Một học viên Hàn Quốc thuật lại và được một học Trung Quốc biên dịch

[MINH HUỆ 13-09-2014] Tôi là một học viên Hàn Quốc. Ngày càng có nhiều người Trung Quốc, bao gồm cả sinh viên, công nhân, và đặc biệt là du khách, tới thăm những địa danh gần nhà tôi. Tôi cảm thấy rằng mình thật may mắn và có trách nhiệm giảng chân tướng cho họ.

Hạnh phúc khi thấy người Trung Quốc đã thay đổi

Tôi đã giảng chân tướng cho người Trung ở khu vực gần nhà một thời gian dài. Một ngày nọ, tôi ngộ ra rằng mình cần phải làm việc đó trên một phạm vi lớn hơn. Tôi nghe nói có nhiều người Trung đến và rời khỏi Hàn Quốc tại sân bay cách nhà tôi khoảng một giờ.

Có hai nhóm tách biệt. Một nhóm là những người vừa mới đáp máy bay từ Trung Quốc tới và đang chờ xe buýt rời khỏi sân bay. Còn nhóm khác là những người đang chờ lên máy bay rời khỏi Hàn Quốc.

Đối với các du khách Trung Quốc vừa mới tới, chúng tôi phát tài liệu giảng chân tướng trước khi họ lên xe buýt. Một số hướng dẫn viên đã ngăn họ lấy tài liệu. Tuy nhiên, họ đang dần thay đổi. Bây giờ họ hỏi rất nhiều câu hỏi về Pháp Luân Đại Pháp và không ngăn du khách nhận tài liệu.

Chúng tôi có nhiều thời gian giảng chân tướng cho người Trung Quốc rời khỏi Hàn Quốc hơn, bởi vì họ thường đến sân bay trước thời gian khởi hành vài tiếng. Ban đầu, tôi phát tài liệu cho họ khi đang ngồi trong phòng chờ. Một số người thì nhận, số còn lại thì không. Tôi luôn luôn băn khoăn làm thế nào mình có thể giúp những người này (không nhận tài liệu) biết chân tướng.

Tôi là người Hàn không nói được tiếng Trung, vì vậy tôi không thể giao tiếp với người Trung trực tiếp. Tôi tìm được một cơ hội: đó là khi họ xếp hàng lên máy bay. Tôi đã làm một số tấm bảng cầm tay và giơ cho họ xem trong khi họ đang chờ đợi. Tôi làm nhiều lớp bảng chồng lên nhau giống như một cuốn sách để có thể lật các trang cho mọi người đọc các thông điệp khác nhau.

Lúc đầu, nhiều du khách Trung Quốc có phản ứng không hài lòng. Một số nắm lấy những tấm bảng giận dữ như muốn đẩy tôi ngã. Một số mắng tôi. Một số xé bảng đó thành từng mảnh. Một số nhảy bổ vào tôi cùng với một xe đầy hành lý. Một số giả vờ vô tình làm đổ nước nóng vào tôi. Đôi khi nhiều người tụ tập xung quanh như thể họ sắp đánh tôi.

Điều đó làm tôi rất sợ và lo mất thể diện. Nhưng khi nhớ đến Pháp thân của Sư Phụ và các chính Thần đang trợ Pháp xung quanh mình, tôi có thể kiên định.

Thái độ của người Trung Quốc đã thay đổi, nhiều người bắt đầu đọc tài liệu. Tôi cũng đề cao và từ bi đối đãi với những người có thái độ tiêu cực.

Bây giờ ngày càng nhiều người Trung Quốc chú ý đến chân tướng. Nhiều người đọc các tài liệu trong suốt một giờ. Một số người đã hỏi xin các tài liệu khác. Họ cũng đọc bảng thông tin rất cẩn thận, và họ yêu cầu tôi lật sang tờ mới sau khi đọc xong một tờ.

Cải thiện môi trường giảng chân tướng

Tại sân bay có một số người phản đối khi tôi bắt đầu nói với mọi người về Pháp Luân Công. Ví dụ, một số người lao công nghĩ rằng các tài liệu về Trung Quốc bị vứt đi sẽ làm khối lượng công việc của họ tăng lên, nên lúc đầu họ không thích chúng tôi. Bây giờ chúng tôi lấy lại các tài liệu sau khi du khách Trung Quốc rời đi, và dọn sạch rác. Những người lao công chứng kiến những việc này dần dần thay đổi thái độ. Khi chúng tôi quá bận, họ thu gom các tài liệu du khách bỏ lại và đưa cho chúng tôi.

Ngay từ đầu nhiều lái xe buýt cũng không thích chúng tôi vì nhiều du khách để lại tài liệu trên xe sau khi rời đi. Chúng tôi giảng chân tướng cho các lái xe, chuẩn bị túi rác để họ sử dụng. Mối quan hệ của chúng tôi với họ đã tốt hơn nhiều.

Ban đầu khi tôi giơ các tấm bảng cho người Trung Quốc, nhiều nhân viên sân bay đã không cho phép tôi làm điều đó. Tôi biết rằng bất cứ nơi nào có vấn đề, đó là nơi mà chúng tôi cần giảng chân tướng. Vì vậy, tôi nói với họ: “Đảng Cộng sản Trung Quốc đang bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, thậm chí mổ cướp nội tạng từ các học viên còn sống. Chúng tôi không nên nói với những người Trung Quốc hay sao? Nếu chúng ta giả vờ rằng chúng ta không biết gì về hành động tà ác này, chẳng phải những người Hàn Quốc chúng ta có vấn đề về lương tâm sao? ”

Các nhân viên sân bay đồng ý và quyết định không can thiệp vào hoạt động của chúng tôi, họ còn khích lệ và mang cà phê cho tôi.

Khi bắt đầu làm việc này, tôi có rất nhiều áp lực từ gia đình. Chồng tôi không phải là học viên. Anh không thể hiểu những gì tôi đang làm và phản đối việc đó. Nhưng khi bạn có tâm từ bi cứu độ chúng sinh, Sư phụ sẽ hóa giải tất cả mọi việc cho bạn. Bây giờ chồng tôi không còn phản đối việc giảng chân tướng của tôi; đôi khi thậm chí anh còn hỏi thăm tôi về hiệu quả công việc.

Mặc dù con gái tôi còn rất nhỏ, cháu rất hiểu những gì tôi đang làm. Có lần tôi muốn dành thời gian để chơi với cháu, nhưng cháu nói, “Mẹ, con rất vui nếu mẹ có thể chơi với con. Nhưng nghĩ rằng mẹ không thể tới sân bay để cứu người, con lại cảm thấy buồn. “Tôi rất cảm động bởi lời nói của cháu. Tôi biết mình cần phải tinh tấn hơn để cứu độ chúng sinh.

Lời kết

Tôi giảng chân tướng tại sân bay đã hơn ba năm. Nhiều người Trung Quốc và người Hàn Quốc, làm việc ở đó đã biết được chân tướng.

Tôi đã trải qua rất nhiều khảo nghiệm về tâm tính trong suốt ba năm qua. Tôi đã kinh qua sự đau khổ, sợ hãi, giận dữ, phàn nàn, cảm giác mất mặt, và tất cả các loại khảo nghiệm đau khổ khác. Tôi rất vinh hạnh vì Sư Phụ đã ban cho tôi cơ hội này để cứu độ chúng sinh. Ngày nay, ngày càng có nhiều người Trung Quốc đến sân bay này – khoảng trên 1.000 người mỗi ngày. Tôi cảm thấy mình có trách nhiệm ngày một lớn hơn. Tôi tin rằng, với sự trợ giúp của Sư Phụ, tôi sẽ kiên định vững bước thật tốt trên con đường tu luyện của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/8/22/韩国大法弟子讲真相的故事-296317.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/13/3232.html

Đăng ngày 09-10-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share