Bài viết của Đồng Hân, một học viên Pháp Luân Công ở Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 9-8-2017] Tôi là một giáo viên ở Bắc Kinh và đã tu luyện Pháp Luân Công được 21 năm. Kể từ khi cuộc đàn áp bắt đầu, tôi từng bị bắt giam phi pháp, bị kết án lao động cưỡng bức và cầm tù, tôi cũng bị trường học đuổi việc.
Không gì có thể ngăn tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tháng 6 năm 2015, tôi và gia đình đã khởi kiện Giang Trạch Dân lên Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và Tòa Án Nhân dân Tối cao để yêu cầu chấm dứt cuộc bức hại.
Câu chuyện của Yixin
Mùa hè năm 2015, vợ chồng tôi cùng cô Yixin (bút danh) và mẹ cô về tỉnh Sơn Tây để giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.
Cô Yixin từng là bác sĩ tại một bệnh viện lớn ở Bắc Kinh, còn quê cô ở tỉnh Sơn Tây. Phòng 610 đã bắt giam cô vì tu luyện Pháp Luân Công và khiến cô mất việc làm.
Cha cô trở nên sợ hãi sau khi chứng kiến con trai ông, một giáo viên, bị bắt giam vào một trại lao động cưỡng bức và mất việc làm vì tu luyện Pháp Luân Công. Con trai ông cũng đã kết hôn với một học viên Pháp Luân Công sau khi anh được thả ra.
Thực tế, cả bố mẹ cô đều sợ hãi kể từ khi cuộc đàn áp bắt đầu. Tuy nhiên, khi mẹ cô đến chăm sóc cháu trai ở Bắc Kinh, bà cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Lúc đầu, cô Yixin và bố cô phản đối anh trai và mẹ cô tu luyện Pháp Luân Công. Tuy nhiên, mẹ cô vẫn tiếp tục khuyên nhủ cô, nên một năm sau cô cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Sau khi bị Phòng 610 bắt giữ và mất việc làm, cô tự hỏi làm sao để nói với bố mình. Cô không muốn bố mình phản đối Pháp Luân Công, nhưng cô sợ phải một mình đối mặt với bố.
Vợ tôi, cũng là một học viên, tình nguyện giúp cô ấy nói chuyện với bố. Tôi từng gặp bố cô ở Bắc Kinh. Chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau và ông ấy hiểu tại sao chúng tôi lại tu luyện Pháp Luân Công.
Về thăm bố cô Yixin
Chúng tôi tặng tuần báo Minh Huệ và các đĩa DVD về Pháp Luân Công tại các chặng nghỉ nvà nhà ga trên đường tới tỉnh Sơn Tây. Chúng tôi nói với những người mình gặp rằng hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Khi đến nhà Yixin, tôi và vợ lần lượt trò chuyện với bố cô và phát chính niệm. Cô Yixin và mẹ cô cũng phát chính niệm.
Đầu tiên, chúng tôi nói chuyện về văn hóa truyền thống, sau đó chuyển sang nói về chân tướng Pháp Luân Công, và cuối cùng nói về sự đen tối trong lịch sử của chế độ cộng sản.
Bố cô xúc động vì câu chuyện của chúng tôi và đồng ý thoái Đảng. Ông nói rằng ông sẽ không phản đối vợ và con trai mình tu luyện Pháp Luân Công nữa.
Hai vị giám hiệu nhà trường thoái đảng
Trước khi rời Sơn Tây, tôi liên lạc với một người bạn là hiệu trưởng và đang có kế hoạch tổ chức học tại chức cho các giáo viên. Cô đã sắp xếp để vợ tôi tham gia đào tạo nửa ngày cho các giáo viên của mình.
Tại lớp đào tạo, hai vị trong ban giám hiệu nhà trường đã nồng nhiệt chào đón chúng tôi và chăm chú lắng nghe bài trình bày của chúng tôi.
Vợ tôi chia sẻ về văn hóa truyền thống Trung Quốc, trong khi cô Yixin vào vai một nhà báo. Hai vị giám hiệu đã thoái Đảng vào bữa trưa.
Sự phối hợp giữa các học viên
Quê tôi ở gần nhà cô Yixin, và tôi đã về thăm quê 13 năm trước khi tôi nằm trong danh sách truy nã của cảnh sát. Cảnh sát Bắc Kinh ở Phòng An ninh Nội địa đã tới Sơn Tây để quấy nhiễu người thân của tôi, nhưng họ không thành công. Họ hàng tôi đã chào đón tôi nồng nhiệt. Tôi tận dụng cơ hội này để giảng thêm về Pháp Luân Công cho họ.
Trên đường về nhà anh em tôi, chúng tôi đã giảng chân tướng cho một người bán hoa quả, và người này cũng đồng ý thoái Đảng.
Các anh em tôi lắng nghe chân tướng về Pháp Luân Công và cũng thoái Đảng. Tất cả đã có khoảng 20 người minh bạch chân tướng và thoái xuất tư cách Đảng viên của mình.
Chúng tôi hiểu rằng chuyến đi này thành công là nhờ các học viên ở Bắc Kinh đã phát chính niệm cho chúng tôi! Đây là một ví dụ rõ ràng về sự phối hợp giữa các học viên.
—
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/9/352298.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/17/166086.html
Đăng ngày 30-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.