Bài viết của Tích Duyên, một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 21-1-2018] Ngày 28 tháng 1 năm 1994, tôi đã nhận được một món quà quý giá – tấm danh thiếp của Sư phụ. Ngài đã đưa cho tôi tấm danh thiếp trong khoá giảng Pháp đầu tiên ở Tế Nam.

Vào ngày đầu tiên của khoá học, tôi nghe thấy có người nói: “Sư phụ đã đến.” Mọi người cùng đứng dậy và hướng về phía cửa. Tôi nghĩ đến hình ảnh một khí công sư lớn tuổi với mái tóc bạc. Nhưng người bước vào lại có dáng người cao lớn khỏe khoắn, mặt mũi hiền hậu, khôi ngô tuấn tú, bình dị gần gũi, khí vũ hiên ngang, thông minh cơ trí. Ngài mặc chiếc áo khoác da màu cà phê, trông như mới hơn 20 tuổi.

Sư phụ bước lên khán đài, mắt tôi hướng theo Sư phụ. Tràng pháo tay vang dội khiến tôi chợt tỉnh, tôi không thể tin được người đàn ông trẻ ấy chính là vị khí công sư sẽ giảng bài!

Chỉ trong một vài ngày, những Pháp lý bác đại tinh thâm của Sư phụ đã khiến tôi chấn động đến tận tâm can, quét sạch những quan niệm vô thần của tôi, khiến tôi hoàn toàn lột xác! Trong ngày cuối cùng, đến phần hỏi đáp, có một học viên thỉnh Sư phụ làm một bài đại thủ ấn của Phật gia. Sư phụ từ bi đã đáp ứng nguyện vọng của các học viên. Sư phụ nói thủ ấn của Phật gia là ngôn ngữ của Phật, đối với đại thủ ấn mà Sư phụ làm thì để chúng tôi tự ngộ, ngộ được thì đắc được.

Tôi chăm chú xem Sư phụ thực hiện các đại thủ ấn. Tôi không hiểu “ngộ” là gì, trong tâm chỉ nghĩ: Đây là Sư phụ đang trị bệnh cho mình. Khi Sư phụ thay đổi tư thế tay, trong tâm tôi lại nghĩ: Sư phụ đang trị bệnh cho mình! Trong chưa đầy nửa phút, đột nhiên tôi cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ và ấm áp thông thấu khắp thân thể từ đầu đến chân.

Thân thể tôi có nhiều bệnh tật trong suốt nhiều năm qua và trước khi tham dự khóa học, tôi đã bị sốt cao trong hơn 40 ngày. Sư phụ đã dùng luồng năng lượng này tẩy tịnh toàn bộ nghiệp bệnh đã tích tụ từ đời này qua đời khác của tôi. Toàn thân tôi từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, từ nội tạng đến ngoài da, từ xương đến thịt, khắp thân nhễ nhại mồ hôi, thấm ướt cả chiếc áo khoác. Cơn sốt của tôi đã biến mất, bệnh đau đầu vốn hành hạ tôi nhiều năm qua đã khỏi, bệnh viêm túi mật và hơn một chục chứng bệnh khác đều đã không cánh mà bay. Tôi đã trải nghiệm được một cách sâu sắc thế nào là thân thể nhẹ nhàng vô bệnh, thực sự thể nghiệm được uy lực mạnh mẽ của quán đỉnh mà Sư phụ giảng.

Trong thời gian diễn ra khoá học chín bài giảng, trừ huyền quan thiết vị, tất cả những công năng mà Sư phụ giảng tôi đều đã trải nghiệm được. Khi khóa giảng sắp kết thúc, Sư phụ nhấn mạnh một lần nữa rằng tu luyện bộ công pháp Pháp Luân Công này sẽ khiến chúng tôi cả đời được thụ ích và hy vọng chúng tôi sẽ kiên trì tiếp tục tu luyện. Lúc đó tôi đã hạ quyết tâm sẽ tu luyện tới cùng.

Giờ giải lao, Sư phụ thông báo thời gian tổ chức các khóa học ở các tỉnh và thành phố khác. Lúc đó tôi nghĩ sẽ thật tốt nếu có thể mời Sư phụ tới thành phố của tôi.

Chỗ ngồi của tôi ngay gần cửa, và Sư phụ đi qua tôi mỗi lần bước lên khán đài. Một lần khi ngài bước qua, tôi đã hỏi: “Sư phụ Lý, ngài có thể tới giảng bài ở thành phố của con không?” Sư phụ hòa ái trả lời: “Hãy về trao đổi với Hội nghiên cứu khí công địa phương để gửi thư mời cho người này người này. Họ là người sắp xếp lịch trình các khoá học.” Ngày hôm sau khi Sư phụ vừa bước vào, tôi hỏi: “Sư phụ Lý, làm thế nào để con liên hệ với người sắp xếp lịch trình đó?” Lúc này Sư phụ lấy một tấm danh thiếp từ trong túi và đưa cho tôi. Sư phụ nhắc lại với tôi trong khi bước lên khán đài: “Hội nghiên cứu khí công địa phương cần phải gửi thư mời, và Hội nghiên cứu Pháp Luân Công sẽ sắp xếp thời gian.”

Tôi quay lại chỗ ngồi và nhìn kỹ tấm danh thiếp, hóa ra đó là danh thiếp của Sư phụ! Ở góc trên bên phải của tấm danh thiếp có một đồ hình Pháp Luân mạ vàng. Dòng đầu tiên là danh hiệu của Sư phụ, nhà sáng lập Pháp Luân Công Trung Quốc. Dòng thứ hai là Chủ tịch Phân hội Pháp Luân Công thuộc Hiệp hội nghiên cứu khoa học khí công Trung Quốc. Ngoài ra có chức danh của Sư phụ ở các nơi khác nhau, cùng với tên và số điện thoại của người liên lạc. Mặt sau tấm danh thiếp là tên của Sư phụ viết bằng phiên âm Hán ngữ. Đồ hình Pháp Luân màu vàng kim rất nổi bật. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy đồ hình Pháp Luân, và nó ở trên tấm danh thiếp mà Sư phụ trao cho tôi! Tôi rất trân trọng tấm danh thiếp và cất giữ nó ở một nơi an toàn. Sau khi cuộc đàn áp xảy ra, cảnh sát đã hai lần lục soát nhà tôi, nhưng họ không tìm thấy nó.

Sư phụ cũng đã cấp cho tôi một Pháp Luân mà tôi luôn mang theo. Một lần vào năm 1996, khi đang nằm trên ghế sofa ở phòng khách, tôi nhìn thấy Pháp Luân lớn trên tờ áp phích dán trên tường đang quay. Giống như như tôi đang nhìn vào một không gian khác. Pháp Luân lớn dần lên khi nó xoay chuyển. Sau đó nó bay về phía tôi và đi vào trong thân thể tôi. Màu của Pháp Luân rất đẹp, giống như màu sắc của các buổi diễn Shen Yun!

Tôi biết rằng Sư phụ đã cấp cho tôi một Pháp Luân và nó vĩnh viễn là của tôi. Con xin cảm tạ Sư phụ!

Hiệp hội nghiên cứu khí công địa phương nơi thành phố tôi ở cảm thấy Sư phụ thu phí quá thấp, họ không kiếm được nhiều tiền, nên họ không đồng ý mời Sư phụ tới truyền công giảng Pháp. Đây là hối tiếc cả đời của tôi vì không thực hiện được điều này. Tuy nhiên, tôi vô cùng trân quý tấm danh thiếp của Sư phụ. Tôi luôn nhớ ngày Sư phụ đã trao chotôi tấm danh thiếp, đó là ngày 28 tháng 1 năm 1994. Đó cũng là ngày sinh nhật lần thứ 48 của tôi.

Nhân dịp kỷ niệm 24 năm ngày đặc biệt này, tôi nhớ lại những thăng trầm đã trải qua trên hành trình tu luyện của mình và sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Trong tâm tôi cảm nhận được những lời Sư phụ đã giảng:

“Còn về chư vị, chỉ cần chư vị hễ viên mãn, thì chư vị liền biết. Đến lúc đó chư vị có dùng hết ngôn ngữ cũng không hình dung được rằng Sư phụ của chư vị vĩ đại như thế nào!” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])

“Tôi thấy rằng những người trực tiếp nghe tôi truyền công giảng Pháp, tôi nói thật rằng…… sau này chư vị sẽ hiểu ra; chư vị sẽ thấy rằng khoảng thời gian này thật đáng mừng phi thường. Tất nhiên chúng tôi nói về duyên phận; mọi người ngồi tại đây đều là duyên phận.” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)

Mỗi lần đọc đến đoạn này trong Chuyển Pháp Luân, tôi cảm nhận được Phật ân hạo đãng của Sư phụ không từ ngữ nào có thể diễn tả nổi.

Sư phụ từ bi đã kéo tôi lên từ địa ngục, tẩy tịnh cho tôi, và luôn chăm sóc cho tôi trên con đường phản bổn quy chân. Tôi thật may mắn là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp được cùng Sư phụ và Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi quyết tâm sẽ tuân theo lời dạy của Sư phụ để tu luyện cá nhân và hoàn thành sứ mệnh cứu độ chúng sinh. Như Sư phụ đã giảng:

“Con đường mà các đệ tử Đại Pháp đi khi chứng thực Pháp là vừa tu bản thân, đồng thời cứu độ chúng sinh, cũng vừa phối hợp theo yêu cầu của Chính Pháp vũ trụ, giải thể thanh trừ đám hắc thủ và lạn quỷ tà ác cũng như các nhân tố bức hại và can nhiễu do các loại cựu thế lực an bài vốn gây tác dụng phản diện đến Chính Pháp và hành ác đối với các đệ tử Đại Pháp; đó chính là con đường hoàn chỉnh của tu luyện, viên mãn, và trở thành các chư Thần vĩ đại mà các đồ [đệ] Đại Pháp đang đi.” (Cũng một gậy cảnh tỉnh – Tinh Tấn Yếu Chỉ III)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/21/最珍贵的名片-359863.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/11/167894.html

Đăng ngày 7-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share