Bài viết của một học viên từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-07-2014] Đầu một buổi chiều tháng trước, có người gõ cửa gia đình tôi. Tôi đã không nghĩ nhiều và ra mở cửa. Trước mặt tôi lúc đó là sáu người đàn ông cao lớn. Một người cho tôi xem giấy phép và nói rằng họ từ phòng cảnh sát đến. Anh ta nói đó là giấy khám nhà và muốn tôi hợp tác.
Phản ứng đầu tiên của tôi là hoảng hốt, nhưng tôi đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi ở đây để trợ giúp Sư phụ Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ luôn bên tôi. Từ lúc họ đến nhà tôi, tôi đã biết đây là cơ hội để họ được cứu. Tôi bình tĩnh nói: “Mời vào.”
Sau đó, tôi mời họ ngồi xuống. Một người lớn tiếng nói: “Không, cám ơn anh. Chúng tôi muốn cả hai người hãy thay đồ và đến đồn cảnh sát cùng chúng tôi.” Tôi nói: “Nhưng các anh là khách. Các anh đang ở nhà của tôi. Các anh cứ ngồi xuống, chúng ta có thể nói chuyện.”
Họ miễn cưỡng ngồi xuống. Tôi nói: “Sư phụ của tôi nói chúng tôi không nên hợp tác [để chịu đựng] cuộc bức hại tà ác. Chúng tôi sẽ không hợp tác, không đi cùng các anh.”
Một người trong số họ giải thích rằng họ không có ý xấu. Họ nói giám đốc của họ chỉ muốn nói chuyện với chúng tôi và sau đó sẽ để chúng tôi về nhà.
Tôi nói với họ rằng tôi không tin, rằng nếu chúng tôi đi với họ, chúng tôi sẽ không thể trở về nhà. Tôi nói: “Nếu chúng tôi hợp tác thì đó cũng không phải là tốt đối với các anh. Chúng tôi sẽ không để các anh bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cảnh sát lẽ ra phải vì dân mà phục vụ. Nếu lãnh đạo của các anh muốn nói chuyện với chúng tôi thì hãy bảo ông ấy tới đây.”
Tôi nói thêm cho họ biết rằng không cần thiết phải đến quấy rầy chúng tôi và hàng xóm. Vì chúng tôi không hợp tác với họ nên họ đã gọi cho lãnh đạo. Họ nói ông ta sẽ sớm tới chỗ chúng tôi.
Trong lúc chờ đợi, một cảnh sát hỏi tôi tại sao lại tu luyện Pháp Luân Công và tu luyện thì tôi được lợi gì. Tôi cùng vợ bắt đầu giảng chân tướng cho họ.
Tôi nói rằng vợ mình bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước. Cô ấy từng mắc bệnh tim, thấp khớp, viêm mũi, viêm khớp và phải đi khắp nơi chữa trị, cho đến khi chúng tôi dùng hết số tiền tiết kiệm của mình, cô ấy vẫn không khỏi. Vì vậy, cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy nghĩ Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời nên đã khuyên tôi cùng tu luyện.
Lúc đầu tôi không tin, nhưng cũng không ngăn cô ấy tu luyện. Tôi nói nếu cô ấy khỏe lên thì tôi cũng sẽ tu luyện. Sau một năm, tất cả bệnh tật của cô ấy đã biến mất. Vì vậy, tôi đã tin tưởng và cũng bắt đầu tu luyện. Trước đây tôi làm trong lĩnh vực buôn bán. Tôi nghiện thuốc lá và rượu nặng. Tôi hút thuốc lá đã được 13 năm. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi bỏ thuốc lá, rượu bia và trở nên khỏe mạnh. Chúng tôi đã chứng kiến những lợi ích sức khỏe thật kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp.
Cảnh sát bắt đầu quan tâm và tiếp tục hỏi xem tôi từng gặp vấn đề gì về sức khỏe. Tôi nói mình từng bị máu đông và nồng độ cholesterol trong máu cao, tôi phải đến bệnh viện để truyền IV hàng năm. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi không còn cần đến nó nữa.
Tôi nói với họ: “Pháp Luân Đại Pháp đã phổ truyền ra hơn 100 quốc gia, nhận được hàng nghìn giải thưởng từ các quốc gia và vùng lãnh thổ khác nhau. Là cảnh sát, các anh nên suy nghĩ về điều đó một cách nghiêm túc, hãy minh bạch chân tướng. Các anh phải biết các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Chúng tôi chỉ cố gắng làm người tốt, chiểu theo các yêu cầu của Pháp Luân Đại Pháp, các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Có học viên Pháp Luân Công nào là tội phạm không?
“Do đố kỵ mà Giang Trạch Dân đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Ông ta phỉ báng Pháp Luân Công, vu khống cho Pháp Luân Công là ‘tà giáo’ khi gặp các nhà lãnh đạo từ các nước phương Tây. Truyền thông Trung Quốc cùng hệ thống chính trị, hệ thống pháp luật được huy động để đàn áp Pháp Luân Công. Những người tham gia đều trở thành những kẻ phạm tội.
“Một số cảnh sát nghĩ họ đang làm đúng luật. Hãy nói về điều đó. Lời của một lãnh đạo cấp cao có thể lấy làm luật không? Tuyên truyền vu khống của các cơ quan truyền thông có thể lấy làm luật không? Có phải luật pháp quy định Pháp Luân Công là tà giáo không?
“Trên thực tế, cuộc đàn áp Pháp Luân Công không dựa trên bất cứ cơ sở pháp lý nào. Những kẻ tay sai đã làm theo lệnh của lãnh đạo thay vì làm theo luật. Cảnh sát là nô bộc của nhân dân. Theo luật, nếu nô bộc của nhân dân không tuân theo luật mà lại thực hiện những mệnh lệnh vô lý của cấp trên, họ sẽ phải chịu trách nhiệm về những hậu quả mà họ đã gây ra khi chân tướng được phơi bày trong tương lai.
“Là những người thông hiểu luật pháp, tôi nghĩ cuối cùng các anh sẽ minh bạch chân tướng, theo luật mà phá án, không thiên vị. Các anh sẽ không phải hành xử như những tên du côn để rồi trở thành những kẻ bất lương. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Nhiều người tiếp tay cho cuộc đàn áp đã bị quả báo, thân nhân của họ phải gánh chịu hậu quả. Hối hận cũng không kịp.”
“Nhậm Trường Hà chính vì bức hại học viên Pháp Luân Công mà bị quả báo tai nạn xe bỏ mạng. Còn một cảnh sát ở Hà Bắc, Hà Tuyết Kiện, vì cưỡng bức một học viên bằng tuổi mẹ hắn mà bị ung thư dương vật sống không bằng chết, còn bị tống giam nữa.”
Tôi cùng vợ mình cũng nói về tự do ngôn luận. Tôi nói về vụ Tự thiêu giả mạo tại Quảng trường Thiên An Môn và “Tàng tự thạch” ở Quý Châu với dòng chữ “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong.” Tôi cho họ xem bức ảnh chụp khối đá. Tôi cũng nói về tội ác mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang còn sống và phong trào “Thoái Đảng”. Một người trong họ nói: “Tôi biết phong trào này. Khi tôi đến Đài Loan, tôi thấy ở đó có nhiều trung tâm ‘Thoái Đảng’.”
Một vài người bỏ đi nhường lại chỗ cho những người khác. Hai vợ chồng tôi biết họ đến để nghe chân tướng, để được cứu, họ không phải tới để bức hại chúng tôi. Chúng tôi phát chính niệm thanh trừ hết các nhân tố tà ác đứng sau họ.
Lãnh đạo của họ gọi lại và thông báo cho họ biết rằng ông ta sẽ không tới vì không xếp được lịch. Trong khoảng thời gian những viên cảnh sát ở cùng chúng tôi, họ đã hỏi chúng tôi các câu hỏi và chúng tôi đã trả lời tất cả mà không tranh luận, họ đã hành xử rất tử tế. Mọi việc đều tốt. Vợ tôi nấu ăn và khi có cơ hội cô lại tiếp tục giảng chân tướng.
Họ ở lại đến tận 7 giờ tối. Họ xin chúng tôi một ít tài liệu để báo cáo với cấp trên. Tôi tặng họ một vài cuốn tài liệu và đĩa DVD Thần Vận. Tôi nói rằng thứ này không phải để họ báo cáo với cấp trên. Thay vào đó, tôi bảo họ hãy xem đĩa DVD và đọc các cuốn tài liệu để họ có thể minh bạch chân tướng.
Họ cảm ơn chúng tôi và nói rằng chúng tôi là những người tốt. Họ khuyên chúng tôi không nên ra ngoài giảng chân tướng. Tôi biết họ đang lo cho an toàn của chúng tôi. Họ đã đưa ra lựa chọn của mình khi đã minh bạch chân tướng.
Tôi và vợ liên tục xin Sư phụ gia trì và giữ chính niệm trong lúc họ ở nhà chúng tôi. Chúng tôi không có tâm sợ hãi, giữ được sự bình tĩnh và từ bi. Chúng tôi cũng không có bất kỳ niệm xấu nào. Tôi giữ hai niệm này trong tư tưởng: thứ nhất, chúng tôi không hợp tác với tà ác và sẽ không để chúng có cơ hội dùi vào sơ hở – chúng tôi đơn giản chỉ đi theo sự dẫn dắt của Sư phụ. Thứ hai, bất cứ ai đến nhà tôi đều sẽ được cứu và chắc chắn không phải ở đó để bức hại chúng tôi.
Nhờ sự bảo hộ và gia trì của Sư phụ, chúng tôi đã không bị bắt, thay vào đó chúng tôi có thể giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/7/6/他们是来听真相的-294319.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/8/3/2359.html
Đăng ngày 10-10-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.