Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-09-2014] Qua gần 3 năm nỗ lực, hơn 800 thành viên của câu lạc bộ xe đạp mà tôi đang tham gia đã biết chân tướng về Pháp Luân Công. Một số họ cho biết: “Sau khi thoái Đảng, tôi cảm thấy thực sự tự do.” Một số người nói: “Sau cuộc đàn áp hơn mười năm, Pháp Luân Công vẫn đứng vững. Điều đó cho thấy rằng các học viên Pháp Luân Công đều thật sự xuất sắc!”
Tôi sống ở một thành phố gần phía đông núi Thái Hành. Có một vài câu lạc bộ đi xe đạp trong thành phố nhỏ này, và một trong những câu lạc bộ tôi tham gia có tới hơn 800 thành viên. Mỗi khi chúng tôi đạp xe, tôi kể với họ những điều mà không thể được nghe trên ti vi hay trên mạng internet tại Trung Quốc. Họ đều sẵn sàng lắng nghe, nhưng lại biết rất ít về Pháp Luân Công.
Nói về Bạc Hy Lai và những nhân vật phản diện khác
Một lần, 21 người chúng tôi đạp xe đến Ngọc Hoàng Đỉnh, một ngôi chùa trên núi Thái Hành. Trước khi ăn trưa, chúng tôi bắt đầu nói chuyện về việc đào thoát của Vương Lập Quân và sự sụp đổ của Bạc Hy Lai. Tôi đã có một cơ hội để giải thích lý do tại sao Vương Lập Quân đào thoát, tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phải che giấu tội ác của Bạc Hy Lai, bao gồm cả việc ông ta đã tích cực cộng tác với Chu Vĩnh Khang.
Tôi cũng giải thích với họ lý do tại sao các học viên ở nước ngoài đã kiện Giang Trạch Dân, Tăng Khánh Hồng, Chu Vĩnh Khang, La Cán, Bạc Hy Lai, và những thủ phạm chính khác trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Tôi đã nói về tội ác của những nhân vật này, trong đó bao gồm cả việc tra tấn, diệt chủng, và tội ác chống lại loài người. Tôi nói với họ chắc chắn rằng ĐCSTQ sẽ bị trời diệt và tất cả nỗ lực để duy trì nó đều là vô ích.
Mọi người đều muốn nghe những gì tôi nói và thậm chí còn muốn tiếp tục trong khi họ đang ăn. Sau đó, tôi nói sự thật đằng sau vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn đã được dàn dựng bởi ĐCSTQ, cũng như những tin đồn rằng các học viên đã bao vây, “tấn công” Trung Nam Hải và những điều khác. Tất cả đều đã hiểu Pháp Luân Công là gì và những lý do thực sự vì sao lại có cuộc đàn áp chưa từng có như vậy.
Thiếu niên: “Bây giờ cháu cảm thấy thật sự được tự do”
Vào một sáng thứ bảy mùa đông năm 2013, chúng tôi đạp xe lần nữa. Tôi nhận thấy một thiếu niên phía sau mình, vì vậy tôi đi chậm lại và đi bên cạnh cậu bé. Cháu nói với tôi rằng cháu đang học trung học cơ sở. Tôi hỏi: “Cháu có biết về Pháp Luân Công không? Cháu có biết gì về cái gọi là tự thiêu ở Thiên An Môn không?” Cháu nói rằng, cháu đã đọc về nó trong sách giáo khoa của mình. Tôi nói: “Cháu có biết rằng những gì mà cháu đọc là một sự lừa dối không?” Cậu ấy đã rất ngạc nhiên.
Tôi đã nói chuyện với cháu về Pháp Luân Công. Khi tôi đề cập đến việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, cháu nói với tôi rằng cháu đã gia nhập Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền Phong. Sau đó, cháu nói rằng chị gái và anh rể mình đang sống ở New Zealand, và cháu sẽ đến đó học sau tết Nguyên Đán. Cháu cũng cho biết họ đã nói với mình rằng ĐCSTQ là rất độc ác.
Tôi nói với cháu: “Cháu sẽ đi tới một đất nước tự do sớm thôi. Hãy để chú cung cấp một bí danh cho cháu sử dụng thoái ĐCSTQ trên trang web nhé!” Tôi đề xuất cho cháu một bí danh là Phan Tự do. Phan phát âm giống như “sự khao khát” ở Trung Quốc, vì vậy bí danh của cháu có nghĩa là “khao khát tự do.” Cháu thích bí danh mà tôi đặt và nói: “Bây giờ cháu cảm thấy thật sự được tự do.”
Tôi nói: “Cháu sẽ tiến đến một thế giới tự do sớm thôi, nhưng hầu hết vẫn còn có bạn cùng lớp cháu bị đầu độc bởi ĐCSTQ. Điều đó có đáng sợ không?” Cháu đã trả lời không do dự: “Cháu sẽ nói với họ, và họ sẽ nói với những người bạn của mình. Thông tin này sẽ được lan rộng nhanh chóng!”
“Các học viên là những người siêu thường”
Mùa đông năm ngoái, chúng tôi đạp xe ở một huyện gần bên. Tôi được giao nhiệm vụ đạp xe sau cùng của nhóm. Một người đàn ông ở độ tuổi 50 bị chậm lại phía sau, vì vậy tôi cũng đi chậm lại và hỏi tên ông ấy. Sau đó, tôi hỏi ông ấy liệu đã thoái Đảng chưa. Ông trả lời: “Tôi mới chỉ kết nạp Đảng khoảng hai hoặc ba năm trước đây thôi! Tôi đã muốn gia nhập khi tôi mới bắt đầu làm việc, nhưng họ đã không cho tôi kết nạp. Sau đó, khi tôi sắp về hưu, họ đến và yêu cầu tôi tham gia! Tôi đã phải trả lệ phí hàng năm.”
Tôi nói với ông ấy rằng ĐCSTQ là một tổ chức giáo phái điển hình, nó có một giáo lý và một nhà lãnh đạo, nó tẩy não và kiểm soát tinh thần các thành viên trong nó. Không chỉ vậy, nó còn tra tấn và giết người, khiến mọi người thù hận và làm tổn thương lẫn nhau thông qua các chiến dịch chính trị lặp đi lặp lại của nó. Các cán bộ được tham gia vào mọi hình thức tham nhũng và tất cả các loại tội ác. Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản đã giải thích bản chất thật của Đảng. Số lượng người dân Trung Quốc trên toàn thế giới đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó đã vượt trên 150 triệu người.
Tôi nhấn mạnh: “Đối với anh và gia đình anh trong tương lai, hãy để tôi đề xuất một bí danh cho anh, có thể đặt là Miêu Tính, và tuyên bố thoái xuất cho anh trên Internet nhé.” Ngạc nhiên thay, con gái ông ấy cũng tên là Miêu Tính, và cái tên thứ hai tôi đề xuất thì lại trùng với tên của cháu trai ông ấy. Tôi nói: “Những thành viên trong gia đình anh đã có được những cái tên thật đẹp. Anh nghĩ gì về cái tên Miêu Hướng Dương?” Ông ấy trả lời: “Đó là một cái tên hay! Hãy sử dụng tên đó để thoái xuất cho tôi.”
Sau đó, ông nói: “Có vẻ như anh rất hiểu biết. Pháp Luân Công vẫn đứng vững sau hơn 10 năm bị bức hại. Điều đó cho thấy rằng họ là những người siêu thường.” Tôi rơm rớm nước mắt và nói: “Tôi không phải là một người siêu thường. Đó là người sáng lập Pháp Luân Công yêu cầu tôi cần cứu người.”
Bất cứ khi nào tôi gặp gỡ những người ở độ tuổi 50 hoặc 60, tôi sẽ hỏi mà không cần bất kỳ lời mở đầu nào: “Bác đã thoái Đảng chưa?” Một số thành viên cùng câu lạc bộ thường thoái xuất với cách tiếp cận trực tiếp này. Tuy nhiên, nó không hề dễ dàng để nói về Pháp Luân Công. Một số người tin những gì bạn nói và họ sẽ đồng ý thoái xuất sau khi nghe một lời giải thích ngắn gọn, trong khi có những người khác lại từ chối tin bạn dù bạn có nói nhiều như thế nào. Họ cũng có rất nhiều câu hỏi. Trong hoàn cảnh như vậy, tôi luôn liên tục nhắc nhở bản thân mình: “Hãy kiên nhẫn, giữ đầu óc bình tĩnh. Đừng sợ những câu hỏi của họ, hãy trả lời chúng một cách trí tuệ. Nhiệm vụ của mình là cứu người, và điều này là để khảo nghiệm khả năng cơ bản để cứu người của mình.”
Thuyết phục một quân nhân đã xuất ngũ
Tôi đã từng gặp một quân nhân xuất ngũ, người này từng là lãnh đạo trong một tổ chức chính phủ. Ông từng khó khăn để lắng nghe chân tướng về pháp môn. Lúc bắt đầu thì ông lặng lẽ lắng nghe, nhưng khi tôi dừng lại thì ông phản ứng gay gắt: “Đừng say sưa về Sư phụ của anh nhiều. Ông ấy chỉ là một quân nhân xuất ngũ! Và ông ấy cũng chỉ là một người bình thường.” Tôi đã bị kích động bởi sự thiếu tôn trọng của ông ấy, nhưng bình tĩnh lại ngay sau đó. Tôi nói: “Vâng, không phải anh cũng là một quân nhân xuất ngũ sao? Có hàng chục triệu người cũng là quân nhân xuất ngũ như anh ở Trung Quốc. Và nhiều người trong số họ có cấp bậc quân sự cao, thuộc hàng ngũ quan chức, hay có tri thức cao.” Ông ấy đã đồng ý.
Sau đó, tôi nói: “Tuy nhiên, trong số hàng chục triệu người quân nhân ấy, có người nào có thể như Sư phụ chúng tôi không, phổ truyền Pháp Luân Công trên toàn Trung Quốc và trên toàn thế giới trong vòng vài năm? Ai có thể dẫn dắt cho hơn 100 triệu đệ tử đứng vững bất chấp cuộc đàn áp hơn 10 năm? Không chỉ thế, cuốn sách Chuyển Pháp Luân, do Sư phụ chúng tôi viết, đã được dịch ra hơn 30 ngôn ngữ. Sư phụ của chúng tôi nhận được sự kính trọng của mọi người dân trên toàn thế giới và đã giành hơn 1.000 giải thưởng từ các chính phủ và các chính trị gia nhiều nước. Ngài đã bốn lần được đề cử cho giải Nobel Hòa bình.”
“Pháp Luân Công đề cao nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Các học viên đến từ mọi thành phần khác nhau. Ai trong số những binh lính và quân nhân như anh có thể làm điều đó?”
“Tôi chỉ muốn anh biết sự thật, để anh thoát khỏi sự kiểm soát tinh thần của ĐCSTQ. Không có gì là vì lợi ích của riêng tôi. Chúng ta đều từng sống trong những thập niên 50 và 60. Có biết bao nhiêu phong trào chính trị chúng ta đã từng trải qua? ĐCSTQ quá độc ác đến mức qua 1 đêm có thể lật đổ chính phó Bí thư Đảng (cựu Chủ tịch nước), như Lưu Thiếu Kỳ, và có thể tàn sát rất nhiều sinh viên trên quảng trường Thiên An Môn và sau đó tuyên bố rằng không có ai đã chết. Và ai có thể dựng lên cái gì đó giống như vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn để bôi nhọ Pháp Luân Công?”
Tôi nói một cách thẳng thắn: “Anh đã bị chính chế độ này lừa rất nhiều lần. Tại sao anh lại lựa chọn để bị lừa đi lừa lại?”
Sau khi dừng một chút, tôi nói: “Khi Đức Phật Thích Ca, chúa Giê-su, và Lão Tử đến thế gian rao giảng Pháp cho dân chúng, họ cũng xuất hiện như một người bình thường. Vậy làm sao anh có thể bất kính với Sư phụ của Pháp Luân Công như thế?”
Dường như ông ấy rất cảm động, ông gật đầu liên tục và nói: “Tôi đã không đúng khi nói về Sư phụ của anh như vậy. Không có bất kỳ quân nhân xuất ngũ hay vẫn trong ngành như thế. Pháp Luân Công thật lợi hại.”
Tôi tiếp tục nói về Pháp Luân Công, và ông ấy cuối cùng cũng thoái ĐCSTQ!
Công khai là một học viên
Năm 2011, tôi muốn mua một chiếc xe đạp leo núi, và tôi gặp một thành viên trong cùng câu lạc bộ ở trước cửa hàng xe đạp. Ông đã lớn tiếng nói: “Anh vẫn còn tập Pháp Luân Công à?” Tôi đã nổi tiếng tại địa phương của mình vì sự kiên định của mình trong việc tu luyện Pháp Luân Công. Tôi cũng lớn tiếng trả lời: “Vâng, tôi vẫn còn đang tu luyện. Tại sao lại không chứ? Đặc biệt, kể từ khi tôi nghỉ hưu, tôi còn tu luyện chăm chỉ hơn!”
Nhiều người tụ tập xung quanh chúng tôi khi họ nghe về cụm từ “Pháp Luân Công”. Một người quen của ông ấy nói: “Anh có thể tu luyện Pháp Luân Công, nhưng anh không nên phản đối chính phủ.” Tôi trả lời: “Không, Pháp Luân Công không phản đối chính phủ. Đó là Giang Trạch Dân và bè lũ của ông ta đã bức hại Pháp Luân Công! Pháp Luân Công không có gì để nói với mọi người ngoài sự thật và kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp. Các bác đã chỉ nghe những lời dối trá.” Ông ấy muốn nói nhiều hơn, nhưng người quen của ông ấy ngăn lại. Cân nhắc rằng ông ấy khó để lắng nghe chân tướng về pháp môn, tôi cũng không nói thêm bất cứ điều gì nữa.
Tôi gặp lại ông ấy một lần nữa trong một hoạt động đạp xe. Tôi chào ông ấy một cách lịch sự. Ông ấy quát lớn: “Tại sao anh lại nhận tiền của Đảng, rồi lại chống đối Đảng?” Tôi bình tĩnh nói: “Bác lại sai lầm một lần nữa, tôi xứng đáng được hưởng lương hưu của mình, bởi vì tôi đã chăm chỉ làm việc trong suốt cuộc đời mình, và đó là phúc lợi hưu trí của tôi. Bên cạnh đó, tôi cũng nộp thuế cho Đảng. Mọi người đều nộp thuế ở Trung Quốc, nếu không Đảng sống bằng gì? Các quan chức cấp cao của Đảng Cộng sản không làm việc chăm chỉ như chúng ra, mà họ còn nhận được mức lương cao. Họ tham nhũng và lãng phí thuế của chúng ta. Như thế, chúng ta mới là người nuôi họ!”
“Ở nhiều quốc gia tự do Phương Tây, họ không có Đảng Cộng sản. Người lao động được trả lương và có quyền lợi cao hơn, bởi vì chính phủ của họ không bóc lột họ như ĐCSTQ đã làm với chúng ta! Hãy suy nghĩ về điều đó một cách kỹ lưỡng. Chúng ta đã bị ĐCSTQ bóc lột trong toàn bộ cuộc đời mình. Chúng ta hiện đã về hưu nhưng vẫn tin rằng ĐCSTQ nuôi sống mình. Thật buồn!”
Những thành viên khác đều vây quanh và lắng nghe. Nhiều phản hồi đồng tình. Một vài người nói: “Đúng, anh nói đúng! ĐCSTQ thật sự thối nát.” Những người khác nói: “ĐCSTQ luôn nói rằng họ sẽ xây dựng một xã hội tự do không đàn áp và bóc lột, nhưng vây giờ họ lại là kẻ bóc lột nhiều nhất.”
Người mà đã tranh cãi với tôi đã rất bối rối. Tôi muốn tìm một cách để xoay chuyển tình hình, nhưng đột nhiên ông xua tay và nói: “Pháp Luân Công sẽ không thể mang lại sự thay đổi!” Sau đó ông ấy đi vào nhà hàng ăn.
Tôi nghĩ rằng mình sẽ tìm một cách nào đó để nói với ông ấy một lần nữa. Tuy nhiên, tôi không bao giờ nhìn thấy ông ấy sau đó nữa, và tôi cảm thấy hối tiếc sâu sắc.
Nhân viên Phòng 610 hiểu rõ chân tướng
Tôi ra ngoài phân phát các tài liệu Pháp Luân Công vào mùa hè năm 2010 ở một huyện gần bên cạnh. Trên đường về nhà, tôi gặp một thành viên trong cùng câu lạc bộ. Ông ấy rất thích trò chuyện và nói với tôi rằng ông đang làm việc tại Phòng 610 ở thành phố của chúng tôi. Ông tích cực trong việc bức hại các học viên. Ông đã tham gia và lục soát nhà học viên, tịch thu tài sản, bắt giữ, phạt tiền và tẩy não họ.
Ông đã làm việc chăm chỉ, và bí thư Đảng thành phố khen ngợi ông ấy. Vị bí thư cũng hứa sẽ thăng tiến cho ông ấy. Tuy nhiên, nhiều năm trôi qua, ông đã về nghỉ hưu, và lời hứa đó không bao giờ trở thành sự thật. Ngày hôm đó, ông đang trên đường đến chính quyền thành phố để hỏi về cấp bậc của mình!
Ông nghĩ rằng tôi trông như một quan chức chính quyền, nên hỏi nơi tôi làm việc. Tôi nói với ông ấy tôi là ai và về công việc của mình trong chính quyền trước khi tôi nghỉ hưu. Ông ấy ngay lập tức thể hiện sự kính trọng, nên tôi đã có cơ hội để giải thích các thông tin cơ bản về Pháp Luân Công.
Khi tôi nói chuyện về vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn và phân tích nó cho ông ấy, ông đã rất ngạc nhiên và nói: “Xin đừng bao giờ nói điều này với các học viên Pháp Luân Công.” Tôi nói: “Họ không cần được kể cho nữa. Họ đã thấy chúng qua các chương trình và đã báo cáo cho Liên Hợp Quốc. Nhiều chính phủ và các tổ chức nhân quyền trên toàn thế giới đã biết đó là do ĐCSTQ dàn dựng tất cả mọi thứ để bôi nhọ Pháp Luân Công.” Ông ấy lẩm bẩm, như thể vừa mới được thức tỉnh từ một cơn ác mộng: “Tôi lại bị lừa nữa! Tôi nên làm gì bây giờ?”
Tôi khuyên ông ấy: “Trước hết, hãy dừng việc tham gia vào cuộc đàn áp! Sau đó, thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Hãy cố gắng thu thập bằng chứng về cuộc đàn áp, và sửa chữa những sai lầm của ông bằng những đóng góp.”
Tính đến hôm nay, hơn 800 thành viên trong câu lạc bộ xe đạp của tôi đã được nghe chân tướng, và hơn 100 người đã tuyên bố thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi sẽ tiếp tục nói với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp chưa từng có này cho đến ngày nó kết thúc; đến ngày ĐCSTQ và những tay sai của nó, bao gồm cả người khởi xướng cuộc đàn áp, tất cả đều bị đưa ra công lý.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/29/八百“骑友”都明白了真相-293579.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/8/2/2341.html
Đăng ngày 07-10-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.