‘Từ tâm đắc thể hội lần thứ 5 qua internet cho các đệ tử tại Trung Quốc’
(Du Viễn, đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc)
[MINH HUỆ 10-11-2008]
Kính chào Sư Phụ!
Chào các bạn đồng tu!
Tôi là một nữ đệ tử Đại Pháp 54 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện từ năm 1997. Trong quá trình tu luyện của tôi, tôi dần dần nhận thức được chuyển biến và sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi muốn trình bày ở đây với Sư Phụ kinh nghiệm tu luyện của mình trong khi làm việc tại một điểm tư liệu Pháp Luân Đại Pháp thiết lập tại nhà, và cũng là chia sẻ kinh nghiệm của mình với các bạn đồng tu.
1. Thiết lập một điểm tư liệu tại nhà
Vào nửa đầu của năm 2005, vì bị đàn áp, các học viên tại một trung tâm tư liệu duy nhất trong khu vực của chúng tôi bị bắt. Sau đó, chúng tôi trông cậy vào các học viên vùng ngoại ô với các tư liệu giảng thanh bởi do không còn ai trong các học viên địa phương biết cách làm. Sau này tôi đọc một bài báo đăng trên mạng Minh huệ. Nó gợi ý cho các học viên thiết lập trung tâm tư liệu cho chính họ tại gia đình. Tôi đã muốn tự mình làm điều đó và cảm thấy rằng việc thiết lập một trung tâm tư liệu tại nhà là nghĩa vụ thần thánh của mình. Tôi nhận ra rằng học máy tính là một kỹ năng chủ yếu cần cho cứu độ chúng sinh. Tôi đã kiên định học cách sử dụng máy tính càng nhanh càng tốt. Sư Phụ đã nhìn thấy sự kiên định của tôi. Ngay sau đó, con gái của tôi mang cho tôi một máy tính cũ từ nơi xa ngàn dặm tới. Tôi đã yêu cầu học viên A dạy tôi cách in tư liệu giảng chân tượng. Lúc đầu, chúng tôi làm việc này trong khi chồng tôi vắng nhà. Vài ngày sau, tôi mua một máy in phun và bắt đầu in từng trang tờ rơi. Điểm tư liệu tại nhà của tôi đã bắt đầu hoạt động.
2. Làm hài hoà gia đình và điều hành điểm tư liệu tại nhà một cách kiên định
Chồng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước cuộc bức hại. Ông ấy biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Nhưng khi cuộc bức hại bắt đầu, ông ấy thôi tập bởi vì ông ấy sợ cuộc bức hại. Trái với thái độ bình thường của ông, ông ấy can nhiễu tới quá trình tu luyện của tôi và không cho tôi tu luyện. Tôi biết rằng đó là can nhiễu của cựu thế lực. Chúng muốn phá huỷ tôi và chồng tôi. Tôi không thừa nhận chúng. Tôi phủ nhận tất cả sắp xếp của chúng. Tôi đã nhờ Sư Phụ gia trì chính niệm cho tôi. Tôi đã tinh tấn trên con đường tu luyện của mình, và cùng lúc đó, tôi sử dụng công năng được Sư Phụ ban cho để loại bỏ các nhân tố tà ác phía sau chồng tôi. Tôi có một công việc và chống tôi về nhà rất muộn từ chỗ làm. Tôi phải làm hầu như tất cả việc nhà. Thời gian rất hạn hẹp và rất nhiều nỗi khổ. Học cách sử dụng máy tính càng nhanh càng tôi, mỗi ngày sau khi tôi về nhà từ nơi làm việc, tôi ngồi dùng máy tính và kiểm tra lại các ghi chú của mình. Người học viên tới dạy cho tôi bất kỳ lúc nào có thể. Tôi học thuộc tất cả. Sau đó, tôi học cách ghi đĩa, in ấn, lấy tài liệu, cũng như cài đặt phần mềm thông dụng. Tôi có thể hoạt động một cách độc lập.
Ngay khi tôi có mọi thứ hoạt động trơn chu, một xung đột xảy ra. Chồng tôi lại can nhiễu với công việc giảng thanh. Ông ta trở nên giận dữ mỗi khi ông ta về nhà và phát hiện rằng tôi đã kết thúc cộng việc văn phòng và đang làm tư liệu Đại Pháp. Tôi nghĩ rằng xung đột này không xảy ra một cách ngẫu nhiên; nó là cơ hội cho tôi đề cao tâm tính. Tôi nhìn vào trong để tìm xem tôi đã làm gì sai. Tôi nhận ra rằng tôi đã ích kỷ. Tôi nghĩ rằng tôi là vĩ đại bởi vì tôi đang làm điều vĩ đại để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh; các thứ khác trở thành thứ yếu. Vì thế tôi không để ý tới cảm xúc của người khác. Chồng tôi mệt mỏi và đói sau giờ làm. Tôi không hề nấu cơm cho ông ấy bởi vì tôi bận. Sư Phụ giảng,
“Pháp môn này của chúng tôi cho phép chư vị đắc công trong mâu thuẫn; do đó chúng ta phải phù hợp tối đa với người thường, còn về vật chất cũng không thật sự để chư vị mất mát gì cả. Tuy nhiên trong hoàn cảnh vật chất ấy chư vị phải đề cao tâm tính.” (Chuyển Pháp Luân)
Kể từ đó, khi tôi đi làm về, đầu tiên tôi phát chính niệm vào lúc 6h tối, sau đó học Pháp. Khi gần tới thời gian chồng tôi đi làm về, tôi bắt đầu nấu nướng. Trong bữa ăn tối, chúng tôi nói chuyện và chia sẻ những suy nghĩ. Tôi để ý tới ông ấy và quan tâm đến ông ấy. Ông nhà tôi cảm thấy được cái Thiện và Nhẫn từ trong Pháp. Tôi kể những câu chuyện về gia đình các học viên khác, rằng họ ủng hộ các công việc Đại Pháp và giúp đỡ công việc tại các điểm tư liệu tại nhà. Những câu chuyện đó đã làm khơi dậy những suy nghĩ tốt đẹp. Tôi kể với ông ấy rằng nhưng tư liệu in ra có thể cứu người bằng cách giới thiệu cho họ về chân tướng của cuộc đàn áp và mang đến chính niệm cho họ. Đó là việc vô cũng vĩ đại. Ông ấy dần cảm thấy hồng ân của Pháp và nó củng cố chính niệm của ông ấy, và tôi giúp đỡ ông ấy từng bước một. Sau đó, ông ấy đã hiểu và ủng hộ tôi. Đôi khi, ông ấy cũng giúp đỡ tôi. Khi tôi không biết làm sao để in nhãn đĩa, ông ẫy đã giúp tôi làm nó. Khi tôi chuẩn bị các lá thư, ông ấy giúp tôi ghi địa chỉ trên phong bì. Ông ấy cũng giúp tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục những người khác thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi đã đóng gói các tư liệu cần thiết để mang đi phân tán những chỗ khác vì lý do an toàn. Ông ấy đã quan tâm tới chúng mà không cần tôi yêu cầu gì cả. Khi tôi bận, ông ấy nấu ăn. Đôi khi, ông ấy thậm chí mang dĩa ăn tới trụ sở của tôi. Khi tôi thanh lọc chính mình bằng Đại Pháp, và kéo theo gia đình mình, nó là “liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” (Chuyển Pháp Luân). Gia đình tôi chấp nhận sự thật về Pháp Luân Đại Pháp rất nhanh chóng. Họ là những người đầu tiên thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi biết đó là năng lực của Đại Pháp đã làm cho những thứ này thay đổi.
3. Phát hành báo Tuần báo Minh Huệ địa phương
Chúng tôi phát hành tờ Tuần báo Minh Huệ đầu tiên tại địa phương vào tháng 5 năm nay (2008). Việc phát hành này đã làm cho học viên B bị bắt. Học viên B đã bị bức hại tại một trung tâm tẩy não vào tháng 5. Các học viên địa phương làm việc cùng nhau và đã thử rất nhiều cách để làm cho cô ấy được thả. Khi soạn thảo những sự thật về cuộc bức hại, chúng tôi đã quên không để ý tới cuộc bức hại mà cô ấy đã trải qua trước đó. Trang web Minh Huệ đã chỉ đơn giản tóm tắt và diễn đạt rằng cô ấy bị cầm tù trong 3 năm vì tập Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi nói với những học viên khác và gia đình của cô, nhưng chi tiết cụ thể thì không rõ ràng. Cứu giúp học viên này là rất khẩn cấp. Chúng ta phải làm gì? Học viên A đã trao đổi với tôi và hỏi, “tại sao không giành cơ hội này để đăng tin trên tờ Tuần báo Minh Huệ địa phương của chúng ta?” Tờ tuần báo này không yêu cầu một câu chuyện dài. Nó có thể bao hàm những nội dung khác nhau. Nó có thể tạo nỗi sợ hãi với những kẻ ác thậm chí nếu cuộc bức hại bị vạch trần ngay trang cuối của tờ tuần báo. Tôi đã đồng ý. Học viên A đã nói về sự trang nghiêm của tờ tuần báo, và tờ tuần báo không thể dừng lại bất chấp nỗ lực của chúng tôi. Tôi đã thể hiện thiện ý để giải quyết nó. Chúng tôi đã đạt một thỏa thuận và đăng bản đầu tiên tuần báo Minh Huệ địa phương của chúng tôi. Khi tờ tuần báo địa phương được đăng, một số học viên đã gửi nó thẳng tới bưu điện; một số thì đi phát tận tay cho mọi người. Nó thật sử đánh thẳng vào nỗi sợ hãi của những kẻ ác. Một viên cảnh sát tham gia vào cuộc bức hại đã nói một cách giả dối với gia đình học viên B: “đó chỉ là một buổi họp (thật ra là một phiên tẩy não); nhưng ở trên trang web (phơi bày trên trang Minh Huệ), trên TV (Truyền hình Tân Đường Nhân đăng tải một câu chuyện trong khoảng một tuần), và trên báo (Tuần báo Minh Huệ địa phương); nó đã trở thành một vụ lớn.”
Bởi vì mới xuất hiện lần đầu, tờ Tuần báo Minh Huệ địa phương đã có những phản hồi tốt. Một người đọc có chính niệm tốt, đã thu thập mỗi ấn bản, và nói rằng tờ báo này sẽ minh chứng cho những nỗ lực của các học viên trong tương lai. Một đọc giả khác đã cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của Pháp Luân Đại Pháp sau khi đọc tờ Tuần báo. Cô ấy đã hỏi về bùa Pháp Luân Đại Pháp cho bạn của cô trong nhiều dịp. Cô ấy là người trong nhóm đầu tiên thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Hiện nay cô ấy đọc các tin về Pháp Luân Đại Pháp trực tuyến thông qua Dynaweb, một chương trình cho phép mọi người có thể vượt qua mọi ngăn chặn trên internet. Đến giờ, điểm tư liệu tại nhà của tôi đã và đang hoạt động ổn định. Nói một cách đơn giản và trung thực: nó là do Sư Phụ từ bi trợ giúp. Từ kinh nghiệm bản thân, tôi có được sự hiểu biết sâu sắc về lời giảng của Sư Phụ,
“Đệ tử chính niệm túc,
Sư hữu hồi thiên lực”
(“Sư đồ ân”, Hồng Ngâm II)
Hợp thập chào Sư Phụ!
Hợp thập chào các bạn đồng tu toàn thế giới!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/11/10/189024.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/11/22/102441.html
Đăng ngày 27-04-2009; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.