Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-11-2014] Một trong những học viên Pháp Luân Công tại địa phương của chúng tôi (học viên A) đã 60 tuổi và rất khỏe mạnh. Tuy nhiên, vào cuối tháng 09 năm 2014 vừa qua, bà đã qua đời. Lúc 2 giờ sáng bà bắt đầu nôn mửa và qua đời lúc 5 giờ sáng.

Các học viên khác đã bị sốc và mọi người đều đã đặt ra câu hỏi tại sao? Tại sao tình huống lại có thể xấu đi nhanh đến nỗi học viên A thậm chí còn không có thời gian đề nghị mọi người trợ giúp hay hướng nội? Điều gì đã khiến cựu thế lực bức hại bà tồi tệ đến như vậy? Học viên A có chấp trước vào chồng và con trai của bà nhưng dường như có vẻ đó không phải là lý do khiến bà đột nhiên qua đời. Sau khi chúng tôi chia sẻ nhiều hơn về sự việc này, tất cả mọi người đều kết luận rằng lý do khiến bà đột ngột qua đời là vì bà ấy kiếm lời từ việc bán hương cho các học viên khác, điều này vi phạm các Pháp lý một cách nghiêm trọng.

Bà đã bán hương suốt hơn một năm nhưng vẫn luôn nói rằng bà không hề kiếm tiền từ hoạt động này.

Một học viên khác cũng bán hương, nhưng khi một số học viên khác chia sẻ với cô ấy rằng kiếm lời từ việc làm đó là không đúng, cô đã không lý giải được. Vài ngày sau đó, cô đã bị bắt và tống giam. Sau khi được thả ra, cô đã nói với học viên A nơi cô có thể mua hương. Học viên A đã liên hệ với nhà sản xuất hương và nhiều lần đã mua đến hàng trăm hộp hương trầm. Một học viên khác đã đưa tiền của mình cho học viên A để giúp bà ấy, và học viên đó cũng đã bán hương cho các học viên khác.

Học viên A được nhiều học viên khác giúp bán hương. Bà ấy đã tặng cho mỗi người hai hộp hương như là quà tặng. Học viên A nói rằng hương được sản xuất tại một nhà máy của một học viên. Bà nói rằng một vài học viên vô gia cư đã làm việc cho ông ấy, cũng như những đứa trẻ mồ côi của các học viên đã bị bức hại đến chết. Học viên A nói rằng bà bán hương để giúp cho việc chi trả nuôi lớn những đứa trẻ mồ côi này.

Bà cũng đã tuyên bố rằng các đồng tu đã đi ra nước ngoài gặp Sư phụ và Sư phụ cũng đã đồng ý việc bán hương này. Học viên A nói bà không hề kiếm lợi chút nào từ việc bán hương và chỉ kiếm đủ phí đi lại và điện thoại. Bất cứ khi nào các học viên đến một nơi nào đó để phát chính niệm, bà sẽ mang một bản giới thiệu về hương của mình đến phát cho các học viên khác.

Các đồng tu đã tin tưởng bà ấy và nhiều người trong số họ cũng đã mua hương từ bà ấy. Học viên A cũng đã viết một số thông điệp giảng chân tướng lên tiền giấy. Vài ngày trước khi qua đời, bà ấy đã phàn nàn rằng bà thiếu lệ phí đi lại để làm các tờ tiền giấy có thông điệp giảng chân tướng. Một số học viên đã chuẩn bị khoản tiền 500 nhân dân tệ cho bà, nhưng bà đã qua đời trước khi có thể nhận được số tiền đó.

Không ai biết được việc học viên A đã kiếm được bao nhiêu tiền từ việc bán hương cả. Khi [các học viên] liên hệ với người chủ nhà máy sản xuất hương (ông cũng là một học viên), ông đã nói cho chúng tôi giá bán hương. Căn cứ vào giá mà ông ấy đưa ra, chúng tôi biết rằng học viên A có thể kiếm được hơn 30 nhân dân tệ khi bán một gói hương đắt nhất, hơn 10 nhân dân tệ khi bán một gói hương có mức trung bình, 5 nhân dân tệ cho gói có mức thấp hơn và có thể kiếm được 2 nhân dân tệ khi bán gói có mức thấp nhất. Chủ của nhà máy này cho biết là nhà máy của ông không hề có bất kỳ đứa trẻ mồ côi nào làm việc cho ông ấy cả và ông chưa bao giờ đi ra nước ngoài gặp Sư phụ, chứ đừng nói đến nhận được sự cho phép của Sư phụ.

Một đệ tử đã hỏi Sư phụ:

Đệ tử: Có học viên lợi dụng hạng mục Đại Pháp liên lạc với rất nhiều đệ tử toàn cầu, còn bắt đầu làm kinh doanh của bản thân họ. Như thế là can nhiễu các đệ tử Đại Pháp đúng không?
Sư phụ: Đúng. Lợi dụng tài nguyên Đại Pháp để kiếm tiền cho riêng mình, các vị không có gì khác với việc bức hại kia, tương lai các vị sẽ biết. Chủng loại can nhiễu này phá hoại tài nguyên của đệ tử Đại Pháp. Tài nguyên là hữu hạn, nó được dùng cho việc Chính Pháp cứu người. Tương lai những việc này có thể không hề đơn giản đâu.“ (Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [13-05-2014])

Người chủ nhà máy cũng nói rằng ông có tổng cộng mười đại lý bán lẻ ở vùng Đông Bắc Trung Quốc và cũng nói rằng một số chủ của các đại lý đó cũng là học viên Pháp Luân Công. Có thể còn có những người khác như học viên A, làm công việc bán hương giữa các học viên Đại Pháp để kiếm tiền. Những người này đang ở trong một tình huống rất nguy hiểm nếu họ không nhanh chóng nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề này. Tuy nhiên, cái chết của học viên A đã làm thức tỉnh một học viên khác cũng bán hương cho các học viên và sau đó cô ấy đã có thể sửa chữa được lỗi lầm của mình.

Sư phụ đã giảng:

Chấp trước vào tiền, sẽ cầu tài giả tu, hoại giáo, hoại Pháp, uổng phí trăm năm đời người chứ không tu Phật.” (Người tu cần tránh, Tinh tấn yếu chỉ)

Một cái chết đột ngột có thể là kết quả của các lý do khác nữa, nhưng chúng ta thực sự cần phải hướng nội. Có lẽ vẫn còn chấp trước truy cầu lợi ích mà chúng ta cần phải buông bỏ đi.

Cá nhân tôi cảm thấy rằng chấp trước vào tình cảm thân quyến vẫn còn quá mạnh mẽ trong một số học viên. Nếu chúng ta thấy ai đó làm điều gì đó không phù hợp, chúng ta nên từ bi chỉ ra thay vì che giấu nó, sợ làm người khác khó chịu.

Ngoài ra, các đồng tu ở địa phương cũng không học Pháp tốt và họ đã không lập tức nhận ra rằng học viên A đã làm sai điều gì.

Tôi viết ra bài chia sẻ này sau khi thảo luận với các học viên khác về những gì đã xảy ra. Không phải là tôi có ý định đổ lỗi cho học viên A. Tôi cảm thấy những gì xảy ra với bà thật tồi tệ. Tôi hy vọng rằng các học viên đọc được bài viết này sẽ có thể cùng nhắc nhở nhau về vấn đề này. Tôi cũng hy vọng các học viên đang làm kinh doanh hãy chú ý và hãy bước đi trên con đường chân chính. Tất cả chúng ta nên cố gắng hết sức có thể và học Pháp cho thật tốt. Nếu có bất cứ điều gì không phù hợp, mong các đồng tu từ bi chỉ giúp.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/12/146811.html

Đăng ngày 21-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share