Bài viết của một học viên ở tỉnh Hà Bắc
[MINH HUỆ 13-07-2014] Trước năm 2004, tôi đã từng bị bắt giữ phi pháp hai lần, nên trong tâm nảy sinh sợ hãi khi nói chuyện với người khác về Pháp Luân Công. Đối với những người có vẻ đáng tin và thân thiện thì tôi mới dám tiếp cận; còn những người khác thì tôi không dám tiếp cận.
Thuận theo việc học Pháp và phát chính niệm, tâm sợ hãi của tôi dần dần nhẹ đi. Tuy nhiên xu hướng lựa chọn người để bắt chuyện của tôi vẫn khó bỏ. Tôi dễ dàng nói chuyện với họ hàng, bạn bè hay những người nông dân chất phác hơn là ai đó trông có vẻ như một cán bộ nhà nước hay những người ăn mặc đẹp.
Một lần nọ, có một người phụ nữ khoảng 50 tuổi thường ăn diện đẹp mắt và thường xuất hiện ở khu vực tôi làm việc. Vì tôi đã trở nên quen thuộc với bà ấy nên tôi bắt đầu nói chuyện với bà về Pháp Luân Công. Bà ấy rất đồng ý với khái niệm về nghiệp báo và tại sao cuối cùng Trời sẽ tiêu diệt Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Bà ấy nói rằng chồng bà là một giảng viên đại học và biết rất nhiều về lịch sử của ĐCSTQ.
Tôi đã tặng bà phần mềm vượt qua kiểm duyệt mạng Internet và giúp bà thoái khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới. Khi tôi đưa bà đĩa Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận, mắt bà sáng lên ngay lập tức: “Tôi đã thấy chị phát đĩa DVD này một thời gian dài và tự hỏi sao không phát cho tôi. Tôi đã chờ để được nhận đĩa Thần Vận từ chị.”
Nhận ra chấp trước
Tôi không thể ngăn được nước mắt. Chúng sinh thực sự đang chờ đợi để được cứu. Chấp trước người thường đã ngăn tôi cứu thêm nhiều người.
Ba năm trước có vài người đến tìm tôi để bàn việc kinh doanh. Sau khi xong việc, tôi trò chuyện với họ và bàn luận các chủ đề như lịch sử ĐCSTQ, Trời sẽ trừng phạt ĐCSTQ, thời buổi hiện nay tội phạm tràn lan và sự tham nhũng của các quan chức chính phủ. Cuối cùng họ đều vui vẻ thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.
Một ngày nọ tôi đang cố gắng giảng chân tướng cho một cán bộ trong khi ông có biểu hiện phản cảm với những gì tôi nói. Tôi tự nhủ: ”Hôm nay tôi nhất định sẽ cứu ông.”
Tôi đưa cho ông ấy một tờ báo quảng cáo du lịch của tỉnh Quý Châu và nói với ông về khu vực có tảng đá khắc chữ “Trung Quốc Cộng Sản Đảng Vong”. Ngay lập tức trở ông trở nên hào hứng. Và sau khi xem kỹ những tấm hình chụp tảng đá, ông đã quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ ngay lập tức.
Dòng họ tôi có hai người bị giết hại trong các cuộc vận động chính trị do ĐCSTQ phát động. Kết quả là thế hệ cha chú trong nhà tôi ôm giữ cả tâm oán hận và sợ hãi đối với ĐCSTQ. Họ không dám nói một từ nào mà có thể gây nguy hiểm cho tính mạng của họ.
Một số người họ hàng cùng thế hệ với tôi là cán bộ nhà nước, điều này đã ngăn cản họ nhìn thấy sự thật rằng chế độ này cuối cùng cũng sẽ sụp đổ với những tội ác kinh hoàng của nó.
Họ đã từng mở rộng vòng tay giúp đỡ tôi trong suốt thời gian khó khăn tôi bị bắt giữ, nhưng vẫn không chịu lắng nghe khi tôi cố gắng giảng chân tướng cho họ. Sự cố gắng và thất bại hàng năm trời khiến tôi trở nên tuyệt vọng trong việc cứu họ.
Thông qua việc học Pháp tập trung và cẩn thận, tôi nhận ra những quan niệm và cảm xúc người thường đã cản trở gia đình tôi hiểu sự thật. Tôi nói chuyện với anh rể một lần nữa về Pháp Luân Công và anh nói với tôi rằng: ”Em có đức tin của em và anh có đức tin của anh. Anh không đụng vào đức tin của em nên em cũng đừng đụng chạm đến đức tin của anh.” Tôi liền nói với anh: ”Điều em làm chính là điều quan trọng nhất. Em chỉ muốn anh được an toàn và bình yên.”
Anh ấy trông có vẻ đắn đo và sau đó tôi nói: ”ĐCSTQ tuyên bố họ tin vào chủ nghĩa cộng sản nhưng hãy nhìn vào sự chênh lệch giàu nghèo quá lớn hiện nay. Ngay cả những người đảng viên cũng không còn tin vào chủ nghĩa cộng sản nữa. Vậy sao anh vẫn tin? Hãy để em cho anh một bí danh để anh có thể thoái xuất khỏi ĐCSTQ ngay bây giờ.” Cuối cùng anh đã đồng ý.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/7/13/“就等着你给我这份传单”-294637.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/8/1/2326.html
Đăng ngày 28-09-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.