến tìm bà, các gia đình kia vội vàng đưa bà đi trốn.

Khi bà còn là một thực tập sinh ở Trung tâm dịch vụ kế hoạch hóa gia đình huyện, tình hình ở đó rất căng thẳng. Hàng ngày, các thai nhi nạo phá ra bị quẳng vào từng xô từng xô. Tuy nhiên, bà không bao giờ thực hiện phá thai ở giai đoạn cuối bằng giải pháp tiêm muối nồng độ cao.

Một đêm nọ, khi bà đang trực thì có một sản phụ đủ tháng đến. Bà Lưu đã bí mật giữ cho đứa trẻ sống sót và nhanh chóng để người cha đưa cậu bé đi, cứu sống em bé đó.

Một đêm khác, bà đã bí mật cứu sống một bé gái. Nhưng đến sáng hôm sau, cảnh sát và nhân viên từ Phòng Kế hoạch hóa Gia đình và Văn phòng Y tế đã bao vây gia đình bé gái ấy. Người cha trở nên rất cương quyết và hét lớn, “Bất kỳ kẻ nào dám giết con ta sẽ phải bước qua xác ta!”

Giám đốc Trung tâm dịch vụ kế hoạch hóa gia đình sợ hãi nói với bà: “Cô Lưu à, sao cô lại để cho con bé ấy sống, hôm nay tôi lại bị phạt rồi”. Bà Lưu nói, “Tôi đã để cho anh ấy mang đứa bé đi. Ai mà không làm như vậy chứ, đó là con anh ta mà!” Sau khi chính quyền họp về vụ việc này, họ đưa ra quyết định rằng, đứa bé đã sống rồi thì không thể giết nhưng từ nay về sau, chuyện như vậy tuyệt đối không bao giờ được phép xảy ra nữa.

Khi con gái bà Lưu lớn lên, bà Lưu đã dạy cô đỡ đẻ và thực hiện kỹ thuật D&C. Họ đã làm việc cùng nhau và đã đỡ được vô số em bé. Có ngày, hai mẹ con bà đã đỡ cho 11 đứa trẻ.

Do chính sách một con này của ĐCSTQ, thời đó việc nạo thai, phá thai đối với phụ nữ mang thai ngoài ý muốn là chuyện bình thường, vì vậy đã giết hại vô số thai nhi. Bà Lưu và con gái cũng đã thực hiện vô số phẫu thuật D&C để chấm dứt thai kỳ. Sau khi con gái bà kết hôn, hai mẹ con bà đã phân chia công việc: con gái bà làm phẫu thuật D&C, còn bà thì đỡ đẻ.

Mắc nợ

Sau một thời gian, con gái bà có vấn đề về tâm thần. Cô như phát điên, thường gào thét vào mặt bà Lưu, “Mẹ thì tốt rồi! Những đứa bé mẹ đỡ đã trở thành công chức hoặc tốt nghiệp phổ thông rồi. Nhưng còn những đứa trẻ mà con đã nạo thì sao chứ?”

Sau này, một thày bói nói rằng điều này xảy ra là do linh hồn của những hài nhi bé bỏng đó đã đến hành hạ con gái bà. Thế là họ đã đốt rất nhiều vàng mã cho linh hồn của những hài nhi bé bỏng đó.

Nỗi trăn trở suốt đời

Bà Lưu nói rằng bà rất hối hận vì đã làm tổn thương những sinh linh bé bỏng đó, nhưng đôi khi bà cũng tự bào chữa bởi bà cảm thấy mình cũng cứu được rất nhiều hài nhi, như thế bà cũng có công. Vừa nói bà vừa lau nước mắt, bà cảm thấy rất khổ tâm và trăn trở.

Tôi nói với bà, công ra công, tội ra tội, và chia sẻ với bà về vấn đề sát sinh được giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Phá thai chính là giết chết một hài nhi. Mặc dù hài nhi đó chưa được sinh ra, nhưng cũng là người và không được phép giết hại.

Sau đó, tôi kể cho bà ấy nghe chuyện về một học viên Pháp Luân Đại Pháp tên Hạ. Khi còn trẻ, cô ấy tuân theo chính sách một con của ĐCSTQ và chỉ có một đứa con. Khi có thai lần thứ hai, cô ấy đã chủ động phá bỏ. Sau đó, cô ấy có một giấc mơ, trong mơ một bé gái nói: “Mẹ ơi, sao mẹ không muốn có con?” Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô ấy nhận ra rằng phá thai cũng là sát sinh và vô cùng ân hận về việc làm này.

Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã dạy chúng ta:

“Quá khứ trong Phật giáo có thuyết rằng, những [sinh mệnh] lẽ ra không phải chết nhưng bị giết chết, sẽ thành cô hồn dã quỷ. Quá khứ giảng ‘siêu độ’, chính là chỉ về bộ phận những người này. Không cấp siêu độ [cho họ], thì những sinh mệnh ấy sẽ không ăn không uống, [sống] trong một hoàn cảnh rất cực khổ; đó là điều trước đây giảng trong Phật giáo.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Bà Lưu nói hồi ấy bà không biết điều này mà chỉ đơn giản là làm theo lệnh của cấp trên. Tôi nói rằng người ta phải trả giá cho những gì mà họ đã làm. Nợ thì phải trả. Linh hồn các hài nhi bé nhỏ này sẽ quay lại để thu hồi các khoản nợ mà bà đã mắc.

Được đắc cứu

Tôi dặn bà hãy thường xuyên niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, việc đó sẽ đem lại lợi ích cho bà. “Bà cũng có thể nói trong tâm với linh hồn của các hài nhi đó rằng hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, nghe theo an bài của Sư phụ Lý và hy vọng họ sẽ có một tương lai tương sáng”.

Bà Lưu rất cảm động! Bà nói: “Hôm nay ông Trời đã an bài cho tôi được gặp cô, sau khi nghe cô nói vậy, trong lòng tôi sáng tỏ hơn nhiều rồi. Tôi sẽ nghe lời cô, thường xuyên niệm câu tốt lành này”. Tôi đáp, “Bà nên cảm tạ Sư phụ Lý. Chính là Sư phụ Lý đã an bài để hôm nay em nói chuyện với bà, để kể bà nghe chân tướng nhờ thế bà có thể được cứu”.

Bà Lưu nói, “Cảm tạ Sư phụ Lý”. Bà cũng đồng ý thoái Đoàn và Đội. Tôi tặng bà chiếc thẻ bình an và một số tài liệu Đại Pháp. Bà cẩn thận bỏ chúng vào túi và nói về nhà bà sẽ đọc chúng.

Sư phụ giảng:

“Chính Pháp thực thi đến thế gian, Thần Phật đại hiển, những oan [và] duyên loạn thế gian đều được giải quyết một cách thiện.” (Dự liệu cho Pháp Chính Nhân Gian, Tinh tấn yếu chỉ II)

Đối với người phụ nữ cao tuổi này, việc được nghe về Pháp Luân Phật Pháp ở độ tuổi 80 đã giải khai được nỗi trăn trở suốt cuộc đời bà.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/27/473662.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/5/216906.html

Đăng ngày 08-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Nỗi trăn trở suốt đời của một bác sỹ làng quê được giải khai first appeared on Minh Huệ Net.

]]>